Tần Vấn Thiên thật ra ở trước lĩnh ngộ võ đạo chân ý cũng đã từng thử dung hợp võ đạo ý chí, hư vô chi ấn, hư vô kích pháp, lấy ngủ mơ ý chí và lực võ đạo ý chí kết hợp, chỉ là loại kết hợp này là mức độ nông, hơn nữa hôm nay ý chí lột xác thành chân ý, cần dung hợp hoàn toàn mới.
Trên đại địa hoang vu, Tần Vấn Thiên tay cầm một thanh phương thiên họa kích, lần lượt đâm ra, mỗi một kích đều uy lực kinh người, giống như vô tận lực lượng tất cả đều ngưng tụ ở một điểm, bộc phát ra uy lực kinh người.
Từng có kinh nghiệm ý chí kết hợp, Tần Vấn Thiên không ngừng thử hai loại võ đạo chân ý dung nhập vào trong một loại thần thông công kích.
- Chân ý, thế nào là chân ý, chân ý là thể hiện loại lực lượng nào đó.
Tần Vấn Thiên thấp giọng nói, hắn sau khi thử rất nhiều lần nhắm mắt lại, lại đi cảm ngộ Đế Thiên bên đó chiến đấu, theo thực lực Đế Thiên tăng cường, một ít cường giả của mảng không gian kia bắt đầu lấy thần thông công kích dung hợp chân ý đối phó Đế Thiên, lực lượng mới sinh ra đó như là hoàn toàn mới, không thuộc về bất cứ một loại chân ý đơn nhất nào, có khi thậm chí khó có thể nhìn ra trong công kích cụ thể chất chứa lực lượng loại chân ý nào.
Hai bên, Đế Thiên chiến đấu, Tần Vấn Thiên lĩnh ngộ, từng ngày trôi qua, Tần Vấn Thiên cảm ngộ cùng vận dụng đối với chân ý càng ngày càng mạnh.
Một ngày này, Tần Vấn Thiên vẫn ở trên đại địa lần lượt vung phương thiên họa kích, ngàn lần, vạn lần, hắn cũng sẽ không cảm thấy bất cứ sự mỏi mệt nào, đây là chấp niệm của hắn, muốn mạnh lên, nhất định phải chịu được loại buồn tẻ này, lực lĩnh ngộ của hắn tuy không tệ, thỉnh thoảng có đốn ngộ, nhưng cũng không phải mỗi một lần đều có thể đủ đốn ngộ, người như vậy không tồn tại, vô luận người thiên tài cỡ nào, hắn ở quá trình tu hành nếu như không có tinh thần bám riết không rời, không có khả năng có thể làm được từng lần một phá tan hạn chế bản thân, bước vào một tầng khác.
- Ong!
Một tiếng xé rách đáng sợ truyền ra, phương thiên họa kích như rồng, có thể xé nát tất cả, chỉ thấy trong nháy mắt này, khoảnh khắc phương thiên họa kích bùng nổ ra công kích, mũi nhọn thế mà lại xuất hiện một hạt hào quang, một hạt ánh sáng đó giống như tinh thần nguyên lực, giống như một loại lực lượng hoàn toàn mới.
- Ta cảm giác được rồi.
Trong lòng Tần Vấn Thiên vui vẻ, chính là loại cảm giác này, hắn lại đâm ra một kích, từng điểm hào quang xuất hiện, khiến mũi nhọn phương thiên họa kích như ẩn như hiện, lại lộ ra lực lượng khủng bố, cho người ta cảm giác không chân thực.
Tần Vấn Thiên kiềm chế sự rung động trong lòng, lần lượt đâm ra phương thiên họa kích, ánh sao lấp lánh, trên phương thiên họa kích lộ ra một hào quang hư ảo, có thể biến mất trong không trung, như ẩn như hiện, như là mộng thể hiện ở trong hiện thực, chân ý dung hợp, khiến lực lượng đã xảy ra lột xác.
- Chính là loại lực này, loại lực này, là có thể giao dung với tinh thần nguyên lực, chân ý thực thể hóa.
Trong lòng Tần Vấn Thiên chấn động, trên người hắn tràn ngập từng luồng tinh thần nguyên lực kỳ lạ, những tinh thần nguyên lực này tựa như chất chứa chân ý ở bên trong, khiến trên toàn thân hắn đều khoác một tầng hào quang không chân thực, lại cho người ta cảm giác tràn ngập lực lượng.
