Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenGG
Lạc Thần Mộng lập tức minh bạch, xem ra Tần Vấn Thiên là Ông gia gia cố ý an bài bên cạnh nàng ta, Ông gia và gia gia hiện giờ đều phản đối Lạc Thần Mộ, quay sang ủng hộ Lạc Thần Xuyên.
- Ngươi không ngờ vẫn còn sống, chẳng lẽ cái chết của Tần Chung thực sự có Lạc Thần thị tham dự.
Ngưu Ma híp mắt nói. Chuyện xảy ra hôm nay không thể không khiến hắn hoài nghi, thiên thần của Lạc Thần thị đột nhiên làm phản Lạc Thần Mộ, quy thuận Lạc Thần Xuyên. Tần Vấn Thiên xuất hiện trong đội ngũ đưa dâu, bên Ngưu Thần bảo thì Lạc Thần Xuyên tự mình hàng lâm, điều này hiểu nhiên đã được trải qua bố trí cẩn thận, Lạc Thần Ôngở Lạc Thần Xuyên làm nội ứng phối hợp.
- Lúc ở Thiên Đạo Thánh viện, ngươi không phải muốn luận bàn với ta sao. Hiện giờ cơ hội của ngươi tới rồi đấy.
Tần Vấn Thiên thần sắc lạnh lùng nói.
Ngưu Ma lại phá lên cười:
- Luận bàn á? Ta vì sao muốn luận bàn với ngươi. Cho dù ngươi còn sống thì sao, dám một mình xuất hiện ở đây, vậy thì sẽ cho ngươi chết ở đây, đạo cốt của ngươi cũng sẽ là của ta.
Nói xong, Ngưu Ma phất tay, cường giả của Ngưu Thần tộc bao vây Tần Vấn Thiên. Hắn sẽ không hành động theo cảm tính đi chiến với Tần Vấn Thiên. Thực lực của Tần Vấn Thiên hắn luôn có chút kiêng kị, trực tiếp vây giết hắn.
Những người khác của Lạc Thần thị đều đã đi rồi, chỉ có một mình Tần Vấn Thiên là hậu thủ Lạc Thần Ông an bài, Ngưu Ma hắn không hiểu, làm vậy là có dụng ý gì? Bên cạnh hắn tuy rằng khôngcó thiên thần, nhưng giới chủ cường đại thì có không ít, giới chủ đại năng có mấy vị tới có mấy vị, Tần Vấn Thiên làm sao đấu lại được?
Trong mắt đẹp của Lạc Thần Mộng hiện lên vẻ lo lắng. Đúng vậy, cho dù Ông gia gia an bài Tần Vấn Thiên ở đây, nhưng đối phương lại có rất nhiều cường giả.
Từng cỗ yêu khí cuồng bạo thổi quét trời đất, phía sau cường giả của Ngưu Thần tộc xuất hiện hư ảnh quỳ ngưu vô cùng khổng lồ, che trời phủ đất, trong nháy mắt đã phong tỏa hư không thiên địa, không cho Tần Vấn Thiên có cơ hội thoát đi.
Nhưng mà Tần Vấn Thiên nhìn một màn trước mắt, thần sắc lại vẫn vô cùng bình tĩnh. Chỉ thấy phía sau hắn tinh hồn của kiếm được phóng thích, hiện giờ tinh hồn của hắn đã không như trước kia, kiếm vực, tinh hồn của kiếm, giống như cất chứa uy thế của đạo pháp, Lạc Thần Dụ thấy quá trình chiến đấu của Tần Vấn Thiên, từng nói, Tần Vấn Thiên trên một số lĩnh ngộ thì không kém gì hắn, có nghĩa là đã lần mò tới năng lực của thiên thần.
- Ngưu Ma, ngươi được xưng là thiên kiêu tuyệt thế của Ngưu Thần tộc, nhưng mà hiện giờ nhận thức đối với thực lực không ngờ vẫn dừng lại ở nhân số ít nhiều, quả thật là nực cười.
Tần Vấn Thiên thản nhiên nhìn Ngưu Ma rồi lập tức rút kiếm. Vào lúc này, ánh sáng của kiếm vực tinh hồn giống như dung nhập vào bên trong Yêu kiếm, trong thiên địa xuất hiện một cỗ lực lượng tĩnh lặng đáng sợ, giống như thời không chung quanh hắn muốn ngưng kết dừng lưu động vậy. Lạc Thần Mộng cảm thấy rõ ràng nhất, thân thể của nàng ta không thể nhúc nhích, mắt đẹp cũng dừng hình ở đó, nhìn Tần Vấn Thiên rút kiếm.
