Thái Cổ Thần Vương ( Dịch Full)

Chương 667 - Đánh Đâu Thắng Đó Không Gì Cản Nổi

Đánh đâu thắng đó không gì cản nổi Đánh đâu thắng đó không gì cản nổi viptruyenfull.com

Nhóm: Liliana

Nguồn: Truyenyy

---------------

Thiên Tượng Quả Thụ không có chất chứa ý chí võ đạo như Thiên Tượng Quả, uy áp của nó không ảnh hưởng tới mọi người.

Bây giờ trên Thông Thiên Cổ Thụ chỉ còn cành lá tươi tốt, không có một quả trái cây, toàn bộ bị hái đi, mà Tần Vấn Thiên chiếm được sáu viên, tiểu tử kia đạt được một viên và sớm chuồn mất, ý vị một mình Tần Vấn Thiên cướp đoạt bảy viên Thiên Tượng Quả.

Đến mức không người nào nguyện ý hủy hoại Thiên Tượng Quả Thụ, nó cũng có thể kết Thiên Tượng Quả khác, chẳng qua đó là chuyện không biết bao nhiêu năm sau, nhưng nói vậy các đại thế lực sẽ không bỏ rơi tranh đoạt nó, bây giờ không phải lúc nghĩ vấn đề này.

- Phốc, phốc...

Mấy bóng người rơi xuống mặt đất, đó là người tâm mạch phòng ngự yếu kém, dưới Tru Tâm Cổ Chung của Tần Vấn Thiên, tâm mạch bị chấn nát, đoạn sinh cơ.

Bọn họ tới gần Thiên Tượng Quả cũng vỡ nát tâm mạch, giống như dây cung căng thẳng, lúc này có một thanh dao găm xẹt qua, dễ dàng đứt đoạn.

Không nói đến bọn họ, mặc dù là Thương Thích có lực lượng huyết mạch cường đại cũng tổn thương tâm mạch, lúc rơi trên mặt đất bước đi cũng phù phiếm, suýt nữa quỳ rạp xuống đất, trực tiếp nuốt một viên đan dược củng cố tâm mạch, sát ý trong mắt vô cùng đáng sợ.

Ngẩng đầu nhìn nhìn không gian trước Thiên Tượng Thụ, đã thấy thân ảnh Tần Vấn Thiên như một con Đại Bằng Điểu ngự không rời đi.

Một người đoạt sáu viên Thiên Tượng Quả, hắn làm sao có thể không đi, nơi này bất kỳ người nào, cho dù là người đoạt hai viên Thiên Tượng Quả cũng nhất định phải đi.

- Ngăn cản hắn.

- Chặn giết hắn.

Từng thanh âm cùng vang lên, Thương Thích cùng Kiếm Kinh Thiên và các thiên kiêu khác gào lên, những người không bị thương lao đi, cùng lao lên không trung ngăn cản Tần Vấn Thiên.

Đuổi chặt nhất chính là Tạ Vũ, hắn vừa rồi cách Thiên Tượng Quả xa nhất, bởi vậy bị ảnh hưởng nhỏ nhất, thấy Tần Vấn Thiên còn muốn chạy, chín cánh tay cầm mũi tên nhắm ngay Tần Vấn Thiên, cũng bắn ra ngoài.

Tần Vấn Thiên cảm giác có mũi tên đang bắn tới mình, hắn giống như một con Đại Bằng Điểu lập loè, mũi tên khó khăn lắm mới xẹt qua đỉnh đầu của hắn.

Thân thể tiểu tử kia lao tới, nó xuất hiện ở bên cạnh hắn, một người một thú chạy vào trong sơn mạch, bây giờ đã không có cần thiết lưu lại.

- Ngươi đi hướng nào.

Một giọng nói vang lên chói tai, cuồng phong nộ khiếu, Tần Vấn Thiên cảm thấy trên đỉnh đầu có bóng mờ lao tới, hắn ngẩng đầu, hắn thấy bóng người kia xuất hiện, người này là thiên kiêu Phong Bằng thế gia Phong Vân Hạc, trên người đối phương mọc cánh, hai cánh kéo ra như Đại Bằng Điểu, có gió bao phủ thân thể, từ đó tốc độ của hắn nhanh hơn người khác rất nhiều lần.

Phong Vân Hạc đáp xuống, vươn tay, giống như một lợi trảo kim sắc vô kiên bất tồi, trực tiếp bắt lấy Tần Vấn Thiên, móng vuốt sắc bén phá vỡ không khí.

