Nhóm: Liliana
Nguồn: Truyenyy
---------------
Cổ Hưu nhíu mày nhìn về phía Tần Vấn Thiên, sau đó vung mạnh bàn tay, phá thủy hư ảnh một con giao long, khiến mọi người đều cảm thán Thần Văn khắc họa tinh tế.
- Cổ lão, Tần Vấn Thiên cũng là ý tốt.
Bạch Lộc Di nói giúp Tần Vấn Thiên. Cỗ lão tuy là tiền bối, nhưng Tần Vấn Thiên thấy hắn trầm ngâm nhắc nhở một tiếng cũng không sai, Cổ lão này liền cảm giác mất mặt.
- Ha ha, một Thần Văn cuối cùng.
Lý gia lão đại cười nói, sau đó lại lần nữa đánh ra một Thần Văn. Cổ Hưu nhìn về phía đối diện, gật đầu nói:
- Xem ra ba người các ngươi kỹ nghệ không tệ.
- Không có nữa sao?
Trong hư không, Phong Cốc hỏi.
- Không có nữa.
Lý gia tam lão đồng thời mở miệng.
- Không có.
Cổ Hưu trả lời khẳng định.
Phong Cốc tùy ý cười, nhưng ngay tại lúc mọi người cho rằng kết thúc, Tần Vấn Thiên vung bàn tay, thế mà lại như có một đạo kiếm quang chém ở trên đồ họa, sau đó hắn lại chém ngang một bút, ánh sáng hai vết chém giống như hội tụ, có hai hoa văn ánh sáng đan xen mà sinh, trong phút chốc, một thanh kiếm sắc bén từ trong núi phá không giết ra, phát ra tiếng kiếm ngân khủng bố.
Trong nháy mắt này, trong mắt mọi người lóng lánh sự sắc bén, đều nhìn thanh niên phất tay kia, sắc mặt Cổ Hưu lại trầm xuống.
Vẻ mặt Tần Vấn Thiên bình tĩnh, nếu Cổ Hưu không có lời vừa rồi, hắn vẫn sẽ nhắc nhở một tiếng, nhưng đã không cần nhắc nhở, vậy thì tự mình ra tay!
Tần Vấn Thiên tự nhận đối với Cổ Hưu đã là tôn kính, trước đó thấy lão trầm ngâm, tốt bụng nhắc nhở, nhưng ngữ khí Cổ Hưu đáp lại rõ ràng không tốt.
Hôm nay Tần Vấn Thiên làm việc cũng cực kỳ quyết đoán, hắn biết Cổ Hưu cảm thấy hắn mở lời nhắc nhở sẽ tổn thương tới mặt mũi tiền bối của lão, cho nên tức giận, nhưng mặt là dựa vào thực lực tranh, bởi vậy vừa rồi, hắn quyết đoán ra tay, mặc dù biết rõ làm như vậy có thể sẽ đắc tội Cổ Hưu, nhưng, hắn không để trong lòng.
Lúc tôn kính ngươi, xưng ngươi một tiếng Cổ lão, ngươi không cần tôn trọng, như vậy, tự trọng.
Từng ánh mắt đặt ở trên người Tần Vấn Thiên, trong đó không thiếu một số có ý sắc bén, một vòng khảo nghiệm này, khảo hạch là quen thuộc đối với Thần Văn cùng cường độ cảm giác lực, tuy không nhất định có thể chứng minh trình độ Tần Vấn Thiên ở trên Thần Văn so với thế hệ trước còn lợi hại hơn, nhưng ít ra có thể biết được, cảm giác lực của hắn cực kỳ sâu sắc.
Ánh mắt Bạch Lộc Di nhìn về phía Tần Vấn Thiên, gã này vẫn là tính cách giống như trước đây, nhìn như thong dong bình dị gần gũi, nhưng sự cao ngạo của hắn ai lại có thể đọc hiểu.
Trong hư không, mặt Phong Cốc mang nụ cười nhạt, nhìn Tần Vấn Thiên một cái, có thể ở trong rất nhiều Thần Văn đại sư tam giai nổi bật lên, kẻ này đáng giá chú ý.
Sắc mặt Diêm Thiết cứng đờ, lộ ra ý âm trầm. Lão ngược lại không ngờ, Tần Vấn Thiên có thể làm như vậy, nhưng vậy lại thế nào, gã vẫn phải chết, chết ở trong tay lão, sau đó bị luyện chế thành con rối hình người.
Phương hướng Lãnh gia, không ít người ánh mắt run rẩy, đặc biệt là đám người Lãnh Kiên, sắc mặt bọn họ không dễ coi chút nào cả, thầm nghĩ, cái này nhất định là ngoài ý muốn, có lẽ là hắn vận khí không tệ, cảm giác được một Thần Văn bí ẩn kia tồn tại.
- Ha ha, thế mà vẫn có cá lọt lưới.
Lý gia tam lão bên kia truyền đến một tiếng cười, có chút bất ngờ, bọn họ thế mà chưa phát hiện.
- Sơ sót rồi.
