Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenGG
Sau khi Ngưu Thần tộc diệt tộc, Hoang vực không còn thế lực thống trị.
Lạc Thần thị chia rẽ, một mạch đi theo Tần Thiên Thần Tông, một mạch thì di chuyển, sơn Yêu Thần ở Tần Thiên Thần Tông, vì thế nên mới có cục diện thú vị hiện giờ, một vực của biển vô tận mà lại không có thế lực đỉnh phong trấn thủ, vì thế, Chư Cường tranh đấu, Hoang vực bắt đầu thời đại náo động.
Trong thiên thế giới hạ giới mà Hoang vực thống trị, nhiều năm trước trong một thành trì đột nhiên xuất hiện một thế lực thần bí vô cùng mạnh mẽ, hơn nữa còn định cư tại đó, không ai biết bọn họ đến từ đâu, bọn họ nhìn có vẻ rất bề bộn nhưng trước kia từng có người thăm dò, những người trong thế lực này có thực lực sâu không luồng được.
Thế lực này, là bá chủ Hoang vực ngày xưa, thế lực đỉnh phong, Lạc Thần thị .
Đương nhiên chỉ là một nhánh thế lực trong đó mà thôi.
Nhánh này do Lạc Thần Mộ nắm giữ.
Hiện giờ, bầu không khí trong Lạc Thần thị rất kì lạ, bởi vì đột nhiên rất nhiều người trong Lạc Thần thị đề nghị quay về Thái Cổ tiên vực, bọn họ không muốn tiếp tực ở lại nơi nhỏ yếu này nữa, đương nhiên việc bọn họ sinh ra suy nghĩ này là do gần đây bọn họ nhận được tin, tuy Lạc Thần thị di chuyển khỏi đó nhưng không thể nào không để lại người ở Thái Cổ tiên vực, mấy năm nay trong Thái Cổ tiên vực đã xảy ra rất nhiều chuyện lớn, bọn họ cũng biết.
Không lâu trước kia, Ngưu Thần tộc của Hoang vực bị giết, bị Tần Vấn Thiên con trai của Lạc Thần Thiên Tuyết - người từng là công chúa Lạc Thần thị, dẫn người tiêu diệt.
Thế lực từng nhục nhã Lạc Thần thị kia bị san thành bình địa, xoá tên khỏi Thái Cổ tiên vực.
Không chỉ có như vậy, những kẻ Tần tộc mạnh mẽ không ai bì nổi trước kia từng cưỡng bức sát nhập Lạc Thần thị, hiện giờ cũng đang gặp đại nạn, nhiều năm trước Tần Vấn Thiên đã từng hủy hoại hôn sự giữa Thiên Tuyển Chi Tử Tần Đãng Thiên của Tần tộc với thần nữ Nghê Thường hơn nữa còn đánh bại Thiên Tuyển Chi Tử, ông nội của hắn Tần Thiên Cương đi xuyên qua thời không mà đến, trấn áp Tần Đỉnh trong thời không loạn lưu vô tận, mấy vị Thiên Thần của Tần tộc vẫn lạc, gặp phải đại nạn.
Khác với Tần tộc và Ngưu Thần tộc, Lạc Thần thị được Tần Vấn Thiên và Lạc Thần Xuyên dẫn dắt hiện giờ lại lần nữa nghênh đón huy hoàng, bọn họ sáng tạo ra Tần Thiên Thần Tông, tu hành trong Thiên Quật, nghe nói hiện giờ đã sinh ra mấy vị Thiên Thần, Đấu Chiến Thánh tộc cũng đã quay về một lần nữa, Tần Vấn Thiên làm Thánh chủ của bọn họ, bây giờ cả Thái Cổ tiên vực đều kiêng kị Tần Vấn Thiên và Tần Thiên Thần Tông mà hắn sáng lập ra.
Trong đại điện Lạc Thần thị, các vị cường giả tụ tập, có điều bọn họ lại đang tranh luận với nhau.
- Ta cho rằng, chúng ta nhất định phải trở về, Thiên Quật chính là tu bí cảnh hành hiếm có, có khả năng bồi dưỡng ra nhân vật Thiên Thần, nghe nói thuộc hạ Tần Vấn Thiên đã có mấy vị trở thành Thiên Thần rồi.
Có lão nhân mở miệng nói, bọn họ thật lòng không muốn bỏ qua cơ hội như vậy.
