Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenGG
- Sở Mãng đại ca, bọn Âu Dương, cả tên mập Phàm Nhạc nữa, bọn họ sớm tách ra khỏi ngươi hay sao?
Tần Vấn Thiên nhớ tới đồng bạn, Sở Mãng gật gật đầu:
- Năm đó chúng ta rời Hoàng Cực Thánh Vực thì chia nhau ra, nhưng bọn họ đã hẹn sẽ lưu lại tin tức ở Vô Song giới. Nếu đi Vô Song giới chắc hẳn có thể tìm được bọn họ.
- Ân, chẳng bao lâu nữa ta sẽ cử hành hôn lễ với Khuynh Thành, bọn họ mà dám không đến cổ động cho ta, ta nhất định không bỏ qua cho bọn họ.
Tần Vấn Thiên cười nói, hắn và Khuynh Thành về Sở quốc trước, nhưng hắn cũng muốn đi Đại Hạ hoàng triều bên kia một chuyến, một mặt là để mời đồng bạn tới dự, mặt khác cũng có việc cần nhờ bọn họ làm giúp.
- Bọn họ dám không đến uống rượu mừng của ngươi, ta đều sẽ không bỏ qua bọn họ.
Sở Mãng cười vui vẻ, Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành cuối cùng cũng muốn đại hôn rồi, thật là vui mừng thay. Năm đó hay tin Tần Vấn Thiên một mình lên Đan Vương điện, đám đồng bạn đều phi thường đau lòng, cũng may tất cả đều đã qua hết rồi. Tần Vấn Thiên của hôm nay có lẽ chẳng cần bận tâm Đan Vương điện nữa. Hắn là đệ tử của Trượng Kiếm tông, là nghĩa tử của cổ quốc Diệp quốc Nhân Hoàng, chỉ cần một câu thôi là đủ để khiến cho Đan Vương điện tan thành mây khói.
Sau khi rời khỏi Hoàng Cực Thánh Vực được một đoạn thời gian, Sở Mãng còn chưa biết Tần Vấn Thiên đã thoát ly Trượng Kiếm tông để ngăn không làm liên luỵ đến Trượng Kiếm tông, nếu trong tương lai có phát sinh mẫu thuẫn sẽ liên lụy tới Hoàng Cực Thánh tông. Dù sao thì Trượng Kiếm tông cũng phụ thuộc vào Hoàng Cực Thánh tông.
Mấy người lại ngồi xuống hàn huyên thêm một lát, Tần Vấn Thiên nhìn Sở Vô Vi hỏi:
- Chuyện ở Thanh Vân đế quốc là sao?
Nói xong hắn liếc mắt nhìn Linh Duyệt, Linh Duyệt là người của Thanh Vân các, có lẽ nàng cũng biết một chút chuyện.
- Sớm nay ta đã đi Mạc phủ, vốn dĩ muốn nói chuyện với ngươi về việc này. Thanh Vân đế quốc chính là thế lực mà Thanh Vân các tạo nên, có ý định quy tụ mười quốc gia phụ thuộc, dường như muốn đầu nhập thập quốc gộp lại làm một thể và nhập vào Thanh Vân đế quốc. Việc khống chế thập quốc có vẻ khá nghiêm mật. Về chuyện của Thanh Vân các, ta không cách nào tiếp cận được.
Sở Vô Vi đáp lại.
Linh Duyệt gật đầu.
- Linh Duyệt, đây là ý của Thanh Vân lão nhân sao?
Tần Vấn Thiên hỏi một tiếng, Linh Duyệt liền giật mình liếc nhìn Tần Vấn Thiên. Tuy nhiên, giờ đây nàng đã có thể tiếp nhận việc Tần Vấn Thiên, biết Thanh Vân lão nhân, dù sao thì nhìn biểu hiện trước đó của Tần Vấn Thiên, hắn hẳn là đã bước vào tầng cấp rất cao, rất có thể đã từng tiếp xúc qua với thượng tầng của Thanh Vân các.
- Thanh Vân lão nhân đã rời khỏi Thanh Vân các từ sớm. Sau khi Cửu Huyền cung bị diệt, Thanh Vân các đản sinh ra vị cường giả Thiên Tượng Cảnh thứ hai, tự phong Thanh Vân chí tôn. Thực lực hắn vô cùng cường đại, tranh đoạt quyền khống chế Thanh Vân các với Thanh Vân lão nhân. Thanh Vân lão nhân thua, vì vậy liền rời khỏi Thanh Vân các đi ngao du khắp chốn.
