Thái Cổ Thần Vương ( Dịch Full)

Chương 457 - Cửu Huyền Cung Uy Hiếp

Cửu Huyền cung uy hiếp Cửu Huyền cung uy hiếp vipTruyenGG.com

Nhóm: Liliana

Nguồn: Truyenyy

---------------

Lực lượng của một cước này không gì sánh kịp, mặc dù là Tần Vấn Thiên cũng cảm giác được lục phủ ngũ tạng đang điên cuồng chấn động, nhưng lại chỉ thấy hắn lau máu tươi khóe miệng, vẻ mặt lạnh lùng nhìn về phía Đoạn Thanh Sơn đối diện, chỉ thấy Đoạn Thanh Sơn bình tĩnh đứng ở đó, ở trong nháy mắt vừa rồi, hắn cảm giác được một lực lượng dọa người, như từ hư vô ập vào trong cơ thể hắn, muốn phá hủy sinh cơ của hắn.

Máu tươi giống như đã đến yết hầu, Đoạn Thanh Sơn trầm mặt, không nhúc nhích, ang máu tươi kia cứng rắn nghẹn lại, sau đó nuốt về, lục phủ ngũ tạng vẫn quay cuồng. Hắn điều động lực lượng trong cơ thể, làm khí huyết bình phục, khiến sắc mặt vốn hơi tỏ ra tái nhợt lại khôi phục hồng nhuận.

Bởi vậy, chưa ai biết ý nghĩa thật sự của lần va chạm này.

Tần Vấn Thiên, chung quy vẫn là không bằng Đoạn Thanh Sơn, bị đánh hộc máu, nhưng cảnh giới Nguyên Phủ tầng bảy, hắn vẫn đáng để kiêu ngạo, có thể có sức chiến đấu bực này, phi thường mạnh.

Tần Vấn Thiên nhìn thấy vẻ mặt Đoạn Thanh Sơn, nhất thời trong lòng cười lạnh liên tục, ánh mắt lại lần nữa quét về phía Âu Dương Đình bên dưới, chỗ mi tâm có ánh sáng yêu dị lóe ra, Âu Dương Đình ngẩng đầu, ánh mắt lạnh như băng nhìn chăm chú vào Tần Vấn Thiên, lại cảm giác một sát ý kinh khủng trực tiếp buông xuống trên người, khiến thân thể Âu Dương Đình run nhè nhẹ, thân thể của ả thế mà chạy về phía sau, trốn ra sau người của Âu Dương thế gia.

Ả sợ hãi, khủng hoảng.

Tần Vấn Thiên bước về phía trước, lại vào lúc này, một thanh âm truyền đến:

- Đủ rồi.

Chỉ thấy vài cường giả Thiên Cương cảnh của Âu Dương thế gia xuất hiện, nhìn lướt qua chung quanh, chuyện xảy ra nơi này, bọn họ cũng đều biết.

- Âu Dương Đình đã nhận trừng phạt, đủ rồi.

Một lão giả nhìn về phía Tần Vấn Thiên, bình tĩnh mở miệng.

- Ả không thích hợp tiếp tục ở lại Âu Dương thế gia.

Âu Dương Cuồng Sinh đi lên phía trước, thản nhiên mở miệng nói.

- Ta đã có hôn ước với Âu Dương Đình, Âu Dương Cuồng Sinh, ngươi là có ý tứ gì?

Đoạn Thanh Sơn phản bác mở miệng, chỉ thấy lão giả kia nhìn về phía mọi người, tiếp tục nói:

- Việc này để bàn bạc sau, hôm nay, dừng ở đây.

Dứt lời, ánh mắt hắn chuyển qua, nhìn lướt qua Âu Dương Đình, nói:

- Trở về.

Âu Dương Đình lúc này không có nửa điểm tính tình, trong lòng lại cực kỳ oán hận, Đoạn Thanh Sơn, thế mà không ngăn được Tần Vấn Thiên đối phó ả, làm ả một lần nữa bị khuất nhục.

- Gặp tại Thiên Mệnh bảng.

Đoạn Thanh Sơn quét về phía Tần Vấn Thiên, trong mắt có sát ý lóe ra.

- Tranh đoạt Thiên Mệnh bảng, ngươi tốt nhất cầu nguyện bản thân đừng gặp ta, nếu không, trong Thiên Mệnh bảng, sẽ không có cái tên Đoạn Thanh Sơn nữa, ta nói được thì làm được.

Thanh âm Tần Vấn Thiên lạnh như băng, khiến trong lòng người chung quanh khẽ run, gã này cũng thật đủ cuồng vọng, dám nói thẳng muốn giết Đoạn Thanh Sơn.

- Ta cũng tương tự.

Đoạn Thanh Sơn đáp lại một tiếng, sau đó tiến vào trong khách sạn, người chung quanh ùn ùn giải tán, chỉ có Âu Dương Cuồng Sinh và Khương Đình mấy người bọn họ còn ở nơi này.

- Âu Dương, ta phải đi rồi.

