Ánh mắt lạnh lùng của Quân Mộng Trần chất chứa lực lượng đạo pháp, khi cảm nhận được lực lượng luyện thiên ấy, thần quang hiện lên trên người hắn càng thêm chói lòa, chống đỡ sự ăn mòn của lực lượng luyện thiên, đạo pháp dung nhập vào trong thân thể mạnh mẽ đến cực hạn của hắn.
Chỉ thấy con ngươi lạnh như băng của Quân Mộng Trần điên cuồng bắn phá ra, trong khoảnh khắc này, thần trận không ngừng nổ tung, thân thể Quân Mộng Trần cũng chuyển động. Một quyền đánh ra giống như đế vương thần quyền, tiêu diệt vạn cổ, nghiền nát cửu thiên, một tiếng động rất lớn vang lên, thần trận chấn động, từng vết nứt sinh ra. Cho dù thần trận này đã dung nhập một kiện thần binh lợi khí siêu cường thì vẫn không có biện pháp coi thường lực lượng công kích của Quân Mộng Trần.
Sau một khắc, thân thể Quân Mộng Trần hóa thành những tia chớp không ngừng tập kích, chống lại lực lượng của thần trận, nhất thời, tộc trưởng Xa tộc cường đại vậy mà lại không có cách nào tiêu diệt luyện hóa được hắn. Thỉnh thoảng lại có ánh mắt nhìn tới chiến trường bên này, các Thiên Thần đều có chút chấn động, về phần những cường giả dưới cảnh giới Thiên Thần bước vào Thiên Quật, khi nhìn thấy thần chiến trong hư không, bọn họ chỉ có thể cảm thán một tiếng, không ngờ lực lượng của Thiên Quật lại mạnh mẽ đến như vậy, có thể chính diện chống lại sự xâm nhập của cường giả Thái Cổ. Tuy rằng vẫn còn vài thế lực lớn chưa tới, thế nhưng sự xuất hiện của thế lực đầu sỏ Thái Cổ vẫn khiến cho người ta cảm thấy tuyệt vọng như cũ.
Bọn họ cho rằng, ở Thái Cổ Tiên Vực, e là chỉ có Tiểu Tây Thiên mới có thể ngăn cản các lực lượng này công kích, thế nhưng ai lại có thể nghĩ đến cường giả trong Thiên Quật cũng đủ sức đánh một trận.
Tại một mảnh chiến trường khác, tộc trưởng Lôi tộc đang cùng Tiểu Hỗn Đản đại chiến, trong tay tộc trưởng Lôi tộc cầm siêu cấp thần binh Hạo Thiên Thần Chùy, mỗi lần công kích đều chấn cho thiên địa vỡ nát, tinh không cũng như thể sắp bị phá hủy, Cửu Thiên Thần Lôi lòe lòe sáng khắp ngân hà, đạo pháp diệt tinh thần. Thế nhưng Tiểu Hỗn Đản bất luận là công kích hay phòng ngự cũng đều cường đại bất ngờ đến mức kinh người, mỗi một vị trí trên người hắn đều ẩn chứa đạo pháp cắn nuốt, đến cả một cọng lông cũng cất chứa lực lượng đạo pháp, tất cả công kích chạm tới lực lượng trên người hắn đều sẽ bị suy yếu vô cùng, sau đó bị nuốt trọn.
Hắn đang dùng hình thái diễn hóa cuối cùng của Thôn Thiên Thú để nuốt vạn vật trên thế gian, cả nhật nguyệt tinh thần.
Ngoài ra, Tiểu Hỗn Đản còn có một loại năng lực thiên phú siêu cường khác. Sau khi nuốt vào lực lượng đạo pháp của đối phương, hắn có thể luyện hóa sạch chúng ở bên trong thân thể, sau đó hóa thành công kích diệt sạch tất cả đánh về phía đối thủ của hắn, cực kỳ khó chơi. Hắn hóa thành cự thú tinh không, hình thể vô cùng to lớn, thế nhưng nó chẳng hề ảnh hưởng chút nào tới sự linh hoạt của hắn. Khi ngươi cho rằng thân thể khổng lồ của hắn dễ dàng bị đánh trúng hơn thì sẽ lại tuyệt vọng phát hiện ra, ngoại trừ tốc độ cực nhanh, mặc dù hắn có thật sự bị đánh trúng đi chăng nữa thì mỗi một cọng lông lại hóa thành gai nhọn, thành vòng xoáy cắn nuốt, khi đó lực công kích và phòng ngự mà hắn sinh ra lại càng kinh người hơn.