- Một tông đản sinh ra hai vị Thiên Tượng, lẽ ra Thanh Vân các nên quật khởi mới đúng, sao lại phát sinh nội đấu?
Tần Vấn Thiên nghi ngờ hỏi, sự cường thịnh năm xưa của Đại Nhật Trần gia chính là bởi có có ba vị giả Thiên Tượng cường tọa trấn. Đối với cấp thế lực bá chủ Đại Hạ hoàng triều mà nói, ý nghĩa của việc tồn tại một vị Thiên Tượng Cảnh là vô cùng trọng đại.
- Thanh Vân chí tôn thế lực mạnh mẽ, dã tâm bừng bừng. Quan hệ giữa hắn và Thanh Vân lão nhân cũng không hòa thuận, muốn nắm quyền tuyệt đối ở tông môn. Những ai không tán thành ý hắn, hắn tuy không có tỏ thái độ gì nhưng sẽ đẩy bọn họ vào một góc của Thanh Vân các, không có chút quyền lợi gì cả. Công Dương Hoằng và Thiên Mộng Ngữ năm đó dường như đều phản đối chủ kiến Thanh Vân đế quốc, đến nay bọn họ đều chẳng có tiếng nói gì ở Thanh Vân các.
Thần sắc Tần Vấn Thiên khẽ động, có vẻ như vị tân đản sinh Thanh Vân chí tôn này thực lực cường đại, là người có tính khống chế rất mạnh.
Mặc dù Thanh Vân lão nhân đã sớm tiến vào Thiên Tượng cảnh, nhưng mạnh yếu hay không cũng không thể tính toán dựa trên thời gian trở thành Thiên Tượng được. Ở cảnh giới Thiên Tượng, chênh lệch giữa Thiên Tượng cảnh với nhau là rất lớn.
- Địa vị của ta ở đây cũng đã yếu đi rất nhiều, người phía trên hi vọng ta cùng người của Phiêu Miểu Phong lập quan hệ thông gia, dùng nó xúc tiến quan hệ của hai thế lực lớn. Hơn nữa, loại quan hệ thông gia này đã từng phát sinh không ít lần rồi. Bởi vì có thêm Đông Nghệ dây dưa, ta vì chuyện đó mới ra ngoài giải sầu.
Linh Duyệt cúi đầu nói. Trước nay nàng luôn có địa vị bất phàm tại Thanh Vân các nhưng cuối cùng vẫn phải nghe theo mệnh lệnh của Thanh Vân chí tôn.
- Thì ra là thế.
Tần Vấn Thiên gật gật đầu, hắn đối với Linh Duyệt cười nói:
- Linh Duyệt, ngươi tạm thời cũng đừng trở lại Thanh Vân các, cứ ở lại nước Sở dạo chơi vài bữa, để cho tên tiểu tử Mạc Phong kia bồi ngươi. Người nhà ngươi sau này chắc chắn sẽ hiểu cho ngươi.
Linh Duyệt nghe lời Tần Vấn Thiên nói, như cảm giác được một tia ý vị bất thường. Nhìn ánh mắt quan tâm của Tần Vấn Thiên, nàng không muốn cự tuyệt. Tần Vấn Thiên nhất định là vì tốt cho nàng, vì vậy liền gật gật đầu:
- Được.
Thấy Sở Vô Vi không tiếp tục đề cập đến chủ đề Thanh Vân đế quốc, vậy nên Tần Vấn Thiên đã hiểu, chuyện của Thanh Vân đế quốc tự nhiên đã không còn là vấn đề gì nữa.
Tại lúc bọn hắn nói chuyện, người kéo đến Túy Tửu lâu liên tục, không ít gia chủ đại tộc Sở quốc tự mình tới bái phỏng trước, trong đó cũng có cả gia tộc của Mục Nhu, còn có các cường giả thần binh ngày trước đã kết bạn cùng Tần Vấn Thiên. Tuy nhiên vị nữ tử An Lưu Yên kia không có tới. Có lẽ nàng sớm đã ly khai nước Sở.
Trong số các đại gia tộc, chỉ có Mục gia Mục Nhu phụ thân cùng với các vị Các chủ thần binh các mới được mời lên tửu lâu, những người khác chờ tại bên ngoài đang chờ lại cũng không dám nghĩ linh tinh gì. Quân vương Sở quốc Sở Vô Vi còn hạ mình đích thân tới bái phỏng trước, bọn hắn chờ ở bên ngoài thì được nổi giận sao?
