Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
~~~~~~~~~~~~~~~~~
Hoàng Cực Thánh Tông tuy có các mạch, nhưng bọn họ lại không can thiệp quá nhiều lẫn nhau, cùng với nói đây là một tông môn hoàn chỉnh, càng như là một thể kết minh, sống nhờ vào nhau.
Một điểm này, giữa các mạch đều biết rõ trong lòng, đối với lãnh tụ nhất mạch mà nói, trong mắt bọn họ, Hoàng Cực Thánh Tông, chỉ có bản thân bọn họ, các mạch còn lại đều là phụ thuộc, nếu thật sự là một chỉnh thể hoàn chỉnh, cường giả họ Quý cũng sẽ không mời Tần Vấn Thiên gia nhập lãnh tụ nhất mạch của hắn.
Ở trong cái kết minh thể này, lãnh tụ nhất mạch không thể nghi ngờ chiếm cứ địa vị chủ đạo, bọn họ cường đại nhất, các mạch khác đều có thể thay thế, ở trong lịch sử Hoàng Cực Thánh Tông, từng có không ít lần thay đổi, nhỏ yếu, sẽ bị đào thải, bị loại bỏ ra ngoài, không có tư cách tiếp tục đứng ở Hoàng Cực Thánh Tông.
Về phần Hoàng Cực Thánh Tông, đương nhiên cũng có thời điểm cần dùng đến các đại mạch, nhưng những thứ này, lão nhân cũng không nói quá nhiều.
Khúc Ca chết, lão cũng đau lòng, nhưng nếu nói phản loạn, lão không có khả năng sẽ làm như vậy, lão biết một khi lão làm, đối với Trượng Kiếm tông nhất mạch mà nói, vậy sẽ là tai nạn có tính chất huỷ diệt.
Sự thật chính là tàn khốc như vậy, Tể Thu giết thiên kiêu nhất mạch này của lão, lão lại cũng chỉ có thể chịu đựng, hơn nữa, Hoàng Cực Thánh Tông lãnh tụ nhất mạch về sau có lẽ còn có thể đề phòng bọn họ.
Đối với những điều này, Tần Vấn Thiên không biết tình huống chút nào, lúc này hắn đang ở trên đường về Thánh Hoàng thành, sở dĩ chậm mấy ngày, là vì không có cường giả họ Quý dẫn đường, hắn ở Mê Huyễn sơn mạch dùng thêm mấy ngày thời gian mới đi ra được, dãy núi đó mênh mông vô tận, tiên cung ở trong đó, rất khó tìm kiếm, nhưng đi ra lại tương đối dễ dàng hơn rất nhiều, tiên cung mục tiêu quá nhỏ, mà bên ngoài quá lớn, một mực đi về một phía, chung quy có thể đi ra.
Tần Vấn Thiên mong muốn trở về giống như mũi tên, tốc độ tiến lên rất nhanh, ngoài một trong các cửa thành của Thánh Hoàng thành, có một bóng người tuyệt đẹp đứng ở đó, ánh mắt của nàng ngắm nhìn phương xa, tựa như đang chờ đợi người về.
Ở phía sau nữ tử tuyệt đẹp này có không ít bóng người, các nàng đều là nữ tử Dược Hoàng cốc, khí chất phi phàm, khiến cho bên này thỉnh thoảng hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
- Thánh nữ Dược Hoàng cốc đây là đang chờ người nào? Nàng đã ở đây hơn hai ngày rồi.
Có rất nhiều người kinh ngạc, nữ tử nghiêng nước nghiêng thành như thế đứng ở chỗ này hai ngày chưa từng cử động.
- Người có thể khiến thánh nữ chờ đợi, trừ Tiên Vũ giới đệ nhất Tần Vấn Thiên còn có người nào.
Có người cười nói, chỉ là lại không biết Mạc Khuynh Thành vì sao ở đây chờ Tần Vấn Thiên, hôm nay cách Tiên Vũ giới đã qua đi một năm thời gian, nhưng đề cập Tần Vấn Thiên, vẫn là ai cũng khoái, Thánh Chiến đài chém Đế Thí, chiến quần hùng, khiến Phạm Diệu Ngọc thiên kiêu Thiên Cương tầng chín trấn áp thời đại cũng nhận thua, nhưng từ sau một trận chiến đó Hoàng Cực Thánh Tông tựa như mời đám thiên kiêu bọn Tần Vấn Thiên tới, sau đó Tần Vấn Thiên liền mai danh ẩn tích, có lẽ là đã đi một số bí cảnh nào đó.
