Thái Cổ Thần Vương ( Dịch Full)

Chương 2081 - Tuyên Bố

Tuyên Bố Tuyên Bố viptruyenfull.com

Vẻ mặt của Thiên Thần đó rất lạnh lùng, nghe nói hai trăm năm trước Tần Vấn Thiên mới chứng đạo lúc Thần Quật vừa mở ra, thực lực của hắn có thể mạnh đến đâu?

Thân là cường giả Thiên Thần, đều có uy nghiêm và kiêu ngạo của của mình, hắn ta chăm chú nhìn Tần Vấn Thiên, lạnh như băng nói:

- Đều không phải ta uy hiếp ngươi, mà sự thật là như vậy, bây giờ trong cả Thái Cổ, tất cả các cường giả tất cả đều biết ngươi nắm Thiên Quậttrong tay , ta muốn hỏi ngươi một câu, ngươi định độc chiếm Thiên Quật như thế nào? Chẳng lẽ ngươi cho rằng mình có thể đấu lại cả Thái Cổ sao?

Bên dưới rất nhiều cường giả, tất cả đều nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên, quả thật như vậy, bí cảnh Thiên Quật quá phi phàm, cả Thái Cổ đều đang nhìn chằm chằm vào nó, Tần Vấn Thiên muốn độc chiếm là chuyện không có khả năng.

Đôi mắt Tần Vấn Thiên chăm chú nhìn xuống mọi người phía dưới, thu tất cả các cường giả của Thái Cổ vào mắt, không phải là không thể, nhưng điều kiện tiên quyết là, đợi đến một ngày hắn thật sự có được thực lực quan sát tất cả các thế lực trong thiên hạ thì hắn mới có thể buông Thiên Quật ra, để cho người đời vào tu hành, giống như cường giả áo trắng thần bí kia vậy, đã đứng trên độ cao tuyệt đối nên mới có hi vọng hậu nhân cũng có thể phi phàm.

Nhưng bây giờ thì không được, không chỉ là vì tư tâm của hắn, cũng vì lòng người khó lường, hắn để cho người đời vào Thiên Quật, nhưng mọi người đều biết đến Thiên Quật bị hắn nắm trong tay, họ có đối phó hắn không? Có thể cướp đoạt quyền khống chế Thiên Quật từ trên người hắn không? Năm đó, Thái Cổ tấn công Thanh Huyền, không tiếc diệt cả một thế giới, sinh linh đồ thán, vì cái gì? Tài nguyên tu hành, quyền lực thống trị.

Trọng bảo, từ trước đến nay luôn là ngọn nguồn phân tranh, huống chi là quyền khống chế Thiên Quật, tuyệt đối có thể khiến tất cả Cường Giả Đỉnh Cấp của Thái Cổ sinh sát niệm với hắn, thả người vào Thiên Quật, đối hắn mà nói chỉ càng nguy hiểm, huống chi, còn có đại địch như Tần tộc, Ngưu Thần tộc ở đây.

- Nếu ngươi đạt được bảo vật, có lấy ra chia sẻ cho người đời hay không?

Tần Vấn Thiên cười lạnh một tiếng, hắn có được di chí của Thần Vương Hi Chi, nên hắn có thể nắm Thiên Quật trong tay, tất cả mọi thứ của Thiên Quật, để cho ai vào Thiên Quật, đương nhiên cũng do hắn quyết định, mà không phải bị người ta bức ép, uy hiếp.

Nếu nói Thiên Quật nên được cả Thái Cổ cùng sở hữu, vậy thì đúng là một câu chuyện cười, ngươi đạt được bảo vật, chẳng lẽ nên để cho tất cả mọi người cùng sở hữu sao?

- Tần Vấn Thiên, chuyện này sợ là không phải do ngươi quyết định, những người vừa rồi được ngươi chuyển vào Thiên Quật, chắc là thân nhân của ngươi đúng không, ngươi đang phòng bị, hiển nhiên đã hiểu Thiên Quật có ý nghĩa như thế nào, không mở lối vào của Thiên Quật, ngươi đã suy nghĩ kết cục của mình chưa?

Đương nhiên các vị Thiên Thần tự nhiên sẽ không nói lý với Tần Vấn Thiên, chỉ lạnh lùng nói.

- Ha ha, uy hiếp ta như vậy sao?

Tần Vấn Thiên đột nhiên cười to nói:

- Được lắm, ta đứng ngay ngoài Thiên Quật chờ người đời, xem xem hậu quả sẽ như thế nào.

Hắn đang nói thì hư không chấn động, cứ như thế đứng trên Vô Nhai Hải Vực, đứng thẳng trong hư không, gió biển phất qua, thổi bay quần áo của hắn, tay áo nhẹ bay, tao nhã vô song.

Hắn chỉ cần bước vào Thiên Quật thì không ai có thể làm gì hắn cả, nhưng mà hắn không vào Thiên Quật, cứ đứng nơi đó, xem xem người đời có thể làm gì được hắn.

Rất nhiều người lấy Truyền Tấn Thủy Tinh ra, nhao nhao đưa tin cho cường giả trong thế lực mà mình sở tại.