Sau đó, một kiếm chém ra, giống như có đại đạo chi lực cắt qua thương khung, trong nháy mắt này, trên thương khung xuất hiện một đạo đường cong kiếm quang hoàn mỹ, đi qua đâu là thời không tĩnh lặng tới đó. Sau đó, dưới đường cong ấy, bị một kiếm trực tiếp bổ ra, chặt đứt không gian. Tần Vấn Thiên đứng tại chỗ chém ra một kiếm, lại bỏ qua khoảng cách không gian, trực tiếp hàng lâm hư không chung quanh, kiếm quang qua đâu là đạo ở đó.
Ngưu Ma ngẩng đầu, nhìn về phía hư không, chỉ thấy nơi đó, giống như xuất hiện một vết nứt không gian, nơi đường cong đi qua, thân thể của cường giả Ngưu Thần tộc trực tiếp bị chém đứt, một hư ảnh quỳ ngưu khổng lồ trực tiếp vỡ nát.
Kiếm xuất, trảm không, thiên địa mở.
Một kiếm thoát nhìn thì tầm thường đơn giản, nhưng bên trong lại dung nhập rất nhiều lực lượng nhiều lắm, cuối cùng hóa thành một kiếm tuyệt thế, cho dù là tồn tại đại năng vẫn sẽ bị một kiếm này chém chết.
Vào lúc này Ngưu Ma biết rằng, chênh lệch giữa cho và Tần Vấn Thiên là bao lớn, đã không thể bù đắp.
Động tác của Tần Vấn Thiên vẫn chưa dừng, hắn từng dùng đạo pháp của kiếm chém nhục thân của thiên thần Tần Chung, thiên thần cũng có thể giết. Huống chi sau trận chiến ấy, hắn đối với lĩnh ngộ lực lượng đã có thể vận dụng tốt hơn, cường giả giới chủ làm sao có thể ngăn được một kiếm của hắn.
Kiếm quang tái hiện, bên trong tinh hồn giống như xuất hiện chữ kiếm cổ, phiêu đãng trong hư không. Chỉ thấy cường giả của Ngưu Thần tộc không ngừng bị chém chết, chỉ trong phút chốc, toàn bộ đã vẫn lạc, trừ Ngưu Ma ra thì không một ai còn sống.
Ngưu Ma sắc mặt tái nhợt. Vào lúc này, hắn đã cảm thấy sợ hãi, chỉ thấy hắn lấy ra thủy tinh truyền tin, nhưng vào khoảnh khắc lấy ra thủy tinh truyền tin, thân thể của Tần Vấn Thiên trực tiếp hàng lâm tới trước mặt hắn. Thời không giống như tĩnh alwngj, động tác của Ngưu Ma cứng ngắc ở đó, hắn dùng lực lượng của bản thân để chống lại lực lượng làm tĩnh lặng thời không, nhưng cơ hồ là đồng thời, một đạo quang mang đã trực tiếp bắn thủng thủy tinh truyền tin trong tay hắn.
Kiếm quang che phủ phiến không gian này, chỉ có Tần Vấn Thiên và Ngưu Ma, cho dù là Lạc Thần Mộng cũng không nhìn thấy tình hình bên trong. Bởi vì việc hắn sắp làm không được lịch sự cho lắm.
Chỉ thấy lúc này trong cơ thể Ngưu Ma bộc phát ra một đạo quang mang vô cùng rực rỡ, thân thể trào ra chiến ý kinh thiên, gầm lên một tiếng kinh thiên động địa, thời không đang tĩnh lặng ngưng kết cũng giống như nứt ra, Ngưu Ma hóa thân một quỳ ngưu cực lớn, vô cùng hung, trong cơ thể phóng thích ra bảo quang, chỉ cỗ khí thế chiến đấu vừa trào ra đó đã đủ để ép sập thiên địa.
- Tần Vấn Thiên, giết ta rồi thì ngươi sao có thể sống nữa?
Ngưu Ma lạnh lùng nói.
- Tần Chung ta còn giết, thêm ngươi thì có gì mà phải ngại.
Tần Vấn Thiên thản nhiên nói. vẻ sợ hãi trong mắt Ngưu Ma càng đậm hơn. Tần Chung là Tần Vấn Thiên giết chết à?
