Thái Cổ Thần Vương ( Dịch Full)

Chương 782 - Uy Hiếp Của Tử Vong

Uy hiếp của tử vong Uy hiếp của tử vong viptruyenfull.com

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực

Nguồn: TruyenYY

------------------

Thả?

Lúc Thương Đồng ở thành Huyễn Vương, muốn dồn hắn vào chỗ chết, trong Tiên Vũ giới lại xuống tay đối với Diệp Lăng Sương bọn họ, giờ phút này rơi vào trong tay hắn, liền dễ dàng thả như vậy?

Vậy người khác sẽ không là trào phúng Thương Đồng, mà là châm chọc Tần Vấn Thiên hắn.

Thả Thương Đồng, Thương Đồng sẽ cảm kích hắn sao?

Con ngươi của cường giả hoàng triều Đại Thương co rút lại, chăm chú nhìn Tần Vấn Thiên, giờ phút này Tần Vấn Thiên tay chộp Thương Đồng, chỉ cần một ý niệm của hắn, liền có thể dồn Thương Đồng vào chỗ chết, mà nghe thanh âm hắn vừa rồi nói đó, rõ ràng là muốn lấy mạng Thương Đồng.

Lão giả Hoàng Cực Thánh Tông cũng lộ ra một sắc mặt giận dữ, vừa rồi là lão bảo Thương Đồng đến chiến với Tần Vấn Thiên, ý tứ trong lời nói đã là rõ ràng nói cho Thương Đồng, chiến bại lại đến từ đầu, mạng của hắn, là không ai dám động vào, tuy câu phía sau chưa nói ra, nhưng người chung quanh hẳn là nghe hiểu, Tần Vấn Thiên, cũng có thể nghe hiểu.

Nếu như nói trước đó Tần Vấn Thiên khiêu khích Thương Đồng là không nể mặt lão mà nói, như vậy hắn nếu thực trước mặt mình giết chết Thương Đồng, vậy không chỉ có là không nể mặt lão, mà là cho lão gã trưởng lão Hoàng Cực Thánh Tông này cái tát.

Đã bao nhiêu năm, hắn chưa từng gặp được người dám ở trước mặt hắn càn rỡ như thế, một đám người thành danh Hoàng Cực Thánh Vực ở trước mặt lão cũng câm như hến, nhưng hôm nay, một vị hậu sinh vãn bối, lại không để lão vào mắt.

Hơn nữa, lão vốn định mời hắn bái vào môn hạ mình, trở thành đệ tử của mình.

Hai đệ tử bên cạnh lão tất cả đều đạp bước đi ra, một khí tức cuồng bạo đột nhiên gào thét đánh đánh về phía Tần Vấn Thiên, đôi mắt mang theo sát khí lạnh lẽo giống như lưỡi đao đâm ở trên người Tần Vấn Thiên, lạnh như băng nói:

- Ngươi có biết mình đang làm cái gì không?

Tần Vấn Thiên nhìn lướt qua đám người phía trước, hắn đối phó Thương Đồng, thật ra không có bất cứ quan hệ gì với những người đó của Hoàng Cực Thánh Vực, vô luận đối phương có nơi này hay không, hắn cũng phải ra tay.

- Đối với một người muốn lấy mạng ta, bảo ta thả, không làm được.

Tần Vấn Thiên nhìn lão giả nói.

Trong ánh mắt lão giả lộ ra một tia lạnh lẽo, nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, phun ra hai chữ:

- Thả người.

Chỉ có hai chữ, cao ngạo mà lạnh lùng, lão mặc kệ Thương Đồng với Tần Vấn Thiên có ân oán gì, lão chỉ biết là, Tần Vấn Thiên phải thả người, hoàn hảo không tổn hao gì thả người, đơn giản là, lão ở nơi này.

Vẻ mặt Thương Đồng dữ tợn vô cùng, hai con ngươi tỏa ra hào quang màu vàng kia nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, hận không thể bầm thây Tần Vấn Thiên vạn đoạn, thể diện của hắn, hôm nay xem như mất hết.

Ánh mắt toàn bộ mọi người chung quanh đều nhìn Tần Vấn Thiên, đang chờ đợi hắn lựa chọn.

Thương Đồng, hoàng tử hoàng triều Đại Thương, thân phận như vậy không tầm thường, huống hồ, trước mắt còn có một vị trưởng lão Hoàng Cực Thánh Tông áp lực, Tần Vấn Thiên thật sự dám động vào Thương Đồng sao?