- Ngươi chưa quên năm đó chúng ta là đối xử với Tần Vấn Thiên thế nào chứ, hắn không thù hận chúng ta là may rồi, lại còn chờ mong Tần Vấn Thiên để cho chúng ta vào Thiên Quật tu hành sao?
Có người tranh luận.
- Chuyện lúc trước là do cả Lạc Thần thị thống nhất với nhau, mới từ chối đón nhận Tần Vấn Thiên, lúc Tần tộc hàng lâm chỉ có mình Lạc Thần Xuyên bảo vệ hắn, hiện giờ không phải người của Lạc Thần thị không phải là đều đang tu hành trong Thiên Quật sao, dù sao cũng chảy cùng một dòng máu, đều là những người chí thân, ông ngoại và cậu hắn đều còn đang ở đó, nếu chúng ta chịu nói lời xin lỗi thì không vấn đề gì, cứ mãi đợi ở chỗ này thì tính cái gì?
Hiển nhiên, có người muốn về Thái Cổ tiên vực, cho dù chịu thua cũng không sao cả, chỉ cần được vào Thiên Quật tu hành là ổn thỏa.
Bên dưới không ngừng có tiếng cãi cọ, nhưng tiếng hô quay về Thái Cổ tiên vực chiếm thế thượng phong.
- Đủ rồi.
Lạc Thần Mộ ngồi trên chủ vị, quát lớn một tiếng, sắc mặt hắn ta lạnh như băng.
Những người khác của Lạc Thần thị trở về, có lẽ Tần Vấn Thiên sẽ chịu tiếp nhận nhưng còn Lạc Thần Mộ hắn thì sao?
Hắn là người tranh đoạt vị trí gia chủ với Lạc Thần Xuyên, là người đề ra ý kiến chia tách Lạc Thần thị với Lạc Thần Xuyên đồng, đấu tranh nhiều năm, năm đó lúc Tần tộc hàng lâm, hắn ta cố hết sức phản đối việc Lạc Thần Xuyên bảo vệ Tần Vấn Thiên, Thiên Quật có thể đón nhận bất kì kẻ nào, chỉ trừ Lạc Thần Mộ hắn ra, không có cách nào cả, một khi trở về thì Lạc Thần thị sẽ một lần nữa quay về tay Lạc Thần Xuyên nắm giữ, đến lúc Lạc Thần Mộ hắn chỉ còn một con đường là rời khỏi Lạc Thần thị, trở thành người cô đơn, sau nhiều năm tranh đấu rơi vào cảnh trở thành trò cười.
- Sau này, ta không mong lại nghe thấy mấy việc tranh luận này lần nào nữa, Lạc Thần thị ta không cần phải phụ vào người khác mà sinh tồn.
Lạc Thần Mộ mở miệng lạnh như băng, ánh mắt rất nhiều người nhìn về phía hắn ta, nhất là những kẻ muốn quay về, hiện giờ trong ánh mắt của bọn họ đã chẳng còn tôn kính Lạc Thần Mộ nữa rồi.
- Gia chủ, có những lời ta vốn không nên nói nhưng hiện giờ một nhánh Lạc Thần thị ta lưu lạc đã đến mức này, ta không nói thì không được.
Một vị lão nhân nhàn nhạt mở miệng:
- Trước kia chúng ta duy trì việc gia chủ thống trị Lạc Thần thị, là vì Lạc Thần thị có thể tại càng ngày càng lớn mạnh trong tay gia chủ, gia chủ cũng là hứa hẹn như vậy nhưng mà trên thực tế, sau khi gia chủ chấp chưởng Lạc Thần thị, Lạc Thần Thị chúng ta phải chịu khuất nhục, thậm chí phải di chuyển thế giới này, chúng ta thế lực đỉnh phong trong Hoang vực, lại lưu lạc đến hoàn như ngày hôm nay, ngược lại là bọn Lạc Thần Xuyên, những khuất nhục mà Lạc Thần thị phải chịu bọn họ đã đòi lại, thêm nữa bọn họ cũng càng ngày càng mạnh mẽ hơn, rồi sẽ có một ngày chuyện chi Lạc Thần thị này của chúng ta có tồn tại hay không, cũng không sao cả, người đời sẽ quên mất chúng ta, Lạc Thần thị chỉ có Thái Cổ Lạc Thần thị mà thôi.
