Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenGG
Tù trường của Ngưu Thần tộc vừa dứt lời, người trong Lạc Thần thị đều lộ ra ánh mắt phẫn nộ.
Lạc Thần thị bọn họ cho dù thực lực không bằng Tần tộc, cho dù đã trải qua suy bại, thậm chí nguyên gia chủ còn bị ép phải bỏ đi, nhưng vẫn chưa tới lượt Ngưu Thần tộc đến giương oai. Nhưng mà lúc này, Ngưu Thần tộc hiện giờ không chỉ đang giương oai, hơn nữa quả thực là còn vũ nhục bọn họ.
Ngưu Ma, nếu nói muốn cưới vợ thì cũng thôi đi, nhưng tù trưởng của Ngưu Thần tộc nói muốn cưới mấy vị mỹ nữ của Lạc Thần thị, nói dễ nghe một chút thì là quan hệ thông gia, nhưng nếu khó nghe thì là nghiệt súc của Ngưu Thần tộc là muốn mượn huyết mạch của Lạc Thần thị bọn họ để lai giống. Điều này quả thực là vô cùng nhục nhã.
- Cút.
Có lão nhân của Lạc Thần thị không nhịn được giận dữ nói. Đôi mắt to đùng của Ngưu Thần tộc nhìn về phía lão nhân đó, lập tức cười ha hả, hư không chấn động. Lạc Thần Mộ nhìn chằm chằm đối phương, lạnh lùng nói:
- Lạc Thần tộc ta không có ý định làm thông gia với các ngươi.
Tần tộc, có một vị thiên thần sau khi tới Lạc Thần thị thì vẫn lạc, còn tính là sư xuất hữu danh. Còn Ngưu Thần tộc này thì thuần túy là mượn gió bẻ măng.
- Ngưu Ma của Ngưu Thần tộc ta cũng từng nghe nói tới, nghe nói là có đạo cốt, rất không tồi, nếu có thể kết làm thông gia đề thăng thực lực của hậu đại thì Lạc Thần Mộ ngươi sao cứ phải cự tuyệt. Ta thấy việc này có thể đạt thành đấy.
Đúng vào lúc này, Tần Chính thản nhiên lên tiếng, khiến cho ánh mắt của vô số người của Lạc Thần thị cứng lại. Sắc mặt của Lạc Thần Mộ càng khó coi hơn, khi Tần tộc và Ngưu Thần tộc cùng tới hắn đã lo là nếu như phát sinh chiến đấu, đối phương liệu có liên thủ hay không, hiện giờ xem ra, giữa Tần tộc à Ngưu Thần tộc quả nhiên đã đạt thành hiệp nghị nào đó.
Tần tộc cố ý giúp đỡ Ngưu Thần tộc để đối kháng với Lạc Thần thị hắn, có thể không chiến mà có thể không ngừng làm suy yếu Lạc Thần thị của bọn họ, không nghi ngờ gì nữa là kết quả mà Tần tộc muốn thấy nhất. Thế là có thể đồng thời làm suy yếu Lạc Thần thị, lại nâng đỡ một đối thủ cho cho họ ở Hoang vực.
Tù trưởng của Ngưu Thần tộc lớn tiếng cười nói:
- Đa tạ lời hay của Tần tộc trưởng. Lạc Thần Mộ, hôm nay ta đã mang theo thành ý mà tới, rất nhiều thiên thần của Ngưu Thần tộc cũng có mặt ở đây. Thành ý như vậy e là ngươi chưa bao giờ thấy qua phải không.
Cái gọi là thành ý này tất nhiên chính là uy hiếp, thiên thần của Ngưu Thần tộc hắn đều tới.
- Nghiệt súc.
Một vị lão nhân của Lạc Thần thị lạnh lùng nói.
- Ngươi nói gì hả?
Tiếng cười của tù trưởng Ngưu Thần tộc im bặt, chân giậm xuống một cái, thiên uy hàng lâm, khiến cho cả tòa Lạc Thần sơn phải rung chuyển.
- Gia chủ, việc này tuyệt đối không thể đồng ý.
Lại có người lên tiếng, bất chấp vẻ phẫn nộ của tù trường Ngưu Thần tộc, đúng là không thể nhẫn nhục được nữa.
- Nếu không thể kết làm thông gia thì ta cũng không có ý kiến. Nhưng, vừa rồi người đó đã lên tiếng vũ nhục tù trưởng của tộc ta, giao hắn cho Ngưu Thần tộc đi.
Một thiên thần khác của Ngưu Thần tộc chỉ về phía lão nhân vừa rồi hô nghiệt súc, đó là một vị cường giả thiên thần.
- Chẳng lẽ các ngươi không phải là nghiệt súc à? Lão nhân lạnh lùng nói.
