Thái Cổ Thần Vương ( Dịch Full)

Chương 812 - Táng Ngàn Vạn Tiên Ma

Táng ngàn vạn tiên ma Táng ngàn vạn tiên ma viptruyenfull.com

Tuy đám người Hạ Thánh bởi vì thanh âm lạnh lùng vang vọng thiên địa kia mà rung động, lại không dám chậm trễ chiến đấu chút nào, bóng người tóc vàng trong vòng vây tiêu diệt của bọn họ quá đáng sợ rồi, nâng tay công kích có thể chôn vùi một cường giả Thiên Cương đỉnh phong nắm giữ chân ý.

- Phạm Diệu Ngọc, sóng âm công kích.

Lúc này, một thanh âm nữ tử truyền ra, chính là một vị cường giả Vọng Tiên Lâu nhất mạch, Phạm Diệu Ngọc gật đầu, sóng âm vô hình trong phút chốc điên cuồng lao ra, khiến trong mắt bóng người tóc vàng bắn ra một ánh sáng lạnh lẽo đáng sợ, ánh mắt nhìn về phía Phạm Diệu Ngọc bên này, Phạm Diệu Ngọc chỉ cảm thấy thân thể đột nhiên đọng lại, sau đó đối phương rung bàn tay lên, một dấu tay to lớn khủng bố màu vàng đất trực tiếp chộp lấy nàng.

- Trói buộc.

Hạ Thánh quát, dây leo lao ra, lại lần nữa trói chặt bóng người tóc vàng.

- Chém.

Bóng người Vũ Đằng bay lên, bổ về phía đối phương, lại thấy bóng người tóc vàng nâng tay, quầng sáng màu vàng đất xuất hiện, hóa thành khiên giáp đại địa, cây rìu tuy chém nứt nó, lại không cách nào phá vỡ.

Tần Vấn Thiên lúc này cũng lên trước, ngủ mơ chân ý tràn ngập ra, thân thể bóng người tóc vàng ngừng lại, đứng ở đó, mái tóc vàng bay lên.

- Ông!

Đột nhiên, chỉ thấy tay của bóng người tóc vàng chộp về phía Tần Vấn Thiên, ngủ mơ chân ý thế mà không ảnh hưởng đến hắn, không thể khiến hắn đi vào giấc mộng.

Quá mạnh rồi, cường đại đến mức bất cứ chân ý nào hắn cũng có thể phá giải.

- Ầm ầm ầm!

Tiếng ầm ầm khủng bố truyền ra, kiếm khí cắt qua bầu trời, bóng người áo trắng của Khúc Ca xuất hiện, một kiếm bay tới, như thiên ngoại phi tiên, trong hư không xuất hiện rất nhiều ảo ảnh, một kiếm phi tiên, từng đạo kiếm khí khủng bố trực tiếp cắt rách ở trên người đối phương.

- Đều sử dụng công kích mạnh nhất giết hắn.

Hạ Thánh giận quát một tiếng, Đồ Lãnh hơi tỏ ra thấp bé đạp bước đi ra, phía sau lại xuất hiện Hàng Ma Lôi Thần Xử (xử: cái chày) so với thân thể hắn còn khổng lồ hơn, đó là Vũ Mệnh Thiên Cương của hắn, trong đó chất chứa lực lượng sấm sét giống như có thể nổ tung tất cả, chỉ thấy hắn đạp lên đại địa, giận dữ đánh xuống, thân thể thấp bé đó của hắn giống như cũng trở nên bành trướng, Hàng Ma Lôi Thần Xử phóng đại, từ trên trời đập xuống, thiên địa xuất hiện vạn trượng lôi đình thần hoa, xé rách tất cả, đánh thân thể bóng người tóc vàng cũng run rẩy.

- Hây...

Bóng người tóc vàng ngẩng đầu, thở sâu, há mồm, thế mà lại nuốt chửng lực lượng sấm sét, đại địa điên cuồng rung lên, chất chứa vô tận lực lượng hủy diệt.

- Chết.

Một vị cường giả cầm đại kích màu máu, đánh ở trên thân đối phương, xuyên thấu thân thể đối phương, đại kích màu máu kia cắn nuốt máu đối phương, nhưng lại thấy ánh mắt bóng người tóc vàng chuyển qua, tùy ý đại kích cắm vào trong cơ thể, hắn vẫn bước chậm về phía trước, đánh ra một quyền.