Vì vậy, lúc này chiến trường giữa tộc trưởng Lôi tộc và Tiểu Hỗn Đản đặc biệt kinh người, tộc trưởng Lôi tộc hóa thành một vị cự thần, hình thể vô cùng khổng lồ, đứng sừng sững ở trong tinh không, toàn thân lôi quang lập lòe, dường như bản thân hắn đã là một sấm sét tinh thần hình người. Một người một thú, mỗi lần va chạm đều kinh khiếp thiên địa quỷ thần, tuyệt đối là chiến trường có động tĩnh lớn nhất trong Thiên Quật.
Trận đấu giữa bọn hắn cũng khiến cho người ta cảm thán, yêu thú của Tần Vấn Thiên cũng có thể chống lại tộc trưởng Lôi tộc, có mấy năm ngắn ngủi, vì sao lại có thể lột xác đến trình độ như vậy? Mặc dù Tần Vấn Thiên tu hành đạo pháp thời gian, hắn có thể thay đổi thời gian, thế nhưng cũng không nên trưởng thành nhanh như vậy chứ.
Tần Khả Hân ngăn cản tộc trưởng Tần tộc Tần Chính, Lạc Thần Xuyên, năm Đại Yêu Chủ, quân chủ của kiếm Kiếm Quân, đồng thời cũng quấn chân mấy nhân vật đầu sỏ khác.
Ở một phương hỗn chiến khác, mặc dù ở trong tình thế bất ngờ không kịp đề phòng Thanh Nhi cùng với Bạch Tinh mà vẫn có thể tiêu diệt vài vị Thiên Thần, thế nhưng trận chiến kế tiếp lại không dễ dàng như vậy. Đối phương sinh lòng đề phòng mãnh liệt, hoàn toàn không dám buông lỏng cảnh giác, các Thiên Thần vững bước tiến lên xâm nhập, đồng thời bao vây tiêu diệt đánh qua, bọn họ sẽ không một mình thâm nhập nữa, nhất là khi đã bị Bắc Minh U Hoàng công kích linh hồn, bọn họ sẽ cực kỳ cẩn thận, từng chút một đè ép. Hiện tại, dường như Bắc Minh U Hoàng cùng rất nhiều Thiên Thần đã bị bao vây chặt chẽ trong một mảnh tinh không.
- Chúng ta sẽ ngăn cách không gian, các vị chọn đối thủ cho tốt, mỗi người đối phó một kẻ.
Lúc này, chỉ nghe Thiên Thần của Ngục Thần tộc mở miệng nói, các Thiên Thần khác liền gật đầu, sau đó từng ngọn thần ngục tinh không đáng sợ xuất hiện bao phủ cả mảnh tinh không, nhốt tất cả mọi người trong đó.
- Cẩn thận, tập trung lại với nhau.
Nam Hoàng Nữ Đế mở miệng nói, đội hình của bọn họ co lại, xuất hiện ở trong một tòa thần ngục. Thân hình Thanh Nhi lóe lên, thần kiếm không gian trong tay nàng chém ra, xẹt ngang trời cao, thần ngục trực tiếp bị khai mở, thế nhưng một màn sáng màu vàng lại hiện ra. Thanh Nhi không có khả năng một mình xông ra, vì vậy thần ngục bị diệt rồi lại tái sinh, hơn nữa càng lúc càng vững chắc.
- Giải quyết nàng trước.
Cường giả Ngục Thần tộc nhìn chằm chằm vào Bắc Minh U Hoàng, tuy rằng từ đầu tới cuối nàng đều không trực diện chiến đấu với các Thiên Thần, thế nhưng sức uy hiếp trái lại là lớn nhất. Nàng là quần công, ảnh hưởng tới tất cả mọi người, đến cả lúc này trên người bọn họ vẫn bị sương lạnh che lấp, linh hồn lạnh đến run rẩy, hiện tại bọn họ đều đang phải lấy lực lượng đạo pháp bảo vệ linh hồn.
Một độc vật đáng sợ từ trên trời hạ xuống, phóng ra từ trong không gian đóng kín mà lao về phía đám người đang bị bao vây chặt chẽ. Bắc Minh U Hoàng không chỉ có thể đóng băng linh hồn, diệt Thiên Thần của Thần cung, mà nàng còn am hiểu độc pháp, hiện tại chính là bắt ba ba trong rọ, một lưới bắt hết những người này, tiêu diệt tất cả.
- Chuẩn bị đột phá vòng vây.