- Tần tộc trưởng, ngươi cũng nghe thấy rồi đấy. Chuyện này ngươi thấy thế nào?
Tù trưởng của Ngưu Thần tộc nhìn về phía Tần Chính.
- Nếu hai nhà có quan hệ thông gia thì chút việc nhỏ ấy tin rằng tù trưởng sẽ không tính toán.
Tần Chính thản nhiên nói.
- Ừ, nếu kết làm quan hệ thông gia thì không sao.
Tù trưởng của Ngưu Thần tộc gật đầu:
- Chỉ là, nếu Lạc Thần tộc không đáp ứng thì sao?
- Thân là tù trưởng mà bị vũ nhục. Chuyện này, Lạc Thần thị tất nhiên phải có một câu trả lời, mang người vừa lên tiếng vũ nhục ngươi về Ngưu Thần tộc cũng được.
Tần Chính lại nói hay không hai người kẻ xướng người hoạ.
- Vậy thì hôm nay xin nhờ Tần tộc trưởng chủ trì công đạo vậy.
Tù trưởng của Ngưu Thần tộc cười to. Sau đó cường giả của Ngưu Thần tộc phóng thích uy áp, bao phủ Lạc Thần thị.
- Gia chủ, thà chiến chứ không được chịu nhục. Ai muốn tiêu diệt Lạc Thần thị ta thì bọn họ cũng phải một cái giá thảm trọng.
Lão nhân vừa rồi lạnh lùng nói.
- Có cốt khí, không hổ là thiên thần của Lạc Thần thị. Trước kia giữa Tần tộc và Lạc Thần tộc đã từng có không ít lần chiến đấu với nhau, nhưng chưa bao giờ bùng nổ chiến tranh cả tộc. Hôm nay có lẽ có cơ hội được lĩnh giáo toàn bộ lực lượng của Lạc Thần thị rồi.
Tần Chính lên tiếng. Uy áp của cường giả Tần tộc đều phóng ra, hai thế lực đỉnh cấp áp bức trên trời. Nếu nói người của Lạc Thần thị người thì tuyệt đối là giả. Nếu khai chiến, tất nhiên là thiên thần có cơ hội đào tẩu. Nhưng Lạc Thần thị bọn họ đối phó cùng lúc với Tần tộc và Ngưu Thần tộc thì có thể sẽ bị diệt tộc.
- Tù trưởng muốn mấy người?
Lạc Thần Mộ hỏi. Khiến cho rất nhiều cường giả của Lạc Thần thị đều nhìn về phía hắn.
- Mười người đi, cũng như Tần tộc. Vốn Ngưu Ma có ý với Lạc Thần Lệ, đáng tiếc nàng ta hình như không còn ở Lạc Thần tộc, bằng không sẽ chọn nàng ta rồi. Đương nhiên, nếu như Lạc Thần thị nguyện gả Lạc Thần Mộng cho Ngưu Thần tộc ta thì ta có thể chỉ cần ba người. Hai người còn lại sẽ do ngươi chọn, chỉ cần là nữ tử giới chủ xinh đẹp là được rồi.
Tù trưởng của Ngưu Thần tộc cười bảo. Trong đám người, có một vị nữ tử cực kỳ xinh đẹp, không hề kém cạnh so với Lạc Thần Lệ, có thể nói là kinh diễm, khí chất không linh. Nàng ta là hậu nhân của một vị thiên thần của Lạc Thần thị, thiên phú xuất chúng, hiện giờ đã có tu vi giới chủ, trong các nữ tử hậu bối của Lạc Thần thị tuyệt đối là một trong những người xuất sắc nhất.
Sắc mặt của Lạc Thần Mộng trong nháy mắt trở nên tái nhợt, mà vừa hay, tổ phụ của nàng ta cũng chính là thiên thần vừa rồi giận mắng tù trường của Ngưu Thần tộc, chỉ thấy lão lạnh lùng nói:
- Ta sẽ không đáp ứng đâu.
- Được lắm, vậy chỉ đành mời ngươi tới Ngưu Thần tộc ta, việc thông gia ta không nhắc tới nữa.
Tù trưởng của Ngưu Thần tộc lạnh lùng nói.
- Lạc Thần Mộng, tình thế hiện giờ ngươi cũng thấy rồi đấy, gia gia của ngươi là thiên thần, ngươi nguyện ý để gia gia ngươi hy sinh hay là chịu gả mình đi?
Lạc Thần Mộ truyền âm với Lạc Thần Mộng. Sắc mặt của Lạc Thần Mộng càng trắng bệch, nhìn cường giả trong hư không, nàng ta cảm thấy có chút tuyệt vọng, không ngờ vận rủi lại giáng xuống người mình.
