Sau khi Xa Hầu đúc lại Xa tộc liền cứ sống ở đó không rời đi, ba thế lực tại Thái Cổ cũng không có động tĩnh gì.
Mãi đến một ngày, có vài vị Thiên Thần quang lâm, bọn họ chính là tộc trưởng cùng một vài Thiên Thần của Ngục Thần tộc, bọn họ đã quy thuận Nguyệt Trường Không, đến đây tìm hiểu nguyên do cặn kẽ.
Nhìn tòa thành vàng rực còn to rộng hơn trước đây trước mắt, tộc trưởng Ngục Thần tộc mở miệng nói:
- Xa huynh, bằng hữu cũ đã tới bái phỏng sao còn không ra gặp.
Từ trong thành lớn màu vàng, một chùm sáng lập lòe vô cùng chói mắt xuất hiện, sau đó liền hóa thành một bóng người, chính là tộc trưởng Xa tộc Xa Hầu. Ánh mắt của hắn ngưng lại nhìn cường giả vừa đến, nói:
- Không nghĩ tới người đầu tiên tới lại là ngươi.
Giọng nói của hắn đặc biệt lạnh, lạnh như băng giống như binh khí vậy, không có tình cảm.
- Xa tộc phát sinh chuyện lớn như vậy, ta đương nhiên phải đến xem.
Tộc trưởng Ngục Thần tộc cười nói:
- Ngày trước chúng ta liên thủ tấn công Thiên Quật, không nghĩ tới lại có kết cục thất bại, đáng hận hơn chính là kết thúc thì Thiên Quật lại thuộc về thời đại của chúng ta. Mối hận này hẳn là Xa huynh sẽ không quên chứ.
- Ngươi muốn nói cái gì?
Đôi mắt của Xa Hầu toát lên ánh sáng lạnh như hàn băng, khiến cho người ta không tự chủ được mà sinh ra cảm giác ớn lạnh.
- Hiện tại chắc hẳn Xa hyunh cũng biết vài tin đồn liên quan tới Thái Cổ, ta giờ đã đi theo Nguyệt Trường Không, trên người hắn có hai cỗ lực lượng Đại Thần Vương, tại Thái Cổ chính là không ai sánh bằng, sao Xa huynh không quy thuận cùng ta, huỷ diệt Thiên quật, nhất thống Thái Cổ.
Tộc trưởng Ngục Thần tộc nói ra mục đích của chuyến đi này, chính là do Nguyệt Trường Không lệnh hắn đến đây bảo Xa Hầu quy thuận.
Xa Hầu lạnh như băng nhìn hắn, khóe miệng có vài phần châm chọc, nói:
- Lúc đầu Tần Vấn Thiên ra tay với Tần tộc cũng như huỷ diệt Lôi tộc, cái người mà ngươi bảo là Thái Cổ không ai sánh bằng cũng nào có xuất hiện, còn có thế giới tây phương, khi chúng ta tấn công Thiên Quật thì phía sau vẫn có sự tồn tại của bọn họ nhưng ngay cả mặt mũi cũng không có thấy. Lẽ nào ngươi vẫn nhìn không rõ tất cả những điều này sao? Trước đây chúng ta chẳng qua đều là quân cờ mà thôi.
Tộc trưởng Ngục Thần tộc rùng mình, không ngờ cường đại như bọn họ cũng chỉ có thể làm quân cờ, đây là một chuyện thật đáng buồn. Thế nhưng ván cờ này là do những kẻ mạnh nhất Thái Cổ đánh với nhau, kẻ nào thắng được ván cờ ấy sẽ nhận được toàn bộ thiên hạ.
Cho nên, hiện tại, dù hắn vẫn còn là quân cờ nhưng lại là nguyện ý làm một quân cờ, không thể không làm một quân cờ.
- Xa huynh, con người khi còn sống có rất nhiều bất đắc dĩ, ngươi không lựa chọn cũng không được.
Tộc trưởng Ngục Thần tộc giống như đang cảm thán lại cũng giống như đang uy hiếp.