Một tiếng trống vang lên, trái tim toàn bộ mọi người nhảy lên, sau đó chỉ thấy cường giả cầm đại kích màu máu kia trên thân thể xuất hiện một lỗ thủng, có một cái lỗ lớn, trái tim cũng trực tiếp bị hủy diệt.

Đúng lúc này, từng con bọ cạp độc theo đại kích màu máu cắm vào trên bóng người tóc vàng bò vào trong cơ thể đối phương, tằm ăn rỗi máu thịt đối phương, khiến sắc mặt bóng người tóc vàng biến thành màu đen, tinh khí trên người như cũng đang nhanh chóng uể oải.

- Hắn đã trúng độc của Huyết Tàn, lần này nhất định phải chết không thể nghi ngờ.

Mọi người thấy một màn như vậy trong lòng vui vẻ, Huyết Tàn chính là nhân vật lãnh tụ Thiên Độc Cốc nhất mạch kia của Hoàng Cực Thánh Tông, năng lực hạ độc siêu mạnh, chỉ cần bị hắn hạ độc, chưa có cường giả Thiên Cương cảnh có thể sống sót.

Nhưng mọi người lại thấy ánh mắt bóng người tóc vàng vẫn sắc bén như vậy, hắn nhìn quét đám người một cái, sau đó ngẩng đầu nhìn trời, lộ ra một luồng ý cảnh cô đơn thật sâu.

- Táng tiên, táng tiên, ngươi thật ác, chư tiên đến cầu được ngươi truyền thừa, ngươi lại táng tiên, ngươi táng ngàn vạn tiên ma, vì sao?

Trong mắt người này tựa như có một luồng linh trí, giống như nhớ được ký ức nào, lời hắn nói, càng khiến mọi người chịu xúc động mạnh.

Táng tiên, táng tiên, đây là tên vị chí cường giả nào đó sao? Được xưng táng tiên.

Táng ngàn vạn Tiên Ma ở đây, vì điều gì?

Những tiên này, cũng là vì đến đoạt truyền thừa của hắn? Tiên cũng muốn truyền thừa của hắn, hắn mạnh bao nhiêu? Táng ngàn vạn tiên ma, hắn mạnh bao nhiêu?

Khó trách cường giả Hoàng Cực Thánh Tông xưng, tòa tiên cung này, vượt qua nhận biết của hắn.

Lúc này mọi người phát hiện, mặc dù bọn họ đã xem trọng tiên cung này rất nhiều, nhưng tựa như vẫn đã xem nhẹ sự thần bí cùng cường đại của tòa tiên cung này.

- Công kích.

Hạ Thánh tâm chí cứng cỏi, vẫn bảo trì tỉnh táo, hạ lệnh công phạt, chính hắn làm gương cho binh sĩ, nắm tay đánh ra, một quyền hiện, nhất thời xuất hiện ngàn vạn quyền quang thần hoa, nghiền nát tất cả, ầm ầm không ngừng đánh ở trên thân vị bóng người tóc vàng kia, người khác cũng công kích như phát cuồng, nhưng dù vậy, thân thể đối phương vẫn như cũ không vỡ.

Hào quang khủng bố màu vàng đất lưu chuyển quanh thân, ánh mắt người nọ quay sang, nhìn về phía mọi người trước mắt, mái tóc dài màu vàng bay lên, giống như tuyệt thế tiên ma.

- Con kiến Thiên Cương cảnh, buồn cười, quá buồn cười rồi, ngươi táng tiên ma, lại để một đám kiến bước vào nơi đây, chẳng lẽ ngươi táng ngàn vạn tiên ma, là vì từ cảnh giới như con kiến này bắt đầu bồi dưỡng, làm bọn họ có thể truyền thừa y bát của ngươi?

Bóng người tóc vàng ngông nghênh cười to, có vài phần điên cuồng.

Hắn không muốn tin tưởng, năm đó các Tiên Ma đến đoạt truyền thừa của y, toàn bộ bị diệt, chôn vùi ở đây, giết ngàn vạn tiên ma, chỉ vì có được một con kiến Thiên Cương cảnh?

Điều này quá buồn cười rồi, chính hắn, thậm chí trở thành một loại khảo nghiệm của những con kiến Thiên Cương cảnh này, phong ấn tu vi hắn ở một cảnh giới đó, đi chiến đấu với những con kiến này.

- Ngươi đã nghĩ như vậy, vậy ta thành toàn ngươi, ta không biết ngươi đã đợi bao nhiêu năm, hy vọng ngươi có thể đợi được người muốn đợi xuất hiện đi, xem xem ngươi dùng ngàn vạn Tiên Ma để nuôi kiến, có thể kế thừa tuyệt thế phong thái của ngươi hay không.