- Ta tuyệt đối sẽ không đồng ý.
Lúc này. Gia gia của nàng ta nói như chém đinh chặt sắt. Trên người uy áp tỏa ra, giống như muốn đánh một trận.
- Quyết định nhanh một chút đi, gia gia của ngươi nếu muốn chiến. Tần tộc và Ngưu Thần tộc cùng ra tay thì chỉ có nước chết thôi.
Lạc Thần Mộ lại truyền âm nói. Khóe mắt của Lạc Thần Mộng đã có nước mắt chảy ra, buồn bã nói:
- Ta đáp ứng gả đi.
- Mộng.
Lão nhân nhìn về phía cháu gái của mình.
- Gia gia, sớm muộn gì ta cũng phải lập gia đình, ta không sao đâu.
Lạc Thần Mộng nhẹ giọng nói.
- Nếu Lạc Thần Mộng đã đồng ý. Như vậy việc này quyết định vậy đi. Ta sẽ chọn hai người nữa, tù trưởng chắc hài lòng rồi chứ.
Lạc Thần Mộ lạnh lùng nói.
- Ha ha, được. Ba tháng sau ta sẽ phái người tới đón dâu. Nhất định sẽ khiến họ được phong quang vô hạn.
Tù trưởng của Ngưu Thần tộc lại cười to. Hắn giống như tưởng tượng ra cảnh tượng tương lai, nhưng phong quang sẽ chỉ là của Ngưu Thần tộc, cái giành cho Lạc Thần thị chính là sự khuất nhục vô tận.
Ánh mắt của Lạc Thần Mộ lạnh lùng đến cực điểm, hắn đương nhiên biết việc hôm nay nhục nhã cỡ nào. Nhưng mà nếu khai chiến sẽ dẫn tới diệt tộc. Tranh giành quyền lực nhiều năm như vậy, hắn cuối cùng cũng đã leo lên được vị trí gia chủ, chẳng lẽ vừa thượng nhiệm thì khiến cho Lạc Thần thị bị tiêu diệt ở trong tay hắn sao?
Chuyện xảy ra trên Lạc Thần sơn rất nhanh đã truyền khắp cả thái cổ Tiên Vực, Lạc Thần thị vừa kết thúc tranh đấu đoạt quyền thì trở thành trò cười. Có điều người ngoài thì xem náo nhiệt, nhưng người của các thế lực đỉnh cấp thì cũng hiểu. Dưới sự hiếp bức cố ý của Tần tộc, Lạc Thần thị phải chịu đựng nỗi nhục này, Tần tộc cược rằng Lạc Thần Mộ không dám khai chiến, mượn dùng cái chết của Tần Chung, Tần tộc đã hung hăng đâm cho Lạc Thần thị một đao. Không chỉ mang đi một vị thiên thần và mười giới chủ, còn dựng nên một đại địch Ngưu Thần tộc cho họ ở Hoang vực.
Ngưu Thần tộc cũng có được cái mà mình muốn, đó là huyết mạch của Lạc Thần thị. Ngoài ra bắt đi nữ nhân của Lạc Thần thị cũng là chuyện mà Ngưu Thần tộc luôn muốn làm. Hiện giờ cuối cùng cũng hoàn thành được rồi, bước tiếp theo là khi Lạc Thần thị suy yếu thì tranh thủ xưng bá Hoang vực.
Sau khi Lạc Thần thị thỏa hiệp, nghe nói nội bộ của Lạc Thần thị lại bùng nổ mâu thuẫn. Một số lão nhân phẫn uất bỏ đi, không thể chịu đựng được những điều này, đoạn tuyệt với Lạc Thần Mộ, công bố thoát ly Lạc Thần tộc. Lạc Thần Mộ giận dữ, Lạc Thần Mộng thì thậm chí bị khống chế. Tóm lại, Lạc Thần thị sau khi do Lạc Thần Mộ chấp chưởng thì toàn bộ đã triệt để hỗn loạn, đã có dấu hiệu suy bại vô cùng rõ ràng. Thế nhân cảm thán, đệ nhất thế gia của Hoang vực sắp sụp đổ rồi.
Lạc Thần Xuyên sau khi biết được chuyện đã xảy ra ở Lạc Thần thị thì không nói được gì. Nhưng Lạc Thần Dụ thì dường như cảm nhận được lửa giận trong lòng của phụ thân, đó là gia tộc của lão. Hiện giờ gặp phải vũ nhục như vậy, bọn họ và Tần tộc đã đấu rất nhiều năm, tuy rằng thực lực không bằng Tần tộc, nhưng chưa bao giờ phải chịu khuất nhục như vậy. Hơn nữa ngay cả Ngưu Thần tộc cũng dám cưỡi trên đầu họ.
- Gia chủ.