Xa Hầu chỉ là lạnh như bang mà cười:
- Ngươi nói không sai, con người khi còn sống ai cũng có rất nhiều bất đắc dĩ, nhưng từ nay về sau, ta muốn bản thân làm chủ cuộc đời của ta. Xa tộc đã huỷ diệt, Xa Hầu ta cũng đã từng chết một lần, hiện tại ta đã không phải là ta của ngày xưa, niệm tình ngươi và ta đã từng sóng vai chiến đấu, ngươi đi đi, ta sẽ không làm khó dễ ngươi.
- Xa huynh đừng khiến ta phải khó xử.
Tộc trưởng Ngục Thần tộc nói, Xa Hầu thoáng lộ ra một vẻ giễu cợt.
Khó xử?
Hắn đích xác không muốn đối phó tộc trưởng Ngục Thần tộc, chẳng qua tên đó cũng là một quân cờ bị người lợi dụng, bằng không hắn căn bản sẽ không thừa lời với đối phương.
- Trở về đi.
Xa Hầu xoay người, trong tròng mắt tộc trưởng Ngục Thần tộc hiện lên một tia sáng lạnh lẽo. Hắn phất phất tay, nhất thời Thiên Thần bên cạnh liền phóng ra thần uy, lưỡi dao không gian sắc bén vô cùng cường đại xé nát hư không, hạ xuống trước người Xa Hầu.
Thân thể Xa Hầu dừng lại trong hư không, khi lưỡi dao không gian đáng sợ sắc bén kia chém vào trên thân thể hắn, nó lại phát ra từng tiếng xuy xuy chói tai, công kích thần thông giống như đang đánh vào trên thần binh kiên cố nhất thế gian chứ không phải là thân thể máu thịt.
Xa Hầu chậm rãi xoay người, con ngươi của hắn càng lạnh thêm vài phần, nhìn lướt qua mấy vị Thiên Thần của Ngục Thần tộc.
- Ân?
Vị Thiên Thần vừa công kích khẽ nhíu mày, ngón tay hắn vẽ về phía trước, trong phút chốc, một phong bạo không gian màu vàng đáng sợ xé nát tất cả cắn nuốt tiến về phía Xa Hầu. Thế nhưng trong cỗ gió lốc kinh người ấy, Xa Hầu vẫn đứng lặng lẽ tại chỗ, y phục màu vàng trên người bay phất phới theo gió, chớ nói đến thân thể, kể cả quần áo cũng đều không bị xé nát.
Một màn đáng sợ này khiến cho sắc mặt mấy vị Thiên Thần của Ngục Thần tộc đều thay đổi, bao gồm cả tộc trưởng Ngục Thần tộc.
Đến cảnh giới Thiên Thần thì thân thể quả thật đã là cực kỳ đáng sợ, có người có thân thể cường đại, nhục thể có thể so với thần binh, thế nhưng dù có thế nào thì khi dùng lực lượng thiên đạo công kích, đối phương vẫn có thể bị chấn động. Vậy mà lúc này, khi lực lượng đạo pháp cường đại công kích ở trên người Xa Hầu, hắn căn bản còn không cần phản kháng, tùy ý công kích đánh vào thân thể, hoàn toàn bất động. Đây đáng sợ đến mức nào cơ chứ?
- Đạo pháp không gian?
Khóe miệng Xa Hầu cong lên lạnh như băng, chỉ thấy hắn vươn tay, ra tay về phía vị Thiên Thần kia. Trong chớp nhoáng này, không gian giữa hai người sản sinh ra một lối đi, lối đi này trực tiếp bị vòng xoáy màu vàng đáng sợ bao vây lấy tất cả, sau đó, dường như có vô tận lưỡi dao thần binh sắc bén xuất hiện bên trong vòng xoáy hóa thành gió bão thần binh, muốn nhân thời cơ mà xé nát thông đạo trong không gian.
Thần sắc của vị cường giả Thiên Thần kia biến hóa kịch liệt, bàn tay hướng lên trên khoảng không mà đánh ra, muốn mở một con đường rời khỏi mảnh không gian này.
- Còn muốn đi?
Giọng nói của Xa Hầu lạnh giá, bàn tay nắm chặt, thông đạo trong không gian điên cuồng xoay tròn vặn vẹo, trong phút chốc, khắp cả vòng xoáy đều vặn vẹo. Thân thể của vị cường giả Ngục Thần tộc kia cũng vặn vẹo trong mảnh thời không bị vặn vẹo đó, vô cùng hỗn loạn.
- Xa tiền bối tha mạng.
