Đây là một lần đại đoàn viên chân chính, các thân nhân của Tần Vấn Thiên đều có mặt, nữ nhân của hắn và Hắc bá cũng đều xuất hiện ở Thiên Quật.
Tất cả mọi người đều bình an, sau khi trải nghiệm một trận tai họa lớn, dường như tất cả đều đang trở nên tốt đẹp hơn.
Tần Vấn Thiên đi về phía Thanh Nhi, hắn ôn nhu vuốt mái tóc của nàng, ánh mắt thâm tình ôn nhu, nhẹ giọng nói:
- Nha đầu ngốc.
Thanh Nhi nhìn ánh mắt ôn nhu của Tần Vấn Thiên, hơi cúi đầu, vậy mà lại có vài phần ngượng ngùng. Lúc trước nàng từng truyền tin cho Tần Vấn Thiên, nói ra ba chữ kia, khi đó là bởi vì trong lòng tuyệt vọng, cho rằng bản thân hẳn phải chết, thâm tình vô cùng. Thế mà giờ khắc này nhớ tới sao lại cảm thấy là lạ đến vậy?
Mạc Khuynh Thành ở một bên ngọt ngào cười, Tần Vấn Thiên lại vuốt ve gò má của nàng, trong lòng ôn nhu vô cùng.
- U Hoàng.
Nhìn thấy ánh mắt né tránh của U Hoàng ở phía sau, Tần Vấn Thiên hô một tiếng.
Bắc Minh U Hoàng ngẩng đầu, nàng nhìn Tần Vấn Thiên, con ngươi xinh đẹp hình như có chút né tránh, không dám nhìn thẳng vào mắt Tần Vấn Thiên.
- Ta biết.
Tần Vấn Thiên vừa cười vừa nói, U Hoàng tim đập thình thịch, hơi cúi đầu, không dám nhìn vào mắt Tần Vấn Thiên nữa. Nàng đương nhiên biết Tần Vấn Thiên đang trả lời câu nói lúc trước nàng truyền âm cho hắn, hắn biết nàng vẫn luôn thích hắn.
Ánh mắt của Bắc Minh Đại Đế bên cạnh Bắc Minh U Hoàng chợt lóe lên một tia sáng, nhìn sự mờ ám giữa Tần Vấn Thiên và nữ nhi mình, dường như hắn đã đoán được một chút gì đó, sau đó lièn lộ ra một nụ cười đạm nhiên.
Mẫu thân của Tần Vấn Thiên Lạc Thần Thiên Tuyết nhìn thấy cảnh tượng như vậy thì đôi mắt đẹp liền chớp động, biểu cảm dường như là đang suy nghĩ tới điều gì đó. Nàng thật sự rất thích các nữ tử xinh đẹp trước mắt, ánh mắt các nàng nhìn về phía Tần Vấn Thiên giống như nàng nhìn Tần Viễn Phong vậy, loại tình cảm này che giấu không nổi.
- Khả Hân, ngươi mau tới đây.
Lạc Thần Thiên Tuyết kêu, thân thể của Tần Khả Hân khẽ run lên, sau đó chậm rãi đi tới. Nàng đẹp tới như vậy, ánh mắt vẫn nhìn về phía Tần Vấn Thiên, dường như Tần Vấn Thiên sinh lòng cảm ứng, hán cũng đồng thời nhìn về phía nàng, cứ như là có một lực lượng kỳ diệu hấp dẫn hai người. Đó chính là thân tình ruột thịt.
- Khả Hân, đây là ca ca ngươi.
Lạc Thần Thiên Tuyết ôn nhu nói, Tần Khả Hân hai tay nắm chặt góc áo, nàng cũng có chút khẩn trương, đôi môi đỏ mọng hơi giật giật, muốn nói gì đó nhưng lại không biết mở lời thế nào.
Tần Vấn Thiên tiến lên phía trước, nhìn mỹ nhân tuyệt sắc trước mắt, quả nhiên là thừa kế sự ưu tú của phụ thân và mẫu thân, nàng đẹp đến siêu phàm như vậy.
- Khả Hân.
Tần Vấn Thiên ôn nhu gọi. Đây là muội muội của hắn, muội muội ruột, không nghĩ tới hắn lại có muội muội ruột.
Tần Khả Hân sửng sốt một chút, trong ánh mắt nhìn Tần Vấn Thiên toát lên thần sắc ôn nhu, lập tức nhẹ nhàng cúi đầu, gọi:
- Ca.
