Chuyện xảy ra ở hoang vực nghe mà đã rợn người, nhưng lại cũng không thu hút quá nhiều người chú ý. Chỉ bởi vì bây giờ hoang vực không có ai cai quản cả, mà thái cổ thì đang xảy ra một chuyện liên quan đến tương lai của cả thái cổ tiên vực.
Thế giới Tây Phương nhúng tay vào chuyện của Thiên Quật, nghe đồn đã thuyết phục được Càn Khôn giáo và Cửu Thiên Huyền Nữ cùng rút khỏi Tần Thiên Thần tông.
Phật môn chính là đích thân đến bái lạy hai thế lực lớn. Với sự lớn mạnh của thế giới Tây Phương, thì cho dù có là Càn Khôn giáo hay Cửu Thiên Huyền Nữ cung thì cũng đều phải nể mặt.
Bởi vì những tin đồn này, không khí ở Tần Thiên Thần tông có chút tế nhị.
Tần Vấn Thiên cũng không hề đi hỏi Càn Khôn giáo và Cửu Thiên Huyền Nữ cung. Nếu họ đã đưa ra quyết định thì Tần Vấn Thiên cũng không oán hận họ, vì suy cho cùng bọn họ cũng chỉ quan hệ đồng minh, không hề vững chắc keo sơn như trong tưởng tượng.
Hôm nay, Càn Khôn giáo chủ và Cửu Thiên Huyền Nữ đến chỗ Tần Vấn Thiên, Tần Vấn Thiên đương nhiên tiếp đón nhiệt tình.
- Giáo chủ, Cửu Thiên tiên tử.
Tần Vấn Thiên mỉm cười nói.
- Tần Vấn Thiên, chúng ta tới đây cũng không nhiều lời, liền nói thẳng vậy, thế giới Tây Phương muốn bọn ta rút khỏi Tần Thiên Thần tông.
Càn Khôn giáo chủ không kiêng kị gì mà trực tiếp nói.
- Giáo chủ đồng ý sao?
Tần Vấn Thiên hỏi.
- Gia sư đã đồng ý, Tây Phương hứa rằng, sau khi Phật môn nắm trong tay Thiên Quật thì vẫn cho phép những nhân vật nòng cốt của Càn Khôn giáo ta vào Thiên Quật tu hành.
Càn Khôn giáo chủ mở miệng nói, đưa mắt nhìn Tần Vấn Thiên.
Nhưng ông ta chỉ nhìn thấy gương mặt hết sức bình tĩnh của Tần Vấn Thiên, trên mặt thậm chí còn mỉm cười nhàn nhạt, nói với ông ta:
- Điều này thực sự rất dễ đưa ra lựa chọn, với quyết định của lão giáo chủ, ta đương nhiên không khuyên can gì nữa. Cửu Thiên tiên tử chẳng hay cũng quyết định như vậy?
Cửu Thiên tiên tử khuynh thế vô song, nàng tùy ý liếc một cái có thể khiến người khác đắm chìm. Nàng nhìn Tần Vấn Thiên , khẽ gật đầu, đối mặt với một thế lực lớn mạnh như thế giới Tây Phương, nàng không có lựa chọn tốt hơn. Nếu tiếp tục liên minh cùng Tần Vấn Thiên thì sẽ có khả năng phải đối đầu với cả thế giới Tây Phương và thái cổ tiên vực.
Ngày trước, cả hai thế lực không ai dám khinh suất làm xằng, nhưng bây giờ, sự can thiệp của thế giới Tây Phương đã phá vỡ thế cân bằng, mà Tần Thiên Thần tông đang ớ phía bất lợi của cục diện.
- Chỉ có điều, ta dám đảm bảo, Cửu Thiên Huyền Nữ cung sẽ không ra tay với Tần Thiên Thần tông.
Cửu Thiên Huyền Nữ lại nói.
- Càn Khôn giáo ta cũng sẽ không nhúng tay vào.
Càn Khôn giáo chủ cũng gật đầu.
- Đa tạ hai vị tiền bối.
Tần Vấn Thiên cảm kích nói, tuy mất đi hai đồng mình lớn nhưng ít nhất cũng sẽ không là kẻ địch.
- Ngươi không oán trách bọn ta sao?