Thời gian cũng như đình trệ, không gian yên tĩnh không tiếng động, Tần Vấn Thiên, dám giết sao?

Ánh mắt Dược Hoàng cũng nhìn về phía bên này, chỉ thấy Mạc Khuynh Thành quay đầu lại nhìn Dược Hoàng, trong cặp con ngươi như nước kia tựa như có một luồng kỳ vọng, Tần Vấn Thiên đối mặt chính là nhân vật trưởng lão của Hoàng Cực Thánh Vực, nếu nói nơi đây có ai có thể đủ áp đối phương, như vậy chỉ sợ chỉ có một mình Dược Hoàng, nếu không, không ai có thể ra mặt cho Tần Vấn Thiên.

Nhìn thấy Tần Vấn Thiên đối mặt cục diện như vậy, Mạc Khuynh Thành đương nhiên lo lắng, nhưng Dược Hoàng lại như là chưa nhìn thấy ánh mắt của nàng, cười tủm tỉm nhìn phía trước, một bộ dáng sự việc không liên quan mình, hắn cũng muốn nhìn một chút, Tần Vấn Thiên giết hay là không giết.

Lão nhân bên cạnh Dược Hoàng một mực im lặng đứng đó, giống như là không tồn tại, chưa từng nói chuyện, lúc này hắn híp mắt, nhìn chỗ Tần Vấn Thiên, trên người vẫn chưa toát ra bất cứ khí tức gì, nhưng nếu là người hiểu biết hắn thì sẽ biết, khi lão nheo mắt, đó là thời điểm tuyệt đối nguy hiểm.

Hai vị thanh niên Hoàng Cực Thánh Tông nhìn thấy Tần Vấn Thiên vẫn bắt Thương Đồng, bước chân lại lần nữa đạp về phía trước một bước, luồng khí tức sát phạt ngập trời kia điên cuồng vặn vẹo đánh ra, giống như chỉ cần Tần Vấn Thiên tiếp tục không nghe khuyên bảo, sẽ giết chết Tần Vấn Thiên ngay tại chỗ.

Sư tôn của bọn họ thế mà ở đây bị tiểu bối không đặt vào mắt, giờ phút này hai người bọn họ nếu còn không biết lợi dụng thời cơ biểu hiện, vậy thì quá ngu muội rồi.

- Hắn nếu là thiếu một sợi tóc, ngươi cũng không thừa nhận nổi hậu quả.

Một người trong đó lạnh như băng nói, hắn không để ý thân phận đứng hạng nhất Cổ Bi Tiên Vũ giới của Tần Vấn Thiên, cái đó chẳng có quan hệ với hắn, hắn là đệ tử Hoàng Cực Thánh Tông, hắn để ý chỉ có cái nhìn của sư tôn hắn đối với hắn, về phần Tần Vấn Thiên, mặc dù thiên phú tốt nữa, còn có thể vươn tay vào Hoàng Cực Thánh Tông hay sao.

Tần Vấn Thiên nhìn sát ý trên thân hai người tràn ngập mà đến, lại nhìn thoáng qua nhân vật trưởng lão Hoàng Cực Thánh Tông kia, đối phương lạnh lùng mà bình tĩnh, hờ hững không có bất cứ cảm tình nào, giống như đoán chắc hắn không dám giết, người nơi này, không có ai dám ngỗ nghịch lời lão nói.

Đối mặt nhân vật trưởng lão Hoàng Cực Thánh Tông, không có ai dám không cân nhắc hậu quả, Tần Vấn Thiên cũng tương tự.

Hắn hôm nay thả Thương Đồng, trưởng lão Hoàng Cực Thánh Tông này tuy vẫn như cũ sẽ có oán hận đối với hắn, nhưng sẽ không làm khó mình, dù sao Tần Vấn Thiên đối với lão mà nói là hậu bối, về phần lão là sẽ mệnh lệnh hoàng triều Đại Thương làm chút chuyện gì hay không thì không biết, huống hồ không cần mệnh lệnh của lão, việc hôm nay, vô luận hắn thả Thương Đồng hay không, thù này, đã kết rồi, hoàng triều Đại Thương tất nhiên sẽ đối phó hắn.

Lúc trước Thương Đồng muốn giết hắn, thù này đã kết, chỉ là khi đó là Thương Đồng cao cao tại thượng ức hiếp hắn, bởi vậy hoàng triều Đại Thương sẽ không để ý, hôm nay lại khác, là hắn đang đối phó Thương Đồng.

