Thái Cổ Thần Vương ( Dịch Full)

Chương 347 - Uy Nghiêm

Uy nghiêm Uy nghiêm vipTruyenGG.com

Nhóm: Liliana

Nguồn: Truyenyy

---------------

Bà lão cúi đầu, nhìn Đế Thừa, sau đó lạnh lẽo nói:

- Thân là Đế thị hậu nhân, càng phải ghi nhớ di mệnh của Thương Vương, ngươi biết luật còn phạm luật, càng đáng chết.

Dứt lời, xà trượng trong tay bà lão vung ra, chỉ thấy một Yêu xà khủng bố gầm thét, kéo ra miệng rộng mãnh liệt thôn phệ về phía Đế Thừa.

- Không!

Sắc mặt của Đế Thừa trắng bệch, không nghĩ tới những người này thật muốn giết hắn, hắn không muốn chết.

Một cỗ lực lượng thôn phệ kinh khủng truyền đến, thân thể Đế Thừa muốn trốn, lại không tự chủ được bị nuốt vào trong bụng Yêu xà, cả người biến mất không thấy, cực kỳ thảm.

Một màn này nhìn thấy mà giật mình, hộ vệ của Đế Thừa muốn chạy trốn, chỉ thấy một lão giả khô gầy chặn ở trước mặt hắn, chưởng lực oanh ra, một cỗ sát khí đáng sợ bao phủ, chẳng qua là trong sát na, thân thể của hộ vệ kia dĩ nhiên vẫn lạc.

- Lực lượng ý chí thật là đáng sợ.

Tần Vấn Thiên cảm thụ được cỗ ý chí hùng mạnh đến cực điểm kia, có lẽ chỉ cần hắn dính một chút, liền phải chết.

Hắn rốt cục minh bạch, vì sao Đế Nghĩa chỉ phụ trách thủ hộ bản đồ của Đế Tinh học viện, mà chỉ có Tiên Trì thí luyện chi địa của Thanh Mị tiên tử, mới có thể mở ra bản đồ huyền bí.

Có lẽ Thương Vương sớm dự liệu được, sau khi hắn chết, chỉ sợ chư thế lực sẽ không đơn giản để một hậu bối truyền nhân nắm trong tay, Thanh Mị tiên tử, người Thương Vương tín nhiệm nhất, nàng ở trong bóng tối bảo vệ truyền thừa của hắn.

Đế Thừa cùng với hộ vệ của Đế Thừa bị tru diệt, Đế Phong nhìn một màn này phát sinh, trong con ngươi của hắn chất chứa một đám tinh mang, đã đoán được những người này tới từ nơi nào.

Không nghĩ tới, thân ảnh của Thanh Mị tiên tử vẫn luôn tồn tại, nếu như vậy, muốn trở thành lãnh tụ Thương Vương nhất mạch, càng khó hơn.

Còn hai cha con Bạch Lộc Động cùng với Bạch Lộc Du, bọn họ nhìn Đế Thừa chết, thần sắc xanh mét, toàn thân bị một cỗ khí tức tử vong bao phủ.

Tại sao có thể như vậy, bọn họ làm sao cũng không nghĩ tới, bọn họ vì tranh thủ Thiên Tôn cổ thư, sau cùng sẽ có uy hiếp tử vong.

- Nếu các ngươi hộ pháp cho Thương Vương truyền nhân, hà tất làm tuyệt.

Phụ thân của Bạch Lộc Động đi về phía trước một bước, hắn làm sao có thể nhìn con nối dõi của mình chết ở trước mắt.

- Giết.

Trung niên nữ tử đứng ở trong hư không, sát khí lạnh lùng, ánh mắt của nàng lại làm cho tộc lão kia không dám hành động thiếu suy nghĩ, ánh mắt của nữ tử trung niên này cũng làm cho người có cảm giác run rẩy, thực lực của nàng tuyệt đối cực kỳ đáng sợ.

- Khanh khách.

Nữ tử yêu mị cười khúc khích, thân thể bay xuống, bàn tay của lão giả khô gầy huy động, trong sát na một cỗ sát khí ăn mòn bao phủ vùng không gian kia.

- Ô...ô...n...g.

Phía sau Bạch Lộc Động xuất hiện cánh chim, thân thể hắn bạt không mà lên, nhưng thấy một tráng hán ở trên hư không đạp một cái, một tiếng nổ vang ầm ầm, Thiên Địa cũng muốn ép vỡ, thân thể hắn bị đè ép trở về.

Hư không, bị cỗ trọng lực đáng sợ kia phong cấm.

- Khi lấn tộc ta quá mức.

Trên người phụ thân Bạch Lộc Động phóng thích ra khí thế khủng bố.

- Các ngươi tốt nhất khuyên hắn một chút.

Trung niên nữ tử liếc mắt nhìn mấy tên tộc lão khác:

- Bằng không, Bạch Lộc thư viện thiếu một vị tộc lão, ta sẽ không quan tâm.

- A...