- Nha đầu này.
Lạc Thần Thiên Tuyết đi lên phía trước nhìn hai người con, trong lòng vô cùng vui mừng, người một nhà cuối cùng cũng đã đoàn tụ với nhau.
- Đi, chúng ta đừng đợi ở chỗ này, lên cung điện Huyền Không thôi.
Lúc này, Lạc Thần Xuyên đã đi tới, nghe hắn nói vậy, tất cả mọi người đều có rất nhiều lời muốn nói.
- Ân.
Tần Vấn Thiên gật đầu nói:
- Phụ thân, mẫu thân, tới cung điện của ta đã, ta còn có rất nhiều chuyện muốn nói cho hai người hay, ta đã gặp gia gia tại Thiên Quật.
- Ngươi gặp được gia gia?
Ánh mắt Tần Viễn Phong lộ ra phong quang.
- Đúng vậy.
Tần Vấn Thiên gật đầu:
- Chúng ta vừa đi vừa nói chuyện.
- Vũ thúc, ngươi hạ lệnh cho tất cả mọi người của Thần tông đều vào trong Thiên Quật đi, ta sẽ tạm thời đóng Thiên Quật lại.
Tần Vấn Thiên nói với Tề Vũ.
- Được.
Tề Vũ gật đầu, sau đó đi về phía bên ngoài Thiên Quật. Những người hiện tại vẫn ở lại Tần Thiên Thần tông đều là tâm phúc của Thần tông, đáng để bồi dưỡng, bọn họ đều là những người nguyện ý sống chết cùng Thần tông.
Đoàn người đi tới cung điện của Tần Vấn Thiên, bọn họ có biết bao lời muốn nói, trải qua nhiều năm như vậy, những tình cảm chất chứa trong lòng đều cần phải được nói hết ra.
Bọn họ nói tới sự trở về của Tần Thiên Cương, Lạc Thần Thiên Tuyết lại gặp được Lạc Thần Dụ, nhìn thấy ca ca năm xưa luôn cưng chiều mình bị bỏ phế tu vi, nàng liền tức giận ngập trời. Tần Vấn Thiên lần đầu tiên cảm nhận được sự cường đại của mẫu thân, nàng có sát niệm mãnh liệt, ca ca của nàng lại bị một hậu bối phế bỏ.
Đặc biệt, bọn họ còn được biết, rằng hậu bối được coi là con trời chọn Tần Đãng Thiên ấy chính người thanh niên lúc trước bước vào trong thần lăng. Trước đó Tần Viễn Phong để mặc hắn ở bên trong tu hành, không hề động tới gã, thế nhưng kế tiếp, hắn muốn đòi lại tất cả, bao gồm tất cả mọi chuyện mà năm đó Tần tộc làm ra với Tần Viễn Phong.
Tất cả mọi người của Tần Thiên Thần tông đều đã vào trong Thiên Quật, Thiên Quật đóng lại, ngăn cách với thế giới. Mọi người bên ngoài cũng không biết bên trong đã xảy ra chuyện gì, thế nhưng nếu Thiên Quật đã đóng lại thì cũng đồng nghĩa với việc Tần Vấn Thiên có khả năng đã trở về chỉ đạo Thiên Quật. Không ngờ Tiểu Tây Thiên lại không bắt được Tần Vấn Thiên, lại còn để cho hắn chạy ra khỏi Tây Thiên?
Tần Vấn Thiên thật đúng là lợi hại, Tiểu Tây Thiên mà cũng không vây khốn được hắn.
Tiểu Tây Thiên cũng nhận được tin tức, bọn họ đột nhiên cảm thấy không ổn. Đến tột cùng là Chuyển Kiếp Phật của Tiểu Tây Thiên bọn họ hay là Tần Vấn Thiên?
Sau khi các cường giả Thái Cổ nhận được tin tức này, bọn họ đều cảm thấy cực kỳ phiền muộn. Không ngờ Tiểu Tây Thiên lại không thể bắt được Tần Vấn Thiên, để cho hắn chạy trốn về Tần Thiên Thần tông?
Hiện tại còn thêm cả vị cường giả thần bí kia, thực lực của Thiên Quật chẳng phải là muốn nghịch thiên hay sao?
Hiện tại, dù các cường giả Thái Cổ có liên thủ thì cũng khó có thể đánh hạ Thiên Quật, nếu như qua thêm một vài năm nữa, bọn họ sẽ không còn cơ hội.