Sao có thể như vậy được, hắn có thể tru sát thiên thần ư?
- Xem ra, tuy rằng đạo cốt ngươi trời sinh, nhưng vẫn truyền thừa lực lượng đạo cốt của Đấu Chiến Thánh tộc ngày xưa.
Tần Vấn Thiên bình tĩnh nói.
Trong mắt Ngưu Ma lộ ra vẻ kinh ngạc, Đấu Chiến Thánh tộc có lịch sử rất lâu đời. Tần Vấn Thiên thông qua sách cổ biết được thì cũng chẳng có gì là lạ, nhưng vì sao hắn cảm nhận được uy thế của đạo cốt, lập tức nói là lực lượng đạo cốt của Đấu Chiến Thánh tộc.
- Ngươi có quan hệ như thế nào với Đấu Chiến Thánh tộc?
Ngưu Ma lạnh lùng hỏi.
- Cái này thì ngươi không cần biết, có điều, nhiều năm như vậy qua đi, đạo cốt của ngươi nên vật quy nguyên chủ rồi. Ngươi không phải vẫn luôn thèm muốn đạo cốt của ta sao. Ở trong thế giới luân hồi muốn đánh lén cướp đi, hôm nay ngươi có cơ hội rồi đó.
Yy thế đạo cốt trong cơ thể Tần Vấn Thiên cũng trào ra, từng quầng sáng đánh xuống thân hình vô cùng khổng lồ của Ngưu Ma, hắn thân thể khổng lồ mang theo khí thế cực kỳ mạnh mẽ của hắn cứng lại, hắn lại phát ra một tiếng gầm giận dữ, giống như muốn giãy ra khỏi lực lượng Thiên Tâm ý thức của Tần Vấn Thiên, một hư ảnh quỳ ngưu vô cùng khổng lồ xuất hiện, muốn lao ra phá hủy tất cả. Nhưng trong vùng không gian này, động tác của bọn họ đã bị làm chậm một cách vô hạn, thậm chí là bất động, căn bản không phát huy ra được uy lực gì.
Nhìn Tần Vấn Thiên từng bước đi tới, Ngưu Ma lộ ra vẻ hoảng sợ, nói:
- Đừng, ngươi có yêu cầu gì ta đều có thể đáp ứng ngươi. Ta có thể dùng bảo tàng chí bảo của Ngưu Thần tộc để trao đổi mạng của ta.
Tần Vấn Thiên từng bước đi về phía trước, không hề có bất kỳ dao động gì. Ngưu Ma này cực kỳ hèn hạ, ngày đó ngày đó ở trong thế giới luân hồi lúc hắn đang chiến đấu thì đột nhiên ra thấy muốn lấy đạo cốt của hắn là biết rồi. Đừng nói lời nói của hắn không hề có sức hấp dẫn gì với Tần Vấn Thiên, cho dù thực sự có sức hấp dẫn thì cũng không có bất kỳ độ đáng tin nào cả.
Nhìn Tần Vấn Thiên đang đến gần, ánh mắt Ngưu Ma lộ ra vẻ sợ hãi vô hạn, hắn chính là nhân vật tuyệt thế của Ngưu Thần tộc, hắn nội sinh đạo cốt, lúc bùng nổ toàn lực thì cường đại đến kinh người. Song mà hôm nay không ngờ phải chết ở đây, còn bị người ta lấy xương. Nghĩ đến đây, hắn liền cảm thấy một sự khủng hoảng vô tận đang ập tới.
Kiếm quang lấp lánh nở ra trong hư không, bao phủ không gian.
Không gian mà kiếm mạc phong tỏa, Lạc Thần Mộng nhìn về phía trước, không biết nơi đó đang xảy ra chuyện gì, có điều rất nhanh, Tần Vấn Thiên liền đi ra, áo trắng trên người hắn không vấy lấy một hạt bụi, trực tiếp hàng lâm trên phượng liễn, nói:
- Hủy diệt thủy tinh truyền tin trên người bọn ngươi đi.
Long phượng kéo xe phá hủy thủy tinh truyền tin theo ý của Tần Vấn Thiên. Bọn họ tất nhiên hiểu ý của Tần Vấn Thiên, là lo bọn họ báo cáo chuyện xảy ra ở đây với Ngưu Thần tộc.
- Tới Yêu Thần sơn.