- Hô...
Tần Vấn Thiên thở sâu, hắn rốt cuộc nhìn vào một cánh cửa khác, một cánh cửa này đã mở ra, như vậy tất cả sau đó đều sẽ nước chảy thành sông, giống như là hắn sau khi lĩnh ngộ loại võ đạo chân ý đầu tiên, kế tiếp lĩnh ngộ võ đạo chân ý liền dễ dàng hơn nhiều.
Vài ngày sau, trên người Tần Vấn Thiên lộ ra thần thái yêu dị, cả người hắn nhìn qua, cho người ta cảm giác cực kỳ yêu dị, trên đôi mắt tuấn tú, ánh mắt giống như nhuộm màu đen, cho người ta cảm giác sắc bén.
- Yêu chân ý, lực chân ý, hai thứ đều thiện công, nếu như dung hợp, sinh ra lực lượng, lực công kích tuyệt đối tăng vọt.
Tần Vấn Thiên nghĩ, hắn tiếp tục vung phương thiên họa kích, giống như vĩnh viễn không biết mỏi mệt, không có dừng lại.
Khi một luồng hạt hào quang cuồng bạo vô cùng xuất hiện, trong mắt Tần Vấn Thiên lộ ra hào quang yêu dị bừng bừng, loại lực lượng đó tràn ngập hủy diệt lực cuồng bạo, mỗi một hạt hào quang, đều như ẩn chứa một lực lượng có thể phá hủy tất cả trong đó, giống như sinh sôi không thôi.
- Loại lực lượng này, mặc dù dùng để phòng ngự cũng sẽ rất mạnh.
Tần Vấn Thiên lẩm bẩm, sau đó từng luồng hào quang cuốn thân thể hắn, phủ thêm cho hắn một tầng hào quang yêu dị loá mắt, loại lực lượng này tựa như vẫn mang theo khí tức của yêu, nhưng càng thêm đáng sợ.
- Người chưa lĩnh ngộ võ đạo chân ý công kích, ngay cả phòng ngự của ta cũng không phá được.
Tần Vấn Thiên lẩm bẩm, từng giọt từng giọt tiến bộ này khiến hắn hưng phấn, đến một tầng này của hắn, tăng lên mỗi một tia đều không dễ dàng, muốn một lần bước vài giai tầng càng là cực khó, mà chân ý dung hợp, không thể nghi ngờ là đang không ngừng khiến thực lực tăng cường gấp bội.
Tần Vấn Thiên đang tiến bộ, ý nghĩa Đế Thiên cũng đang tiến bộ, loại tiến bộ này khiến các cường giả lúc trước cho rằng Đế Thiên không có hi vọng dần dần cảm giác được một tia ánh rạng đông, Đế Thiên tiến bộ quá nhanh rồi, nhanh đến mức làm bọn họ cảm thấy kinh hãi, bọn họ sống năm tháng lâu như vậy, vài năm vài chục năm cũng chỉ là nháy mắt, trong mấy tháng, thực lực Đế Thiên không ngừng cường đại thêm, nếu như giữ tốc độ như vậy tiếp tục trưởng thành, không biết có hy vọng bước vào một cấp độ chưa từng có ai bước vào hay không.
Chủ nhân tiên cung tìm kiếm truyền nhân, ý đồ tìm kiếm một vị ở Thiên Cương cảnh có thể đánh bại tiên nhân áp chế cảnh giới, cái này ở trong mắt bọn họ là rất vớ vẩn, tiên nhân vận dụng đối với lực lượng, dung hợp đối với lực lượng cường đại đáng sợ cỡ nào, mặc dù bị áp chế tu vi, dễ dàng có thể trong nháy mắt giết những người tự xưng Thiên Cương đỉnh phong kia, bị đánh bại? Bọn họ thật sự cho rằng không có ai làm được, Đế Thiên tiến bộ rất nhanh, nhưng đối với bọn họ mà nói, cũng chỉ là có một tia ánh rạng đông mà thôi.
Hơn nữa, đây có lẽ chỉ là một trong các hạng khảo nghiệm mà thôi, nhưng lão tặc kia nhân vật cỡ nào, hắn chọn lựa truyền nhân hà khắc như thế, cũng có thể lý giải.
...
Tần Vấn Thiên bước vào tiên cung đã nửa năm thời gian, trên đại địa hoang vu, năm tháng trôi qua không thấy bất cứ dấu vết nào, thực lực Đế Thiên tuy tiến bộ rất nhanh, nhưng còn có đường rất dài phải đi, không biết nơi nào là cuối.