Nhưng mà, khi có vài người khác tiến đến tửu lâu, Tần Vấn Thiên liền tự mình đi ra nghênh đón. Nhìn vài đạo bóng người trước mặt mình, Tần Vấn Thiên khom người nói:
- Cố lão, Nhâm tiền bối, lão sư, Vấn Thiên đang định đến học viện bái kiến chư vị trưởng bối.
Tần Vấn Thiên từ thành Thiên Ung trở lại Hoàng thành cũng đã từng nghĩ muốn cùng Mạc Khuynh Thành đi Đế Tinh học viện, chỉ là đúng lúc bị Mạc Vũ lôi kéo tới nơi này, mà mấy người bên Đế Tinh học viện lại chủ động tới đây.
- Ha ha, Vấn Thiên, người không cần phải khách khí với đám lão gia hỏa này đâu.
Nhâm Thiên Hành lập tức bước lên phía trước ngăn không cho Tần Vấn Thiên hành lễ. Hắn đã nghe Mạc Thương kể qua chuyện xông xáo bên ngoài, đem cả Đại Hạ hoàng triều quấy đến long trời lỡ đất của Tần Vấn Thiên. Nếu xét trên phương diện thực lực, hắn còn phải gọi Tần Vấn Thiên một tiếng tiền bối đây này.
- Tiểu tử, ngươi gọi ta là cái gì.
Cố lão đứng trên lưng yêu thú mình cưỡi, hai tay khoanh trước ngực, cười tủm tỉm nhìn Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên cười cười, lần nữa hành lễ, nói:
- Vấn Thiên vấn an ngoại công.
- Ha ha, tốt, tốt.
Cố lão cũng tiến lên đỡ Tần Vấn Thiên dậy, khuôn mặt tràn ngập dáng vẻ tươi cười.
- Ngoại công, Khuynh Thành vốn đã định về thăm người, thể cốt người có khỏe không.
Mạc Khuynh Thành đem tiểu Hinh Nhi giao cho Mạc Vũ, nàng tiến lên phía trước mà ôm lấy cánh tay Cố lão, giống như đã trở lại thời kì thiếu nữ vậy.
- Tốt, ta khỏe lắm. Ta còn đang định trách cứ ngươi vài câu đây, ngươi lại đã chặn họng ngoại công trước rồi.
Cố lão sủng nịch xoa xoa đầu Mạc Khuynh Thành. Mạc Khuynh Thành nhu hòa cười.
- Lão sư, người vẫn khỏe chứ ạ?
Tần Vấn Thiên nhìn về phía Mạc Thương cười nói.
- Ta thì có thể không khỏe chỗ nào chứ. Ngược lại Hoan sư tỷ của ngươi, chỉ sợ đến giờ vẫn cứ là ở bên ngoài bề bộn giải quyết chuyện của ngươi thôi.
Mạc Thương cười nói.
- Qua mấy ngày nữa ta sẽ đi đón sư tỷ trở về Sở quốc.
Tần Vấn Thiên cười nói:
- Ta cùng Khuynh Thành muốn đại hôn, lão sư, đến lúc đó người cũng phải làm trưởng bối chứng kiến cho chúng ta đấy.
- Được, bộ xương già này trông vậy mà vẫn còn dùng tốt lắm, ta đợi đấy nhé.
Mạc Thương cao hứng gật đầu. Vị đệ tử xuất chúng nhất này của hắn cuối cùng cũng đem Sở quốc đệ nhất mỹ nữ năm đó rước về rồi. Mạc Khuynh Thành ấy thế mà lại là ngoại tôn nữ của Cố lão - lão sư của hắn.
- Khụ khụ.
Cố lão ho khan vài tiếng, khiến cho Mạc Thương xấu hổ cười nói:
- Lão sư, ta thay người làm chân chạy vặt.
- Ngươi cái tên gia hỏa không có tiền đồ này. Ngươi là lão sư của Vấn Thiên, lần này liền tiện nghi ngươi rồi. Ngày đại hôn sẽ để cho ngươi bình khởi bình tọa cùng ta.
Cố lão nói đùa, mọi người đều cười lớn. Quan hệ ba đời này thật khiến người ta cảm thấy ấm áp.