Tin tức Tần Vấn Thiên xuất hiện, Thiên Quật lại mở ra, Tần Vấn Thiên còn đưa người vào trong Thiên Quật truyền ra trong nháy mắt, Vô Nhai thành cách Vô Nhai Hải Vực không xa gió nổi mây phun, có cường giả không ngừng chạy tới chỗ của Thiên Quật trên Vô Nhai Hải Vực.

Trong lúc này, gió mây yên lặng nổi lên, mưa gió sắp tới.

Tần tộc, vẫn sai người nhìn chằm chằm Thiên Quật, tại Vô Nhai thành, có hai nhân vật đại Thiên Thần của Tần tộc trấn thủ, sau khi bọn hắn nhận được tin tức, vẻ mặt lạnh lùng nhanh chóng xuất phát, đi tới chỗ Thiên Quật.

Khúc phủ, Khúc Thần gọi thần nữ Nghê Thường tới , ông nhìn cháu gái mình, nói khẽ:

- Vừa rồi ta nhận được tin tức, Vấn Thiên đã xuất hiện, còn đưa một nhóm người vào Thiên Quật tu hành, tin tức bên ngoài mấy năm nay, chắc hẳn ngươi cũng có biết.

- Vâng.

Thần nữ Nghê Thường nhẹ nhàng gật đầu, Tần Vấn Thiên nhấc lên sóng gió lớn như vậy, nàng muốn không biết cũng khó.

- Ngươi còn nhớ lúc trước Vấn Thiên tới Khúc phủ, từng hỏi ngươi nghĩ thế nào không?

Khúc Thần đột nhiên hỏi khiến thần nữ Nghê Thường sửng sốt rồi khẽ gật đầu, hắn hỏi nàng nghĩ thế nào về chuyện hôn sự.

- Có thê khi đó, hắn đã thầm muốn nói điều gì, có lẽ nếu ngươi nói không đồng ý thì có thể hắn sẽ nói ra chuyện Thiên Quật, nhưng lúc đó ngươi không tỏ thái độ.

Khúc Thần cười khổ:

- Ông nội biết trong lòng ngươi nghĩ gì, nếu ngươi không muốn thì không cần phải miễn cưỡng bản thân mình, đây cũng là tâm nguyện của phụ thân ngươi, tuy Thiên Quật đã trở thành nơi mà mọi người trong Thái Cổ mơ ước, nhưng trong đó vẫn vô cùng an toàn, vì trừ Vấn Thiên ra thì không ai có thể tự do ra vào.

Đôi mắt đẹp của thần nữ Nghê Thường sửng sốt, nhìn ông nội của nàng, đương nhiên nàng hiểu suy nghĩ của Khúc Thần.

- Ta đi Vô Nhai Hải Vực xem xem.

Thần nữ Nghê Thường nhẹ giọng nói, Khúc Thần ảm đạm cười, khẽ gật đầu, tính tình của cô cháu gái này ông cũng không có cách nào, đối xử với ai cũng lãnh lãnh đạm đạm thế này, đại khái là do không có cha mẹ bên cạnh, trong chuyện này, Khúc Thần cũng thấy có phần áy náy.

Thần nữ Nghê Thường cất bước rời khỏi, bóng lưng của nàng vô cùng xinh đẹp mỹ, nhưng giống như bị một tầng cô độc nhàn nhạt bao phủ.

Trong Vô Nhai thành, từ các hướng khác nhau, không ngừng có cường giả phá không, lục tục không ngừng nhanh như tia chớp, bọn họ đứng ngạo nghễ trong hư không, khí tức vô cùng đáng sợ, lập tức cất bước đi tới Vô Nhai hải.

Những cường giả này đều đến vì Thiên Quật, bởi vì mấy năm nay Tần Vấn Thiên chưa từng xuất hiện, nên có người rời đi, cũng có người không đi khỏi Vô Nhai Hải Vực, vẫn lại tu hành trong Vô Nhai thành, luôn luôn chờ đợi, bây giờ cuối cùng bọn họ cũng đợi được tin tức Tần Vấn Thiên xuất hiện rồi.

Có thể nói, đa số những thế lực ghê gớm nhất của Thái Cổ, đều để lại người canh chừng trong Vô Nhai thành.

Bởi vì Tần Vấn Thiên xuất hiện, bọn họ cùng nhau đi ra khỏi vùng đất mình tu hành, xuất phát đi Vô Nhai hải, trong lúc này từng luồng khí tức đáng sợ như bao trọn cả tòa thành cổ bên bờ này, khí tức của Thiên Thần tùy ý phóng ra có thể bao trùm cả khu vực vô tận , huống chi là rất nhiều Thiên Thần cùng xuất hiện, trừ Thiên Thần ra, còn có rất nhiều nhân vật giới chủ cường đại.

Lòng người trong Vô Nhai thành rung động, nếu không phải Tần Vấn Thiên xuất hiện thì bọn họ không thê tưởng tượng hiện giờ trong Vô Nhai thành cất giấu nhiều tồn tại mạnh mẽ như vậy.