Thấy bọn họ đã phá hủy thủy tinh truyền tin, Tần Vấn Thiên lại nói. Đến Yêu Thần sơn rồi, Yêu Thần sơn sẽ xử trí bọn họ, nếu bọn họ bị Ngưu Thần tộc nô dịch, sau này có thể tu hành ở Yêu Thần sơn.
Liễn xa long phượng thay đổi phương hướng, đi tới Yêu Thần sơn. Lạc Thần Mộng vẫn ngồi trên liễn xa, nhìn thân ảnh áo trắng trên lưng phượng hoàng, mắt đẹp hiện ra vẻ cảm kích, nhẹ giọng nói:
- Cám ơn.
...
Cách khoảng thời gian thiên thần chặn đường, bùng nổ thần chiến đến lúc đám người Ngưu Ma vẫn lạc kỳ thật cũng không lâu, bốn thiên thần vẫn đang đại chiến, hủy thiên diệt địa, các tới khi Lạc Thần Ông và Lạc Thần Khiếu nhận được truyền âm rằng người đã được cứu thì trong lòng yên tâm. Nhưng bọn họ vẫn giữ chân thiên thần của Ngưu Thần tộc và Lạc Thần Khung, ít nhất thì không để cho bọn họ đuổi bắt bọn Lạc Thần Mộng.
- Ngươi đang làm gì thế, Ngưu Ma đã chết rồi.
Sau đó không lâu, tiếng hô phẫn nộ của tù trưởng của Ngưu Thần tộc vang lên trong đầu thiên thần của Ngưu Thần tộc, thân thể cao lớn của vị thiên thần đó run lên, thiên uy dao động bất ổn, hắn thần sắc tái mét nhìn chằm chằm hai thiên thần phía trước.
- Ai đã giết Ngưu Ma?
Hắn gầm lên.
Lạc Thần Khung giật mình, Ngưu Ma bị người ta giết rồi à?
Lạc Thần Xuyên quả nhiên còn an bài hậu thủ.
- Ta đã bảo các ngươi giao người ra rồi đi đi. Nhưng các ngươi lại không nghe theo cứ muốn khai chiến. Một khi đã như vậy, coi như là chuẩn bị phải trả giá đắt đi.
Lạc Thần Ông thản nhiên nói.
Thiên thần của Ngưu Thần tộc vẫn muốn khai chiến, lại nghe thanh âm của tù trưởng lại truyền đến trong đầu:
- Lập tức về Ngưu Thần bảo.
Thiên thần Ngưu Thần tộc từ bỏ tiếp tục chiến đấu, xoay người lao thẳng về phương hướng của Ngưu Thần bảo. Lạc Thần Khiếu cũng đuổi theo, Lạc Thần Ông thì đứng yên tại chỗ, tiếp tục nhìn chằm chằm Lạc Thần Khung.
Chỉ thấy Lạc Thần Khung lấy ra thủy tinh truyền tin, thông tri chuyện đã xảy ra cho Lạc Thần Mộ. Lạc Thần Mộ sau khi biết được tất cả thì trên Lạc Thần sơn truyền ra tiếng rống giận dữ của hắn:
- Lạc Thần Xuyên, ngươi là muốn hủy Lạc Thần thị.
Hắn vừa trở thành gia chủ không bao lâu, Lạc Thần thị chịu nhục. Sau đó Lạc Thần Xuyên lại phân liệt Lạc Thần thị, tất cả những điều này đã rời khỏi tầm tay hắn, hắn không biết tương lai Lạc Thần tộc sẽ như thế nào…
- Ngươi lập tức tới Ngưu Thần bảo.
Lạc Thần Mộ trả lời Lạc Thần Khung, nếu chuyện đã phát sinh, hiện tại nên xử lý tốt hậu sự. Ít nhất thì Lạc Thần sơn phải tỏ thái độ, chuyện này đều là do Lạc Thần Xuyên gây ra, không liên quan gì tới Lạc Thần thị. Bằng không, hiện giờ Lạc Thần thị đã bị phân liệt sẽ càng bị động, nếu Lạc Thần Xuyên làm chuyện này, hắn sẽ tự mình gách vác trách nhiệm, cũng sẽ không hy vọng làm liên lụy đến Lạc Thần thị. Điểm này, hắn vẫn tin Lạc Thần Xuyên, một khi đã như vậy, tất cả đều để cho Lạc Thần Xuyên tự mình gánh chịu đi!