Lời này khiến rất nhiều người đồng tình, qua nhiều năm như vậy, có rất nhiều chuyện bọn họ nhìn vào mắt, muốn nói không có oán niệm là chuyện không có khả năng, bây giờ, cuối cùng cũng bùng nổ rồi.
Lạc Thần Mộ xanh cả mặt, ánh mắt hắn ta nhìn chăm chăm vào mọi người, rất nhiều người đều đang dõi nhìn hắn ta, đã không còn kính sợ như dĩ vãng mà giống như đều đang nén giận, giống như việc một chi Lạc Thần thị này suy bại, đều là trách nhiệm của hắn ta.
Nhưng mà sự thật có phải vậy không? Nếu không phải Tần Vấn Thiên xuất hiện, Lạc Thần thị mà Lạc Thần Xuyên dẫn dắt có thể quật khởi sao?
Hắn ta không thua trong tay Lạc Thần Xuyên mà thua trong tay một vị hậu bối, con trai của Lạc Thần Thiên Tuyết, nghe nói không lâu trước kia, trong một trận chiến hắn giết tù trưởng Ngưu Thần tộc, có thể biết được Tần Vấn Thiên bây giờ đã mạnh mẽ đến nhường nào.
- Các ngươi muốn về thì về đi, ta không ngăn cản.
Lạc Thần Mộ lạnh nhạt mở miệng, lập tức đứng dậy đi khỏi đó, để lại mọi người đưa mắt nhìn nhau, bảo các vị cường giả trở về thật, bọn họ lại có phần không yên lòng, liệu Tần Vấn Thiên và Lạc Thần Xuyên có đón nhận bọn họ không?
...
Thay đổi trong Lạc Thần thị, hiển nhiên là trận chiến Ngưu Thần tộc Hoang vực bị giết, nhưng hiệu ứng của trận chiến này xa xa không chỉ có như vậy.
Rất nhiều thế lực của Thái Cổ nhận ra nguy cơ, cũng có rất nhiều thế lực đi đến Tây Phương Cực Lạc Niết bàn của Vũ vực, đặt chân lên thế giới Phật Môn.
Đương nhiên không phải bọn họ đi cầu Phật vấn đạo, mà là muốn Phật Môn ra tay.
Cực Nhạc Tịnh Thổ, Phật Môn Cổ Điện, có cao tăng tiếp kiến một số nhân vật Thiên Thần của các thế lực đỉnh phong, các vị Thiên Thần ở trong Phật Môn có vẻ vô cùng khách khí, cũng vô cùng khiêm nhường với các tu sĩ Phật Môn nơi này.
Lúc này, trong một tòa Phật Môn Cổ Điện mộc mạc, có rất nhiều nhân vật Thiên Thần đang ngồi trên bồ đoàn đơn giản.
- Mặc dù Phật Môn cũng có lòng cầu đại đạo, nhưng lại không muốn cuốn bị vào chiến loạn phân tranh, ý đồ của chư vị khi đến đây ta cũng hiểu rõ, nhưng chỉ sợ là bất lực.
Một vị cao tăng Phật Môn người khoác áo cà sa chắp hai tay lại, mở miệng nói với mọi người đang ngồi.
- Phật Môn Niết bàn, không nhiễm cát bụi, đương nhiên chúng ta cũng hiểu, các vị đại sư trong vùng Niết bàn này đều là người nhân đức, không thích những chuyện phân tranh, nhưng mà hiện giờ Thái Cổ tiên vực không được yên bình, Tần Vấn Thiên dẫn đầu gây ra Thiên Thần chi chiến mấy lần, một trận chiến tại Ngưu Thần bảo nói ra mấy chữ sinh linh đồ thán thật không ngoa, cả một tộc có bao nhiêu sinh linh, lại bị giết sạch, giống như đồ tể hai tay dính đầy máu tươi.
Một vị Thiên Thần bình tĩnh chậm rãi mở miệng, hai tay cũng chắp lại thành chữ thập nói:
- Phật Môn từ bi, há có thể để cho kẻ ác tiếp tục gây họa cho Thái Cổ, huống chi, Phật Môn Niết bàn cũng phải theo đuổi đại đạo, vùng đất Thiên Quật có thể gần gũi cảm nhận Võ Mệnh Tinh Thần của Phật Đạo, có nhiều ích lợi cho việc tu hành của các vị đại sư, hiện giờ Tần Vấn Thiên độc chiếm Thiên Quật thỉnh thoảng lại gây ra chiến tranh, sợ là có ý đồ diệt sạch các thế lực khác trong Thái Cổ, Duy Ngã Độc Tôn.
