Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
-------------------
Tần Vấn Thiên tự nhiên sẽ không đi thể hội tâm tình của Mai Sơn Kiếm Chủ, hắn cười nhẹ bước chậm, nữ tử khuynh thành kia cũng đi tới mình, hai người gặp nhau, sau đó Mạc Khuynh Thành vươn tay ra, nắm chặt bàn tay Tần Vấn Thiên, nàng tựa như có một chút khẩn trương, nắm bàn tay Tần Vấn Thiên còn bóp bóp lòng bàn tay hắn.
Bóng người thanh niên tuấn tú tiêu sái, nữ tử tuyệt thế nghiêng nước nghiêng thành, hai người nắm tay, sóng vai đứng, gió nhẹ lay động quần áo của bọn hắn, giờ khắc này giống như có thể nghe được tiếng tan nát cõi lòng của không ít nữ tử trẻ tuổi.
Khi Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành đứng chung một chỗ, mọi người thế mà lại không tự chủ được sinh ra một loại cảm giác, hai người bọn họ, giống như là một đôi người yêu trời đất tạo nên, đều là hoàn mỹ không tỳ vết như vậy, làm người ta không đành lòng đi quấy rầy bọn họ.
Mặc dù là các nữ tử Dược Hoàng cốc giờ phút này đều cảm thấy hai người đặc biệt xứng đôi, chỉ vì tâm cảnh các nàng thay đổi, ánh mắt các nàng ném về phía hai người mang theo từng tia chúc phúc.
Đôi mắt đẹp của Lâm Tiên Nhi nhìn hai bóng người kia, trong mắt mang theo cái mỉm cười nhu hòa, nhìn không ra trong lòng đang nghĩ cái gì.
Mạc Khuynh Thành đi về phía trước một bước, kéo tay Tần Vấn Thiên bước chậm trên không, đi tới trước người Dược Hoàng, nàng nắm tay Tần Vấn Thiên giống như chặt hơn chút, đôi mắt linh động mà xinh đẹp nhìn sư tôn của nàng, tuy không nói gì, nhưng ý tứ muốn biểu đạt đã không cần nói cũng biết, nàng đây là muốn nói cho sư tôn, đây là nam nhi nàng thích.
Tần Vấn Thiên ở trong tấm giới bi đã gặp được Dược Hoàng, hôm nay nhìn thấy động tác của Mạc Khuynh Thành tự nhiên hiểu thân phận đối phương, nghĩ hẳn đó là tiền bối Dược Hoàng của Dược Hoàng cốc, đối với Dược Hoàng, trong lòng Tần Vấn Thiên là có chút cảm kích, sau một trận chiến Đan Vương điện, hắn lâm vào hôn mê, hắn cho rằng Khuynh Thành đã chết, thẳng đến về sau Thanh Nhi nói với hắn Khuynh Thành có thể còn sống hắn mới cháy lên một tia hy vọng, một ngày đó ở hoàng cung Diệp quốc thời điểm nhìn thấy Khuynh Thành, hắn thật sự ngạc nhiên lẫn vui mừng như điên.
Mà người khiến Khuynh Thành khởi tử hồi sinh, là lão nhân trước mắt, trong lòng Tần Vấn Thiên tự nhiên là cảm kích.
Dược Hoàng cũng đánh giá Tần Vấn Thiên, đôi mắt hơi híp lại đó nhìn không ra hỉ giận, vậy mới khiến Mạc Khuynh Thành càng thêm khẩn trương.
- Sao, chiếm được hạng nhất tấm bia Tiên Vũ giới rất đắc ý sao, ngươi đây là khoe khoang ở trước mặt lão nhân ta?
Trầm mặc một lát, trong miệng Dược Hoàng truyền ra một thanh âm, khiến mọi người hơi kinh ngạc, chẳng lẽ Dược Hoàng không thích thái độ của Tần Vấn Thiên, nhưng hình như Tần Vấn Thiên không có ý tứ khoe khoang mà?
- Sư tôn.
Mạc Khuynh Thành chu cái miệng nhỏ nhắn, trong đôi mắt xinh đẹp có bất mãn, nhìn đến mức Dược Hoàng dựng râu trừng mắt:
- Ngươi được lắm, muốn như vậy đã bắt cóc đệ tử bảo bối của ta, hạng nhất Tiên Vũ giới tuy không tệ, nhưng mỗi mười năm đều sẽ xuất hiện một vị, cũng cũng không có chỗ nào đắc ý.