Tần Vấn Thiên chuẩn bị ra ngoài, mình lĩnh ngộ đã đến một cái giai đoạn bình cảnh, bên ngoài Khuynh Thành và Thanh Nhi có lẽ còn đang lo lắng cho mình, để lại Đế Thiên ở trong tiên cung như vậy đủ rồi.
Trên đại địa hoang vu từng tòa tiên mộ vẫn đứng sừng sững ở đó, có rất nhiều bảo vật, ngàn vạn sách cổ của tiên, làm người ta sinh ra xúc động mãnh liệt muốn cướp lấy, nhưng Tần Vấn Thiên không đi chạm vào, nếu Đế Thiên có thể hoàn thành khảo nghiệm của hắn, như vậy tất cả nơi này đều có thể là của hắn, về phần bây giờ, tuy Tần Vấn Thiên đối với thực lực của mình càng thêm tự tin, nhưng còn chưa cho rằng có thể một mình một người tiêu diệt tiên trong mộ.
Gió thổi qua, áo bào trắng dính tro bụi, bóng người Tần Vấn Thiên ở trên đại địa hoang vu lóe lên mà qua, quay về đường cũ, đám tiên trong mộ bị đánh thức hôm nay cũng không biết thế nào, nhớ rõ lần trước có một vị tiên trong mộ chặn đứng đường lui của mọi người, không biết hôm nay còn ở đây hay không.
- Phạm Diệu Ngọc?
Đúng lúc này, Tần Vấn Thiên nhìn thấy cách đó không xa có một bóng người nữ tử xuất hiện, rất chật vật, tựa như đang trốn chạy, chính là Phạm Diệu Ngọc.
- Hả?
Ánh mắt Tần Vấn Thiên nhìn phía mặt sau Phạm Diệu Ngọc cách đó không xa, cuồng sa cuồn cuộn, một nữ tử khác phóng về phía Phạm Diệu Ngọc, ở phía sau nữ tử này, có một bóng người khoanh tay mà đứng đang bước chậm, ánh mắt hắn trống rỗng mà mờ mịt, chính là một vị tiên trong mộ.
Phạm Diệu Ngọc cũng đã thấy Tần Vấn Thiên, thấy Tần Vấn Thiên đi về phía mình, nàng không khỏi hô:
- Cô ta hãm hại ta, đừng tới gần ta bên này, đi về phía khác.
Vẻ mặt Tần Vấn Thiên lạnh lùng, nhìn về phía nữ tử kia, chính là nữ nhân hoàng Cực Thánh Tông hoàng triều Đại Thương nhất mạch đó mở lời châm chọc đối với hắn, hiển nhiên là nữ tử này bị tiên trong mộ nhằm vào, lại cố ý dẫn hướng Phạm Diệu Ngọc, nhưng tiên trong mộ này tựa như cũng không có ý nghĩ giết nàng, chỉ thấy đối phương tùy ý bước chậm, nếu như thực dùng toàn lực, sớm đã giết nàng ta.
- Khúc Ca?
Phạm Diệu Ngọc lại là một người, phía trước nàng cũng có một bóng người chạy tới, chính là Khúc Ca.
- Không sao, hắn hẳn là không có sát niệm.
Thân thể Tần Vấn Thiên đã buông xuống trước người Phạm Diệu Ngọc, nhìn nữ tử chạy tới đó, trong mắt hiện lên một tia sáng lạnh lẽo, tiên trong mộ phía sau nàng cầm một ống sáo, lúc bước chậm cực kỳ tiêu sái, tướng mạo là phi thường anh tuấn, năm đó rất có thể là một vị tiên phong lưu.
- Chúng ta đi.
Tần Vấn Thiên thấp giọng nói, Phạm Diệu Ngọc gật đầu, ba người xoay người đạp bước, lại thấy nữ tử phía sau đi theo đến, Tần Vấn Thiên đột ngột xoay người, trong mắt hiện lên một đạo hào quang sắc bén, đâm vào mắt đối phương:
- Theo một bước nữa, giết.
Vừa dứt lời, sát ý sắc bén, nữ tử kia bước chân khựng lại, ánh mắt nhìn Tần Vấn Thiên thế mà mơ hồ có một sự kiêng kị.
- Ngươi làm càn...