Cửu Thiên Huyền Nữ chăm chú nhìn Tần Vấn Thiên hỏi.
- Hai vị tiền bối thân là chủ một phương, đương nhiên phải đưa ra quyết định chính xác. Năm đó để vào Thiên Quật mới liên minh cùng ta, hôm nay rút lui cũng là chuyện thường tình, có gì đáng oán trách. Chỉ cần không là kẻ địch, thì chúng ta có vui vẻ hợp tác vui vẻ chia tay.
Tần Vấn Thiên ngược lại rất thoải mái.
- Thật thẳng thắn, đáng tiếc không biết bao giờ mới có cơ hội cùng ngươi uống rượu nữa.
Càn Khôn giáo chủ cười lớn nói.
- Nếu giáo chủ muốn uống lúc nào cũng có thể tới tìm ta.
Tần Vấn Thiên cười nói, Càn Khôn giáo chủ gật đầu, sau đó hai người liền cáo từ.
Tần Vấn Thiên nhìn bóng lưng họ rời đi, trong lòng như có suy tư. Bỗng một thân ảnh áo trắng nhảy ra, đứng bên vai Tần Vấn Thiên, ánh mắt có chút khó chịu.
- Tần đại ca, huynh thật sự không để tâm sao?
Luyện Ngục cũng bước tới, ánh mắt lạnh như băng.
- Ta thì nguyện ý coi họ là bạn nhưng mà, đã là lợi ích đôi bên, đối phương không nguyện ý coi ta làm bạn cũng là điều bình thường. Dẫu sao cũng liên quan đến lợi ích của tông môn, điều này ta có thể hiểu được.
Tần Vấn Thiên tùy ý nói.
- Bọn họ như vậy là chắc chắn thế giới Tây Phương có thể đoạt được Thiên Quật sao?
Quân Mộng Trần cũng bước tới, rõ ràng họ đều đã nghe thấy chuyện vừa rồi. Bạn bè chí cốt bên cạnh Tần Vấn Thiên, đều ở cùng một nơi, thường xuyên đến tìm hắn.
- Sức mạnh của thế giới Tây Phương lại thêm thái cổ tiên vực, so sánh với Tần Thiên thần tông thì Tần Thiên Thần tông thật không đáng nhắc tới.
Tần Vấn Thiên nói.
- Tương lai, nếu như thế giới Tây Phương không chiếm được Thiên Quật, thì Càn Khôn giáo và Cửu Thiên Huyền Nữ cung nghĩ như thế nào. Đến lúc đó, sư huynh nhất định không được mềm lòng để bọn họ lại được vào Thiên Quật tu hành nữa.
- Còn nữa, những con lừa ngốc giả nhân giả nghĩa, giả vờ từ bi kia, ta thấy bọn họ cũng không khác gì Khương gia nham hiểm thâm độc của Thanh Huyền tiên vực năm đó, vẫn là các tăng nhân của chùa Vấn Tâm giống các cao tăng hơn.
Quân Mộng Trần khó chịu nói trong cơn tức giận.
- Ngươi cảm thấy tên tiểu tử Bất Giới giống cao nhân sao?
Tần Vấn Thiên lộ ra vẻ mặt cổ quái, cười cười. Nghĩ đến Bất Giới, mặt Quân Mộng Trần đen sì, thực sự không giống lắm.
- Ha ha.
Tần Vấn Thiên cười. Cái gọi là Phật môn thực ra chỉ là một loại sức mạnh tu hành. Do thiên phú sở trường của mọi người không giống nhau nên sẽ con đường đi sẽ không giống nhau. Phật môn cũng công nhận điều này, trong muôn nghìn chúng sinh không ai là khác biệt.
Cường giả của Càn Khôn giáo và Cửu Thiên Huyền Nữ cung đều đã rút khỏi Tần Thiên Thần tông. Một trận phong ba dường như sắp ập xuống, thái cổ tiên vực bàn tán xôn xao về chuyện này, mọi người đều cho rằng Tần Thiên Thần tông đã hữu danh vô thực rồi. Tuy chiến tranh chưa bùng nổ nhưng thế giới Tây Phương nhúng tay vào, Tần Thiên Thần tông sẽ dễ dàng bị lật đổ.