- Ặc...
Tần Vấn Thiên xấu hổ một phen, hắn có thể cảm giác được Dược Hoàng không có ác ý, chỉ là giọng điệu này, như là mình bắt cóc con gái bảo bối của hắn, Tần Vấn Thiên không khỏi lắc đầu cười khổ:
- Tiền bối, ngươi biết ta không có ý tứ đó.
- Sao, còn dám tranh luận.
Dược Hoàng lại nói:
- Tiên Vũ giới mười năm một lần, ta ở Hoàng Cực Thánh Vực từng nhìn thấy quá nhiều nhân vật quật khởi mà lại trầm luân, khắc tên trên Cổ Bi đó, mười năm thay phiên một lần, lại có bao nhiêu người có thể đứng ở đỉnh phong, mặc dù là ba hạng đầu lại như thế nào, vẫn có thể sẽ ngã xuống trong tương lai, cũng có thể bởi vì tự mãn mà bị người khác vượt qua, phân lượng xếp hạng Cổ Bi này, cũng không có nặng như trong tưởng tượng của ngươi.
Người chung quanh ngạc nhiên một phen, lúc Tần Vấn Thiên đi ra, vạn người chú ý, Dược Hoàng lại ngôn ngữ đả kích, đây là ra oai phủ đầu cho Tần Vấn Thiên sao?
- Không sai, hạng nhất Tiên Vũ giới lại như thế nào, nếu là đã chết, tất cả đều là số không.
Một thanh âm lạnh như băng truyền đến, người nói chuyện rõ ràng chính là Đế Thí hội hợp với Đế thị gia tộc, hắn có thể cảm giác được đám người gia tộc khí thế yếu ớt, hiển nhiên bởi vì xếp hạng của hắn mà chịu đả kích, trong lòng Đế Thí nghẹn một luồng oán khí.
- Câm miệng.
Một tiếng quát lớn đột nhiên truyền đến, giống như cảnh tỉnh, chấn động khiến cả người Đế Thí run lên, bước chân cũng không tự chủ được lui một bước, sau đó hắn liền nhìn thấy Dược Hoàng xoay người, chòm râu bay bay, đôi mắt nheo lại kia giờ phút này mở ra, không giận tự uy, trên người một sự uy nghiêm cường đại đập vào mặt, mơ hồ khiến hắn có loại cảm giác hít thở không thông.
- Việc nhà bổn tọa, khi nào đến lượt ngươi tới lắm miệng.
Dược Hoàng nâng tay tung ra một cái tát, ‘Ầm’ một tiếng, thân thể Đế Thí bị trực tiếp hất bay ra ngoài, biến cố bất thình lình khiến mọi người đều sửng sờ ở tại chỗ, lão nhân khí phách cuồng bạo giờ phút này, cùng lúc vừa rồi đối mặt Tần Vấn Thiên hoàn toàn khác nhau, giờ khắc này lão thật sự nở rộ uy nghiêm đáng sợ, cường giả Đế thị gia tộc vẻ mặt xanh mét, nhưng nghĩ đến thân phận đối phương, lại là cái rắm cũng không dám đánh.
Mà vừa rồi, Dược Hoàng đối với Tần Vấn Thiên tuy là giọng điệu giáo huấn, nhưng hiển nhiên không có sự lạnh lùng như vậy, chính như Dược Hoàng nói, đó là việc nhà của hắn...
- Việc nhà đó!
Mọi người nghĩ tới mấy chữ ý vị sâu xa này, nhất thời lộ ra vẻ mặt chợt hiểu, Dược Hoàng người ta tốt xấu là sư tôn của Mạc Khuynh Thành, nói Tần Vấn Thiên là sợ hắn kiêu ngạo tự mãn, đương nhiên có thể tùy ý giáo huấn, Đế Thí hắn tuy là một trong tám đại thiên kiêu trấn áp thời đại, nhưng nào có tư cách đối thoại cùng Dược Hoàng, hắn xen mồm không phải chẳng phân biệt già trẻ lớn bé sao.
Tần Vấn Thiên cũng bị một màn này làm kinh ngạc sửng sốt, nhìn lão giả ngông cuồng bá đạo kia, trên mặt hắn hiện lên ý cười, trong lòng nghĩ, ‘Thật sự là lão nhân đáng yêu’, nếu là bị Dược Hoàng biết ý nghĩ của hắn không biết sẽ cho hắn một cái tát hay không.
- Sư tôn.