Cuối cùng, có người thông qua thủy tinh truyền tin liên hệ với Lạc Thần Xuyên.
- Ta đã không còn là gia chủ của Lạc Thần thị nữa rồi.
Lạc Thần Xuyên nói, người truyền âm cho lão là gia gia của Lạc Thần Mộng.
- Có thể cứu Mộng nhi không? Lạc Thần thị ta không thể chịu đựng nỗi nhục này, ngươi có thể về Lạc Thần thị không?
Đối phương nói. Lạc Thần Xuyên trầm mặc một thoáng rồi lên tiếng:
- Ta từ bỏ vị trí gia chủ là thuận theo ý chí của toàn bộ Lạc Thần thị, hiện giờ về cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì cả, lại đi bạo phát nội chiến với Lạc Thần Mộ à?
- Vậy thì ta nguyện rời bỏ. Có mấy vị lão nhân đều hối hận rồi. Bọn họ nguyện ủng hộ ngươi lập môn hộ. Lạc Thần thị trên Lạc Thần sơn đã không còn là Lạc Thần thị trước kia nữa rồi.
Lão nhân đó thở dài. Lạc Thần Xuyên mãi lâu sau vẫn không nói gì.
Tiếp theo, lại có lão nhân liên hệ với Lạc Thần Xuyên, tỏ thái độ nguyện rời khỏi Lạc Thần thị, xin hắn lập môn hộ khác. Lạc Thần Xuyên đã dao động. Hiện giờ cho dù là lão không muốn phân liệt Lạc Thần thị, nhưng nội bộ Lạc Thần thị đã tự bắt đầu phân liệt rồi, lòng người tan rã, đã loáng thoáng có xu thế chia năm xẻ bảy.
Lạc Thần Xuyên tuy rằng dao động, nhưng vẫn còn do dự không đáp ứng, do dự không đáp ứng. Việc cấp bách của lão hiện giờ là muốn tìm được ngoại tôn Tần Vấn Thiên, hắn hiện giờ rốt cuộc đang ở đâu?
Tần Chung vì sao lại vẫn lạc ở Hoang vực? Nghe nói có cường giả của Tần tộc vẫn chưa rời khỏi Hoang vực, vẫn đang tiếp tục truy tra chuyện này.
...
Hoang vực có ba thế lực cự đầu lớn, Lạc Thần thị, Ngưu Thần tộc, Yêu Thần sơn.
Yêu Thần sơn chính là quốc gia của yêu thú, là thiên đường của yêu thú, nơi này có thánh thú của các tộc, kết minh với nhau để đối kháng với Ngưu Thần tộc. Bằng vào thiên phú vô cùng cường đại của các tộc, hiện giờ đã đứng ở trên đỉnh của Hoang vực, trở thành một trong ba thế lực lớn đỉnh cấp nhất. Mà bọn họ đối với đại sự phát sinh ở Hoang vực đương nhiên cũng biết tới, hơn nữa còn biết rất rõ ràng.
Trên Yêu Thần sơn, bên trong một tòa điện Yêu Thần cung cổ xưa, Tần Vấn Thiên đang nằm lặng lẽ ở đó. Tiểu Hỗn Đản thì không ở đây, đã bị dẫn đi nơi khác. Thanh niên nam nữ lúc trước mang Tần Vấn Thiên tới có chút hứng thú nhìn Tần Vấn Thiên.
- Không ngờ người chúng ta trong lúc vô ý mang về lại chính là ngọn nguồn của biến cố ở Hoang vực hiện giờ. Tần Vấn Thiên, con của Tần Viễn Phong, nhân vật tuyệt thế năm đó của Tần tộc, ngoại tôn của Lạc Thần Xuyên, nguyên gia chủ của Lạc Thần thị. Nếu như hiện tại giao hắn ra thì tuyệt đối có thể dẫn tới náo động. Chỉ sợ Tần tộc và Lạc Thần thị đều đang tìm hắn, còn cả Lạc Thần Xuyên nữa.
Thanh niên anh tuấn một cách yêu dị đó cười nói.
- Ngươi tốt nhất đừng mang loại suy nghĩ đó, Thôn Thiên thú bên cạnh hắn hiện giờ rất được Thôn Thiên lão tổ ưa thích, coi như bảo bối, nói không chừng địa vị sẽ vượt qua ngươi đó.
Nữ tử ở bên cạnh lạnh lùng nói.
Nam tử cười bảo:
- Nói cũng đúng. Hơn nữa ngươi không phát hiện chuyện thú vị hơn à. Thiên thần Tần Chung của Tần tộc vẫn lạc, mà nơi chúng ta tìm thấy hắn chắc chính là chiến trường. Chẳng lẽ Tần Chung là hắn giết chết sao?