Xem ra tòa thành Thần tông nguy nga sừng sững ở Vô Nhai hải vực kia cũng là xây dựng vô ích rồi. Tần Vấn Thiên bọn họ e là phải trốn vào Thiên Quật lánh nạn.
Không chỉ có ngoại giới, mà nội bộ bên trong Tần Thiên Thần tông cũng hết sức hoang mang, lo sợ.
Từ khi Tần Thiên Thần tông sáng lập, có rất nhiều thế lực ở thiên vực dựa vào, thậm chí là có không ít cường giả gia nhập vào Thần tông, nhưng mà bây giờ, Tần Thiên Thần tông gặp phải nguy nan, lòng người liền lộ ra ngay.
Tần Vấn Thiên triệu tập đủ đám người Tề Vũ, Nam Hoàng nữ đế, Tình nha đầu, thông báo với bọn họ. Vừa vặn nhân cơ hội này, chỉnh đốn lại Tần Thiên Thần tông, loại bỏ những người lòng dạ đen tối đi. Mọi người đương nhiên hiểu ý Tần Vấn Thiên lập tức bắt tay vào chỉnh đốn, thông báo cho các mạch thuộc Tần Thiên Thần tông rằng tương lai Thần tông sẽ có thể gặp đại nguy nan, nếu ai muốn rời đi, Thần tông đều có thể hiểu, sẽ không ngăn cản.
Có không ít người lựa chọn rời Thần tông. Tần Thiên Thần tông mới sáng lập không lâu, lại vì sự nhúng tay của thế lực lớn như thế giới Tây Phương mà nội ngoại đều rơi vào cảnh lo lắng, hoang mang.
Sau đó, thế giới Tây Phương còn truyền lời tới Tần Thiên Thần tông, yêu cầu Tần Thiên Thần tông di chuyển ra khỏi Vô Nhai hải vực, ngoài ra, còn bắt Tần Vấn Thiên mở Thiên Quật, giao ra phương pháp khống chế Thiên Quật. Các cường giả thái cổ sẽ không làm khó Thần tông, Thần tông vẫn có sừng sững ở vị trí của nó, Phật môn từ bi sẽ không làm hại bất cứ người nào.
Tin tức này truyền ra, ánh mắt của cả thái cổ tiên vực một lần nữa đổ dồn về Thiên Quật, Thế giới Tây Phương truyền lời trực tiếp cho Tần Vấn Thiên, để cho Thần tông rời đi, Phật môn sẽ từ bi không làm hại một người nào, nhưng Tần Vấn Thiên phải giao ra Thiên Quật, đây là điều căn bản của tất cả.
Ở Thần tông, bạn bè của Tần Vấn Thiên sau khi biết tin tức này thì đều vô cùng phẫn nộ, tức giận chửi rủa Tây Phương Thốc Lư vô sỉ.
Phật môn từ bi? Giao ra bí mật của Thiên Quật, dời Thần tông đến vị trí khác ở thái cổ? Nực cười, một khi không có Thiên Quật, các cường giả của thái cổ liệu có thể tha cho Tần Vấn Thiên bọn họ sao? Phật môn thực sự từ bi, bởi vì bọn họ căn bản không cần ra tay thì đã có người xử lí hết thảy, bọn họ chỉ cần yên vị ở Tây Phương Cực Lạc sạch sẽ kia phát hiệu lệnh là đủ rồi.
Tần Thiên Thần tông không trả lời. Không trả lời cũng coi như đã có câu trả lời, không nghi ngờ gì, Tần Vấn Thiên từ chối.
Đại đa số người của Tần Thiên Thần tông đã xác định vào Thiên Quật thì lúc nào cũng phải chuẩn bị tâm lí đối mặt với những chuyện có thể phát sinh, dường như tất cả lại trở về cục diện trước kia, chỉ là bây giờ đối thủ của Tần Vấn Thiên càng lớn mạnh hơn , không ai bì nổi.
Ở Vô nhai hải vực, các cường giả đều tề tựu lại, năm đó, nơi đây từng bao lần hội tụ các cường giả của thái cổ tiên vực, hôm nay lại một lần nữa nổi gió bão.
Bên bờ biển, gió biển lồng lộng, sóng biển cuồn cuộn, trên bầu trời, chợt có một nhóm người hùng dũng hạ xuống, khí tức của bọn họ vô cùng đáng sợ, giống như bá chủ một phương vậy.
