Kiếm Quân Lai nhìn Thất Giới, hỏi:
- Ngươi nghĩ tới gì thế?
- Trong biển máu có rất nhiều tà linh, từ đó kích khởi các tình tự tiêu cực như tuyệt vọng, phẫn nộ, sợ hãi, dục vọng, tất cả những cái này không phải là các loại tạp niệm mà con người có hay sao?
Thất Giới nhẹ giọng nói:
- Máu là biển, xương là thuyền, niệm hóa tà linh.
- Tưởng tượng hay lắm.
Kiếm Quân Lai mắt lóe sáng, nếu đúng là như vậy, người đó sẽ là tồn tại gì? E là rất khó tưởng tượng.
Lúc này, lục tục có bóng người đi lên bờ, có thiên thần, cũng có giới chủ, có một số nhân vật giới chủ tuyệt thế, sự kiên định của ý chí không nhất định yếu hơn thiên thần. Tần Đãng Thiên xuất hiện, thần nữ Nghê Thường lúc trước xuất hiện trong tưởng tượng dục niệm của Tần Vấn Thiên cũng xuất hiện, đều đã ra khỏi vùng biển máu này.
- Phía trước có gì thế?
Rất nhiều người nhìn về phía trước biển máu, nơi đó có một cổ lộ, đã có người xuất phát, một đường tiến về phía trước, tiếp tục thăm dò.
Tần Vấn Thiên không đi ngay. Hắn đợi một lúc ở đây, qua một đoạn thời gian, Quân Mộng Trần và Tề Vũ cũng đều từ trong biển máu đi ra, Tần Vấn Thiên lúc này mới yên lòng. Mộng Trần tính tình tiêu sái ngông cuồng, nhưng ý chí của hắn vẫn rất kiên định, có thể chiến thắng tất cả tình tự tiêu cực, lực lĩnh ngộ cũng siêu phàm. Về phần Tề Vũ, từ sau khi được truyền thừa Đấu Chiến Thánh cốt, sớm đã lột xác, hiện giờ hắn chỉ cầu khôi phục vinh quang ngày xưa của Đấu Chiến Thánh tộc.
- Nguy hiểm thật.
Quân Mộng Trần sau khi đi ra thì nói với Tần Vấn Thiên:
- Biển máu ở quá nguy hiểm, mỗi lần đều tưởng là chân thực, nhưng toàn bộ đều là ảo tượng giả dối, khiến cho người ta đằm chìm vào trong đó không dứt ra được. Không ngờ còn xuất hiện một vị mỹ nữ tuyệt sắc, muốn ta trọn đời trầm luân trong ôn nhu.
- Ồ...
Tần Vấn Thiên lóe lóe, nói:
- Mỹ nữ tuyệt sắc đó là thế?
Đã là tồn tại trong ảo tượng thì chắc là chân thực rồi.
- Hình như không quen.
Quân Mộng Trần lắc đầu, Tần Vấn Thiên nhìn hắn, cũng không biết là nói thật hay là nói dối.
- Chúng ta đi thôi.
Tần Vấn Thiên lên tiếng, bọn họ thuận theo cổ lộ phía trước mà đi. Hiện giờ vẫn chưa tiếp xúc được với bí mật của thiên quật này.
Theo không ngừng đi về phía trước, bọn họ nhìn thấy một cỗ thi thể, thi cốt đó đã trải qua vô số năm tháng, vẫn chưa hề thối rữa, vẫn hoàn hảo như lúc ban đầu. Nhưng ngũ tạng lục phủ của hắn lại bị xuyên thủng, trên thân thể có một cái lỗ lớn, bị đâm xuyên, thi thể vẫn đứng thẳng tắp ở đó, vô cùng uy nghiêm, máu tươi trong cơ thể hắn đã sớm chảy khô, trên xương cốt giống như cũng khắc phù văn, giống như là phù cốt, chỉ là không hoàn chỉnh.
