Thái Cổ Thần Vương ( Dịch Full)

Chương 908 - Tử Thương Thảm Trọng

Tử thương thảm trọng Tử thương thảm trọng viptruyenfull.com

Băng Giáp Giác Ma Long do các cường giả Huyết Ma Cung nhất mạch kết thành có được lực lượng công kích siêu cấp cường hoành. Cho dù là phải đối mặt với Tiên giai Khôi Lỗi Huyền Vũ cũng không rơi xuống thế hạ phong. Tuy nhiên giờ khắc này nó lại bị Yêu kiếm bổ đôi ra, một màn bất thình lình này làm tất cả mọi người phải chấn kinh.

Lúc này trong hư không còn có mấy tòa hung trận khủng bố khác, trong mỗi một toà hung trận đó đều có hàng trăm hàng ngàn cường giả, giờ phút này tất cả bọn hắn đều đưa mắt nhìn chằm chằm vào biến cố phía dưới mà trong lòng kinh hãi không thôi.

Đó là hình ảnh Mạc Khuynh Thành đang điên cuồng chà đạp lên Băng Giáp Giác Ma Long vừa bị Tần Vấn Thiên nhất kiếm bổ đôi ra. Hai vợ chồng này lại một lần nữa làm cho tất cả mọi người phải chấn kinh.

- Yêu kiếm kia.

Ánh mắt của mọi người nhìn chằm chằm vào Yêu kiếm dài mấy ngàn mét mà Tần Vấn Thiên đang cầm trong tay. Trên thân Yêu kiếm này đang có phù quang rực rỡ lưu chuyển, nhìn phảng phất như là một đám chữ viết cổ xưa vậy.

- Đó là phù văn gì mà xem không hiểu.

Tể Nghiêm nhìn chằm chằm vào Yêu kiếm kia nghĩ, lực lượng đáng sợ mà nó vừa phát ra kia hiển nhiên không thuộc về bản thân Tần Vấn Thiên mà chỉ có thể là thuộc về Yêu kiếm này. Yêu kiếm này phảng phất như vừa bị đánh thức dậy mà phát ra uy năng kinh thế.

- Rất nhiều cổ phù, đây hình như là một loại chữ viết xa xưa, không biết là thuộc về nơi nào.

Trong lòng mọi người chấn động, phù văn trên thân Yêu kiếm này hình như là Tiên phù vậy, trên phù văn có quang mang lóng lánh nổi bật giữa thiên địa, chính chúng đã khiến cho Yêu kiếm kích có thể phát ra uy lực không gì bì nổi.

Lúc này Băng Giáp Giác Ma Long trận đã bị phá vỡ, tất cả cường giả trong trận pháp cũng đã bị giết rồi, ngoài ra còn có rất nhiều người khác bị kiếm khí tru diệt. Xem ra con số thương vong so với Lôi Điện Bức Long do cường giả Tử Lôi Tông tổ hợp mà thành còn khốc liệt hơn. Dưới một kích này số người còn sống không đến một phần năm, chân chính có thể nói là thây phơi đầy đất. Ngoài ra, đại địa phía dưới Trượng Kiếm Tông nhất mạch đang không ngừng rạn nứt, mở rộng ra và sâu hoắm xuống dưới, bộ dáng nhìn như là từng cái mộ địa thiên nhiên được tạo ra để trực tiếp mai táng những cái thi thể đang rơi xuống kia.

Trận chiến đấu này quá mức khốc liệt, cho đến bây giờ đã có ba đại hung trận của Hoàng Cực Thánh Tông bị phá hủy rồi. Nào là Lôi Điện Bức Long do cường giả của Tử Lôi Tông nhất mạch biến thành, Băng Giáp Giác Ma Long do cường giả Huyết Ma Cung kết thành và Quỳ Ngưu đại trận do cường giả Đại Địa Môn nhất mạch tụ thành, tất cả đều lần lượt trận phá người chết. Trận chiến này có thể nói đã vượt qua trận chiến giúp Hoàng Cực Thánh Tông xưng bá Hoàng Cực Thánh Vực, nó đã đi vào lịch sử của Hoàng Cực Thánh Vực.

Bên phía Dược Hoàng Cốc thì tuy thương vong nhỏ hơn một chút nhưng cũng cực kỳ thảm khốc. Suy cho cùng thế lực của bên phía bọn hắn vốn yếu hơn Hoàng Cực Thánh Tông rất nhiều, nhân thủ của bên này chỉ bao gồm có cường giả của Dược Hoàng Cốc, chư Khôi Lỗi cùng với cường giả của Trượng Kiếm Tông nhất mạch. Bây giờ rất nhiều Khôi Lỗi bị phá hư, cường giả của Trượng Kiếm Tông nhất mạch thì bởi vì hung trận bị phá mà đồng dạng bị tử thương thảm trọng. Loại đại chiến cấp độ này đối với bất kỳ bên nào đều không dễ chịu chút nào.