- Tới rồi.
Có người mở miệng nói, đây chính là các cường giả Lôi tộc, mục tiêu của bọn họ chính là Tần Thiên Thần tông.
Trên bầu trời, lại có một hàng cường giả tới, người cầm đầu thần sắc lạnh tanh, trong tay cầm trường kích.
- Tần Chính của Tần tộc so với trước kia càng lạnh lùng hơn, Tần Đãng Thiên người con trời tuyển không tới, lẽ nào hắn vẫn còn ở bên ngoài tu hành?
Có người nhìn lên hư không, Tần tộc sau bao năm ẩn nhận lại lần nữa xuất hiện, lần này vẫn là vì Tần Vấn Thiên mà xuất hiện.
Các cường giả không ngừng tụ họp lại ở Vô Nhai hải vực, bọn họ giống như đã ngầm hẹn với nhau, cứ chờ đợi cho đến khi cường giả của từng phương tới, bọn họ mới đồng loạt bước chân, trực tiếp đi về phía Thần tông đứng sừng sững ở Vô Nhai hải vực.
- Thế giới Tây Phương không có người tới.
Mọi người phát hiện, không có Phật tu, thế giới Tây Phương không tham gia vào.
Thế giới Tây Phương lớn mạnh dường như chỉ cần phát hiệu lệnh, đến cả lộ diện cũng không cần, đây chính là sức mạnh của bọn họ. Nhưng nếu thực sự chiếm được Thiên Quật, đây chính là thành quả mà các cường giả của thái cổ tiên vực cùng hợp lực.
Tần Vấn Thiên đứng giữa không trung nơi giao giữa Tần Thiên Thần tông với hải vực, ánh mắt hắn bình tĩnh nhìn tứ phương.
Các cường giả dừng lại cách đó không xa, hai bên đều không nói gì, chỉ im lặng mà áp chế cục diện, nhưng lại khiến người ta cảm thấy sợ hãi.
Vợ chồng Tần Chính chằm chằm nhìn Tần Vấn Thiên, trong ánh mắt là lửa hận ngút trời. Tần Vấn Thiên khiến Tần tộc bọn họ suy bại, vào ngày đại hôn của con trai họ, hủy diệt nửa giang sơn của Tần tộc.
Gió bão gầm rít, sóng biển cuồn cuộn, điên cuồng vỗ vào bờ, cuốn lên tận trời xanh.
Luống khí lưu cuồng bạo va vào nhau trong không trung, dường như đang nổi lên sức mạnh hủy diệt.
Lúc này, trên không trung, đột nhiên xuất hiện một đám mây đen, sự xuất hiện của nó khiến mọi người cảm thấy bị áp chế, giống như một màu sắc tĩnh mịch, càng ngày càng đen.
- Hử?
Mọi người ngẩng đầu lên nhìn trời, ai nấy đều lộ ra vẻ kinh dị, các cường giả của thái cổ đều nhíu mày, đám mây đen này là chuyện gì vậy?
Mây đen không ngừng hội tụ, mày đen kia càng ngày càng thâm trầm đáng sợ, giống như màu đen của địa ngục đang bao trùm cả bầu trời trên đầu mọi người vậy. Cho dù có là thiên thần cũng đều cảm nhận được lực đè nén đáng sợ ấy, những người ở dưới bầu trời màu đen kia hít thở cũng có chút khó khăn, vô cùng khó chịu.
- Người nào đến đây?
Chỉ thấy có một vị thiên thần mở miệng thét lớn, âm thanh kinh thiên động địa, âm thanh cuồng bạo ấy như muốn đánh tan cả đám mây đen kia, nhưng chỉ thấy đám mây ngưng tụ không tan, căn bản không có chút dao động gì.
Tần Vấn Thiên cũng lộ vẻ kinh dị, ngẩng đầu nhìn trời, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra?
Dường như đối phương cũng không biết đám mây đen áp chế này là từ đâu tới.
Mây đen ngày càng đáng sợ, như muốn bao trùm cả bầu trời, che đậy bầu trời, chỉ thấy lúc này, đám mây lăn lộn, dường như nhạt đi đôi chút, nhưng ngay sau đó, trong đám mây xuất hiện một bức tranh, đó là một phương trời, một thế giới, thế giới áp chế tĩnh mịch.