Vô Nhai Hải Vực, chỗ lối vào của Thiên Quật, không ngừng có cường giả tiến đến, người đến trước cũng không vội làm gì Tần Vấn Thiên, đúng như Thiên Thần kia đã uy hiếp vậy, những kẻ mơ ước Thiên Quật , không riêng một thế lực nào, mà là cả Thái Cổ, Tần Vấn Thiên muốn độc chiếm Thiên Quật thì cần phải đối mặt với tất cả tiên vực của Thái Cổ.

Tần Vấn Thiên không buông Thiên Quật ra, thì những người muốn đối phó hắn còn rất nhiều, cho nên, người đã tới trước không vội.

Vì thế, cường giả hội tụ trên không mảnh hải vực này càng ngày càng nhiều, trừ các Đại Thế Lực ra còn có rất nhiều người của Vô Nhai thành đến xem náo nhiệt, ánh mắt của bọn họ chăm chú nhìn bóng dáng áo trắng trong hư không, áo trắng tung bay, đang nhắm mắt đứng trong hư không, vô cùng lạnh nhạt, rất nhiều người thầm khen một tiếng, vào lúc như vậy mà còn có thể lạnh nhạt đến mức này, không hổ là nhân vật phong vân hiện giờ của Thái Cổ.

Lâm Tiêu cũng đến, hắn vẫn đi theo Huyền Nữ như cũ, giống như nhất định phải theo đuổi được vị tuyệt thế mỹ nhân này, ánh mắt hắn nhìn vào Tần Vấn Thiên trong hư không, người điên trong luân hồi thế giới năm đó, hiện giờ đã có khí độ như vậy rồi.

Thần nữ Nghê Thường cũng đến, đôi mắt đẹp của nàng ngóng nhìn bóng dáng lạnh nhạt đứng trong hư không, trên dung nhan tuyệt mỹ không có bất kì thay đổi nào gì.

- Thần nữ Nghê Thường.

Sự xuất hiện của nàng, lập tức dẫn phát rồi một trận xôn xao.

- Nàng đang nhìn Tần Vấn Thiên kìa, nhưng mà, hình như cũng không có thù hận gì.

Rất nhiều người nhao nhao nghị luận, năm đó Tần Vấn Thiên bắt cóc thần nữ Nghê Thường nhấc lên một trận gió lạnh, thần nữ Nghê Thường nhìn thấy hắn không nên bình tĩnh như vậy mới đúng, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì thật?

Rất nhiều người đang đợi, giống như không ai nóng lòng làm khó dễ Tần Vấn Thiên cả, cuối cùng hai vị Thiên Thần của Tần tộc đi ra ngoài, vẻ mặt của bọn họ rất lạnh lùng, mở miệng nói:

- Dã tâm của tên Tần Vấn Thiên này thật lớn, còn muốn một mình độc chiếm Thiên Quật, chư vị hà tất lãng phí thời gian trong lúc này, chúng ta nên bắt lấy hắn, ép hỏi ra bí mật của Thiên Quật mới được.

Đôi mắt của Tần Vấn Thiên mở ra, nhìn chằm chằm vào hai người kia, Thiên Thần đến từ Tần tộc .

- Tần Vấn Thiên, tự ngươi nói xem, có bằng lòng buông Thiên Quật ra, để cho thế nhân đi vào bên trong tu hành không?

Có người mở miệng nói.

Tần Vấn Thiên không nói gì, mọi người thấy vậy, vẻ mặt lạnh hơn nữa, có người nói:

- Nếu hắn không chịu tỏ thái độ, chư vị hà tất tốn nhiều nước miếng đến thế.

Rất nhiều giọng nói lục tục vang lên đều là muốn bắt Tần Vấn Thiên, cướp đoạt bí mật của Thiên Quật, lúc này Tần Vấn Thiên đã trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.

Đôi mắt Tần Vấn Thiên mở ra, ánh mắt đảo qua vô số cường giả trên Hải Vực , nếu sớm muộn gì cũng phải đối mặt, như vậy không bằng một lần nói rõ ràng, nếu có người muốn đối địch với hắn, hắn đành phải nhận lấy hết vậy.

- Hôm nay, ta không dối gạt chư vị nữa, Thiên Quật, chính là do Cổ chi cường giả để lại, hiện giờ, được ta kế thừa, có nghĩa là hiện giờ Thiên Quật thuộc về ta, ta ở chỗ này chờ chư vị tiến lên, là muốn nói cho thế nhân biết, Thiên Quật thuộc về ta, ta muốn cho ai vào thì người đó sẽ được vào, còn nếu như có người muốn mạnh mẽ uy hiếp, như vậy Tần Vấn Thiên ta xin đón nhận.

Tần Vấn Thiên nhàn nhạt mở miệng, ánh mắt nhìn khắp Hải Vực, gió trên không Hải Vực thật to, thổi trường bào của hắn bay phất phới.

Hắn đứng ở chỗ này, tuyên bố với thế nhân, Thiên Quật, thuộc về hắn, hắn muốn cho ai vào thì sẽ cho người đó vào.

Ai muốn uy hiếp hắn, thì hắn sẽ nhận!

Bình Luận (0)
Comment