Mắt Mạc Khuynh Thành hơi đỏ lên, lại nhoẻn miệng cười, trong lòng toát ra sự ấm áp nồng đậm.
Về phần Đế Thí bên cạnh thì vẻ mặt xanh mét, trên mặt xuất hiện dấu vết một ngón tay, ánh mắt hắn vô cùng phẫn nộ đặt ở Dược Hoàng, tâm cao khí ngạo hắn chưa từng chịu nhục nhã bực này, hắn hận không thể giết Dược Hoàng ngay tại chỗ, loại sát ý đó, thậm chí trực tiếp xuất hiện ở trong mắt, nhưng Dược Hoàng chỉ tùy ý liếc hắn một cái rồi không đặt hắn vào mắt, tuy hậu bối này có chút thiên phú, nhưng lấy thân phận của lão, thật sự không cần thiết để vào mắt.
Người của Dược Hoàng cốc nhìn thấy một màn trước mắt cũng cảm thán trong lòng, xem ra Dược Hoàng cưng chiều đối với Mạc Khuynh Thành đã đến mức không ai có thể dao động được, buồn cười trong Dược Hoàng cốc còn có người tranh địa vị với Mạc Khuynh Thành, chỉ là bọn họ không hiểu được, Dược Hoàng thần bí xưa nay rất ít hỏi chuyện bên ngoài, vì sao sẽ sủng ái như thế đối với Mạc Khuynh Thành thời gian quen biết không dài, giống như coi là con gái của mình.
- Tần Vấn Thiên.
Lúc này, có một thanh âm truyền đến, ánh mắt Tần Vấn Thiên chuyển qua, lập tức hắn thấy được bóng một đám người bước chậm đến, đoàn người này mơ hồ đều tràn ngập một khí chất cao quý, tựa như có phi thân phận phàm, hơn nữa, Tần Vấn Thiên thấy được vài bóng người thân khoác trường bào hoa lệ đứng ở bên cạnh, trong đó, có một người rõ ràng chính là hoàng tử Thương Đồng của hoàng triều Đại Thương.
Điều này làm Tần Vấn Thiên mơ hồ biết thân phận những người này, người trong hoàng thất hoàng triều Đại Thương.
Mở miệng nói chuyện là một vị trưởng giả tuổi rất cao đứng tận cùng phía trước, hắn thoạt nhìn hơn năm mươi tuổi, nhưng trên thực tế hiển nhiên xa xa không chỉ vậy, trong ánh mắt người này mang theo một khí khái vương giả trời sinh đã có, đôi mắt kia có ngạo khí rất mạnh, giống như là khắc vào trong xương cốt.
- Tần Vấn Thiên, ta nghe nói ngươi ở Trượng Kiếm tông chỉ là một đệ tử bình thường, trở thành đệ tử Trượng Kiếm tông, tương lai cũng là vì bước vào Hoàng Cực Thánh Tông. Hôm nay, ta chính thức mời ngươi gia nhập Hoàng Cực Thánh Tông, thu ngươi làm đệ tử, chỉ cần ngươi đáp ứng, ta có thể cam đoan có thể cho ngươi tài nguyên tu luyện tốt nhất, cho ngươi trở thành đệ tử trung tâm Hoàng Cực Thánh Tông, tương lai nhất định là một con đường bằng phẳng.
Người này chậm rãi mở miệng, vừa dứt lời nhất thời đã dẫn lên một trận sóng to gió lớn.
Không hổ là người đứng nhất Cổ Bi Tiên Vũ giới, người của Hoàng Cực Thánh Tông, đã trực tiếp bắt đầu mời hắn gia nhập.
Hoàng Cực Thánh Tông chính là bá chủ tuyệt đối của Hoàng Cực Thánh Vực, thiên kiêu kiệt xuất nhất của địa vực này đều sẽ hội tụ ở Hoàng Cực Thánh Tông, nhưng địa vị lại khác nhau, người có thể đứng trong xếp hạng của Cổ Bi Tiên Vũ giới, đã chứng minh tiềm lực của mình, không cần khảo hạch có thể bảo tống Hoàng Cực Thánh Tông, hơn nữa, có thể trở thành đệ tử trung tâm nhất, về phần Tần Vấn Thiên càng không cần nhiều lời.