Chỉ có điều Tần tộc lại tạm thời không có suy nghĩ nhiều đến như vậy, bởi vì Tần tộc đang nghênh đón một chuyện vui lớn.
Tần Đãng Thiên, con trời chọn, đã trở về.
Hắn không chỉ đã trở về mà hơn nữa còn trở nên cực kỳ cường đại.
Người trong nội bộ Tần tộc biết, Tần Đãng Thiên sau khi trở về đã đánh một trận với Tần Chính, không ngờ lại không hề thua kém. Hơn nữa, theo như Tần Đãng Thiên nói, ấy là hắn còn chưa hoàn toàn củng cố tu vi của mình, cho hắn thêm một chút thời gian nữa, hắn có thể trở nên càng cường đại hơn.
Phu thê Tần Chính biết, Tần Đãng Thiên đến từ thần lăng, hơn nữa hắn còn được thần lăng truyền thừa lực lượng, nghĩ đến sự cường đại của người canh giữ lăng mộ, trong lòng bọn họ liền mơ hồ có chút chờ mong. Tần Đãng Thiên có thể trở nên cũng mạnh mẽ như vậy hay không? Liệu hắn có trở thành tồn tại đỉnh phong của Thái Cổ hay không?
Trong Tần tộc một mảnh vui mừng, kể từ cái năm Tần Đỉnh bị Tần Thiên Cương trở về trục xuất, lại thêm mấy vị Thiên Thần ngã xuống, thực lực của Tần tộc trong nháy mắt liền giảm xuống mấy đẳng cấp, hiện tại Tần Đãng Thiên đã trở về và trở nên mạnh mẽ hơn, bọn họ cuối cùng cũng đã có thể thấy được hi vọng phục hưng.
Cường giả Tần tộc tâm tình rất tốt, dù sao thì cũng đã giằng co suốt mấy tháng này. Giờ Thái Cổ Tiên Vực gió êm sóng lặng, trận phong ba bạo phát trong Thiên Quật dường như cũng đã bị người đời quên lãng vậy. Thế nhưng ai cũng hiểu rằng mọi chuyện không có khả năng đơn giản như vậy.
Tần Vấn Thiên chạy khỏi Tây Thiên, bọn hắn sao có thể không tính rõ khoản nợ này?
Hiện tại, thứ mà Thiên Quật kiêng kỵ chắc hẳn chỉ là Tiểu Tây Thiên, bằng không lấy thực lực hiện tại của Thiên Quật, sợ là bọn họ đã xông ra, bắt đầu báo thù.
Sự bình yên của Thái Cổ Tiên Vực cuối cùng lại bị một phong chiến thư phá tan.
Lá chiến thư này phát ra từ Thiên Quật, cuối cùng nó lại hạ xuống Tần tộc.
Trong nháy mắt, Tần tộc tỉnh dậy từ trong bầu không khí vui mừng, bọn họ còn chưa có quên sỉ nhục năm xưa đâu.
Tần Đãng Thiên, kẻ được xưng là con trời chọn của Tần tộc, đã từng cưới thần nữ Nghê Thường, đệ nhất mỹ nhân của Thiên Vực. Hắn mời các cường giả Thái Cổ đến dự tiệc, các cường giả ăn mừng, Tần tộc phong quang vô hạn, độc nhất vô nhị, thế nhưng kết cục lại như thế nào?
Tần tộc phải chịu một trận chiến sỉ nhục, Tần Đỉnh bị trục xuất, con trời chọn bị đánh bại, mấy vị Thiên Thần vong mạng.
Hiện tại cũng thật là tương tự, Tần Đãng Thiên đã trở nên mạnh mẽ mà trở về, một phong chiến thư đến từ Tần Vấn Thiên lại hạ xuống Tần tộc bọn họ. Lịch sử cần được khắc ghi, bọn họ không dám khinh thường, đều nghiêm túc đối phó.
Tuyệt đối không thể để cho sỉ nhục lần trước tái diễn.
Lá chiến thư này không chỉ khiến cho Tần tộc chấn động mà đồng dạng cũng chấn động cả Thái Cổ, các thế lực đều chằm chằm rình rập động tĩnh trong Thiên Quật. Hiện tại, lá chiến thư này là dấu hiệu Thiên Quật bắt đầu báo thù hay sao?
Mọi ánh mắt đều tập trung vào cùng một chỗ, vào Tần tộc cổ xưa cường đại tại Thiên Vực.
