Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
Mấy chục năm đối với thái cổ tiên vực mà nói chỉ là trong nháy mắt.
Thái cổ tiên vực hiếm khi lại có mấy chục năm yên bình đến vậy, Tần tộc năm đó bị Tần Thiên Cương đánh cho tan tác nay cũng đã sớm trùng tu lại, chỉ có điều từ trận chiến năm đó Tần tộc ảm đạm đến dọa người, không có chút tin tức gì.
Nghe đồn, Tần Chính sau khi tế luyện Thẩm Phán kích, kế thừa được đại đạo mạnh hơn từ tổ tiên.
Cũng có tin đồn rằng, người con trời chọn sau khi bị đánh bại thì đã rời Tần tộc, đi chu du thế gian vô tận để ngộ đạo, đương nhiên, cũng có người nói Tần Đãng Thiên lang bạt vì mật cảnh, tóm lại, có một tin là thật, Tần Đãng Thiên, hắn có thể đã rời Tần tộc, đả kích của hắn từ trận chiến năm đó thật sự quá nặng nề, nếu là người thường có lẽ đã vạn kiếp bất phục, mất đi niền tin rồi.
Nhưng mọi người vẫn tin rằng, Tần Đãng Thiên thân là người con trời chọn, cho dù đã bị chứng minh bản thân không tài giỏi như Tần Vấn Thiên nhưng cũng tuyệt đối không thể dễ dàng mà sụp đổ được.
Thiên Quật, trên Cửu Thiên ngân hà, bỗng lóe lên một luồng ánh sáng vô cùng chói mắt. Giữa bầu trời sao, có một thân ảnh mình tỏa đầy hào quang thần rực rỡ. Mái tóc dài của hắn bay lượn trong ánh sao sáng, một tinh hồn xuất hiện, đó là tinh hồn trên Cửu Trùng Thiên lóa mắt.
Tinh hồn này giống như thần trận, lại giống như một quyển trận bản đồ, xoay tròn điên cuồng, một luồng uy quyền chiến trận vô cùng kì lạ bộc phát, đáng sợ đến cực điểm.
Khi tinh hồn xuất hiện, than hình kia chuyển động huyết sắc rực rỡ, dường như huyết mạnh khủng khiếp kia đang thể hiện uy lực của nó, một luồng sức mạnh không gì sánh kịp bao quang thân thể kia dường như đang hun đúc lại thân thể khiến cho thân thể ấy không ngừng thay đổi nhanh chóng, giống như khoác trên mình Chiến Đấu Thánh Khải vô hình, giống như chiến thần thái cổ vậy.
Tần Vấn Thiên nhìn thấy cảnh này giữa bầu trời thì khẽ cười, trong lòng có chút kinh ngạc.
Hắn không nghĩ rằng, người đầu tiên bên cạnh hắn bước vào Thần cảnh lại là Tề Vũ Thúc, năm đó thiên phú của Tề Vũ Thúc khá là bình thường, không thì cũng sẽ không ở lại Thanh Huyền Thần Thủ sơn trang, nhưng từ sau khi nhận được Đấu Chiến Thánh Cốt thì hắn ta thay đổi nhanh chóng, cả người đều hoàn toàn thay đổi, dường như trong nháy mắt khôi phục lại phong thái tuyệt thế của cường giả Đấu Chiến Thánh tộc năm xưa.
Mà bây giờ, hắn ta đạt được thần vị, dường như lại đang lột xác nhanh chóng.
Tấn Vấn Thiên không quấy rầy Tề Vũ, rất lâu sau đó, khi mà ánh sáng trên trời đã lắng lại, xung quanh thân Tề Vũ vẫn tỏa ra ánh sáng khác thường, hắn ta vươn hai tay ra nhìn, có chút không dám tin sự thay đổi nhanh chóng mấy năm nay của bản thân, bây giờ, hắn đã là Thần minh, tất cả giống như một giấc mộng vậy.
- Vũ Thúc.
Âm thanh của Tần Vấn Thiên truyền tới, hắn bước đến bên Tề Vũ cười nói:
- Chúc mừng Vũ Thúc đã bước vào Thần cảnh.
Tề Vũ nhìn Tần Vấn Thiên, ánh mắt hắn ta so với trước kia càng có thần hơn, phong thái tuyệt thế, cả người hắn dường như càng xuất chúng hơn, cười nói với Tần Vấn Thiên:
- Vấn Thiên, tất cả đều nhờ công của ngươi, nếu không có Đấu Chiến Thánh tộc, ta của hôm nay vẫn còn là một người bình thường, mãi mãi không lên được đến cấp bậc này.
Lời hắn nói là thật lòng, thiên phú trước đây như thế nào, bản thân hắn biết rõ.
- Thánh cốt của Đấu Chiến Thánh tộc thật sự khủng khiếp đến vậy sao?