- Vô luận là hậu quả gì, hôm nay, mạng của hắn, ta muốn.

Thanh âm Tần Vấn Thiên tràn ra, lộ ra một sự kiên quyết, sau đó chỉ thấy hắn nâng tay đánh ra, công kích vô cùng khủng bố ầm ầm đập xuống Thương Đồng, ánh mắt Thương Đồng lộ ra tuyệt vọng, hắn không ngờ Tần Vấn Thiên thế mà thật sự dám giết hắn.

- Ầm!

Một tiếng nổ vang, khiến trái tim toàn bộ mọi người đều run mạnh lên, đám người chỉ thấy thân thể Thương Đồng rơi xuống bên dưới, đầu nổ tung, bị giết chết ngay tại chỗ.

Trong không trung như có gió lạnh gào thét qua, ánh mắt mọi người ngưng toàn bộ ở trên người Tần Vấn Thiên, người đoạt lấy hạng nhất Cổ Bi Tiên Vũ giới kia, thế mà thật sự giết chết hoàng tử hoàng triều Đại Thương trước mặt mọi người.

Hoàng tử hoàng triều Đại Hạ, hắn liên quan đến mặt mũi của một hoàng triều mênh mông, một cái thế lực siêu cấp khủng bố Hoàng Cực Thánh Vực, đồng thời, còn là con trai nhân hoàng hoàng triều Đại Hạ, Tần Vấn Thiên, thật sự dám giết.

Những thứ này, Tần Vấn Thiên hắn đương nhiên đều từng nghĩ, nghĩ tới hoàng triều Đại Thương, nghĩ tới vị trưởng lão Hoàng Cực Thánh Tông này, hắn hôm nay thả Thương Đồng, Thương Đồng vẫn như cũ sẽ vĩnh viễn đối phó hắn, chẳng lẽ hắn vĩnh viễn ở thế bị động? Hắn và bằng hữu của hắn chỉ có thể bị ức hiếp, không thể phản kích Thương Đồng?

Nếu hắn làm thế, như vậy Tần Vấn Thiên tự hỏi hắn không thể bảo trì tâm cảnh trôi chảy, hoàng tử một hoàng triều hắn cũng không dám giết, hắn tương lai làm sao truy đuổi bước chân cha mẹ, đi tìm chân tướng sau lưng cha mẹ, nói gì tới chân đạp tiên ma, nói gì tới đội trời đạp đất, cái đó, không phải điều hắn muốn.

Đánh chết Thương Đồng, cho dù là áp lực lớn nữa, hắn cũng sẽ đi đối mặt.

Người hoàng triều Đại Thương nhất mạch tận mắt thấy Tần Vấn Thiên trước mặt bọn họ mặt giết chết Thương Đồng, một cơn lốc vô cùng đáng sợ buông xuống ở trên thân Tần Vấn Thiên.

- Ngươi muốn chết.

Hai thanh niên Hoàng Cực Thánh Tông lạnh như băng mở miệng, lập tức đạp bước xông ra, nhưng hầu như ở cùng lúc, từng đạo kiếm quang lóng lánh mà đến, kiếm khí vù vù không ngớt, chỉ thấy vài thanh kiếm lơ lửng trước người Tần Vấn Thiên, ngân vang boong boong.

Phía sau Tần Vấn Thiên, từng cái bóng người bước chậm ra, kiếm ý đáng sợ bao phủ hai thanh niên kia, những người xuất hiện, đương nhiên là người của Trượng Kiếm tông.

Bọn họ vẫn luôn trầm mặc, mặc dù là trưởng lão Hoàng Cực Thánh Tông muốn đào lấy Tần Vấn Thiên, bọn họ cũng không nói gì, nếu như Tần Vấn Thiên lựa chọn đồng ý, bọn họ cũng không thể nói gì hơn, nhưng, Tần Vấn Thiên lựa chọn không, những người này còn dám muốn ra tay với Tần Vấn Thiên, người Trượng Kiếm tông sao có khả năng không đếm xỉa đến.

- Cút.

Một thanh âm lạnh lẽo giống như thanh kiếm sắc bén rơi ở trên thân hai người, sau đó liền nhìn thấy Viêm Sơn Kiếm Chủ đi đến bên cạnh Tần Vấn Thiên, nhìn chằm chằm bóng người phía trước:

- Các ngươi cho rằng Trượng Kiếm tông ta không tồn tại sao?