Cổ Hưu cười nhạt, nhíu mày sau đó liền nhanh chóng bình tĩnh, thấp giọng nói:
- Vận khí không tệ, một Thần Văn cuối cùng bị ngươi tìm ra.
Trong hư không Phong Cốc cười tủm tỉm, vẻ mặt lão bình tĩnh nhìn Tần Vấn Thiên, chỉ thấy Tần Vấn Thiên không nói một lời, bàn tay một lần nữa vung lên, trong phút chốc, từng đạo hào quang lóng lánh, chém ở trên dãy núi đồ án kia, thế mà lại có động tĩnh đáng sợ, tiếng vang ầm ầm truyền ra, kèm theo một tiếng ông, long khiếu cửu thiên, mọi người chỉ thấy một hư ảnh yêu long ngửa mặt lên trời rít gào, lao thẳng lên trời mà đi.
Trong nháy mắt này, hư không yên tĩnh không tiếng động, động tác của Tần Vấn Thiên, khiến nụ cười của Cổ Hưu nháy mắt ngưng ở nơi đó, nụ cười kia tỏ ra cực khó coi, rất cứng ngắc.
Một lời tùy ý kia của lão, đầu tiên là nói mình sơ sót, sau đó nói Tần Vấn Thiên vận khí không tệ, lại nói đó là một Thần Văn cuối cùng.
Nhưng tiếp theo, Tần Vấn Thiên lại tìm ra một Thần Văn, Cổ Hưu lão, là sơ sót, hay là tìm không thấy?
- Vận khí quả thật không tệ.
Tần Vấn Thiên thấp giọng cười, một thanh âm này, lại khiến Cổ Hưu cực kỳ khó xử, Tần Vấn Thiên, vận khí?
Phía dưới tu đạo tràng, phương vị Bạch Lộc Thư Viện, trưởng lão mắt to thấy một màn này, có chút không biết nói gì.
Năng lực của Tần Vấn Thiên, tựa như có chút vượt quá dự đoán, nhưng, như vậy, Tần Vấn Thiên chỉ sợ sẽ đắc tội Cổ Hưu.
- Kẻ này, rất ngạo.
Trưởng lão mắt to thấp giọng nói.
- Cổ Hưu này ngạo trước, hai người đ-ng nhau, trái lại cũng có hứng thú.
Bên cạnh, Bạch Lộc Cảnh cười nhẹ một tiếng, trưởng lão mắt to nhìn hắn, sau đó hỏi:
- Cảnh Nhi, ngươi thấy kẻ này thế nào?
Bạch Lộc Cảnh tùy ý nói:
- Ta không có yêu cầu gì, chỉ cần Tiểu Di thích là được.
- Ngươi chính là quá cưng chiều đối với Tiểu Di.
Trưởng lão mắt to lắc đầu cười nói.
- Còn không?
Giờ phút này, trong hư không Phong Cốc nhìn về phía Tần Vấn Thiên.
- Vãn bối không biết.
Tần Vấn Thiên đáp lại, hắn tìm không thấy, nhưng cũng không nói không có. Phong Cốc đã là tứ giai Thần Văn đại sư, nếu nói có thể khắc một số Thần Văn cực kỳ bí ẩn cũng không phải là không có khả năng.
- Ừm.
Phong Cốc gật gật đầu, không nói thêm gì, nói:
- Các ngươi, đều đi xuống đi.
Mọi người đi xuống đồ án, chỉ thấy Phong Cốc nâng tay vung, nhất thời bức hoạ cuộn tròn kia bay vào hư không, bị hắn thu hồi.
Về phần vòng khảo nghiệm thứ nhất vừa rồi, hắn đã thấy, không chỉ có hắn, người ở đây, đều thấy rõ.
Lý gia tam lão đều rất lợi hại, mặt khác Cổ Hưu, Diêm Thiết, Tần Vấn Thiên, còn có thanh niên Luyện Yêu Tông kia, bọn họ, là một nhóm người mạnh nhất.
Nếu là luận tới thực lực chỉnh thể, hai thế lực mạnh nhất, đó là Lý gia tam lão cùng phe Bạch Lộc Thư Viện.
Thủy Nguyệt sơn trang Lý gia tam lão, ba người đều mạnh; Bạch Lộc Thư Viện, Tần Vấn Thiên và Cổ Hưu tự nhiên không cần nhiều lời, Bạch Lộc Di cũng rất lợi hại, chẳng qua hiện tại còn không biết, trừ cảm giác lực, Tần Vấn Thiên ở phương diện khác như thế nào.
Trong hư không, Phong Cốc cười nói:
- Vùng đất thí luyện, có rất nhiều Thần Văn trận pháp, các ngươi bước vào trong đó, khó tránh khỏi lâm vào trong trận pháp, bởi vậy đợt khảo nghiệm thứ hai này, chính là khả năng phá trận, ta lấy trận luyện thần binh, trong đó bao hàm toàn diện, xem các ngươi cần bao lâu phá trận mà ra. Đương nhiên, trong trận có nguy hiểm sinh mệnh, nếu ngã xuống trong đó, ta cũng không chịu trách nhiệm, các ngươi nếu muốn rời khỏi, hiện tại còn kịp.