Nhớ rõ lần đầu tiên nghe nói Hoàng Cực Thánh Tông, Tần Vấn Thiên là rất hướng tới, khi đó Hoàng Cực Thánh Tông đối với hắn mà nói vẫn là cao không thể với tới, Quân Ngự chỉ là một đệ tử Hoàng Cực Thánh Tông, đã có thể xưng vương xưng bá ở Đại Hạ, nhưng hôm nay, trải qua chuyến đi Tiên Vũ giới, lại thấy được ký ức phụ thân lưu lại, tâm cảnh Tần Vấn Thiên đã sớm lột xác, mặc dù đối mặt cường giả Hoàng Cực Thánh Tông mời, vẫn rất bình tĩnh lạnh nhạt.
Chỉ cần hắn đồng ý, có thể nói cho sứ giả Tiên Vũ giới, do đó rời khỏi Hoàng Cực Thánh Vực gia nhập thế lực chỗ chủ nhân Tiên Vũ giới, nghĩ hẳn cũng sẽ không kém hơn Hoàng Cực Thánh Tông.
- Vị này chính là trưởng lão Hoàng Cực Thánh Tông, Tần Vấn Thiên, ta biết ngươi cùng hoàng thất chúng ta có chút ân oán, nhưng đó đều là việc nhỏ, ta có thể cho ngươi bồi thường.
Bên cạnh một vị cường giả mặc trường bào hoa lệ lại mở miệng nói, hiển nhiên hắn là nhân vật hoàng thất hoàng triều Đại Thương, có địa vị phi phàm.
- Tần sư đệ, ngươi nếu đáp ứng hắn, tương đương là gia nhập hoàng triều Đại Thương nhất mạch, Trượng Kiếm tông ta ở Hoàng Cực Thánh Tông cũng có nhất mạch, có thể dễ dàng tiến cử ngươi tiến vào Hoàng Cực Thánh Tông, lão tông chủ tất nhiên sẽ chiếu cố ngươi.
Đoạn Hàn truyền âm nói với Tần Vấn Thiên, Tần Vấn Thiên là lấy thân phận đệ tử Trượng Kiếm tông đoạt lấy hạng nhất Cổ Bi Tiên Vũ giới, điểm ấy người Trượng Kiếm tông bọn họ cũng kiêu ngạo, thân là đồng môn, Đoạn Hàn và Tần Vấn Thiên cũng có chút hữu nghị, đương nhiên không hy vọng Tần Vấn Thiên bị người khác đào đi.
Diệp Lăng Sương có chút khẩn trương, môi nàng mấp máy, tựa như muốn nói chuyện, nhưng cuối cùng chưa mở miệng, nàng và Tần Vấn Thiên không chỉ là đồng môn, coi như là nghĩa tỷ của Tần Vấn Thiên, nàng tôn trọng quyết định của Tần Vấn Thiên.
- Lão đại, thời điểm ngươi ở Cổ Bi chiến đấu, Thương Đồng tên khốn kiếp đó từng ra tay với chúng ta, còn đánh Lăng Sương bị thương, nếu không có Lâm tiên tử hỗ trợ, hậu quả còn không biết sẽ như thế nào.
Phàm Nhạc mập mạp lại không để ý nhiều như vậy, hắn và Tần Vấn Thiên quan hệ thân thiết, tự nhiên lời gì cũng có thể nói, không nhịn xuống truyền âm đối với Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên nheo mắt lại, xem ra, giữa hắn cùng Thương Đồng không chỉ có ân oán ở thành Huyễn Vương, Thương Đồng ở trong trận chiến Cổ Bi bị đào thải, thế mà lại bắt nạt Sương tỷ bọn họ, trong lòng Tần Vấn Thiên có chút cảm kích Lâm Tiên Nhi, nữ nhân này giúp mình hai lần, lại chưa từng nhắc tới, đương nhiên, Diệp Lăng Sương giờ phút này cũng không nói gì việc này, Tần Vấn Thiên cũng hiểu ý tứ của nàng, đây là tôn trọng đối với mình, không muốn ảnh hưởng quyết định của hắn.
- Tần Vấn Thiên, cơ hội như vậy không nhất định thường xuyên có, đệ tử dưới trướng ta, là cực ít.
Cường giả Hoàng Cực Thánh Tông kia thấy Tần Vấn Thiên do dự một lần nữa mở miệng, hắn ở Hoàng Cực Thánh Tông địa vị phi phàm, quả thực không chủ động trước mặt mọi người mời người khác làm đệ tử hắn như vậy, lấy ngạo khí của hắn có thể làm tới đây, đã là phi thường để mắt Tần Vấn Thiên.