Nam Hoàng Yêu Nguyệt khẽ nói, tuy rằng đang đối mặt với nguy cơ cường đại nhưng đôi mắt xinh đẹp của nàng vẫn lạnh lùng như cũ, toàn thân vẫn toát ra khí chất cao quý. Ở Thanh Huyền nàng là nữ đế, là người ra lệnh, hiện tại mọi người sinh tử hoạn nạn, đối diện nguy cơ, nàng vẫn phải duy trì đầu óc tỉnh táo, tùy cơ ứng biến với thế cuộc trước mắt.
Hiển nhiên, dưới cục diện hiện tại, bọn họ không thể tiếp tục tụ lại một chỗ mà chiến đấu, nếu vậy thì sẽ bị người khác một lưới bắt hết, tất cả sẽ bị huỷ diệt.
Mọi người nghe thấy Nam Hoàng Nữ Đế nói thì liền gật đầu, chỉ có thể đột phá vòng vây.
Những Thiên Thần đỉnh cấp đều bị ngăn chặn, không có cách nào đối phó bọn họ, đây cũng là đang tranh thủ cơ hội cho bọn họ. Bọn họ vẫn có sức đánh một trận, chỉ có điều, nếu tiếp tục như vậy cũng không phải biện pháp hay, trong Thiên Quật không chỉ có mỗi Thiên Thần mà còn có rất nhiều người dưới cảnh giới Thiên Thần, bọn họ còn đang ở trong cung điện trên bầu trời trên vô ngân tinh không, nếu đối phương xông được vào Thiên Quật thì hẳn là sẽ có thể dễ dàng tiêu diệt bọn họ. Chính bởi vậy, bọn hắn trực tiếp khai chiến mà căn bản không hề nghĩ tới tóm lấy những người đó.
Nhưng nếu như tiếp tục chiến đấu, nếu bọn họ không có cách nào đẩy lùi đối phương thì cục diện sẽ trở nên cực kỳ bị động, toàn bộ Thiên Quật sẽ đều rơi vào tình thế nguy hiểm.
- Rút lui.
Từng Thiên Thần xông ra về những phương hướng khác nhau, đáy mắt các Thiên Thần bao vây tiêu diệt lộ ra sát niệm lạnh lùng. Tuy rằng lúc trước đã có mấy vị Thiên Thần ngã xuống, thế nhưng dưới tình huống số lượng Thiên Thần chiếm ưu thế tuyệt đối, bọn họ vẫn là kẻ nắm giữ quyền chủ động trong tay.
Mấy người Thanh Nhi đều rút lui về các phương hướng khác nhau, thần kiếm của Thanh Nhi mở đường, chém vỡ hư không, các Thiên Thần thoái lui, thân thể nàng hóa thành một đạo lưu quang sáng chói lao ra, một lực lượng cắt chém sinh mạng đáng sợ phóng ra, Tề Vũ theo sau nàng cũng đồng thời nổi giận gầm lên một tiếng kinh thiên động địa. Pháp ấn chữ “Đấu” kinh thiên động địa, mở đường cho Thanh Nhi.
Thanh Nhi chính là thê tử của Thánh Chủ, đương nhiên nàng là đối tượng cần được bảo vệ đầu tiên.
- Trước cứ thả bọn hắn đi.
Có một vị Thiên Thần mở miệng nói, cuối cùng lại tính thả Thanh Nhi và Tề Vũ. Bọn họ không vội, phân hoá giải quyết từng người một là được, cuối cùng thì ai cũng trốn không thoát mà.
Khi các Thiên Thần rút lui, Bắc Minh U Hoàng vẫn nhắm mắt như cũ, công kích linh hồn phóng ra đến cực hạn để yểm hộ mọi người rút lui, tất cả mọi người đều lạnh đến phát run. Thế nhưng cứ như vậy, chính nàng lại thu hút rất nhiều ánh mắt, từng mũi nhọn lạnh giá đều vọt tới phía nàng.
Từ trước nàng đã là kẻ mà bọn hắn muốn giải quyết nhất, hiện tại vừa hay tiêu diệt nàng trước tiên.
- Giết.
Một giọng nói lạnh như băng phun ra, sau đó chỉ thấy từng lợi kiếm không gian chói lòa xé rách tất cả từ khoảng không phía trên thân thể Bắc Minh U Hoàng rơi xuống, muốn chém chết khắp cả không gian. Thân thể Bắc Minh U Hoàng lui về phía sau, không gian xung quanh nàng dường như đã đọng lại bất động, trở nên chậm chạp hơn.
