Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Tiêu Dao
--------------------
Chiến đấu chỉ có ba người, nhưng người đứng trước bia đá bên trong Tiên Võ Giới lại trùng trùng điệp điệp, đều muốn chen lên phía trước. Bọn họ chỉ có thể nhìn thấy ba mặt bia đá kia không ngừng lập loè quang mang chói mắt. Hơn nữa, phía trước ba mặt bia đá mỗi lần lóe lên hình ảnh đều giống nhau như đúc, mơ hồ có khả năng thấy chiến đấu đã ở giai đoạn kinh thiên động địa. Hơn nữa còn là loạn chiến giữa ba người Cố Lưu Phong, Hoa Thái Hư cùng với Tần Vấn Thiên.
Trên trán rất nhiều người thậm chí còn có mồ hôi rơi xuống, hô hấp trở nên bất ổn. Ngay cả những nhân vật thiên kiêu trấn áp thời đại kia cũng đều cảm thấy khẩn trương. Bọn họ bị đào thải chỉ còn lại Cố Lưu Phong cùng Hoa Thái Hư có thể bảo vệ được tên tuổi của thiên kiêu trấn áp thời đại hay không. Hay hôm nay chính là ngày chứng kiến sự quật khởi của một nhân vật thiên kiêu trấn áp thời đại khác?
Trước khi trận đấu kết thúc, không ai có khả năng biết trước đáp án. Tuy Tần Vấn Thiên rất hung hăng nhưng Cố Lưu Phong cùng Hoa Thái Hư cùng đều là những người đi tới trước bia đá hàng thứ bảy, bọn họ lẽ nào lại yếu hơn.
Nhưng bọn họ rất khó chịu, khó chịu vô cùng khi không có cách nào có thể nhìn màn sáng chiếu trên bia đá rõ ràng như lúc trước, khiến bọn họ thoả thích thưởng thức trận quyết đấu đã đi vào chung kết này.
Nhưng có người so với bọn hắn càng khó chịu. Bọn họ mặc dù không có cách nào để nhìn rõ tình hình chiến đấu, nhưng suy cho cùng bọn họ vẫn ở bên trong Tiên Võ Giới, còn có khả năng nhìn thấy mờ mờ bóng dáng chiến đấu. Nhưng lúc này, ở ngoài cửa Tiên Võ Giới, bia cổ to lớn trấn thủ ở cửa ngăn cản người ngoài bước vào. Không ai biết hiện tại bên trong đã xảy ra chuyện gì, bọn họ chỉ biết có hơn bảy mươi người bước vào quyết chiến bài danh, hơn bảy mươi người này sẽ tiến hành tranh đấu bài vị.
Trên trời dưới đất, vô số bóng người đứng ở khu vực phía trước cổ bia, người có Thiên Cương cảnh đều bỏ đi, thay vào đó đến đây đều là cường giả Thiên Tượng ở các đại phái cổ giáo.
Thí dụ như cường giả của Nam Cung thế gia. Có một nhóm cường giả của Nam Cung thế gia mặc trường bào màu cờ ra vẻ vô cùng tiêu sái. Bọn họ nhìn một cái tên trên cổ bia, trong ánh mắt lộ ra suy nghĩ nóng bỏng.
- Nam Cung Sương, ghế ở top 10, ngươi có thể tranh đoạt được hay không.
Người Nam Cung thế gia thấp giọng nói.
- Người si nói mộng.
Một giọng nói lạnh lùng truyền tới từ bên cạnh, người của Nam Cung thế gia chuyển mắt nhìn sang những người vừa nói chuyện. Chỉ thấy bóng dáng một người cưỡi trên U Minh Lang Yêu to khổng lồ. Đối phương mang Yêu khí cường liệt, toàn thân mọi người đều lộ ra một cỗ khí chất cuồng dã. Đây chính là cường giả của Thái Yêu Giáo.
- Tên Thánh Tử của Thái Yêu Giáo còn chưa từng xuất hiện ở trên bia đá, các ngươi lại dám dõng dạc ở đây?
Một vị cường giả của Nam Cung thế gia chỉ vào bia đá cười lạnh nói. Người của Thái Yêu Giáo bị đâm đúng chỗ đau, sắc mặt tái xanh, một người trong đó lạnh lùng nói:
- Chờ hắn đi ra, chúng ta nhất định phải hỏi xem đã xảy ra chuyện gì.
- Có lẽ không ra được đâu.
Cường giả bên Nam Cung thế gia cất tiếng châm chọc khiến thần sắc của cường giả bên Thái Yêu Giáo khẽ biến.
