Sau khi Tần Vấn Thiên rời đi khảo hạch cuối năm của Thần Binh Học Viện tiếp tục, nhưng lại không còn bầu không khí trước đó, tâm tư rất nhiều người đều đã hướng về ngày mai.
Đồng thời, đám người Thánh Hoàng thành bắt đầu lục tục hội tụ về phía Thánh Chiến đài.
Tuy lúc Tiên Vũ giới mở ra bên ngoài Tiên Vũ giới tụ tập đông tới trăm vạn, nhưng phóng mắt Hoàng Cực Thánh Vực, con số trăm vạn cũng chỉ như muối bỏ biển, tuyệt đại đa số người của Thánh Hoàng thành đều chưa từng gặp Tần Vấn Thiên, bọn họ chỉ là nghe nói mọi thứ xảy ra ở Tiên Vũ giới bên kia.
Đứng hạng nhất Cổ Bi Tiên Vũ giới, chém hoàng tử Thương Đồng của hoàng triều Đại Thương, một vị trưởng lão Hoàng Cực Thánh Tông bởi thế mà ngã xuống, Dược Hoàng cốc thánh nữ Mạc Khuynh Thành yêu, con rể Dược Hoàng cốc, nghĩa tử của Nhân hoàng Diệp quốc, đệ tử Trượng Kiếm tông, từng phá kỷ lục giải kiếm Trượng Kiếm tông, người tiềm lực số một của một thế hệ Thiên Cương Trượng Kiếm tông, đủ loại danh hiệu, làm trên người Tần Vấn Thiên có quá nhiều quầng sáng.
Hơn nữa, một trận chiến này hắn không phải chiến đấu với người bình thường, đối thủ của hắn, chính là Đế Thí một trong tám đại thiên kiêu trấn áp thời đại của Hoàng Cực Thánh Vực, Đế Thí tuyệt đại thiên kiêu của Đế thị gia tộc.
Thánh Chiến đài phạm vi vài trăm dặm, muôn người đều đổ xô ra đường, vô số cường giả tràn về phía Thánh Chiến đài, khách sạn chật ních, tửu lâu ngồi chật ghế khách quý.
Một đêm này, nơi đây không ngủ, vô số người đều đang tham thảo thế cục một thế hệ thanh niên Hoàng Cực Thánh Vực hôm nay.
Có lời đồn nói Cố Lưu Phong có thể đã rời khỏi Hoàng Cực Thánh Vực, Hoa Thái Hư gia nhập Hoàng Cực Thánh Tông, trừ hai người bọn họ, sáu vị thiên kiêu trấn áp thời đại khác, đã có bốn người xuất hiện ở khu vực này, có người đã thấy bọn họ hiện thân.
Không ít cường giả Tiên Nữ giáo xuất hiện, Lâm Tiên Nhi có được danh xưng mỹ nữ số một hấp dẫn ánh mắt vô số người.
Nhân vật cao tầng Đế thị gia tộc đã đến, cường giả hoàng triều Đại Thương đã đến càng nhiều hơn, cửu sơn Kiếm Chủ của Trượng Kiếm tông xuất hiện vài vị... Vân vân các tin tức không ngừng tùy ý truyền bá, tóm lại, địa vực Thánh Chiến đài triệt để sôi trào.
Một đêm này, khu vực Thánh Chiến đài phạm vi vài trăm dặm bùng nổ nhiều trận xung đột, rất nhiều đều là vì tranh chấp Tần Vấn Thiên và Đế Thí ai sẽ thắng lợi.
Một đêm này, không ai ngủ, vì thế liền có cảnh tượng ngày hôm sau lúc trời sáng Thánh Chiến đài mênh mông bị vây chật như nêm cối, không có thực lực Thiên Tượng, hơn nữa không có thế lực lớn làm bối cảnh, thậm chí cũng không dám chen về phía trước, lại càng không dám ngự không mà đi từ trên đỉnh đầu đám người đi qua. Ngươi một người không thực lực không bối cảnh lại đạp trên đầu cường giả siêu cấp, cái này không phải tìm chết sao?
Mặt trời mới lên, chiếu rọi ở trên Thánh Chiến đài, làm cho Thánh Chiến đài lấp lánh này nhuộm lên một tầng ráng màu vàng.
Tám phương vị lớn của Thánh Chiến đài đều có đài cao, đủ để chứa mấy vạn người, ở dưới những khán đài đó có rất nhiều thông đạo, giờ phút này trên khán đài chưa có người, nhưng thông đạo lại đã bị người ta chiếm đầy trước.
- Mặt trời treo cao trên trời, nên ra sân rồi chứ?