Bóng người tóc vàng vẫn điên cuồng gào thét, sau đó hào quang màu vàng đất trên người bừng sáng, nổ ‘Ầm’ một tiếng, chỉ thấy thân thể hắn nổ tung, thế mà lại hóa thân thành đất, rải rác giữa thiên địa, hoàn toàn biến mất.

Một lực lượng vô cùng khủng bố đẩy lui toàn bộ mọi người, không ít người trực tiếp phun ra máu tươi, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy.

Tần Vấn Thiên cũng bị đánh bay ra ngoài, liên tục phun ra hai ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch, hắn bò dậy, vẻ mặt lóe lên, trong lòng không ngừng chấn động, giống như là đang hồi tưởng lại lời đối phương nói.

Táng ngàn vạn tiên ma, để nuôi truyền nhân con kiến Thiên Cương cảnh?

Những Tiên Ma này, là chủ nhân tiên cung vì truyền nhân của hắn mà chuẩn bị?

Ngàn vạn Tiên Ma đến cướp truyền thừa, tất cả đều bị diệt, táng bọn họ ở đây, chỉ vì người nhỏ yếu cảnh giới Thiên Cương, đây là tác phẩm lớn cỡ nào, chủ nhân tiên cung, lại là nhân vật tuyệt thế cỡ nào.

Giống như tông chủ Hoàng Cực Thánh Tông tiên như vậy? Cấp độ quá thấp rồi, trong này tùy tiện người táng ở một khối mộ địa, cũng cường đại hơn tông chủ Hoàng Cực Thánh Tông nhỉ.

- Ông, ông!

Vài bóng người lóe lên, chạy về phía một khối ấn cổ lơ lửng trên không kia.

- Thu.

Có một bóng người ngay lập tức buông xuống, nhìn thấy người lấy được cổ ấn đó ánh mắt mọi người chợt lóe, là Tể Thu, nhất thời toàn bộ mọi người đều không dám vọng động.

- Cổ ấn kia, sẽ do Tể Thu thu.

Hạ Thánh thản nhiên mở miệng nói, khiến trong lòng mọi người đều có tâm sự, cổ ấn kia chính là tiên vật, có cái gì không ai biết, bị Tể Thu đoạt được, sợ sẽ không giao ra.

- Vừa rồi tựa như có chút ngoài ý muốn, người nọ vì sao sẽ có linh trí.

Hạ Thánh cau mày, lắc đầu nói.

- Hạ Thánh, trước kia loại tình hình này chưa từng xuất hiện sao?

- Tông môn nói cho ta biết là không có, tiên bị táng diệt nơi này, đều quên mất tất cả, vừa rồi người nọ, tựa như đã tỉnh táo.

Trong lòng Hạ Thánh hơi rung động, lại nói:

- Xem ra lần này thu hoạch phong phú, mặc dù cái gì cũng chưa đạt được, mang tin tức này báo cáo tông môn, đã không uổng tới đây một chuyến.

Mọi người trầm mặc, quả thực như Hạ Thánh nói, tin tức này nếu truyền ra, người ở ngoài Hoàng Cực Thánh Vực chỉ sợ đều sẽ buông xuống.

- Đã đến đây, thì không thể đến uổng một chuyến, đội hình chúng ta lần này, sao có thể không lấy tiên bảo.

Thanh âm Tể Thu vang lên, nhất thời không ít người nhìn về phía hắn, chỉ nghe có người gật đầu phụ họa nói:

- Tể Thu nói không sai, đã đến đây, sao có khả năng không thu được gì mà về.

Hạ Thánh nhìn Tể Thu, cũng gật gật đầu:

- Chúng ta đợi người khác thêm một chút, phía sau nhất định còn có người đi ra, tuyệt đối không thể có người giống Mạc Dung nữa, nếu không cho dù hắn không chết ở trong tay tiên trong mộ, ta cũng sẽ tự tay giết hắn.

- Ừm, chờ Vân Không và Tịch Mịch xuất hiện đi, phối hợp trận pháp của bọn họ, mặc dù tiên nhân, chỉ cần áp chế ở Thiên Cương cảnh một tầng này, tất cả đều giết.

Tể Thu gật đầu nói.

Lần này cường giả Hoàng Cực Thánh Tông bước vào tiên cung, Vân Không và Tịch Mịch hai vị thần văn trận pháp đại sư là mấu chốt, không có hai người bọn họ, rất khó giết chết tiên trong mộ.