- Hàn Thiên, Hàn U, gia tộc quá thất vọng với các ngươi rồi.
Cường giả của Lý tộc cũng đến. Bọn họ nhìn trên bia đá cũng không có tên của Lý Hàn Thiên và Lý Hàn U.
- Hàn U tuổi tác còn nhỏ, thời vận không đủ. Nếu mười năm sau nàng vẫn chưa vào Thiên Tượng, có lẽ có thể đến đây thử lại một lần, lần này cũng không cần phải quá chú ý.
Một giọng nói lạnh lùng truyền đến, cường giả Lý tộc nhìn về phía người đứng trên cột đá vừa nói chuyện, khẽ gật đầu, không có phản bác lời của đối phương. Người nọ chính là Mai Sơn Kiếm Chủ sư tôn của Lý Hàn U, nàng đương nhiên có đủ tư cách để nói lời này.
- Đệ tử Lâu Băng Vũ mà Mai Sơn Kiếm Chủ yêu thích nhất cũng đã đi vào. Không biết hắn có thể xếp thứ mấy trong cổ bia bài danh.
Lý tộc cường giả hỏi.
- Top 10.
Mai Sơn Kiếm Chủ nhàn nhạt mở miệng, trong giọng nói lộ ra một cỗ tự tin cường liệt. Nàng tự mình đến bên ngoài Tiên Võ Giới đứng chờ, chính là muốn nhìn thấy tên của Lâu Băng Vũ đệ tử mà nàng yêu quý nhất phóng ra hào quang loá mắt.
- Lần này Trượng Kiếm Tông của ta vô cùng tốt, trên bảng đơn của cổ bia đã có đến bốn cái tên, Quý Phi Tuyết, Đoàn Hàn, Lâu Băng Vũ, Tần Vấn Thiên.
Một vị trung niên cột tóc đứng bên cạnh Mai Sơn Kiếm Chủ nhàn nhạt mở miệng. Trên người hắn khoác viêm bào, khí thế phi phàm, chính là Viêm Sơn Kiếm Chủ một trong chín Kiếm Chủ của Trượng Kiếm Tông, trùng hợp đi ngang qua bên này, liền tới nhìn Tiên Võ Giới một chút.
Mai Sơn Kiếm Chủ quét mắt qua ba chữ Tần Vấn Thiên, nhíu mày, trong lúc lơ đãng nhớ lại thanh niên từng tự nhủ ở cung Diệp Quốc Hoàng, thế là hừ lạnh một tiếng:
- Tần Vấn Thiên vào bảng xếp hạng có lẽ cũng là nhờ sự chiếu cố của Quý Phi Tuyết và Đoàn Hàn, cũng chỉ là tồn tại lót đáy mà thôi.
- Ha ha.
Viêm Sơn Kiếm Chủ chỉ nở nụ cười không nói gì thêm. Hắn biết nữ nhân Mai Sơn Kiếm Chủ này có tính cách cực kỳ cố chấp, dù sao người tên Tần Vấn Thiên này, hắn cũng không quá quen thuộc.
Khi giọng nói Mai Sơn Kiếm Chủ rơi xuống, lông mày của nàng đột nhiên nhíu lại, mơ hồ có một tia lãnh ý mạnh mẽ cường liệt. Nàng lập tức quay đầu lại nhìn, liền thấy mấy bóng người dạo bước đến, cầm đầu chính là hai vị lão giả. Trong đó có một người hơi lôi thôi lếch thếch, chòm râu lộn xộn, nhưng lại mang vài phần cốt cách tiên nhân mờ ảo. Mai Sơn Kiếm Chủ vừa nãy rõ ràng cảm giác được ánh mắt đối phương nhìn nàng vô cùng sắc bén, nhưng khoảnh khắc khi nàng quay đầu lại, đối phương chẳng qua chỉ nhàn nhạt nhìn nàng.
- Các ngươi là ai?
Ánh mắt Mai Sơn Kiếm Chủ đột nhiên sắc bén lên. Hai người này khiến nàng có loại cảm giác nhìn không thấu, nhưng nàng có thể bảo chứng, Mai Sơn Kiếm Chủ nàng tuyệt đối chưa từng thấy qua hai người này.
Ánh mắt của không ít người đều nhìn về phía bên này. Một nhóm người này mang khí chất không hề tầm thường, mặc dù nhìn hình tượng như tùy ý lại mơ hồ có một cỗ khí độ của Tông Sư.