Ánh mắt Tần Vấn Thiên nhìn về phía Âu Dương Cuồng Sinh, bình tĩnh mở miệng. Hắn biết, Âu Dương Đình, dù sao cũng là người Âu Dương thế gia, mà Tần Vấn Thiên hắn, chung quy là người ngoài.

Âu Dương thế gia, như thế nào cũng không có khả năng dễ dàng cho phép hắn đối phó Âu Dương Đình, mặc dù hắn là bằng hữu của Âu Dương Cuồng Sinh.

- Ta lý giải.

Âu Dương Cuồng Sinh gật gật đầu, sau đó vỗ vỗ bả vai Tần Vấn Thiên:

- Ngươi vẫn là huynh đệ của Âu Dương Cuồng Sinh ta, cái này không quan hệ với Âu Dương thế gia.

- Ừm.

Tần Vấn Thiên gật gật đầu, nói:

- Âu Dương, cùng nhau cố gắng, sớm một chút cường đại lên, nắm giữ Âu Dương thế gia, khi đó, ta đến Âu Dương thế gia làm khách, cũng không cần nhìn sắc mặt người ta.

- Chờ ta nắm giữ Âu Dương thế gia, khi đó còn có thể mời nổi ngươi vị thần này sao.

Âu Dương Cuồng Sinh vui đùa, quan hệ của hai người tự nhiên sẽ không bởi vì Âu Dương thế gia mà ảnh hưởng.

Tần Vấn Thiên sở dĩ muốn rời khỏi, bởi vì ở đây, dù sao cũng là thuộc loại ăn nhờ ở đậu.

Rời khỏi rồi, khi hắn gặp lại Âu Dương Đình cùng Đoạn Thanh Sơn, thì tuyệt không có nửa điểm khách khí, tranh đoạt Thiên Mệnh bảng, hắn nhất định sẽ trả hết hứa hẹn của hắn, nếu gặp nhau, nhất định giết Đoạn Thanh Sơn.

Điểm ấy, trong lòng Âu Dương Cuồng Sinh cũng biết rõ, hai người không cần mở miệng.

- Này!

Đúng lúc này, xa xa có một thanh âm truyền đến.

Ánh mắt Tần Vấn Thiên chậm rãi chuyển qua, liền thấy được hai bóng người xuất hiện ở xa xa, đang nhìn về phía bên này.

Nhìn thấy hai người, ánh mắt Tần Vấn Thiên lộ ra một ý cười.

- Thiên Mệnh bảng tam giáp, ngươi chuẩn bị tốt chưa!

Nữ tử trong hai người kia vẫn thanh thuần dễ mến như vậy, mỉm cười nhìn bên này nói.

Trên mặt Tần Vấn Thiên mang theo ý cười ôn hòa, người biết hắn nhất định tranh tam giáp Thiên Mệnh bảng, tự nhiên là người của thư viện Bạch Lộc.

- Đã lâu không gặp.

Tần Vấn Thiên nhìn huynh muội hai người Bạch Lộc Cảnh cùng với Bạch Lộc Di, một năm, hai người thật ra chưa có biến hóa gì quá lớn, chỉ là thực lực Bạch Lộc Di so với lúc trước mạnh hơn chút.

- Xem ra ngươi lăn lộn không tệ.

Bạch Lộc Cảnh nhìn người bên cạnh Tần Vấn Thiên, cười nói.

Bóng người Tần Vấn Thiên hạ xuống đất, tới bên người Mạc Thương, nói:

- Sư phụ, con giới thiệu một phen cho người, đây là Âu Dương Cuồng Sinh của Âu Dương thế gia, vị hôn thê Khương Đình của hắn; hai người này là thư viện Bạch Lộc thành Vọng Châu Bạch Lộc Cảnh cùng với Bạch Lộc Di.

Trong mắt Mạc Thương hiện lên một mảng vui mừng, nhìn thấy bằng hữu xuất hiện, Tần Vấn Thiên đầu tiên nghĩ đến là sợ nguội lạnh hắn kẻ làm sư phụ này, tuy thực lực Tần Vấn Thiên đã vượt hắn thật xa.

Hơn nữa, chỉ cần nhìn bằng hữu bên người Tần Vấn Thiên, có thể đủ tưởng tượng tới bây giờ hắn đã tuyệt đối không phải thiếu niên Sở quốc lúc trước, hắn đã có một mảng thiên địa của mình, đang rảo bước tiến lên về phía cao hơn.

Mọi người cũng đều lần lượt chào hỏi Mạc Thương, khiến Mạc Thương không ngừng gật đầu, tuy những người này đều là vãn bối, nhưng không có một ai thực lực yếu hơn mình, mặc dù ngay cả Phàm Nhạc mập mạp lười biếng, tinh thần nguyên lực dao động trên người cũng mạnh hơn hắn.

- Một thế hệ người mới thay người cũ, có lẽ, đó là cảnh tượng trước mắt.

Mạc Thương cảm thán trong lòng, lại phi thường cao hứng.

- Chỉ có hai người các ngươi đến đây sao?

Tần Vấn Thiên nhìn về phía Bạch Lộc Di hỏi.

Bình Luận (0)
Comment