- Cái này...
Tề Vũ nhìn thi cốt này, có chút khiếp sợ.
- Thi thể của Thiên thần.
Tần Vấn Thiên nhẹ giọng nói:
- Đây không phải là chết ở trong bí cảnh của thiên quật, mà là chết vì chiến đấu.
Thiên quật chính là bí cảnh của thái cổ Tiên Vực, trước kia đã từng mở ra rồi. Tất từng có cường giả đi tới đây, phát sinh chiến đấu cũng là bình thường.
- Có tấm bia đá.
Lúc này, Tề Vũ mở miệng nói. Tần Vấn Thiên và Quân Mộng Trần hướng ánh mắt sang bên cạnh, nơi đó quả nhiên có một tấm bia đá, bên trên có khắc chữ cổ:
- Thiên quật.
Đây chính là nguồn gốc của thiên quật sao?
Giữa hai chữ thiên quật này còn có một dòng chữ nhỏ, bên trên khắc:
- Thông thần chi lộ, thần vẫn chi lộ.
Thông thần, thần vẫn.
Rất nhiều người dừng chân ở đây, chỉ cảm thấy tim đập thình thịch, người tới trước cũng không đi tiếp, hiển nhiên có chút kiêng kị đối với chữ cổ được khắc trên tấm bia đá này.
Thần vẫn, cho dù là thiên thần cũng có khả năng sẽ vẫn lạc, nơi thật sự chưa được biết.
- Đường này đã mở rồi, không cần phải bận tâm, cứ tiến về phía trước.
Cuối cổ lộ giống như có một đạo thanh âm truyền đến. Thanh âm này lộ ra một cỗ ma lực kỳ dị, khiến cho người ta bất giác tin vào lời hắn nói.
Đường này đã mở rồi, không cần bận tâm, điều này có nghĩa là nguy hiểm bên trong đã được giải trừ?
- Là hắn.
Tần Vấn Thiên mắt lóe sáng, là thân ảnh thanh niên áo trắng thần bí đó, hắn đã phá giải nguy cơ ở cổ lộ, bảo mọi người đi tới, thăm dò bí mật của thiên quật.
- Chúng ta đi.
Tần Vấn Thiên lên tiếng, hắn rất có tín niệm đối với thanh niên áo trắng đó, đó là một vị cường giả đã siêu thoát thế ngoại, hắn nếu nói đường này đã mở thì thật sự là đã được mở.
Nhìn mấy người Tần Vấn Thiên tiến về phía trước, những người ở đằng sau tất nhiên không cam lòng bị bỏ lại. Hơn nữa phía trước có thanh âm truyền đến, không ít người nhớ tới thân ảnh thần bí lúc trước vượt qua biển máu, có thể là hắn đã ở phía trước mở đường.
Thế là, cổ lộ thiên quật trước kia từng ngăn cản vô số cường giả cứ như vậy dễ dàng được mở ra, người đến đây đều có thể đi vào. Đương nhiên, người có thể đến đây, bản thân đều là người phi phàm, nhân vật tầm thường không thể đến được đây.
Nhưng bọn họ cũng đều biết, cổ lộ thiên quật được xưng là con đường thần vẫn này tất nhiên nguy hiểm hơn biển máu vô số lần, có thể chính là vì sự tồn tại của cổ lộ này mới ngăn cản sự thăm dò của cường giả thái cổ đối với thiên quật, khiến cho bí mật của thiên quật vẫn chưa được thế nhân biết đến.
Lần này, một vị thần bí cường giả đã tới, có thể sẽ khiến tất cả trở nên khác đi.
Mọi người mang theo lòng hướng tới không ngừng đi về phía trước. Trên đường có không ít thi thể nằm đó, những thi thể này đã trải qua vô số năm tháng mà không hề mục rữa. Hơn nữa có một số thi thể bên trong cơ thể vẫn lưu lại đạo uy không hoàn chỉnh, vô cùng đáng sợ, có rất nhiều thi thể đều là của thiên thần.