Thần sắc hai người vẫn như cũ, ánh mắt chuyển qua không hề nhìn lại Mai Sơn Kiếm Chủ. Thân hình của bọn họ hạ xuống phía trên cột đá, nhìn về bia đá bài danh ở phía trước, trong mắt mang theo nụ cười nhàn nhạt, phong khinh vân đạm.
Bóng dáng của Mạc Khuynh Thành và Dược Hoàng Cốc lập loè lên xuống, chỉ thấy trong đôi mắt xinh đẹp của Mạc Khuynh Thành hiện lên một tia sáng đẹp lộng lẫy. Đám người Dược Hoàng Cốc đều lộ ra thần sắc chấn động, bởi vì các nàng thấy được nhân vật đi theo phía sau hai người, dĩ nhiên lại là nhân vật trưởng bối của các nàng, là nhân vật cấp sư tôn, thậm chí có cả sư tổ.
Như vậy, hai vị lão nhân ở phía trước sẽ có thân phận gì đây?
Mạc Khuynh Thành đi tới bên trái đứng bên cạnh vị lão giả lôi thôi lếch thếch lại có cốt cách tiên phong mờ ảo kia, tầm mắt buông xuống, tay nhỏ bé nắm chặt, dường như có chút khẩn trương.
Đôi mắt của lão giả rơi vào trên người Mạc Khuynh Thành, lộ ra một nụ cười ý vị thâm trường, lập tức nhẹ cười, nói:
- Nghe nói ngươi yêu đương, thích một vị thiên kiêu của Hoàng Cực Thánh Vực. Là vị tông chủ nào hay là đệ tử của giáo chủ nào đây.
Lời vừa nói ra, trong lòng đám người Dược Hoàng Cốc run lên mãnh liệt, ở trong Dược Hoàng Cốc, người có thể khiến Mạc Khuynh Thành cẩn thận từng li từng tí như vậy, lại có thể đối thoại với Mạc Khuynh Thành như vậy, ngoại trừ tồn tại của vị Thần Long thấy đầu không thấy đuôi vị kia, còn có thể là ai nữa đây?
Trái tim trong ngực nhảy lên. Chỉ thấy bóng dáng các nàng đồng thời lập loè, bay tới phía dưới cột đá, lập tức quỳ một chân trên đất, cung kính nói:
- Đệ tử gặp qua Dược Hoàng, gặp qua sư tôn sư tổ.
- Dược Hoàng!
Hai chữ này lập tức nhấc lên sóng gió mãnh liệt ở mảnh không gian này. Vô số ánh mắt đồng thời nhìn lên bóng dáng hai người trên cột đá, trong lòng hơi rung động.
Dược Hoàng Cốc không tranh với đời, Dược Hoàng không hỏi ngoại sự, nhưng thân là tồn tại đỉnh phong của giới đan dược ở Hoàng Cực Thánh Vực, địa vị của Dược Hoàng tuyệt đối là siêu nhiên.
Dược Hoàng, dĩ nhiên lại đích thân đến bên ngoài Tiên Võ Giới. Một tồn tại đỉnh phong trong giới đan dược như hắn từ khi nào lại cảm thấy hứng với Võ Đạo lịch lãm của Tiên Võ Giới này vậy?
- Hẳn là vì Thánh nữ Mạc Khuynh Thành này đi. Nghe đồn Dược Hoàng cực kì cưng chiều Thánh nữ. Thánh nữ ở bên ngoài nói chuyện yêu đương, hắn sao có thể mặc kệ không hỏi. Tên Tần Vấn Thiên kia thảm rồi, lại dám không thông qua sự đồng ý của Dươc Hoàng liền lừa bán đệ tử của hắn cho người khác.
Rất nhiều người trong lòng âm thầm nghĩ, khó trách Mạc Khuynh Thành khẩn trương như vậy, xem ra cũng là lo lắng thái độ của Dược Hoàng đi.
Trong mắt Mai Sơn Kiếm Chủ lóe lên một đạo phong mang. Vừa nãy Dược Hoàng không để ý đến câu hỏi của nàng, trong lòng nàng vô cùng không vui, thậm chí trên thân còn tràn ra sát khí. Toàn bộ Hoàng Cực Thánh Vực này người có thể không để ý đến nàng thật đúng là không nhiều, nhưng thật không khéo, Dược Hoàng này lại đúng là một người trong số đó. Mai Sơn Kiếm Chủ nghĩ vậy lòng lại sinh ra một cỗ khí phiền muộn. Lão bất tử kia nghe đồn không biết đã sống bao nhiêu năm, nghe nói hắn từng trải qua vài lần đại nạn buông xuống, nhưng vẫn bất tử. Một lần gần đây nhất chính là hơn hai mươi năm trước, truyền đi cực kỳ hung tàn, nói rằng Dược Hoàng sắp không chịu nổi. Nhưng tới bây giờ, tình trạng của hắn vẫn tốt như vậy.
