Thiên Quật, trong một tiểu viện, Âu Dương Cuồng Sinh cùng Khương Đình làm bạn với con gái Cầm Tâm, hôm nay Cầm Tâm càng ngày càng nhạy cảm, thân thể mềm mại nhu nhược, cực kỳ gầy gò, tinh khí thần toàn thân giống như sắp bị tiêu hao hết.
Âu Dương Cuồng Sinh cùng Khương Đình đều phi thường lo lắng cho nàng, tiếp tục như vậy, Cầm Tâm thật sự sẽ xảy ra chuyện.
Nhưng đúng vào lúc này, đột nhiên Cầm Tâm sinh ra một luồng cảm giác kỳ diệu, nàng lau khô nước mắt, ngẩng đầu, đôi mắt dễ thương nhìn phụ mẫu của mình, nói:
- Phụ thân, mẫu thân.
- Cầm Tâm.
Khương Đình đi tới.
- Dường như ta tốt lên rồi!
Cầm Tâm thì thầm:
- Tuy vẫn còn có chút thương cảm, nhưng không giống như trước kia, lúc trước ta không thể khống chế tâm tình của mình, hiện tại nhớ lại, dường như cảm xúc của ta bị người khác khống chế.
Ánh mắt Âu Dương Cuồng Sinh cùng Khương Đình lóe sáng, bọn họ liếc mắt nhìn nhau, lập tức nói:
- Thật sự không có việc gì sao?
- Ân.
Cầm Tâm nhẹ gật đầu.
- Hô...
Trong sắc mặt của Âu Dương Cuồng Sinh bắn ra một tia hàn quang kỳ lạ, ánh mắt nhìn về phương xa, nói:
- Tần thúc thúc, hắn có khả năng đang làm chuyện nguy hiểm mà chúng ta không biết.
- Tần thúc thúc sẽ không có việc gì.
Khương Đình lo lắng nói.
- Không biết, chúng ta đi tìm đám người Phàm Nhạc thúc thúc.
Âu Dương Cuồng Sinh nói ra, mấy người bọn họ cùng đi về một hướng, tiến về nơi ở của Tần Vấn Thiên, thời điểm bọn họ đi tới, bọn họ phát hiện Phàm Nhạc cùng Huyền Tâm đã thức tỉnh, hơn nữa Mạc Khuynh Thành các nàng đã ở nơi này.
- Phàm Nhạc.
Âu Dương Cuồng Sinh đi lên phía trước, hai tay vịn vai Phàm Nhạc.
- Làm cho mọi người lo lắng.
Phàm Nhạc thì thầm, hắn không còn thần thái như trước kia, tuy hắn đã tỉnh nhưng nhớ tới việc con gái của mình đã tử vong, hắn cũng không dễ dàng trở lại như lúc trước.
- Có lẽ Vấn Thiên đã đi thế giới phương tây rồi, Khuynh Thành, ngươi hỏi xem hắn hiện tại đang ở nơi nào.
Âu Dương Cuồng Sinh nhìn về phía Mạc Khuynh Thành và hỏi.
Đôi mắt của Mạc Khuynh Thành bắn ra vẻ sầu lo, hắn lắc đầu nói:
- Liên lạc không được.
Tâm thần mọi người căng cứng, đều sinh ra dự cảm bất thường.
Thế giới phương tây, chỗ đó có cường giả như mây, là siêu cường thế lực Thái Cổ, là tồn tại đáng sợ nhất thống phương tây, Tần Vấn Thiên một mình một người giết vào thế giới phương tây đáng sợ hay sao?
- Vấn Thiên.
Sắc mặt Phàm Nhạc ngưng trọng, đều vì hắn.
- Tần thúc thúc.
Đôi mắt của Cầm Tâm hơi ướt át, trong mắt mang theo lo lắng nồng đậm, Tần thúc thúc, hắn không nên xảy ra chuyện gì.