Một tiếng hét thảm tiếng truyền đến, thân thể của Bạch Lộc Du bị thối rữa, sau đó biến mất ở nơi đó.

Chỉ sợ hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, mình sẽ chết ở Bạch Lộc thư viện, chết vào tay những người đến đây lập uy.

- Năm đó Thương Vương lưu lại ẩn mạch, không phải vì cho các ngươi hưởng thụ yên vui, vì chính là nghênh tiếp Thương Vương truyền nhân xuất hiện, dẫn dắt Thương Vương nhất mạch phục hưng, các ngươi thân là hậu nhân của Thương Vương nhất mạch, tự nhiên có quyền khảo nghiệm Thương Vương truyền nhân, nhưng nếu ngay cả tôn trọng cũng không có, ít một mạch này, cũng không trọng yếu.

Thanh âm của nàng lạnh lùng như cũ, nhìn quét người trước mắt nói:

- Ẩn chi nhất mạch không chỉ tồn tại ở Bạch Lộc thư viện, bây giờ, Tần thiếu gia đã đến, các ngươi có quyền quyết định có đi theo hắn hay không, dành cho bao nhiêu ủng hộ, nhưng các ngươi nhớ kỹ, thiếu Bạch Lộc thư viện các ngươi ủng hộ, sẽ không ảnh hưởng Thương Vương truyền nhân quật khởi, đến lúc đó chớ có trách ta không nhắc nhở các ngươi, nếu như có một ngày, Thương Vương nhất mạch nhất thống, một lần nữa đứng sừng sững ở Đại Hạ, tất nhiên còn phải chỉnh đốn lần nữa, khi đó, quyền lựa chọn đã không ở trong tay các ngươi, suy nghĩ thật kỹ, theo hay không theo, cũng phải nhìn xem mình có vốn liếng kia hay không.

Nàng nói đã mơ hồ có ý uy hiếp, Bạch Lộc thư viện ngươi, hiện tại có quyền lựa chọn cho Tần Vấn Thiên bao nhiêu ủng hộ, thậm chí Tần Vấn Thiên có khả năng không điều động được các ngươi, nhưng đợi hắn có thực lực hiệu lệnh tất cả Thương Vương ẩn mạch, cũng dẫn dắt bọn họ quật khởi, Bạch Lộc thư viện ngươi còn muốn chỉ lo thân mình?

Khi đó, đối đãi Bạch Lộc thư viện thế nào, phải xem thái độ của Tần Vấn Thiên.

- Chuyện hôm nay, Bạch Lộc thư viện ta có lỗi.

Chỉ thấy xa xa, lại có hai bóng người dạo bước mà đến, bọn họ vốn đang bế quan tu hành, bây giờ cũng bị người bẩm báo, liền vội vàng chạy tới nơi này.

Bây giờ, năm vị tộc lão của Bạch Lộc thư viện đều đến đông đủ.

Thái gia gia của Bạch Lộc Di, cũng là tộc trưởng của Bạch Lộc thư viện, chỉ thấy hắn đi về phía trước vài bước, nhìn nữ tử trung niên nói:

- Sự tình ta đã nghe nói, các ngươi xử trí, Bạch Lộc thư viện không có ý kiến, bọn họ bất kính với truyền nhân của tổ tiên, đích xác nên giết.

Thân là đứng đầu một tộc, hắn biết nên làm như thế nào, vô luận Bạch Lộc thư viện có lựa chọn toàn lực ủng hộ Tần Vấn Thiên hay không, nhưng ít ra, không thể đắc tội chết, dù sao có cỗ thế lực này chống đỡ, Tần Vấn Thiên muốn không quật khởi cũng khó khăn.

Trong lòng Tần Vấn Thiên cũng thầm than, liên lụy đến lợi ích của Bạch Lộc thư viện, chỉ là thiên phú còn không đủ, hắn cũng không nhận ra nếu như không có Tiên Trì cung cường thế, đối phương thân là Bạch Lộc thư viện tộc trưởng sẽ đích thân xin lỗi.

- Phốc xuy!

Một tiếng vang nhỏ truyền ra, mọi người lại nhìn bên Bạch Lộc Động, rất nhiều người Bạch Lộc thư viện hít sâu một hơi.

Một vị trưởng lão của Bạch Lộc thư viện, hôm nay vẫn lạc ở đây.

Chính hắn có lẽ nằm mơ cũng sẽ không nghĩ tới, mang Thần Văn Đại Sư Tứ giai đến đây cho Tần Vấn Thiên áp lực, sau cùng lại dẫn đến cái chết của mình.

Hôm nay, nơi này đã bỏ mình quá nhiều cường giả.

- Tần thiếu gia, chuyện hôm nay, ngươi còn muốn xử trí ai nữa không.

Bạch Lộc tộc trưởng nhìn Tần Vấn Thiên khách khí hỏi.

- Tiền bối gọi ta Vấn Thiên là được.

Tần Vấn Thiên mỉm cười nói:

- Tiền bối không chê, ta có thể giống như Tiểu Di, xưng hô tiền bối là thái gia gia hay không.

Bình Luận (0)
Comment