- Công kích thật mạnh.

Tần Vấn Thiên cảm thụ lực công kích đáng sợ từ lợi trảo, Thần Nguyên trong cơ thể rít gào, huyết mạch quay cuồng, một đạo ấn pháp mang theo khí tức chú ấn đậm đặc đánh tới, Huyết Chi Chú Ấn.

- Bành!

Công kích đáng sợ va chạm lẫn nhau, Phong Vân Hạc cảm thấy chú ấn cường đại, thân hình lóe lên, đúng lúc này hắn biến mất tại chỗ, ánh mắt của Tần Vấn Thiên nhìn về phía trước, chỉ thấy một thân ảnh trôi nổi tại chỗ, đó là thân ảnh Phong Vân Hạc.

Tần Vấn Thiên nhìn Phong Vân Hạc chặn đường mình, ánh mắt đối phương đáng sợ đầy yêu dị, mọc ra hai cánh, trong cơ thể có lực lượng huyết mạch đang lưu chuyển.

Phong Bằng thế gia, ý nghĩa là Bằng trong gió, lưu chuyển huyết mạch Phong Bằng, người Phong Bằng thế gia tại Huyễn Vương Thành, nếu bàn về tốc độ, không có bất kỳ thế lực nào sánh bằng, cho dù là Vương phủ tại Huyễn Vương Thành, trên tốc độ cũng không bằng bọn họ.

Phong Vân Hạc thân là thiên chi kiêu tử của Phong Bằng thế gia, hắn tự nhiên cường đại hơn cường giả Thiên Cương ngũ trọng cảnh, thực lực cường đại hơn quá nhiều, Tần Vấn Thiên có khả năng đánh chết cao thủ Thiên Cương ngũ trọng, cho Phong Vân Hạc một ít thời gian, hắn cũng có thể làm được, tốc độ của những người khác đều kém hắn, công kích cũng không bằng hắn, còn chiến đấu thế nào?

Phong Vân Hạc không chỉ có tốc độ nhanh, bằng không, hắn đã không thể trở thành nhân vật thiên kiêu.

- Thiên Tượng Quả, giao ra đây.

Phong Vân Hạc ngăn cản Tần Vấn Thiên, đám người phía sau lao tới, Tần Vấn Thiên không thể ham chiến, bóng dáng của hắn nhảy lên người tiểu hỗn đản, tiểu hỗn đản lưng mọc hai cánh kim sắc xẹt qua hư không, nhanh chóng rời đi.

- Hừ.

Phong Vân Hạc hừ lạnh một tiếng, thân thể hắn như hóa thành Đại Bằng, bàn tay run lên, ngay sau đó lợi trảo hóa thành trường mâu kim sắc.

Cuồng phong gào thét, Phong Vân Hạc gắt gao tập trung vào Tần Vấn Thiên, kim sắc trường mâu bạo kích mà ra, Tần Vấn Thiên con đường phía trước phá hỏng, đồng thời có trường mâu đâm về phía thân thể Tần Vấn Thiên.

Tiểu hỗn đản hạ xuống, trực tiếp đáp xuống mặt đất tránh thoát trường mâu kim sắc, thân ảnh Phong Vân Hạc lóe lên, hắn lại xuất hiện phía trước Tần Vấn Thiên, cũng chặn đường Tần Vấn Thiên, Tần Vấn Thiên đừng mơ còn sống rời đi.

Cuồng phong lập loè, từng thân ảnh trôi nổi vào khoảng không, lúc này, không ít cường giả Phong Bằng thế gia tiến lên truy kích, trong tay đều cầm trường mâu kim sắc trôi nổi trên hư không, ánh mắt lạnh lùng nhìn Tần Vấn Thiên.

Phía sau, cường giả khắp nơi đang lao tới, bao quát cả Thương Thích, Kiếm Kinh Thiên, ánh mắt bọn họ tỏa ra hàn quang sát phạt đáng sợ, cho dù cách nhau thật xa nhưng ánh mắt đã phong tỏa Tần Vấn Thiên.

Thân thể Cơ Tuyết lao tới như điên, nhưng Từ Lam lại lôi kéo nàng, ánh mắt Cơ Tuyết quay đầu nhìn nhìn thoáng qua, Từ Lam không nhìn nàng, mà là nhìn đại quân trước mặt, lắc đầu nói :

- Ta giống như ngươi, cũng thiếu hắn một mạng, lúc này chúng ta đi chiến cũng không khác gì tự tìm đường chết, sẽ không có ý nghĩa gì.