- Ầm.
Một tòa lao tù sinh ra từ trong không gian bao phủ lấy thân thể của Bắc Minh U Hoàng, sau đó có hai vị Thiên Thần xuất hiện ở không trung phía trên lao tù, đều là Thiên Thần của Ngục Thần tộc, bàn tay bọn họ nắm chặt, không gian lao ngục điên cuồng đè ép, tất cả mọi thứ bị nhốt trong lao tù đều phải bị tiêu diệt.
- U Hoàng.
Mọi người đang chạy trốn về khắp các nơi nhìn thấy cảnh tượng như vậy, thần sắc liền ngưng trọng.
Thanh Nhi không nói gì thêm, thân hình nàng lóe lên, nghịch chuyển phương hướng, bay về phía Bắc Minh U Hoàng.
- Trở lại.
Nam Hoàng Nữ Đế mở miệng nói, tất cả mọi người đều quay đầu lại, Bắc Minh U Hoàng một thân một mình dùng công kích linh hồn hộ pháp cho bọn họ, để bọn họ tranh thủ cơ hội chạy trốn, bọn họ sao có thể ném lại Bắc Minh U Hoàng tại đây.
Nếu như hy sinh U Hoàng, dựa vào quan hệ giữa Tần Vấn Thiên cùng nàng, hắn sẽ thương tâm tới mức nào.
- Ngăn cản bọn họ.
Giọng nói lạnh như băng truyền ra, các Thiên Thần phóng ra lực lượng đạo pháp, cắt đứt hư không. Hai vị Thiên Thần dường như đã quyết tâm trước hết phải tiêu diệt được Bắc Minh U Hoàng, một mỹ nhân như vậy cũng thực đáng tiếc, chỉ có thể không thương hoa tiếc ngọc, ai bảo sức uy hiếp của nàng là cực lớn.
Lực lượng đạo pháp đáng sợ xé nát tất cả đánh vào trên thân thể Bắc Minh U Hoàng, đạo pháp băng phong của Bắc Minh U Hoàng cũng không có cách nào ngăn cản lực lượng hủy diệt trảm phá tất cả này. Sau đó, nàng nhìn thấy hai vị Thiên Thần kia giáng lâm tới trước mặt mình, công kích cận chiến.
Một màn sáng không gian bao phủ lên thân thể của Bắc Minh U Hoàng, muốn tiêu diệt nàng. Bắc Minh U Hoàng ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào đối phương, tóc đen cuồng loạn bay lượn, giờ phút này này cỗ lực lượng bất động linh hồn đáng sợ trực tiếp nhằm vào một người, dường như tất cả linh hồn của đối phương đều đang bị nàng khống chế, linh hồn bảo châu phóng ra thứ ánh sáng loá mắt rực rỡ.
- Giết.
Bắc Minh U Hoàng phun ra một câu lạnh lẽo tới tận xương, dường như linh hồn của cường giả kia đã trực tiếp bị đóng băng, tất cả mọi động tác đều ngừng lại, toàn thân trong nháy mắt ngưng tụ thành sương. Thế nhưng giờ phút này, một vị Thiên Thần khác trong nháy mắt đã nắm lấy cơ hội, một chưởng ấn màu vàng đánh giết áp xuống, màn sáng trên thân hình Bắc Minh U Hoàng nổ tung. Trong chốc lát, tất cả đều bị nghiền thành phấn vụn, từng tiếng phốc phốc truyền ra, phòng ngự của Bắc Minh U Hoàng bị nghiền nát, tay áo cũng bị xé rách rơi, máu tươi bắn ra. Nàng rên rỉ một tiếng, cỗ lực lượng đạo pháp đáng sợ xông vào trong cơ thể, vặn xoắn tính mạng của nàng.
- U Hoàng.
Giọng nói của Thanh Nhi lạnh lùng, nàng cầm kiếm chém mở tất cả, xông về phía trước, mặc cho đạo pháp rơi xuống trên người. Lúc này Bắc Minh U Hoàng toàn thân đẫm máu, ánh mắt của nàng dường như đã hóa thành một mảnh thế giới hàn băng mà nhìn chằm chằm vào Thiên Thần vừa công kích nàng, hai con mắt vừa sáng vừa lạnh toát ra cảm giác lạnh lẽo đáng sợ. Sau một khắc, linh hồn cường đại của đối phương dường như đã hóa thành băng sương, khiến cho thân thể hắn cũng không ngừng ngưng kết thành hàn băng, đông lại ở trong hư không!