Tuy Tần Vấn Thiên biết thánh cốt không tầm thường nhưng sự thay đổi vượt bậc của Tề Vũ vẫn khiến hắn kinh ngạc.
- Đấu Chiến Thánh tộc ta ngày xưa có phong thái tuyệt thế như vậy chính là nhờ vào thánh cốt, về sau cũng là do bị Ngưu Thần tộc cướp đoạt nên mới suy yếu, đây không chỉ là thanh đạo cốt mà còn là báu vật mà các tiền bối của Đấu Chiến Thánh tộc truyền lại, là ý chí của Đấu Chiến Thánh tộc, hơn nữa tinh hồn lần này mà ta kết nối cùng cũng chính là tinh hồn kết hợp hoàn hảo với Đấu Chiến Thánh tộc ta. Tinh hồn cuối cùng của tổ tiên ta chính là tinh hồn này.
Tề Vũ mở miệng nói.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên chợt lóe, sau đó khẽ gật đầu, tạo hóa thật kì diệu.
Một thanh đạo cốt, truyền cả vận mệnh của một tộc, hơn nữa, đạo cốt này chỉ có kết hợp với huyết thống của Đấu Chiến Thánh tộc mới phát huy hết tác dụng, nó ở trong tay Ngưu Thần tộc, tác dụng cũng chỉ có hạn.
- Đi, Tề Vũ, hôm nay ngươi phá cảnh, nhất định phải uống vài ly để chúc mừng.
Tần Vấn Thiên cười một cách tự nhiên, Tề Vũ gật đầu, thực sự nên uống vài ly. Đấu Chiến Thánh tộc có hi vọng khôi phục lại phong thái năm xưa từ trong tay hắn, để rồi sừng sững đứng ở thái cổ tiên vực.
Hai thân hình lóe sáng, bay về phía bầu trời, đồng thời tập hợp những người của Đấu Chiến Thánh tộc đến Đấu Chiến Thần thành – một trong chín tòa Thần thành. Tòa Thần thành này được đặt tên theo Đấu Chiến Thánh tộc, rõ ràng là đúc ra cho họ. Khi biết Tề Vũ phá cảnh lên thiên thần, những cường giả của Đấu Chiến Thánh tộc không ai là không kích động, chỉ cảm thấy cảm xúc dâng trào, bọn họ cuối cùng cũng từng bước chạm tay vào giấc mơ xa xôi tưởng chừng không với tới kia. Nếu tộc trong Thanh Huyền tiên vực Tam Giới thiên kia mà biết tất cả những điều này, chắc chắn cũng vô cùng kích động.
Nhưng mà, thánh chủ Tần Vấn Thiên muốn họ tạm thời không làm phiền tộc kia, đây là để tránh một chi vô tình truyền lại của Đấu Chiến Thánh tộc. Nếu có một ngày, Đấu Chiến Thánh tộc thực sự khôi phục lại sự huy hoàng năm xưa thì lúc đó đón bọn họ cũng chưa muộn.
Tiểu Hỗn Đản, Quân Mộng Trần và Nam Hoàng nữ đế khi biết Tề Vũ phá cảnh lên thiên thần thì đều có chút ngưỡng mộ cùng ghen tỵ, vì thế, càng nỗ lực tu hành hơn, tuy Tề Vũ có Đấu Chiến thánh cốt mà thiên phú thay đổi vượt bậc nhưng bọn họ cũng không thể tụt hậu quá nhiều, nhất định phải trở thành thiên thần mới có thể thực sự đủ năng lực để sánh vai tác chiến, giúp đỡ Tần Vấn Thiên.
Với tình hình thái cổ như bây giờ, Giới chủ cảnh giới đã không còn đủ nhìn nữa.
Vài tháng sau, trong Thiên Quật, trên Cửu Thiên ngân hà lại xuất hiện ánh sáng thần rực rỡ, có người đã phá cảnh bước lên Thần vị.
Giữa bầu trời sao, tiếng cười sảng khoái truyền đến đầy vui vẻ, âm thanh ấy là của Quân Mộng Trần. Sau khi Tề Vũ phá cảnh, Quân Mộng Trần bị đả kích sâu sắc nên hết sức nỗ lực tu hành, mấy tháng sau đã bước lên Thần vị.
Trong Thiên Quật, Càn Khôn giáo chủ và Cửu Thiên Huyền Nữ đều kinh ngạc không thôi, lòng thầm cảm thán. Sự vùng dậy của Tần Thiên Thần tông e là không ai có thể ngăn cản nữa rồi. Bọn họ dường như có thể hiểu được sự kiêng kị của các cường giả trong thái cổ tiên vực đối với Tần Vấn Thiên, hắn nắm trong tay Thiên Quật, lại có thể đào tạo ra một nhóm các thiên thần.
Chỉ cần thiên phú bản thân đủ mạnh, lại thêm cảm ngộ tu hành trên sao Vũ Mệnh ở Cửu Thiên ngân hà, xác suất phá cảnh ngày càng tăng.