Vẻ mặt nữ tử lạnh như băng, Tần Vấn Thiên nhìn chằm chằm nàng, không có sự thu mình lúc ở Hoàng Cực Thánh Tông nữa, ánh mắt hắn rất lạnh, giống như một thanh kiếm sắc bén ra khỏi vỏ, có ánh sáng sát phạt.
Nhưng lại thấy lúc này, tiên trong mộ tay cầm ống sáo kia thân thể hóa thành một tàn ảnh, bay về phía Tần Vấn Thiên, tốc độ nhanh như kinh lôi, chỉ thấy ống sáo hắn chỉ ra, một ánh chớp lạnh lẽo bùng nổ tấn công.
Tần Vấn Thiên và Khúc Ca đồng thời đạp một bước, hơn nữa đều là xuất kiếm, kiếm của Khúc Ca như một kiếm phi tiên, tiêu sái vô cùng, lại có uy lực khủng bố, kiếm của Tần Vấn Thiên, bá đạo sắc bén, lộ ra sức bật vô cùng đáng sợ, nổ ‘ầm’ một tiếng, mang mặt đất xé ra một khe hở, Tần Vấn Thiên thế mà lại chặn được một đòn của tiên trong mộ.
- Các ngươi đi trước.
Tần Vấn Thiên nhìn Khúc Ca và Phạm Diệu Ngọc nói, hai người sửng sốt, kinh dị nhìn Tần Vấn Thiên.
- Ngươi đi.
Khúc Ca nói với Phạm Diệu Ngọc.
- Không...
Phạm Diệu Ngọc lắc đầu, khiến Tần Vấn Thiên sửng sốt, mà ở lúc này, cuồng phong tàn sát bừa bãi, chỉ thấy tiên trong mộ kia bước chậm đến, trên người lộ ra một khí chất dữ dội siêu mạnh.
Tần Vấn Thiên bước ra một bước về phía trước, huyết mạch rít gào, cả người trở nên yêu dị vô song, tiếng vang răng rắc truyền ra, quần áo như cũng bị xé rách, hắn khoác áo giáp tinh tú, thân thể trở nên khổng lồ, cầm một thanh phương thiên họa kích màu máu thật lớn, hào quang khủng bố lưu động ở trên phương thiên họa kích, ẩn chứa uy lực làm người ta sợ hãi.
Hơi nước sinh ra, bao phủ tiên trong mộ, từng luồng sóng âm công kích phát ra, tiên trong mộ vung bàn tay, hơi nước cũng như bị trực tiếp chặt đứt, bóng người cầm ống sáo kia đi ra, như là một đạo hào quang giết người, lao về phía Tần Vấn Thiên.
Thần nguyên trong cơ thể Tần Vấn Thiên điên cuồng lao ra, từng luồng lực lượng kỳ diệu lượn lờ ở trên phương thiên họa kích trong tay hắn, cất bước mà ra, phương thiên họa kích trong tay đâm ra, như ẩn như hiện, thời điểm phương thiên họa kích xuất hiện một lần nữa trực tiếp ở trước mặt tiên trong mộ, lực lượng công phạt cuồng bạo vô cùng nổ tung, va chạm cùng công kích của đối phương, đại địa điên cuồng bị xé rách, Khúc Ca và Phạm Diệu Ngọc cũng đồng thời tới tấn công, chỉ thấy thân thể Khúc Ca hóa thành ảo ảnh, từng đạo kiếm quang giống như phi tiên chi kiếm trong hư vô, ra chém giết.
Ống sáo trong tay tiên trong mộ rung động, một ánh sáng mạnh mẽ bùng nổ, thân thể hắn lướt qua đại địa, bạo lui quay về, nháy mắt kéo giãn khoảng cách với bọn Tần Vấn Thiên.
- Dung hợp chân ý.
Tần Vấn Thiên nhìn Khúc Ca một cái, lộ ra một ý cười, không hổ là thiên kiêu Trượng Kiếm tông nhất mạch, thực lực Khúc Ca vẫn rất kinh người.
Tần Vấn Thiên lại không biết giờ phút này trong lòng Khúc Ca thầm run rẩy, nửa năm thời gian, Tần Vấn Thiên thế mà trở nên đáng sợ như vậy.
Về phần nữ tử hoàng triều Đại Thương nhất mạch bên cạnh sớm dại ra ở nơi đó, ba người liên thủ, thế mà đánh lui tiên trong mộ? Hơn nữa, công kích kia của Tần Vấn Thiên, là chính diện va chạm!