Lúc này, trong một tòa đại điện của Tần tộc, phu thê Tần Chính, Tần Đãng Thiên, còn có mấy vị cường giả Thiên Thần của Tần tộc đều đang có mặt nghị sự.
- Lần này sợ là có chút phiền phức, hiện tại thực lực của Thiên Quật đã rất mạnh.
Tần Chính mở miệng nói. Lần trước, khi tấn công Thiên Quật, bọn họ đã được lĩnh giáo qua.
- Môi hở răng lạnh, chúng ta đã thông báo cho các thế lực lớn, nếu như đại quân Thiên Quật đánh tới, bọn họ cũng không có khả năng khoanh tay đứng nhìn, bằng không mục tiêu kế tiếp sẽ chính là bọn họ.
Một vị Thiên Thần của Tần tộc nói.
- Tuy là nói thực lực hiện tại của Đãng Thiên cũng đã rất mạnh, nhưng ta vẫn còn có chút lo lắng, người bảo vệ thần lăng sẽ không xuất thủ chứ? Ta luôn cảm giác có chút bất an.
Tần Chính nói. Người canh giữ lăng mộ khiến cho hắn rất bất an.
- Phụ thân cứ yên tâm đi, năm đó ta ở trong thần lăng cũng từng chạm mặt vài lần với người canh giữ lăng mộ, ta đã có được thần lăng truyền thừa, tin tưởng hắn sẽ cho ta một chút mặt mũi, huống gì...
Tần Đãng Thiên mở miệng nói. Hắn nhớ tới bóng hình xinh đẹp tuyệt sắc kia, nàng cũng tới, hiện tại hắn đã được thần lăng truyền thừa, trở nên mạnh mẽ hơn, hắn đã có tư cách theo đuổi nàng.
- Hơn nữa cái gì?
Tần Chính hỏi.
- Phụ thân chắc hẳn là đã gặp qua nữ nhi của người canh giữ lăng mộ, người thấy thế nào?
Tần Đãng Thiên hỏi.
- Tư chất trác tuyệt, dung nhan vô song.
Tần Chính khen. Hắn và Tần Khả Hân từng đánh với nhau một trận, tuy là đối địch nhưng cũng thấy bội phục, nữ tử như vậy, thiên hạ hiếm thấy.
- Ta sẽ theo đuổi nàng, hi vọng phụ thân bỏ qua cho nàng trận chiến lúc trước.
Ánh mắt Tần Đãng Thiên lộ ra phong quang, thần nữ Nghê Thường từng phản bội hắn, khiến cho hắn canh cánh trong lòng. Hiện tại hắn đã đi ra, hơn nữa còn có nữ tử ưu tú hơn đợi hắn theo đuổi, tuy rằng có thể sẽ rất khó khăn nhưng hiện tại hắn đã có thần lăng truyền thừa, không có khó khăn gì mà không khắc phục được.
- Được.
Tần Chính khen một tiếng, nói:
- Nếu Đãng nhi có thể theo đuổi được nàng, vi phụ sao lại để bụng. Ta thậm chí nguyện ý nhận lỗi với nàng ấy chứ.
Nếu nữ nhân như vậy trở thành con dâu của Tần tộc hắn thì đó tuyệt đối sẽ là một loại kiêu ngạo, hắn chỉ sợ thần lăng chủ nhân và Tần Vấn Thiên có quan hệ thâm sâu mà thôi.
Chỉ có điều, hắn cũng không suy nghĩ nhiều về Tần Viễn Phong, là không dám nghĩ. Huống gì, Tần Đãng Thiên ở trong thần lăng cũng đã chạm mặt với hắn, nếu như Tần Viễn Phong có ý gì thì Tần Đãng Thiên còn có thể sống sót đi ra sao? Còn có thể nhận được truyền thừa sao?
Thế nhưng, cho dù hắn có quan hệ thâm sâu với Tần Vấn Thiên thì con của hắn cũng ưu tú đến vậy cơ mà, sợ cái gì chứ. Thời gian sẽ thay đổi tất cả, nếu như Tần Đãng Thiên có thể theo đuổi được nữ tử kia thì người canh giữ lăng mộ sẽ chính là trợ lực của Tần tộc hắn!
Không thể không nói, đúng là Tần Chính và Tần Đãng Thiên suy nghĩ quá lạc quan, thế nhưng bọn họ nhất định sẽ phải thất vọng, kết cục vốn thường là thứ mà bọn họ không muốn thấy nhất!