Rất nhanh, người trong Thiên Quật đều biết Tần Vấn Thiên đi thế giới phương tây, sau khi đám người Quân Mộng Trần biết được tin tức đều muốn đi thế giới phương tây tìm Tần Vấn Thiên, nhưng bọn họ không ra được, cửa ra vào Thiên Quật chỉ có Tần Vấn Thiên mới có thể mở ra, mọi người chỉ có thể lo lắng suông, không có khả năng rời khỏi Thiên Quật.
Bọn họ có thể làm chính là tu hành, làm cho chính mình càng cường đại hơn, không đến mức mỗi lần gặp phải những chuyện bất ngờ đều chỉ có thể do một mình Tần Vấn Thiên gánh chịu tất cả, trên người hắn gánh vác trách nhiệm của bọn họ, vận mệnh của tất cả người trong Thiên Quật đều nằm trên vai của hắn, hôm nay, vì thân nhân trong Thiên Quật, hắn một mình một người đi mạo hiểm.
... ...
Thế giới phương tây, trong thời không độc lập, Tần Vấn Thiên đang chữa trị linh hồn của mình, thân thể của hắn dần dần khôi phục như lúc ban đầu, hiện tại hắn có phần suy yếu, dù sao hắn vừa trải qua một trận đại chiến khủng bố, tuy nói chém Nhân Quả Phật báo thù, nhưng chính hắn cũng không sống khá giả, hắn bị thương rất nặng, nếu không phải hắn có năng lực bất tử vô cùng nghịch thiên, chỉ sợ hắn cách cái chết không xa.
Đương nhiên, đã tới cảnh giới của hắn hiện tại, khả năng khôi phục sức khỏe cũng cực đáng sợ, nhất là hắn còn có năng lực bất tử và sinh mệnh lực khủng bố, thậm chí huyết mạch của hắn cũng có thể tái sinh.
Lực lượng huyết mạch được thai nghén ra như thế nào? Sau khi tu vi đủ cường đại là có thể thai nghén huyết mạch, cường giả cảnh giới Thiên Thần thai nghén thần huyết có thể truyền thừa cho hậu nhân, mà hôm nay, bản thân hắn chính là Thiên Thần cường đại, máu của hắn chính là thần huyết cường đại, cho nên không có khả năng mất đi, hôm nay, hắn cũng không phải Tiên cảnh năm đó, hắn chính là thần.
Huyết mạch chỉ là một loại năng lực hóa thân thành đạo, dung nhập vào trong đạo pháp, vận dụng lĩnh ngộ của đạo.
Thậm chí, nếu hôm nay hắn tự tạo huyết mạch, dùng đạo cải biến huyết mạch của mình và truyền thừa xuống, điều kiện tiên quyết là hắn cho rằng tự tạo huyết mạch mạnh hơn huyết mạch hắn có được, nhưng Tần Vấn Thiên tạm thời còn không có ý nghĩ như vậy, đợi đến lúc tất cả bình định xong, thời điểm có hài tử, hắn mới có thể đắp nặn huyết mạch của mình và di truyền cho con nối dõi của mình.
Đương nhiên, đây là việc nói sau, hắn hiện tại đang lâm vào nguy cơ.
Mặc dù có thời gian lưu tốc cải biến gấp trăm lần, nhưng Cổ Phật ở bên ngoài cũng không phải Thiên Thần bình thường, thời điểm hắn đang chiến đấu với Nhân Quả Phật, hắn đã cảm giác được có Thiên Nhãn xuyên thấu không gian dò xét nơi này, cũng tìm ra thời không độc lập, chỉ sợ không qua bao lâu, bọn họ có thể tìm được con đường tiến vào thời không độc lập.
Nhưng mà, Tần Vấn Thiên sai rồi, hiện tại, những Cổ Phật thế giới phương tây vừa biết rõ Nhân Quả Phật bị giết, bọn họ đã không có ý định tiến vào thời không độc lập.
Lúc này, bên ngoài, các Cổ Phật tụ tập cùng với nhau, bọn họ tụng niệm phật pháp, dường như đang siêu độ cho Nhân Quả Phật.