Có người thầm nghĩ, ngay giờ khắc này, trên bầu trời có tiếng gào thét truyền ra, khiến không ít người trong lòng khẽ run, loại thời điểm này dám ở trên đỉnh đầu đám người ngự không phi hành, không thể nghi ngờ tất là thế lực lớn của Hoàng Cực Thánh Vực hoặc là các nhân vật tuyệt đại thiên kiêu, như vậy người phía dưới mới sẽ dễ dàng nhẫn nhịn.
- Đế Thí.
Có người nhìn thấy người cầm đầu đó, nhất thời kinh hô một tiếng, ánh mắt sắc bén, vẻ mặt sát khí lạnh lẽo, toàn thân đều lộ ra một khí tức cuồng dã, giống như tuyệt thế hung cầm, ánh mắt hắn thoạt nhìn bình thản không có gì lạ, nhưng chỉ cần tiếp xúc đến ánh mắt hắn liền có thể cảm nhận được trong bình thản đó chất chứa sức bật đáng sợ.
- Hắn chính là Đế Thí sao, thế mà là người đầu tiên tới, xem ra, hắn vì trận chiến đấu này đã chuẩn bị rất lâu.
Đám người nháy mắt sôi trào.
Đế Thí, người đầu tiên đặt chân Thánh Chiến đài, phía sau hắn có bóng người mênh mông, đều là cường giả Đế thị nhất mạch, khí tức đáng sợ, những người này buông xuống một trong tám phương vị lớn của Thánh Chiến đài, tới trên khán đài, phất tay áo mà ngồi.
Đế Thí cũng ngồi xuống, chỉ thấy đôi mắt hắn nhắm lại, trên người không có nửa điểm khí tức phóng ra ngoài, im lặng chờ đợi.
Không bao lâu, lại có một nhóm bóng người gào thét, buông xuống trên khán đài, dẫn phát một trận sóng, những người này, chính là người của hoàng triều Đại Thương, nhân vật cầm đầu kia đầu đội vương miện, cao cao tại thượng, trong ánh mắt lộ ra một mảng khí khái chân long, giống như hắn đứng ở đó, thiên địa hắn là chúa tể.
- Là đại hoàng tử Thương Dận của hoàng triều Đại Thương, thành danh cực sớm, hai mươi năm trước, hắn đứng hạng tư Cổ Bi Tiên Vũ giới, thiên phú siêu tuyệt, thực lực mạnh mẽ vô cùng, tu hành ở trong Hoàng Cực Thánh Tông, hôm nay Thương Đồng ngã xuống, lời đồn quân vương hoàng triều Đại Thương sắp phong Thương Dận làm thái tử, để hắn kế thừa ghế quân vương hoàng triều Đại Thương, hôm nay xem ra, lời đồn này cơ bản là thật.
Rất nhiều người kinh ngạc than thở, Thương Dận lần này đến cao cao tại thượng, mang theo vương miện, có lẽ hắn đã được sắc phong làm thái tử hoàng triều Đại Thương.
- Người Tử Lôi Tông tới.
Xa xa lôi đình ngự không, lại có đám đông cường giả tới, chính là Tử Lôi Tông trong chín đại phái.
Sau khi Tử Lôi Tông, các phái khác trong chín đại phái lục tục buông xuống, sau đó nữa, Tây Vực Xích gia, Thiên Phạn giáo tới, theo đó cùng nhau mà đến còn có hai vị nhân vật tuyệt đại thiên kiêu.
Tám đại thiên kiêu trấn áp thời đại Xích Luyện, cùng với Phạm Diệu Ngọc, hai người này xuất hiện, nháy mắt hấp dẫn rất nhiều ánh mắt.
Nhưng rất nhanh, ánh mắt bọn họ lại bị người khác hấp dẫn qua, người Tiên Nữ giáo tới, đệ nhất mỹ nữ Hoàng Cực Thánh Vực trong lời đồn Lâm Tiên Nhi xuất hiện ở trong Tiên Nữ giáo, dung nhan kinh diễm đó nháy mắt khiến rất nhiều người lâm vào thất thần.
Ở trước Lâm Tiên Nhi, Phạm Diệu Ngọc cùng Kiêu Dương công chúa của Đại Chu hoàng triều đều đã đến, các nàng đã rất đẹp, nhưng vẫn bị Lâm Tiên Nhi vượt lên trên.
- Cường giả Hoàng Kim cổ quốc đến.
- Cường giả Chiến quốc đến.
- Lê Thiên, tám đại cường giả trấn áp thời đại Lê Thiên buông xuống.
Đám người không ngừng kinh hô, hôm nay, đã được định sẵn hào quang lấp lánh, sẽ có vô số siêu cấp cường giả đến.
Lại ở lúc này, xa xa đoàn người bước chậm đến, nhân vật cầm đầu mặc trường bào đơn giản, không hoa lệ, nhưng hắn đứng ở đó lại có khí khái quân vương, loại khí chất này, có vài phần tương tự với Thương Dận của hoàng triều Đại Thương.