- Tần thí chủ không phải là hạng người đại gian đại ác, nếu chư vị không hành xử quá mức ác độc thì cũng không đến mức gây ra Thái Cổ chi chiến đâu.
Đại sư Phật Môn nhàn nhạt mở miệng, trong lòng tự có suy nghĩ riêng.
- Nay đã khác xưa, bây giờ thực lực của Tần Vấn Thiên càng ngày càng mạnh, lộ rõ dã tâm, dựa vào Thiên Quật mà tùy ý làm bậy, Ngưu Thần tộc là một vết xe đổ, đại sư Cực Nhạc Tịnh Thổ không hỏi chuyện đời, nhưng chắc cũng biết về những chuyện xảy ra trên Thái Cổ.
Lại có nhân vật Thiên Thần khác mở miệng nói.
Vẻ mặt của Thiên Thần Phật Môn vẫn bình tĩnh không có một tia gợn sóng như cũ, không có ai có thể nhìn ra suy nghĩ trong lòng hắn.
- Thiên Quật là nơi thị phi, nếu như rộng mở ra với người đời, chỉ sợ vẫn khó có thể tránh khỏi phân tranh trong Thái Cổ.
Phật Môn đại sư bình tĩnh nói.
Vẻ mặt của các vị Thiên Thần thay đổi, thầm mắng trong lòng, lại có một người mở miệng nói ngay:
- Thiên Quật để cho Phật Môn nắm trong tay, cũng không hoàn toàn tính là rộng mở, để cho Phật Môn lựa chọn một số ưu tú trong các thế lực của Thái Cổ tiên vực được phép đi vào trong đó tu hành, làm như vậy thì sẽ không có phân tranh gì rồi.
Vừa nói xong lời ấy, ánh mắt của vị đại sư Phật Môn kia hơi sáng lên, nhìn hắn ta nói:
- Nếu làm như vậy, liệu các thế lực khác của Thái Cổ có nhằm vào Phật Môn không?
- Không dám, Phật Môn đức cao vọng trọng, đứng sừng sững trong Vũ vực được năm tháng vô tận lắng đọng, chính là tín ngưỡng của cả Thái Cổ, chỉ có Phật Môn nắm giữ thì các thế lực khác mới an tâm được.
Có người mở miệng, mặc dù miệng nói một đằng lòng nghĩ một nẻo nhưng lại nói vô cùng thản nhiên.
Thiên Thần Phật Môn khẽ nhíu mày, hình như vẫn có phần không bằng lòng, nói:
- Nếu Phật Môn nhúng tay vào, có bị xem như có hiềm nghi cường thủ hào đoạt không?
- Làm sao có thể, là do Tần Vấn Thiên độc chiếm Thiên Quật mới phải làm vậy, Phật Môn giữ vững chính nghĩa, thật khiến người ta bội phục.
Các vị Thiên Thần nói hết lời hay, trên Thái Cổ tiên vực này có một thế lực siêu cấp, đó là Phật Môn.
Ít nhất, không thể xuất hiện lại nữa, các thế lực trong Thiên Quật, Tần Vấn Thiên, Càn Khôn giáo, Cửu Thiên Huyền Nữ cung, nếu họ cũng trở thành thế lực siêu cấp, thì sẽ là tai nạn của bọn họ, bọn hắn thà để Phật Môn nắm Thiên Quật trong tay, cũng không muốn cho Tần Vấn Thiên tiếp tục thành trưởng nữa, chuyện như vậy quá nguy hiểm với bọn họ.
Còn Cực Nhạc Tịnh Thổ, vốn đã là thế lực siêu cấp, mặc dù nắm Thiên Quật trong tay thì cũng vẫn như cũ mà thôi, dù thế nào thì cũng có lợi với bọn họ hơn là để Tần Vấn Thiên độc chiếm!
Với lại Tần Vấn Thiên sẽ không bao giờ đồng ý cho bọn họ vào Thiên Quật tu hành, mà Phật Môn thì lại có hi vọng!