Một vị Phật chủ viên tịch, đối với Tiểu Tây Thiên cường đại mà nói, việc này cũng là tổn thất lớn.
- Sư huynh tu nhân quả biết rõ, có thể kết nhân quả, hắn gieo xuống nhân, dẫn Tần Vấn Thiên đi vào Tiểu Tây Thiên chính là quả, hắn lại không nghĩ tới bản thân mình sẽ viên tịch.
Thiên Nhãn Cổ Phật vừa nói vừa thở dài, nhưng những tăng nhân này không có chút thương tâm nào, dường như xem sinh tử rất nhạt.
Đương nhiên, đó là bởi vì đây là sinh tử của người khác.
Nhân Quả Phật trước đó cũng biểu hiện rất bình tĩnh, dường như sinh tử không thể dao động nội tâm của hắn, nhưng thời khắc tử vong chính thức giáng lâm, mặt mũi của hắn vặn vẹo khủng bố cỡ nào.
Phật tâm không tinh khiết, hắn làm sao có thể khám phá sinh tử?
Nội tâm thản nhiên bất động trước mặt tử vong chân chính, chỉ có cao tăng như Bồ Đề trụ trì mới làm được, Phật như vậy mới là Chân Phật, không quan tâm sinh tử, ta không vào địa ngục, ai vào địa ngục, thà rằng chết đi để hóa giải oán hận về Phật trong lòng Tần Vấn Thiên, đây mới là Chân Thật chân chính.
- Sư thúc tổ kết nhân quả, dẫn Tần Vấn Thiên tiến vào Tiểu Tây Thiên, hôm nay sư thúc tổ viên tịch, nhưng chúng ta không thể cô phụ tâm nguyện của hắn.
Lại có một vị cao tăng mở miệng, hắn cũng là nhân vật Thiên Thần, nhưng hắn lại gọi Nhân Quả Phật là sư thúc tổ, có thể thấy được Nhân Quả Phật có bối phận cực cao trong Tiểu Tây Thiên.
- Đương nhiên, trấn áp hắn.
Một vị Cổ Phật cường đại gật đầu, lập tức chư Phật nhao nhao đồng ý, bọn họ đứng bất động ở các phương vị khác nhau, sau đó miệng phun phật âm, trong chốc lát, trong thiên địa sinh ra phật quang cường đại, Tiểu Tây Thiên biến thành thánh địa phật quang kinh khủng, tất cả đều lao thẳng về hướng đông, thời gian dần trôi qua, phật quang hóa thành đại thủ ấn của Phật môn, năm ngón tay giống như năm ngọn núi lớn trấn áp thương khung.
Những Cổ PHật này không muốn lấy mạng của Tần Vấn Thiên, mà là trấn áp, bởi vì mục đích của bọn họ là Thiên Quật, Tần Vấn Thiên khống chế Thiên Quật, hắn không thể chết được.
Phật môn đại thủ ấn ẩn chứa phật lực khủng khiếp, lòng bàn tay có chữ Phật và tượng phật to lớn, vô cùng uy nghiêm, tất cả cùng bay về một hướng, cũng tìm được thời không độc lập, chỉ trong tích tắc, cho dù Tần Vấn Thiên đang ở trong thời không độc lập cũng nghe thấy phật âm cuồn cuộn bên tai, hắn cảm thấy màng tai rung động, phật âm vang vọng làm hắn sinh ra tâm phiền ý loạn.
Ngẩng đầu, hắn nhìn lên hư không, ánh mắt của hắn xuyên thấu tất cả, sau đó hắn thấy được Phật môn đại thủ ấn hóa thành Ngũ Chỉ sơn, trấn áp từ trên cao xuống thời không độc lập, thời không rung động rất mạnh, nương theo tướng nổ vang thật lớn, thời không bị trấn áp, hơn nữa phật âm kinh khủng như hóa thành vĩnh hằng, không ngừng phá hủy thời không chung quanh.