- Nhân hoàng Diệp quốc, Diệp Thanh Vân.
Có người nhận ra người này, không ít người phát ra tiếng kinh hô, thế mà, ngay cả Nhân hoàng Diệp quốc cũng tự mình đến.
- Diệp Thanh Vân chính là nghĩa phụ Tần Vấn Thiên, lần trước hắn vắng mặt trận chiến Tiên Vũ giới, lần này, hắn đến cổ động cho Tần Vấn Thiên, hy vọng Tần Vấn Thiên chiến một trận có thể trấn áp thiên kiêu trấn áp thời đại.
- Phụ thân.
Xa xa có một tiếng hô truyền đến, Diệp Thanh Vân mặt lộ vẻ vui mừng, nhìn phía đó, liền thấy Diệp Lăng Sương ở bên kia, nàng theo cường giả Trượng Kiếm tông cùng nhau xuất hiện.
- Trượng Kiếm tông đến rồi.
- Tần Vấn Thiên, vì sao chưa xuất hiện?
Ánh mắt đám người ở trong nhóm người Trượng Kiếm tông tìm tòi, lại phát hiện, Tần Vấn Thiên không có mặt.
Trong nháy mắt này, Đế Thí cũng mở mắt, sắc bén loá mắt, nhìn phía Trượng Kiếm tông hạ xuống, hắn lạnh lùng nói:
- Chẳng lẽ, hôm nay Tần Vấn Thiên sợ chiến mà không dám tới?
- Tần sư đệ sớm đã xuất phát, hôm nay hẳn là ngay tại trong Thánh Hoàng thành.
Có thanh âm truyền đến, người nói chuyện chính là Lâm Soái, khiến không ít người nhìn hắn một cái, đồng thời cũng thấy được Quý Phi Tuyết bên cạnh Lâm Soái, lại một vị nhân vật thiên kiêu trấn áp thời đại buông xuống.
Đế Thí hừ lạnh một tiếng, nhắm mắt tiếp.
Trên khán đài, đám người càng tụ tập càng nhiều, nhân vật thành danh không biết có bao nhiêu.
Ở nơi nào đó của khán đài, tụ tập một hàng cường giả, chính là người của Thần Binh Học Viện, Vương Vân Phi đang ở trong đó.
Trừ Vương Vân Phi, Nhung Diễm, Trầm Tĩnh còn có Ưu Nguyệt đều đã đến.
- Sư huynh, vậy mới nên là vũ đài thuộc về ngươi.
Trầm Tĩnh cười nói, nàng vẫn xinh đẹp mà tao nhã như cũ, nhưng giờ phút này không bắt mắt chút nào, đơn giản là ở trên các hướng khán đài, có quá nhiều nữ tử xuất chúng hơn nàng.
Vương Vân Phi khẽ gật đầu, có chút chờ mong, Thánh Chiến đài, sẽ là một trận chiến Vương Vân Phi hắn thật sự nổi tiếng Hoàng Cực Thánh Vực, thật ra hắn đã sớm muốn đến Thánh Chiến đài thử một lần, hôm nay nương lúc Tần Vấn Thiên cùng Đế Thí ước chiến, Thánh Chiến đài vạn người dõi mắt đến nơi đây, chỉ vì vang danh thiên hạ.
- Ta chỉ sợ người nào đó đã trốn, không dám xuất hiện.
Nhung Diễm châm chọc một tiếng, nhìn Ưu Nguyệt, hôm nay nếu người nọ không đến, Ưu Nguyệt sẽ trở thành nữ phó của Vương Vân Phi, khi đó kết cục của Ưu Nguyệt, hắn có thể nghĩ đến, rất đáng tiếc nha, một vị mỹ nhân như vậy, sắp trở thành đồ chơi của Vương Vân Phi sao.
- Hắn không phải người như vậy.
Ưu Nguyệt nhíu mày nói, nàng tin tưởng Tần Vấn Thiên.
- Ngươi thế mà ôm ảo tưởng đối với hắn?
Trầm Tĩnh cười lạnh:
- Chẳng lẽ ngươi thực từng xảy ra cái gì với hắn hay sao, không phải là bị người ta đùa bỡn cảm tình, hừ.
Ưu Nguyệt lạnh như băng nhìn về phía Trầm Tĩnh, Trầm Tĩnh trào phúng nói:
- Ngươi xem xem, càng lúc càng nhiều cường giả buông xuống, hắn nhìn thấy đội hình như vậy, chỉ sợ cũng co đầu rút cổ không dám ra đây nhỉ?
Ưu Nguyệt nghe được nàng châm chọc, đáp lại:
- Có lẽ hắn sẽ như hôm qua đạp thần văn tứ giai, lấy phương thức lóa mắt xuất hiện ở nơi này đó, khi đó, ngươi chỉ sợ chỉ có thể nhìn lên.