Bây giờ, trừ các đồng minh, thậm chí không tính cả Lạc Thần thị, chỉ riêng Tần Vấn Thiên bọn họ đã có ba đại thiên thần rồi gồm Tần Vấn Thiên, Tề Vũ, Quân Mộng Trần. Lại thêm ông ngoại hắn Lạc Thần Xuyên, chỉ cần bốn người này đã đủ khí thế rồi, huống hồ còn có đồng minh như Yêu Thần sơn, Kiếm Quân Lai, Thiên Đạo Thánh viện thiên thần cũng có quan hệ không tồi với hắn. Cho dù không có Càn Khôn giáo và Cửu Thiên Huyền Nữ cung, thì sức mạnh của Tần Vấn Thiên cũng không thể khinh thường được.
Hơn nữa, tất cả những điều này vẫn còn chưa kết thúc, tương lai sẽ còn xuất hiện thêm nhiều cường giả hơn nữa.
Đương nhiên, điều mà Càn Khôn giáo và Cửu Thiên Huyền Nữ cung hi vọng chính là trong môn phái của mình, có thể có những thiên thần khác ra đời. Nhưng cho dù là ở trong Thiên Quật thì điều này cũng không hề dễ dàng gì, nhiều năm như vậy cũng chỉ có hai người bên cạnh Tần Vấn Thiên thành công.
Đây thực sự không phải kết thúc, một năm sau, Thiên Quật lại xuất hiện một thiên thần nữa, lần này là một vị Yêu Thần, Thôn Thiên Yêu Thần.
Tiểu Hỗn Đản lên Thần vị rồi, Thôn Thiên Yêu chủ đều vô cùng vui mừng, từ nay về sau, thái cổ tiên vực sẽ có hai Yêu Thần Thôn Thiên thú.
Tần Vấn Thiên nhìn thấy Tiếu Hỗn Đản hóa thân thành một tiểu yêu trắng muốt lắc lư đi tới, ánh mắt lộ ra vẻ cổ quái, tên tiểu tử lười biếng háo sắc này cứ như vậy mà thành Yêu Thần rồi sao?
Tên tiểu tử này nhìn sao có chút quái dị?
Chỉ thấy Tiểu Hỗn Đản ngẩng cái đầu nhỏ, móng trước ôm ở đó, giống như người vậy, động tác nhìn thật tức cười.
- Vấn Thiên, thiên phú của bản Yêu Thần ta thế nào?
Tiểu Hỗn Đản nghiêm túc nói, chỉ có điều thanh âm vẫn non nớt như vậy, Tần Vấn Thiên quở trách một tiếng, trực tiếp đập một cái vào đầu Tiểu Hỗn Đản.
- Ô, sao ngươi lại đánh ta?
Tiểu Hỗn Đản hung dữ nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên.
- Vẻ mặt của ngươi quá gợi đòn.
Tần Vấn Thiên cười nói, Tiểu Hỗn Đản cắn răng, lộ ra vẻ mặt sát khí đằng đằng, đầy thần uy.
- Ồ, thành Yêu Thần rồi ư, xem ra muốn tranh đấu với ta rồi.
Tần Vấn Thiên cười hì hì, Tiểu Hỗn Đản nhìn thấy vẻ mặt hắn thì rụt cổ lại, trong nháy mắt xị mặt xuống, trông vô cùng uể oải, đã thành Yêu Thần rồi mà còn bị bắt nạt, Bảo Bảo không vui.
Chỉ có điều Tần Vấn Thiên rất vui, bây giờ bên cạnh hắn đã có ba người đạt đến Thần cảnh, đã bắt đầu có quy mô lớn mạnh rồi. Cuối cùng thì sự ẩn nhẫn của hắn cũng có hiệu quả rồi, tương lai Tần Thiên Thần tông sẽ càng ngày càng mạnh.
- Cha, mẹ, con sẽ khiến cho cái tên Tần Vấn Thiên truyền đến từng ngóc ngách của thái cổ, thậm chí là ba mươi ba thiên tiên vực. Nếu các người còn sống thì chắc sẽ biết.
Tần Vấn Thiên ngửa mặt lên trời, trong lòng thầm nhủ, hắn không dám chắc chắn cha mình còn sống không, nếu như còn sống thì sao đến giờ vẫn chưa xuất hiện, trừ phi họ không ở thái cổ tiên vực, không thì với danh tiếng của hắn hiện tại thì cha mẹ nhất định sẽ biết.
- Ai ya, cuối cùng cũng thành thần rồi, Vấn Thiên, bây giờ ta có thể ra ngoài rồi chứ, những năm nay thật sự buồn chết mất.
Tiểu Hỗn Đản ai oán nói.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên lóe sáng, sau đó cười một tiếng, nói:
- Được, nên ra ngoài một chút, có nợ thì nên thanh toán cho xong đi.