Thiên Thần kia lớn tiếng cầu xin tha thứ, tiếng kêu rên và tiếng cầu xin tha thứ cùng truyền ra, thế nhưng Xa Hầu lại căn bản không có ý tứ dừng tay. Hắn đứng ở đó, cánh tay vươn ra vẫn chậm rãi xoay tròn, cả mảnh thời không theo luật động của cánh tay hắn mà xoay tròn, vòng xoáy đáng sợ xé nát tất cả. Vị cường giả Thiên Thần Ngục Thần tộc táng diệt trong đó, ngay cả cơ hội chạy trốn cũng đều không có.
Vài Thiên Thần bên cạnh nơm nớp lo sợ mà nhìn tất cả những chuyện này phát sinh, thậm chí, tộc trưởng Ngục Thần tộc cũng không ra tay, chỉ đứng ở bên cạnh quan sát cảnh tượng như vậy, sắc mặt của hắn trở nên cực kỳ khó coi.
Nguyệt Trường Không lệnh cho hắn đến đây thăm dò thực hư, nếu như có thể liền đưa Xa Hầu về theo. Mặc dù ngay từ đầu hắn đã chuẩn bị tâm lý là Xa Hầu có khả năng sẽ mạnh hơn so với trước đây, thế nhưng hắn hiển nhiên không có nghĩ đến Xa Hầu lại sẽ mạnh như vậy, Thiên Thần ở trong tay hắn chỉ giống như một con kiến hôi, hơn nữa đây còn là tùy ý ra tay, nếu như Xa Hầu xuất ra toàn lực thì… Hiện tại hắn đã mạnh tới mức nào?
- Nguyệt Trường Không muốn ta quy thuận?
Lúc này, giọng nói của Xa Hầu truyền ra, hắn đưa mắt nhìn về phía tộc trưởng Ngục Thần tộc, lạnh nhạt nói:
- Bảo chính hắn tới tìm ta, ta cũng muốn xem thử một chút, hắn một thân kiêm hai lực lượng Đại Thần Vương thì lại mạnh tới mức nào.
Tộc trưởng Ngục Thần tộc khẽ run, thời khắc này Xa Hầu tự tin như vậy, tự tin đến muốn thử xem thực lực của Thần Vương như nào. Hắn dường như đã hoàn toàn thay đổi, trở thành một người khác, hoàn toàn không giống trước đây. Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra với hắn? Những người khác của Xa tộc ở đâu? Vì sao chỉ có một mình Xa Hầu xuất hiện.
- Ta không muốn giết ngươi, bằng không ngươi cũng không thoát được khỏi mảnh không gian này. Thay ta chuyển lời tới Nguyệt Trường Không, nếu không tự mình tới tìm ta thì cũng đừng trêu chọc ta, còn có cả thế giới tây phương và Thiên Quật, cứ chờ đó, Xa Hầu ta sẽ tới.
Trong giọng nói lạnh như băng của Xa Hầu toát lên một sự tự tin cường đại, còn có cả thù hận.
Hắn hận Tần Vấn Thiên, nếu không phải là Tần Vấn Thiên và thế lực của Thiên Quật thì Xa tộc hắn đây đã không cần như chó nhà có tang mà tránh né vào không gian thứ nguyên.
Hắn cũng hận thế giới tây phương, dám lợi dụng bọn hắn làm quân cờ, bản thân lại không lộ diện.
Hiện tại, nếu Xa Hầu hắn đã tập hợp chấp niệm của toàn bộ Xa tộc vào thân mình, là một khối với thần binh, như vậy thì hắn sẽ đòi lại món nợ này.
Cho dù hiện tại, Xa tộc chỉ còn lại có một mình hắn, hắn vẫn sẽ khiến cho cái tên của Xa tộc vang vọng khắp toàn bộ Thái Cổ.
Tộc trưởng Ngục Thần tộc nghe ngữ điệu tự tin cuồng vọng của đối phương mà không dám phản bác cái gì, tuy rằng đều là cảnh giới Thiên Thần nhưng hiện tại sợ là hắn đã bị đối phương bỏ xa. Hắn đã không có cách nào so sánh được với độ sâu của cảnh giới của Xa Hầu.