- Phạm Diệu Ngọc, Vũ Đằng, các ngươi đều đi ra rồi.

Tần Vấn Thiên nhìn về phía hai người Phạm Diệu Ngọc cùng Vũ Đằng, gật đầu với bọn họ, hai người so với hắn đi ra hơi muộn chút, nhưng có thể đi ra khỏi thông đạo kia, đã rất mạnh rồi.

- Phạm Diệu Ngọc, ngươi theo ta.

Lúc này, vị cường giả Vọng Tiên Lâu nhất mạch Hoàng Cực Thánh Tông kia vừa rồi mở miệng với Phạm Diệu Ngọc nói, Phạm Diệu Ngọc chính là nhân vật trung tâm của Vọng Tiên Lâu, tuy không thân gì với người Vọng Tiên Lâu nhất mạch của Hoàng Cực Thánh Tông, nhưng dù sao cùng thuộc một mạch, Phạm Diệu Ngọc nhìn Tần Vấn Thiên bên kia một cái, sau đó nở nụ cười, quay đầu lại nhìn về phía nữ tử nói chuyện với nàng gật gật đầu:

- Làm phiền sư tỷ chiếu cố rồi.

Theo mọi người nhắm mắt điều tức, thông đạo bên kia lục tục có người đi ra, lập tức sẽ có người nói cho bọn họ tình hình bên này, Vân Không cùng Tịch Mịch rốt cuộc cũng đi ra, thậm chí, hai người đã bắt đầu khắc thần văn đại trận, ngay tại trước một tòa tiên mộ.

Tần Vấn Thiên nhìn hai người khắc trận, tựa như là một thần văn đại trận mang tính phụ trợ, trận này rất lớn, cực kỳ phức tạp, trình độ thần văn của hai người tuyệt đối đều là siêu mạnh.

Khắc suốt một ngày, tòa trận pháp thần văn này mới xem như khắc xong, trận pháp này lại giống như một con Kim Bằng khổng lồ sống động như thật, đối diện một tòa tiên mộ phía trước.

- Trận này chính là Kim Bằng Đại Trận, uy lực vô cùng, có thể do nhiều người phối hợp, chỉ cần đứng tốt trận điểm của mình, bất cứ một người nào lúc công kích, đều có thể điều động lực lượng cả tòa đại trận cùng với người khác, cường giả trong tiên mộ mặc dù rất mạnh, cũng phải ngã xuống.

Vân Không mở miệng nói với mọi người, phi thường tự tin đối với đại trận mình khắc, Tần Vấn Thiên cũng biết trận pháp này lợi hại, quả thật rất đáng sợ, hơn nữa lấy các nhân vật Thiên Cương đỉnh cấp vốn đã siêu mạnh này phụ trận.

- Ta đến phân phối trận điểm.

Hạ Thánh mở miệng nói:

- Khúc Ca, Tư Không, hai người các ngươi công kích mạnh, mang theo Tần Vấn Thiên cùng Vũ Đằng thủ trận thủ (đầu trận).

- Tể Thu, ngươi dẫn người thủ trận vũ (cánh trận), ta thủ trận trảo, Huyết Tàn, Phạm Diệu Ngọc thủ trận vĩ (đuôi trận)...

Hạ Thánh lần lượt phân phó, Tần Vấn Thiên khẽ nhíu mày, người khác có lẽ nhìn không ra tác dụng của an bài như vậy, nhưng hắn tinh thông thần văn, đối với Hạ Thánh an bài rõ như lòng bàn tay.

Người trận thủ, sẽ đối mặt công kích, trực tiếp thừa nhận lực lượng tiên nhân, nguy hiểm nhất.

Trận vũ, linh hoạt hay thay đổi nhất, hơn nữa là một trong hai điểm công kích mạnh nhất; một điểm, ở trận trảo, chính là phương vị Hạ Thánh thủ, trận vĩ, là ra tay bất ngờ, nhưng người thật sự có thể chủ đạo tòa đại trận này, trên thực tế, cũng ở vị trí trận vũ.

- Nếu thành công, bảo vật về ai?

Tần Vấn Thiên hỏi, hắn vẫn chưa gia nhập Hoàng Cực Thánh Tông, tự nhiên không có khả năng nguyện ý cam tâm thủ vị trí nguy hiểm nhất, lại ngay cả nửa điểm lợi ích cũng không chiếm được.

- Hả?

Tể Thu nhíu mày, nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, nói:

- Bớt nói nhảm đi, tuân theo mệnh lệnh là được.

Bình Luận (0)
Comment