Trầm Tĩnh sửng sốt, nhìn chằm chằm Ưu Nguyệt như có chút không dám tin, sau đó thấp giọng nói:
- Ngươi thật sự là điên rồi.
Nói xong nàng quay mắt đi, không nhìn Ưu Nguyệt nữa.
Đúng lúc này, bên ngoài có tiếng động xôn xao truyền đến, sau đó tiếng động xôn xao này càng lúc càng vang, mơ hồ bộc phát ra một sóng triều thanh âm đáng sợ, trên hư không, có bóng người một vị thanh niên bước chậm đến, bóng người ấy vừa xuất hiện, nhất thời vô số ánh mắt hội tụ ở trên người hắn.
- Tần Vấn Thiên, đã đến.
- Hắn, là Tần Vấn Thiên hạng nhất Cổ Bi Tiên Vũ giới sao?
Thanh niên này mặc áo trắng, đơn giản sạch sẽ, khuôn mặt tuấn tú, tóc dài theo gió mà động, tùy ý đứng ở trên không, liền cho người ta cảm giác tuyệt đại tao nhã.
- Vấn Thiên, con đã đến rồi.
Nhân hoàng mỉm cười mở miệng.
- Nghĩa phụ.
Tần Vấn Thiên nhìn Nhân hoàng gật đầu.
- Tần sư đệ.
Đám người Lâm Soái chào hỏi với Tần Vấn Thiên.
- Tần công tử, lại gặp mặt rồi.
Tiên Nữ giáo Lâm Tiên Nhi đi lên trước một bước, nhìn Tần Vấn Thiên mỉm cười.
- Vấn Thiên.
Xa xa có thanh âm truyền đến, sau đó đám người nhìn thấy bóng người một đám nữ tử bay tới, người cầm đầu có được dung nhan nghiêng nước nghiêng thành, so với Lâm Tiên Nhi không thua chút nào, càng thêm thanh thuần duy mỹ.
- Khuynh Thành.
Tần Vấn Thiên cười, đi đến bên người Mạc Khuynh Thành, kéo tay nàng, hai người đứng chung một chỗ, giống như Kim Đồng Ngọc Nữ, một đôi trời sinh.
- Hắn chính là Tần Vấn Thiên sao.
Vương Vân Phi nhìn bóng người thanh niên đó, vẻ mặt có chút gợn sóng.
Trong mắt đẹp của Trầm Tĩnh sinh ra tia sáng kỳ dị, nhìn Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành, nàng thế mà không tự chủ được sinh ra suy nghĩ tự ti, không còn nửa điểm cao ngạo nữa, chỉ nghe nàng lẩm bẩm:
- Đây mới là nhân vật tuyệt đại thiên kiêu chân chính nhỉ.
Hắn vừa xuất hiện, nháy mắt hấp dẫn ánh mắt toàn bộ mọi người.
Nhung Diễm nhìn Tần Vấn Thiên, không sinh ra ý niệm trèo cao so sánh nào cả.
Ưu Nguyệt nhìn Tần Vấn Thiên, trong lòng không khỏi nhớ tới một bóng người khác.
- Xem ra, người ngươi chờ, sẽ không đến đây, Ưu Nguyệt, ngươi tiếp nhận số phận đi.
Trầm Tĩnh châm chọc nói, nàng thế mà cho rằng người nọ sẽ lấy tư thái hoa mỹ xuất hiện, buồn cười đến cực điểm.
Ngay tại lúc Trầm Tĩnh nói chuyện, Tần Vấn Thiên thấp giọng nói với Mạc Khuynh Thành:
- Ta đi chào hỏi với một vị bằng hữu một tiếng.
Mạc Khuynh Thành nhẹ nhàng gật đầu, sau đó liền thấy Tần Vấn Thiên đi vài bước, Trầm Tĩnh phát hiện, ánh mắt hắn, lại là lui tới về phía nàng, nhất thời, trái tim Trầm Tĩnh cũng nhảy lên thình thịch.
Đôi mắt đẹp của Ưu Nguyệt cũng nheo lại, nàng nhìn ánh mắt kia, thần thái đó, mơ hồ có cảm giác giống như đã từng quen biết.
- Ưu Nguyệt.
Tần Vấn Thiên hô một tiếng, trong phút chốc đôi mắt đẹp của Ưu Nguyệt ngưng ở nơi đó, giống như ngay cả hít thở cũng dừng lại, hai chữ quen thuộc này, nàng tự nhiên nghe ra là ai, nhưng giờ khắc này trong lòng nàng chấn động, so với lúc ấy hắn đạp thần văn tứ giai còn càng thêm rung động hơn.
Thiên Vấn, Vấn Thiên, Tần Vấn Thiên, hắn lấy tư thái càng thêm hoa mỹ, như thiên thần hạ phàm, buông xuống!