Nếu như phân chia cảnh giới Thiên Thần, đại khái có thể chia ra làm trình độ Thiên Thần bình thường, trình độ Thiên Thần đỉnh cấp như hắn có sẽ do những người thuộc thế lực cao cấp nắm giữ trong tay, trên nữa là trình độ như của lão giáo chủ Càn Khôn giáo hay Tần Đỉnh, còn Tần Viễn Phong khi trở về có khả năng còn ở cấp trên nữa, tức là đã tiếp cận Cổ Thần Vương.
Như vậy hiện tại, Xa Hầu là thuộc trình độ gì?
Liệu có phải hắn đã ở cấp bậc như Tần Viễn Phong, hoặc là còn mạnh hơn? Có thể so với Cổ Thần Vương?
Tộc trưởng Ngục Thần tộc không có cách nào biết được, bởi vì rốt cuộc trình độ ấy mạnh tới mức nào, hắn cũng không rõ ràng.
Về phần kẻ nắm giữ Thiên Quật trong tay Tần Vấn Thiên, năm đó hắn đã có thể nghiền ép tộc trưởng Lôi tộc, thực lực khi đó của hắn chắc hẳn là đã ở trình độ như Tần Đỉnh cùng với lão giáo chủ của Càn Khôn giáo, về phần hiện tại, e là đã mạnh hơn. Hiện tại Thái Cổ đang tiến vào một thời đại điên cuồng, chư hùng tranh bá.
Tộc trưởng Ngục Thần tộc rời đi, cái tên Xa Hầu lại một lần nữa vang vọng khắp Thái Cổ, không có ai biết hắn vì sao lại làm được đến mức đó hay hắn đã từng trải nghiệm chuyện gì. Tuy nhiên thế nhân tán thành thực lực của hắn, sợ rằng hắn thật sự có khả năng dựa vào sức của một người mà trở thành thế lực lớn thứ tư tại Thái Cổ.
Những lời mà Xa Hầu nói với tộc trưởng Ngục Thần tộc cũng truyền khắp Thái Cổ Tiên Vực. Tại Thiên Quật, Tần Vấn Thiên hạ lệnh, người của Thần Tông gần đây không nên tùy tiện ra ngoài, Xa Hầu có thể sẽ nhằm vào Thiên Quật bọn họ. Tuy rằng không biết Xa Hầu đã từng trải qua chuyện gì, thế nhưng Tần Vấn Thiên suy đoán, Xa tộc có khả năng đã diệt vong.
Trong Thiên Quật, tại cung điện treo trên bầu trời, Luyện Ngục xuất hiện ở bên cạnh Tần Vấn Thiên, gọi một tiếng:
- Tần đại ca.
Hiện tại Luyện Ngục cũng đã ở cảnh giới Thiên Thần.
- Mọi người đều được triệu vào Thiên Quật cả rồi chứ?
Tần Vấn Thiên nhìn dung nhan xinh đẹp của Luyện Ngục, nhẹ giọng hỏi.
- Ân.
Luyện Ngục gật đầu:
- Tần đại ca, chúng ta ra ngoài tìm Xa Hầu không được sao? Với thực lực như bây giờ của Tề Vũ, Quân Mộng Trần và Tiểu Hỗn Đản, cứ để bọn họ đi ra ngoài được rồi.
Nàng hiển nhiên là cho rằng Tần Vấn Thiên có chút cẩn thận hơi quá mức.
Tần Vấn Thiên nhìn Luyện Ngục ôn hòa cười, đưa tay xoa xoa đầu của nàng, nói:
- Thái Cổ đã không còn giống như xưa, bởi vì sơ suất của ta mà Tiểu Diệp đã không có cách nào trở về, hiện tại ta không muốn lại mất đi bất kỳ ai trong số các ngươi. Xa Hầu lẻ loi một mình, chúng ta khó đối phó với hắn, nhưng mục tiêu của chúng ta lại rất lớn, cứ ở Thiên quật chờ hắn đến đây đi.
- Hắn sẽ đến chứ?
Luyện Ngục hỏi.
- Sẽ.
Tần Vấn Thiên gật đầu:
- Ta suy đoán, có khả năng Xa tộc đã không còn tồn tại, Xa Hầu sẽ nổi giận mà giận chó đánh mèo, đánh tới trên người chúng ta. Dựa vào mấy lời hắn đã nói với Ngục Thần tộc, hắn nhất định sẽ tới!