Nghe nói tầm mắt của Dược Hoàng cực cao. Rất nhiều cường giả của cổ quốc đại giáo đều hướng hắn cầu dược, nhưng chỉ muốn một lần gặp hắn cũng vô cùng khó khăn. Diệp Quốc Nhân Hoàng Diệp Thanh Vân bệnh nguy cấp muốn cầu Dược Hoàng trợ giúp, nhưng nàng cũng vừa vặn chỉ là một vị Thánh nữ mà thôi, có thể nghĩ đến việc cầu Dược Hoàng giúp đỡ mình sẽ khó khăn nhường nào. Mai Sơn Kiếm Chủ nghĩ vậy liền quét mắt nhìn tên Tần Vấn Thiên trên cổ bia. Nếu Dược Hoàng vì Mạc Khuynh Thành mà đến, như vậy chắc sẽ đánh cho gia hỏa này biết thế nào là trời cao đất rộng.
Dược Hoàng đến bên ngoài Tiên Võ Giới nhấc lên một cỗ sóng to gió lớn. Tuy hôm nay có rất nhiều nhân vật đỉnh cao của các tông môn đại phái đến đây, bao gồm cả mấy vị Kiếm Chủ Trượng Kiếm Tông, Tôn Chủ Tử Lôi Tông đều đến đây, nhưng không có bất kỳ người nào có thể có phân lượng như Dược Hoàng.
Tên của Tần Vấn Thiên, trong lúc nhất thời lại trở thành tiêu điểm thảo luận của rất nhiều người. Đơn giản là vì hắn và Thánh nữ Mạc Khuynh Thành đang yêu đương, Dược Hoàng chắc là vì chuyện này nên mới tới.
- Sư tôn.
Mạc Khuynh Thành nghe được câu hỏi của Dược Hoàng liền ngẩng đầu. Trong đôi mắt xinh đẹp trong suốt kia lộ ra vài phần quật cường. Mạc Khuynh Thành biết, Dược Hoàng đều đã đến tận đây, sao có thể không rõ Tần Vấn Thiên là ai. Dược Hoàng khiến nàng cảm thấy một trận áp lực.
- Yêu đương rồi liền dám trừng sư tôn như vậy sao. Ta muốn nói một câu cũng không được, ngươi đồ vô lương tâm.
Dược Hoàng thở dài, khiến Mạc Khuynh Thành vội hỏi:
- Sư tôn đối với ta ân trọng như núi, ngươi thừa biết ta không có ý tứ này.
- Được rồi, ta biết.
Dược Hoàng xoa xoa đầu Mạc Khuynh Thành, khiến không ít người kinh hãi. Xem ra đồn đãi này là thật, mọi người chỉ nói Dược Hoàng cưng chiều Mạc Khuynh Thành, lại không nghĩ rằng cưng chiều đến trình độ như vậy.
- Ta ngược lại muốn xem xem, tên gia hỏa dám bắt cóc đệ tử ta là ai, bài danh của Tiên Võ Giới có thể đứng thứ nhất hay là thứ hai đây.
Ánh mắt của Dược Hoàng nhìn về phía cổ bia, lại mơ hồ khiến người ta có cảm giác không giận mà uy. Điều này khiến Mạc Khuynh Thành càng thêm khẩn trương, trái tim nhỏ bé của nàng không ngừng nhảy lên bùm bùm.
Những người đứng xung quanh lại là một trận thổn thức, thứ nhất hay là thứ hai? Dược Hoàng đây là đang nói giỡn sao, Tần Vấn Thiên tuy thiên phú bất phàm, nhưng có khả năng lọt vào top 20 cũng đã là vận may lớn nhất của hắn, có thể bước vào bảng xếp hạng trong cổ bia đã là vận khí không tệ. Tên Thánh Tử của Thái Yêu Giáo còn bị loại ở bên ngoài. Nếu không phải người của Thái Yêu Giáo muốn chính miệng hỏi một chút Thánh Tử Thái Yêu Giáo đã xảy ra chuyện gì, thì cũng đã tức giận đến mức trực tiếp ly khai.