Tửu lâu nhã gian ồn ào náo nhiệt, mọi người đều vây quanh Tần Vấn Thiên hỏi rất nhiều, vui vẻ hòa thuận, hồi lâu mới lục tục tán đi.
Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành cùng trở lại Mạc phủ, tên tiểu tử Mạc Phong kia còn lừa gạt Linh Duyệt tới Mạc phủ làm khách, người Mạc gia đương nhiên cao hứng vô cùng.
Một ngày sau đó, Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành đều bận rộn trợ giúp tiểu Hinh Nhi, Mạc Phong, Mạc Vũ, Linh Duyệt tận lực cải biến thể chất. Tiểu Hinh Nhi tuổi nhỏ nhất, tố tạo tốt nhất, lại có sự trợ giúp của Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành, đoán chừng tiểu nha đầu này đến năm mười tuổi là sẽ có thể câu thông tam trọng thiên, thượng võ Mệnh Tinh thần.
Lại qua thêm một ngày, Tần Xuyên mang theo người của Tần phủ rầm rộ kéo tới Hoàng thành Mạc phủ, huy động lực lượng toàn tộc Tần phủ để chuẩn bị một phần sính lễ thật hậu. Tuy rằng chẳng thể so bì với tài phú của Tần Vấn Thiên cùng với Mạc Khuynh Thành nhưng đây cũng đại biểu cho tâm ý của Tần Xuyên cùng cả Tần phủ, bọn hắn đều hết lòng hết sức muốn làm cho hôn lễ này thật hoàn mỹ.
Mạc gia đương nhiên là cao hứng, liền mở tiệc lớn, quý tộc tại Hoàng thành Sở quốc đều đến đây chúc mừng. Hai nhà nhân đó cũng ước định ngày đại hôn.
Vì thế, hoàng thất tuyên cáo thiên hạ, sẽ thiết yến toàn thành vào ngày đại hôn của Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành, khoản đãi tất cả các nhân sĩ nào đặt chân đến Sở quốc Hoàng Thành, đồng thời Sở quốc cũng sẽ xuất động toàn bộ lực lượng để duy trì trật tự, khống chế nhân số ra vào Hoàng thành.
Sở quốc chấn động. Vô số người đã từng nghe qua danh tiếng của Tần Vấn Thiên đều hướng Sở quốc mà tới, muốn tận mắt chứng kiến xem lễ đại hôn này có thể làm lớn đến nhường nào mà lại khiến quân vương Sở quốc tuyên cáo thiên hạ thiết yến toàn thành.
Để tuyên bố tin tức đại hôn, Tần Vấn Thiên tự mình viết xuống từng phong thiệp mời, sau đó triệu hồi không ít tinh thần chiến thú thiện trường tốc độ, để chúng đem thiệp mời đưa đến Hoàng Cực Thánh Vực. Tần Vấn Thiên của ngày hôm này triệu hoán được tinh thần chiến thú có thể coi là đỉnh cấp yêu thú của Thiên Cương Cảnh, tinh thần nguyên lực dồi dào sung mãn đủ để giữ chúng tới Hoàng Cực Thánh Vực ở nơi xa xôi, lại chỉ cần một chút thời gian mà thôi.
Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành danh chính ngôn thuận mà chung sống, hai người mỗi ngày ở bên nhau, ôm tiểu Hinh Nhi, tư thái như người phàm thường đến Hoàng thành Sở quốc du ngoạn, hưởng thụ nhạc thú của người bình phàm.
Thẳng đến một ngày, một đoàn cường giả rầm rộ mà kéo tới phía trên hoàng cung Sở quốc. Cửu đầu cường đại yêu thú của Thiên Cương Cảnh kéo theo long niện, bên trong long niện là một thân ảnh cuồng bá vô cùng, đầu đội vương miện, chính là chủ nhân Thanh Vân đế quốc. Vào thời khắc những người này hàng lâm Hoàng thành, cả hoàng cung Sở quốc chấn động. Trên không trung, những vị cường giả của Thanh Vân đế quốc phát ra khí thế khủng bố, hét lớn một tiếng:
- Sở thần Sở Vô Vi, nhanh chóng đến đây tiếp giá!
Thanh âm này làm chấn động khắp hơn mười dặm quanh hoàng cung, khiến cho vô số người ngẩng đầu nhìn về phía hoàng cung Sở quốc. Vào ngày thứ bảy, chủ nhân Thanh Vân đế quốc đã đến!