Hiển nhiên Từ Lam rất lý trí, từ tình cảm, bọn họ cần phải ra tay giúp đỡ, nhưng từ lý trí mà nói, cái chết như thế chính là chết vô ích.

Lời này rất tàn khốc, Cơ Tuyết há miệng , nàng nhìn khí tức đáng sợ trước mặt và sinh ra cảm giác vô lực, thực lực của nàng không tệ nhưng đối mặt với nhiều cao thủ đuổi giết như thế, căn bản không có bất kỳ đường sống nào.

- Đầu kia Yêu thú xích mâu biến mất, có lẽ đã chết trong tay của hắn, hắn đã dám đoạt Thiên Tượng Quả, có lẽ hắn sẽ có thủ đoạn bảo mệnh.

Từ Lam thấp giọng nói, tuy rằng chính hắn cũng hoài nghi, suy cho cùng cục diện như vậy tuyệt đối không có đường sống, nhưng hắn nói làm ánh mắt Cơ Tuyết phát sáng, có lẽ hắn thật sự có biện pháp.

Thân thể Thương Duyệt lập loè, thân thể nàng hơi hơi lui về phía sau, nhìn các cường giả phía trước giống như sói đói săn mồi, thanh niên áo trắng đã lâm vào tuyệt cảnh, hắn còn sống không?

Tần Vấn Thiên đứng trên đại địa, hắn dừng bước, ánh mắt nhìn thân ảnh tỏa ra sát khí ngút trời, hơn nữa phía sau có không ít võ tu, có lẽ chỉ cần một kích công kích tập thể là hắn sẽ tan thành mây khói.

- Giao Thiên Tượng Quả ra đây, ta không giết ngươi, ngươi có thể còn hi vọng sống.

Phong Vân Hạc nhìn Tần Vấn Thiên và hét lớn.

Tần Vấn Thiên nhìn mọi người, huyết mạch quay cuồng, ánh mắt yêu dị không gì sánh được, tóc dài tung bay, cước bộ của hắn đạp một cái, kiếm ý bao phủ hư không.

- Đùng, đùng, Đùng!

Tần Vấn Thiên liên tục bước đi, mỗi khi bước ra một bước, kiếm khí sẽ càng cường đại, thời điểm bước thứ tư hạ xuống, trong hư không như xuất hiện kiếm khí vô tận.

- Ngươi muốn chết.

Phong Vân Hạc gào lớn, trường mâu kim sắc phá không giết tới, vào lúc hắn xuất thủ, thân ảnh trên hư không, trường mâu kim sắc nhắm vào Tần Vấn Thiên.

Tần Vấn Thiên làm như không nhìn thấy, chỉ thấy hắn bước ra bước thứ năm, một bước hạ xuống, trong sát na, không gian xung quanh người hắn rung động, dường như có kiếm khí xuyên qua cơ thể, trên người Tần Vấn Thiên, Võ Mệnh Thiên Cương lóng lánh, Thiên Cương chi kiếm đang biến thiên địa thành kiếm.

Nhưng trường mâu kim sắc đánh tới.

- Bành!

Ánh sao bạo phát, thân ảnh của hắn biến mất, trực tiếp xuất hiện trong hư không, dường như mới vừa rồi, hắn xuyên qua khe hở trường mâu, bay lên trời, hắn bước bước thứ sáu.

Kiếm âm lượn lờ thiên địa, thiên địa xung quanh đang chấn động, sắc mặt mọi người đại biến, bọn họ nhanh chóng lui về phía sau, đồng thời giơ tay lên công kích, Võ Mệnh Thiên Cương trong cơ thể của bọn họ đang run rẩy, dường như có kiếm ý đang đâm vòa Võ Mệnh Thiên Cương của bọn họ, máu tươi nở rộ, cánh tay của bọn họ bị kiếm uy xé mở, trong cơ thể của bọn họ tỏa ra kiếm uy đáng sợ.

Ngay cả Phong Vân Hạc cũng chấn động cảm thụ được kiếm uy bao phủ thiên địa, trong ánh mắt lộ ra phong mang đáng sợ.

Thân thể Tần Vấn Thiên căng thẳng, kiếm sau cùng rất đáng sợ.

Thất Sát kiếm thuật, một bước một kiếm, mỗi một kiếm đều tụ tập kiêm suy, mỗi một kiếm đều cần thế cực mạnh, lúc này, sáu kiếm, hắn cảm giác thiên địa đang hóa kiếm, hội tụ thành kiếm thế, đây là cực hạn của hắn, hắn khó đánh ra kích thứ bảy.