Thiên quật tồn tại đã bao nhiêu năm tháng thì không ai biết, nhưng chỉ sợ từ ngày nó tồn tại, mỗi một lần nó được mở ra đều sẽ có cường giả đến thăm dò, vô số năm, tích lũy nhiều đời, cường giả vẫn lạc trong thiên quật tất nhiên không ít.
Thiên không giống như tối dần, ban ngày và đêm tối nối liền nhau. Cường giả thái cổ bước trên cổ lộ thần sắc càng trở nên ngưng trọng, bọn họ lờ mờ cảm thấy cổ lộ thiên quật lần này mở ra có thể sẽ dẫn bọn họ tới một nơi phi phàm.
Cuối cùng, ban ngày biến mất, cổ lộ hóa thành cổ lộ của bầu trời đêm, ánh sao chiếu xuống cổ lộ, chiếu sáng con đường phía trước cho mọi người.
- Bịch bịch...
Có tiếng tim đập vang lên, vùng không gian này không ngờ yên tĩnh không có một tiếng động, vô cùng im lặng, cực kỳ quỷ dị, không có ai nói chuyện, chỉ có tiếng tim đập. Rất nhiều người đã không thể khống chế nhịp tim của mình, bởi vì bọn họ phát hiện, cổ lộ này đã không còn ở trên đất của thái cổ Tiên Vực, mà là, bên trong tinh không.
Đây là một con đường đi thông tới tinh không.
- Thiên quật!
Rất nhiều người bất giác nghĩ tới hai chữ này, thiên quật, khe hở của trời, thông tới thiên khung.
Cổ lộ giống như không có điểm cuối, nối liền tới trời. Bầu trời đêm càng lúc càng sáng, càng lúc càng trở nên rực rỡ, bầu trời trên đỉnh đầu giống như xuất hiện một dải ngân hà rực rỡ mênh mông. Mỗi một dải ngân hà đều sáng rực, vô cùng vô tận, to lớn khôn cùng, trên mỗi một dải đều có rất nhiều ngôi sao.
- Cửu Thiên Tinh Hà.
Mọi người trong lòng vô cùng rúng động. Bọn họ lần đầu tiên ở gần Cửu Thiên Tinh Hà tới vậy, giống như ngay trong gang tấc. Bọn họ đã đi tới chín tầng trời, không cần dùng cảm giác thuận theo lực lượng tinh thần mà lên. Mà là thật sự có thể nhìn thấy Cửu Thiên Tinh Hà một cách trực quan, nhìn thấy từng viên Võ Mệnh Tinh Thần.
- Võ Mệnh Tinh Thần của ta ở đâu?
Có người cảm thấy nơi Võ Mệnh Tinh Thần của mình đang ở, trong lòng chấn động.
- Ầm.
Chỉ thấy một thân thể phóng lên cao, tới thẳng chín tầng trời, rõ ràng chính là thân ảnh của kiếm chi quân chủ Kiếm Quân Lai, tốc độ của hắn giống như một đạo kiếm quang kinh thế, nhanh đến cực hạn. Đám người chỉ thấy hắn bay về phía ngôi sao, thân thể hắn dần dần trở nên nhỏ bé, tuy rằng ngôi sao đó thoạt nhìn rất gần, nhưng mọi người minh bạch kì thực nó vẫn ở rất xa. Chỉ là vì ngôi sao quá lớn, cho nên giống như là đang gần trong gang tấc, nhưng bọn họ nhìn thấy Kiếm Quân Lai giống như đã đi tới viên Võ Mệnh Tinh Thần đó. Mà Võ Mệnh Tinh Thần đó thì có hình thái của kiếm.
Cửu Thiên Tinh Hà, hàng tỉ ngôi sao, có hình thái khác nhau.
- Con đường thông thần.