Trượng Kiếm tông ở Hoàng Cực Thánh Tông cũng có nhất mạch, bọn họ đối với người của hoàng triều Đại Thương nhất mạch tự nhiên không có lòng kính sợ, huống chi là những người này giáp mặt đào người.

Các cường giả hoàng triều Đại Thương tất cả đều bước về phía trước, lấy vị trưởng lão Hoàng Cực Thánh Tông kia làm trung tâm, hai bên mơ hồ bày ra trạng thái giằng co.

- Hắn trước mặt của ta giết vãn bối của ta, việc này, các ngươi muốn can thiệp?

Vị trưởng lão Hoàng Cực Thánh Tông kia nhìn chằm chằm Viêm Sơn Kiếm Chủ nói.

- Nói đùa, vừa rồi lời Tần Vấn Thiên nói toàn bộ mọi người nghe được rành mạch, Thương Đồng muốn giết hắn mà không được, hôm nay bị Tần Vấn Thiên giết chết, hậu bối của ngươi vô năng, ngươi liền đứng ra, trước mặt mọi người Hoàng Cực Thánh Vực, ngươi tốt nhất chừa chút thể diện cho bản thân mới tốt.

Viêm Sơn Kiếm Chủ đối chọi gay gắt.

- Đệ tử ta từng nhắc nhở hắn, chỉ cần Thương Đồng thiếu một sợi tóc, ta sẽ bắt hắn hỏi.

Trưởng lão kia giống như chưa nghe thấy lời Viêm Sơn Kiếm Chủ nói, trên người mơ hồ tràn ngập ra một khí tức đáng sợ ngập trời, áp bách về phía Tần Vấn Thiên.

- Mạng hắn, ta nhất định lấy.

Trưởng lão Hoàng Cực Thánh Tông lạnh như băng nói, giống như là Tần Vấn Thiên nói Thương Đồng.

Tần Vấn Thiên lấy được hạng nhất Tiên Vũ giới, nhưng hôm nay, hắn cũng muốn giết.

- Ngươi nói thêm câu nữa thử xem.

Một thanh âm rét lạnh đột nhiên truyền đến, ngay sau đó, thiên địa rít gào, một luồng sát khí băng lạnh thấu xương càn quét không gian, toàn bộ người cảm nhận được cơn gió lạnh này tất cả đều nhịn không được rùng mình một cái, hàn khí đó giống như có thể xâm nhập trong xương cốt người ta, đủ để cho linh hồn người ta cũng sợ hãi, hơi thở này, so với khí tức trưởng lão Hoàng Cực Thánh Tông còn khủng bố hơn, hơn nữa trực tiếp chính là nhằm vào vị trưởng lão Hoàng Cực Thánh Tông kia.

Trong thiên địa tựa như có hai khí tức đáng sợ va chạm, không gian phát ra tiếng vang rít gào, ánh mắt vị trưởng lão kia của Hoàng Cực Thánh Tông nở rộ ánh sáng hung tợn đáng sợ, trên không trung luồng khí rét lạnh kia không ngừng ăn mòn đến, thế mà, mơ hồ mang khí tức của lão cũng áp chế, hơn nữa bao phủ toàn bộ đám người hoàng triều Đại Thương, khiến những người đó tất cả đều lộ ra vẻ mặt kinh hãi, ánh mắt đều nhìn về phía đó.

Bọn họ nhìn về phía Dược Hoàng, nhưng khí tức cường đại rét lạnh kia lại không phải Dược Hoàng nở rộ, mà là bóng người kia bên cạnh Dược Hoàng, hắn nheo mắt, bước chân bước về phía trước, khí lưu càng thêm cuồng bạo cuốn theo không gian, điên cuồng lao tới đám người hoàng triều Đại Thương, trong nháy mắt này, trừ vị trưởng lão Hoàng Cực Thánh Tông kia, người khác thế mà không tự chủ được lui lại, sắc mặt tất cả đều tái nhợt một phen.

- Ngươi lại lặp một câu nữa, thử xem.

Lão giả nheo mắt này lộ ra một khí tức nguy hiểm đáng sợ, nhìn chằm chằm trưởng lão Hoàng Cực Thánh Tông, từng luồng sát ý đó, giống như chỉ cần vị trưởng lão Hoàng Cực Thánh Tông này dám nói thêm câu nữa, vận mệnh sẽ giống Thương Đồng!

Bình Luận (0)
Comment