- Nếu như ta có thể được thánh nữ đối đãi như thế, chết cũng cam lòng.
Có người thở dài.
Thật ra Mạc Khuynh Thành cũng không có cách nào mới lại ở chỗ này chờ đợi, Tần Vấn Thiên nếu là trở về, hẳn là từ phương hướng này về Thánh Hoàng thành, nếu là lại đi ra mà nói, phạm vi quá rộng, Khúc Ca chết nàng là biết, sau khi nghe nói sự tình từ đầu đến cuối, nàng biết Tần Vấn Thiên rất có thể cũng gặp phải nguy hiểm, như vậy, nàng chỉ có tự mình ở chỗ này chờ đợi, nếu như Hoàng Cực Thánh Tông trực tiếp xuống tay đối với Tần Vấn Thiên, như vậy đành phải trở mặt cùng với Cực Thánh Tông.
Lại chờ đợi một ngày, trên không đám người lui tới không thôi, ánh mắt Mạc Khuynh Thành cũng chưa từng dời đi, không chỉ có nàng, thật ra ở chỗ tối chung quanh của mảng không gian này, đã che kín cơ sở ngầm của Trượng Kiếm tông nhất mạch.
Khúc Ca và Tần Vấn Thiên lúc trước bởi vì cứu Phạm Diệu Ngọc chưa thể cứu Tôn Tĩnh, dẫn tới Khúc Ca bị Tể Thu ghi hận giết chết, Khúc Ca đã chết, Trượng Kiếm tông nhất mạch không có sức báo thù, dòng họ của Tể Thu, là dòng họ của Thánh Hoàng, địa vị hắn không chỉ có là đệ tử Hoàng Cực Thánh Tông lãnh tụ nhất mạch, mà là hậu nhân Thánh Hoàng hệ huyết mạch.
Người họ Tể, bất cứ một vị nào ở trong Hoàng Cực Thánh Tông địa vị cũng cực cao, có được rất nhiều đặc quyền, nếu không phải dòng họ là Tể, Tể Thu lại há dám càn rỡ như vậy, tiên trảm hậu tấu, đơn giản là hắn biết, chưa có ai có thể đủ động được vào hắn, Trượng Kiếm tông nhất mạch, không dám.
Trừ phi Trượng Kiếm tông nhất mạch hắn, dùng toàn bộ vận mệnh Trượng Kiếm tông, đi cược tính mạng một mình Tể Thu hắn.
Thánh Hoàng thành cách đó không xa, Tần Vấn Thiên ngự kiếm mà đi, dưới chân kiếm khí vù vù, ngưng tụ thành kiếm hình, tốc độ cực nhanh, chỉ thấy trên người hắn áo trắng bay lên, tóc dài nhảy múa ở trong gió, khoanh tay đứng, khuôn mặt tuấn tú, đôi mắt sáng ngời có thần đều lộ ra sự tiêu sái, việc này qua đi, sức chiến đấu của hắn đã bước vào cấp độ Thiên Cương cảnh đỉnh phong.
Từ có thời điểm, Thiên Cương cảnh đối với hắn mà nói cũng là tồn tại cao không thể với tới, hôm nay, hắn cũng sắp trùng kích Thiên Tượng cảnh, năm tháng tu hành, giống như một giấc mộng.
Cổ thành phía trước mênh mông uy nghiêm đập vào mí mắt, Tần Vấn Thiên nheo mắt lại, sau đó lộ ra một nụ cười sáng lạn, nhìn bóng người khuynh thế trên tường thành cổ kia, trong lòng Tần Vấn Thiên ấm áp, mình mong muốn trở về giống như mũi tên, Khuynh Thành lại há không phải đang nhớ nhung mình, hôm nay thế mà lại ở ngoài thành chờ đợi hắn trở về.
- Khuynh Thành.
Tốc độ dưới chân kiếm Tần Vấn Thiên nhanh hơn, hóa thành một hào quang, từ trên không đáp xuống, nháy mắt đã đáp trên không tường thành, đứng ở trước người Mạc Khuynh Thành, trong mắt đầy ý cười nhu hòa.
- Vấn Thiên.