Đám người Thương Thích tức giận gào thét, cảm giác được kiếm uy tỏa ra uy thế đáng sợ, trên người bọn họ sinh ra khí tức bạo ngược, dường như mọi người quanh người đều tỏa ra kiếm uy.

Nhưng một kiếm này hạ xuống, bọn họ muốn xem Tần Vấn Thiên chết như thế nào.

Kiếm Kinh Thiên bước ra một bước, trên thân tỏa ra kiếm uy vô tận, chỉ thấy bàn tay hắn nâng lên, Thiên Cương chi kiếm điên cuồng xoay tròn, hắn cầm song kiếm quét qua, song kiếm sinh bốn kiếm... Trước người của hắn xuất hiện một loạt kiếm, mỗi một thanh kiếm đều phun ra nuốt vào kiếm khí đáng sợ.

- Giết!

Kiếm Kinh Thiên huy động bàn tay, kiếm thế phá tan hư không, dường như xuyên thấu tất cả, trong nháy mắt hàng lâm trước người Tần Vấn Thiên.

Nhưng trong nháy mắt này, trên người Tần Vấn Thiên xuất hiện hấp lực không gì sánh kịp, kiếm hàng lâm trước người hắn, cũng phá vỡ thân thể hắn.

- Giết!

Kiếm Kinh Thiên nổi giận gầm lên một tiếng, hắn cầm kiếm sát phạt, muốn tru diệt Tần Vấn Thiên.

- Bành!

Trên người Tần Vấn Thiên bạo phát kiếm uy đáng sợ, dường như hóa thành sát khí bao phủ không gian trong thiên địa.

Nhấc chân lên, Tần Vấn Thiên gian nan đi tới, rốt cục, cước bộ của hắn hạ xuống, bước ra một bước này, Kiếm Kinh Thiên đánh ra một loạt lợi kiếm, lại không bị khống chế bay ngược về phía sau, đồng thời mảnh không gian này nở rộ vô số đạo kiếm mang, sát phạt quyết đoán, trong lúc nhất thời, máu tươi không ngừng bay tung tóe, không biết có bao nhiêu cường giả bỏ mạng, thậm chí trực tiếp hôi phi yên diệt trước kiếm ý.

Lúc này đây, không còn là đả thương, mà là triệt để diệt sát.

Thân thể đám người Phong Vân Hạc cùng Thương Thích lui nhanh, Võ Mệnh Thiên Cương trong cơ thể đang rung động, dường như tại kiếm uy có thể đánh vỡ Võ Mệnh Thiên Cương của bọn họ.

Lúc này, trong lòng bọn họ kinh hãi, này thần thông Tần Vấn Thiên là quần sát, nếu lại nhằm vào một người, uy thế sẽ khủng bố đến mức nào.

Một kiếm này làm cho Kiếm Chi Nguyên Phủ của Tần Vấn Thiên hao hết, dẫn động kiếm thứ bảy trong Thất Sát kiếm thuật thật là đáng sợ, nhưng hiệu quả cũng kinh người, có ít nhất một nửa người bị trọng thương hoặc vẫn lạc tại chỗ.

- Người cản ta giết!

Tần Vấn Thiên quát lạnh một tiếng, ánh sao bạo phát, thân ảnh của hắn biến mất lần nữa, không để ý Tinh Nguyên tiêu hao, trực tiếp xuất hiện trước người một người, huyết sắc đại chưởng ấn khủng bố nện xuống, người nọ dùng nhục chưởng đối kháng, bị huyết sắc chú ấn đánh trúng, cánh tay hắn hóa thành xương khô, ngay sau đó lan ra khắp toàn thân, hắn kêu thảm một tiếng, sau đó từ trên cao rơi xuống.

- Đùng!

Tần Vấn Thiên đánh chết người này lại biến mất, xuất hiện ở trước mặt người khác, bàn tay run lên, tâm thần người khác run rẩy, tiếng chuông vang lên, người nọ phun máu tươi, hắn cảm giác Tần Vấn Thiên đã tới nên lui rất nhanh, nhưng hắn vẫn chậm, sau Tru Tâm Cổ Chung lại là Đấu Chuyển Tinh Di, bàn tay Tần Vấn Thiên xẹt qua, kiếm ngâm, một kiếm đứt cổ!

Giết người đoạt mệnh như vào chỗ không người!

Bình Luận (0)
Comment