Mọi người nhớ đến giới thiệu trên tấm bia đá của thiên quật, trong lòng run rẩy.
- Phụ thân.
Chỉ thấy Tần Đãng Thiên không nóng lòng bay lên hư không, mà lấy ra thủy tinh truyền tin truyền âm với Tần Chính.
- Đãng nhi, thế nào rồi.
Tần Chính mở miệng hỏi.
- Trong thiên quật xuất hiện cường giả thần bí, hắn đã phá giải bí mật được phủ bụi của thiên quật. Hiện giờ, đã thấy được bí mật của thiên quật, cuối thiên quật là chín tầng trời, Võ Mệnh Tinh Thần chỉ gần trong gang tấc.
Tần Đãng Thiên mở miệng nói:
- Phụ thân, ngươi hãy tức khắc suất lĩnh cường giả của Tần tộc đến thiên quật. Trạm đầu tiên của thiên quật không ngăn được cường giả của Tần tộc, trạm thứ hai chính là biển máu đó, có thể tạo ra rất nhiều ảo cảnh, công kích nhược điểm của người ta, nhưng chỉ cần không sợ hãi, dùng ý chí cường đại chiến thắng nhược điểm của bản thân thì có thể vượt qua. Trạm thứ ba chính là thiên quật chi lộ, còn gọi là thông thần chi lộ, thần vẫn chi lộ, đã được một cường giả thần bí mở ra.
Tần Chính nghe thấy Tần Đãng Thiên truyền âm thì cho dù là với tâm cảnh của hắn cũng không nhịn được mà chấn động, lập tức đáp lại:
- Ta lập tức triệu tập cường giả của Tần tộc tới thiên quật.
Sau khi cất thủy tinh truyền tin đi, Tần Chính thầm nghĩ trong lòng, ngày xưa Tần Thiên Cương và Tần Viễn Phong, bọn họ ở trong thiên quật đã đi được tới bước nào.
Không chỉ là Tần Đãng Thiên, nhân vật thiên kiêu của các phe đều đang thông tri cho cường giả của gia tộc bọn họ, trong nhất thời, thái cổ dậy sóng. Thái cổ bát vực, vô số thế lực cường đại sau khi nhận được tin tức thì lập tức dẫn cường giả trong tộc xuất phát tới Thiên Vực. Mục tiêu là Vô Nhai thành, thiên quật.
- Tiên Vực sắp nổi phong vân rồi.
Rất nhiều người thầm nghĩ trong lòng. Thiên quật không ngờ thông tới cửu thiên, hiện giờ bí mật của thiên quật đã được cởi bỏ, không biết sẽ có bao nhiêu cường giả đến đây.
Tần Vấn Thiên hắn cũng lấy ra thủy tinh truyền tin, thông tri cho ngoại công của hắn, nhưng ngoại công của hắn vẫn chưa đến, hắn không hiểu là vì sao.
Nhìn về phía cổ lộ, nhìn về phía chư thiên tinh thần, Tần Vấn Thiên thầm nghĩ, gia gia Tần Thiên Cương của hắn đã đi tới đâu?
Từng vẫn lạc trên cổ lộ thiên quật này sao?
Nhưng mà, thi thể trên cổ lộ này không có hình dáng giống như phụ thân và gia gia của hắn, nếu thật sự gặp được gia gia của mình, với cảnh giới hiện giờ của hắn, nhất định có thể cảm giác được.
Tần Vấn Thiên quay đầu lại nhìn thoáng qua cổ lộ này, một con đường đã dẫn mọi người tới chín tầng trời. Điều này có nghĩa là gì thì Tần Vấn Thiên trong lòng minh bạch, có nghĩa là bản thân cổ lộ này chính là một không gian chi đạo cực hạn, áp súc khoảng cách không gian vô tận vào một con đường. Vận dụng không gian tới trình độ nào thì Tần Vấn Thiên cũng không thể biết được!