Mạc Khuynh Thành cất bước ra, nháy mắt vượt qua khoảng cách, tới bên người Tần Vấn Thiên, nàng kéo hai tay Tần Vấn Thiên, đầu hơi gối lên trong lòng Tần Vấn Thiên, sau đó dời ra, trong mắt nở rộ ý cười say lòng người.
- Ta đã trở về.
Tần Vấn Thiên dịu dàng cười nói, kéo chặt tay Mạc Khuynh Thành, lần này từ biệt, lại là hơn nửa năm, hai người luôn là gần thì ít mà xa thì nhiều, điều này làm trong lòng Tần Vấn Thiên áy náy.
- Vâng.
Mạc Khuynh Thành gật gật đầu.
- Chúng ta về Hoàng Cực Thánh Tông trước đi.
Tần Vấn Thiên cười nói, nhưng hắn lại thấy sắc mặt Mạc Khuynh Thành hơi thay đổi, không khỏi hỏi:
- Làm sao vậy?
- Vấn Thiên, theo ta đi Dược Hoàng cốc được không.
Mạc Khuynh Thành ánh mắt như nước, có chút chờ mong nhìn Tần Vấn Thiên.
- Khuynh Thành, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Trong lòng Tần Vấn Thiên sinh ra một luồng cảm xúc bất an.
Chỉ thấy Mạc Khuynh Thành hơi cúi đầu, mở miệng nói:
- Khúc Ca hắn đã chết, bị Hoàng Cực Thánh Tông Tể Thu cùng người khác liên thủ giết chết, ngay tại trong Hoàng Cực Thánh Tông, ta nghe nói Khúc Ca cùng chàng đắc tội Tể Thu.
- Khúc Ca, hắn đã chết?
Tần Vấn Thiên chỉ cảm thấy trong lòng run rẩy giây lát, sắc mặt tái nhợt:
- Bị Tể Thu, giết chết ở trong Hoàng Cực Thánh Tông?
Tần Vấn Thiên và Khúc Ca tuy tiếp xúc không nhiều, chỉ có ít ỏi mấy lần, nhưng tính cách Khúc Ca Tần Vấn Thiên là phi thường thích, làm người chính trực, tiêu sái không gò bó, hắn cho rằng, bọn họ về sau nhất định sẽ trở thành bằng hữu phi thường tốt, lần này trở lại Hoàng Cực Thánh Tông, hắn còn tính uống với Khúc Ca vài chén, nhưng Mạc Khuynh Thành nói cho hắn, Khúc Ca, gã đã chết, chết ở trên tay Tể Thu.
Tâm tình sung sướng khi trở về, ở trong phút chốc không còn sót lại chút gì, còn lại chỉ có tràn ngập phẫn nộ, cùng với nội tâm lạnh lẽo.
- Khuynh Thành, nói cho ta biết, chuyện rốt cuộc là thế nào?
Trong lòng Tần Vấn Thiên mơ hồ đau đớn, hắn tuy tu vi đã sắp tiếp cận Thiên Tượng cảnh giới, tâm tính cũng cứng cỏi vô cùng, nhưng lại vẫn không thể bình thản nhìn thấy người bên cạnh tử vong, hắn không làm được tâm như nước lặng như vậy, không làm được băng lạnh vô tình như vậy.
Mạc Khuynh Thành mang sự tình biết được lần lượt nói cho Tần Vấn Thiên, thậm chí mang lời lão nhân Trượng Kiếm tông nói cũng phục chế ra, Tần Vấn Thiên sau khi nghe xong gắt gao siết chặt hai nắm đấm, ngực như có lửa hừng hực thiêu đốt.
Dòng họ là Tể, dòng họ Thánh Hoàng, bá đạo, không đặt thứ gì vào mắt như vậy?
Dòng họ là Tể, trước mặt mọi người giết Khúc Ca thiên kiêu của Trượng Kiếm tông nhất mạch, đặt cho tội danh ‘có lẽ có’?
Dòng họ là Tể, vì thế liền bởi vì hắn và Khúc Ca lúc ấy lựa chọn cứu Phạm Diệu Ngọc, mà không phải Tôn Tĩnh, vì thế muốn lấy mạng Khúc Ca cùng hắn?