Qua thật lâu, thời không nghiền nát, thân ảnh Tần Vấn Thiên xuất hiện ở phương xa, hắn nhìn thấy mình đang ở dưới lòng bàn tay, phía trước có năm ngón tay phong ấn, hắn không có đường ra.
Phật quang vô tận giáng lâm trên người của hắn, phật tự không ngừng vờn quanh thân thể, hắn thừa nhận áp lực vô cùng to lớn, phật âm không ngừng vang vọng bên tai, dường như muốn phá hủy ý chí của hắn, trên người hắn phóng thích khí tức khủng bố, kiếm ý kinh khủng xé nát bầu trời, đánh nát phật âm và phật tự, đồng thời đánh vào lòng bàn tay kia, nhưng từng pho tượng phật trong lòng bàn tay lại có thể trấn áp tất cả, Tần Vấn Thiên công kích không thể phá tan lòng bàn tay.
Chư Phật liên thủ trấn áp hắn, Tần Vấn Thiên muốn đi ra ngoài còn khó hơn lên trời.
Sắc mặt Tần Vấn Thiên khó coi, hắn nếm thử các loại thủ đoạn nhưng không thể phá tan lòng bàn tay này, hắn biết rõ, chính mình bị trấn áp rồi, hơn nữa, lực lượng vô cùng vô tận sẽ không ngừng công kích thân thể của hắn.
- Tần cư sĩ.
Lúc này, có một giọng nói vang lên bên tai, là Cổ Phật bên ngoài nói chuyện.
Tần Vấn Thiên ngẩng đầu, ánh mắt lạnh lùng, chỉ nghe đối phương mở miệng nói:
- Phật chủ Tiểu Tây Thiên đã viên tịch, cũng chết trong tay Tần cư sĩ, nhưng đây vốn là nhân quả, ngã phật từ bi, nếu như Tần cư sĩ mở Thiên quật, Phật môn ta nhập chủ, đến lúc đó sẽ thả Tần cư sĩ tự do.
Nghe được lời này, trên mặt Tần Vấn Thiên lộ ra nụ cười lạnh, buông Thiên Quật? Sau đó, vận mệnh của hắn và thân nhân sẽ bị Tiểu Tây Thiên khống chế sao?
Cho dù Tiểu Tây Thiên tuân thủ hứa hẹn thả hắn tự do, các thế lực Thái Cổ kiêng kị người của hắn có thể không đề phòng? Có thể buông tha thân nhân của hắn?
Huống chi, bởi vì Nhân Quả Phật gieo xuống nhân quả lên người Tiểu Diệp, dùng tánh mạng một thiếu nữ kết nhân quả đối phó hắn, Tiểu Tây Thiên Phật trong mắt Tần Vấn Thiên chẳng khác gì tà ma, cái gì từ bi? Thiện lương? Quá vớ vẩn, ngã phật từ bi sẽ làm chuyện hèn hạ như thế?
Hôm nay, còn muốn Tần Vấn Thiên tin tưởng lời của bọn họ, có thể sao?
- Con lừa trọc, không giết ta, ta sẽ giết các ngươi.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng nói.
- Tần cư sĩ tội gì chấp nhất như vậy, nếu như thế, như vậy chỉ có thể ủy khuất Tần cư sĩ rồi.
Giọng nói kia lại vang lên, trong lòng bàn tay xuất hiện công kích, công kích không ngừng tấn công Tần Vấn Thiên, dường như sẽ vĩnh viễn không dừng lại.
... ...
Chuyện xảy ra trong Tiểu Tây Thiên truyền khắp Thái Cổ Tiên Vực, việc này cũng sinh ra sóng to gió lớn.
Tần Vấn Thiên, hắn lại nổi điên giết vào Tiểu Tây Thiên, trảm Tây Thiên Phật chủ Nhân Quả Phật, hôm nay, hắn bị Tiểu Tây Thiên trấn áp, vận mệnh của hắn sợ rằng đã chú định, trong lần tranh giành Thiên Quật lần này, rốt cục đã kết thúc hay sao?