Hắn và Phạm Diệu Ngọc quan hệ thân quen chút, loại thời khắc nguy cơ đó, đương nhiên cứu Phạm Diệu Ngọc, Tôn Tĩnh chết, vì thế quy tội hắn và Khúc Ca?
Buồn cười, Tần Vấn Thiên tức giận đến mức không thể nhịn xuống thân thể run rẩy, sát khí lạnh như băng không thể ngăn chặn lộ ra ngoài.
Giết Khúc Ca, kế tiếp, chính là Tần Vấn Thiên hắn?
- Khuynh Thành, chúng ta về Hoàng Cực Thánh Tông.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói, khiến vẻ mặt Mạc Khuynh Thành cứng đờ, Tần Vấn Thiên lại nói:
- Chỉ sợ bây giờ chúng ta đã bị theo dõi, loại cục diện này, nếu là hắn muốn giết ta, ở giữa đường chúng ta rời khỏi chẳng lẽ không phải càng dễ dàng hơn chút? Còn không bằng quang minh chính đại về Hoàng Cực Thánh Tông.
- Vâng.
Mạc Khuynh Thành gật gật đầu, nhưng vẫn có chút lo lắng, hai người xoay người ngự không, chỉ thấy Mạc Khuynh Thành kéo chặt tay Tần Vấn Thiên, giống như sợ vứt bỏ hắn, một màn này lại khiến người xa xa đều vô cùng hâm mộ, thật sự là một đôi trời sinh mà, giờ phút này bọn họ còn không biết gió lốc Tần Vấn Thiên đối mặt.
Trên đường tới Hoàng Cực Thánh Tông, một đường đều có người âm thầm đi theo, nhưng lại chưa có ai động thủ.
Hoàng Cực Thánh Tông, chỗ Trượng Kiếm tông nhất mạch, tin tức Tần Vấn Thiên trở về nháy mắt dẫn phát chấn động, không quan hệ với địa vị Tần Vấn Thiên, đơn giản là Khúc Ca chết làm thân phận Tần Vấn Thiên quá mẫn cảm, vô số ánh mắt đang theo dõi hắn, xem kế tiếp Tể Thu sẽ làm như thế nào, lại sắp xếp cho Tần Vấn Thiên tội danh giống với Khúc Ca, sau đó giết chết ngay tại chỗ sao?
- Ngươi không nên trở về.
Một thanh âm truyền vào trong tai Tần Vấn Thiên, Tần Vấn Thiên nghe nói là thanh âm lão tông chủ Trượng Kiếm tông, sau khi thanh âm này hạ xuống, xa xa có một nhóm bóng người gào thét mà đến, chính là người Hoàng Cực Thánh Tông lãnh tụ nhất mạch.
- Tần Vấn Thiên.
Trên không, người cầm đầu rõ ràng chính là Hạ Thánh, hắn nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, mở miệng nói:
- Chuyến đi bí cảnh lần trước, ngươi vi phạm mệnh lệnh, dẫn tới Tôn Tĩnh chết, sau đó hãm đệ tử Hoàng Cực Thánh Tông vào trong nguy cơ, ta lệnh ngươi đến lãnh tụ nhất mạch, giáp mặt thỉnh tội Thương sư muội, bất luận kẻ nào cũng không thể bao che Tần Vấn Thiên, nếu ngươi sợ tội rời khỏi, giết không cần hỏi.
Dứt lời, Hạ Thánh dẫn người rời đi, chỉ lưu lại một thanh âm như vậy, đám người Trượng Kiếm tông nhất mạch tất cả đều ngẩng đầu, trong mắt hàn quang nổ bắn ra.
Hay cho một Tể Thu, không tìm bất cứ lý do nào khác, cũng không lén lút, mà là giống với đối phó Khúc Ca, định tội Tần Vấn Thiên, sau đó giết, nếu Tần Vấn Thiên đi, chính là sợ tội lén bỏ chạy, giết không cần hỏi.
Làm như vậy, là thủ đoạn trực tiếp nhất.
Giết Khúc Ca là giết, như vậy Tần Vấn Thiên, đương nhiên cũng phải giết, hoàn toàn lấy tội danh ‘có lẽ có’ giống nhau, ai có thể nói cái gì!
Về phần hiện tại rời khỏi, chỉ sợ bắt đầu từ một khắc Tần Vấn Thiên bước vào Thánh Hoàng thành, hắn sẽ rất khó rời khỏi nữa!