Đương nhiên lý do khiến cho kết quả trận đụng độ này biến thành loại thảm cục như vậy cũng là do Hoàng Cực Thánh Tông đã chủ quan và có đánh giá sai lầm về thực lực của đối phương. Bọn hắn vốn tưởng rằng phe mình có khả năng tru diệt đối phương một cách dễ dàng.

Đáng sợ hơn là, cục diện thảm liệt của cuộc quyết đấu này đến bây giờ vẫn còn chưa kết thúc. Lúc này toàn thân Tần Vấn Thiên vẫn đang tắm gội trong tiên quang, phù văn màu trắng rực rỡ lưu chuyển trên người Tần Vấn Thiên giúp hắn có khả năng thúc giục ra phù quang màu thiên thanh trên thân Yêu kiếm. Tần Vấn Thiên và Yêu kiếm phảng phất như đã hóa thành nhất thể, hắn ngẩng đầu nhìn lên đám cường giả Hoàng Cực Thánh Tông với ánh mắt nóng rực, ánh mắt này phảng phất như có khả năng thiêu đốt hủy diệt linh hồn người ta vậy. Bộ dáng của Tần Vấn Thiên lúc này dường như muốn một kiếm bổ đôi mảnh thiên địa này ra vậy.

- Ô..n..g.

Đột nhiên Yêu kiếm kia nhảy múa rồi Tần Vấn Thiên nổi giận gầm lên một tiếng, hai tay giơ Yêu kiếm lên và bổ xuống đại địa phía dưới. Đám cường giả Huyết Ma Cung còn lại may mắn không chết lúc này ai nấy sắc mặt đều trắng bệch, xem ra Tần Vấn Thiên không tính toán thả cho bọn hắn một con đường sống rồi.

- Giết.

Trong ánh mắt Tần Vấn Thiên sát niệm đáng sợ xuất hiện, vừa mới rồi đám cường giả Huyết Ma Cung hóa thân thành Băng Giáp Giác Ma Long với tư thái vô thượng đã không ngừng chà đạp Khuynh Thành. Hiện tại, hắn muốn giết hết toàn bộ những người này để trả thù.

Sau một kiếm bổ ra, đại địa phía dưới liền xuất hiện thêm một cái vết nứt sâu hun hút, ánh kiếm mang theo phù văn vừa đến đám cường giả Huyết Ma Cung lập tức bị chém chết gần hết. Có thể nói là dưới một kiếm này, số lượng người còn sống mười không còn một. Cường giả thuộc nhất mạch thượng tầng của Hoàng Cực Thánh Tông và Huyết Ma Cung hầu như đã bị tuyệt diệt.

Tình thế lúc này có thể nói là cực kỳ thảm liệt, năm đó Đan Vương Điện cũng bị Tần Vấn Thiên cầm Yêu kiếm chém ra một kiếm mà bị tru diệt. Hôm nay cường giả Huyết Ma Cung dám dùng tư thái như vậy đối đãi với Mạc Khuynh Thành nên trong nháy mắt sau đó liền đã bị tiêu diệt. Tình thế của bọn hắn so với Đan Vương Điện năm đó thì còn thê thảm hơn rất nhiều.

Mối thù này rốt cục Tần Vấn Thiên đã báo được.

- Ô..n..g.

Trong không gian, yêu khí tàn phá bừa bãi rồi Yêu kiếm kia lại lần nữa được giơ lên. Tần Vấn Thiên lại hô một tiếng sát khiến cho trong lòng người Huyết Ma Cung ai nấy đều tuyệt vọng. Đối phương vẫn còn muốn giết nữa sao, muốn giết bọn hắn đến mức không còn một mống nào hay sao?

- Còn không ra tay đi?

Có cường giả Huyết Ma Cung còn sống ngẩng đầu nhìn về phía đám người Tể Nghiêm trong hư không nói. Những hung trận này còn chưa bị phá, tại sao bọn họ lại đứng ngây người ra đó nhìn xem Tần Vấn Thiên tàn sát người phe mình.

Tuy nhiên lúc này đi động thủ sao? Lúc này liệu có ai dám chạm vào phong mang của Yêu kiếm kia.

- Lực lượng đáng sợ bên trong Yêu kiếm này tuy đã bị thôi động nhưng tuyệt đối không thể duy trì được trong thời gian dài. Nếu cùng nhau công kích giết chết được Tần Vấn Thiên thì cuối cùng Yêu kiếm này cũng chỉ là một vật chết mà thôi .

Nghĩ đến đây, trong ánh mắt Tể Nghiêm ngoại trừ xuất hiện một tia kiêng kỵ ra thì còn có một tia tham lam nữa. Yêu kiếm này tuyệt đối là Tiên giai Thần binh, thậm chí phẩm chất của nó còn khả năng càng cao hơn nữa.

Tần Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn lên hư không rồi lập tức bước chân đi lên trên. Giờ khắc này Yêu kiếm trong tay Tần Vấn Thiên kia phảng phất như nhẹ như bông vậy. Tần Vấn Thiên tay cầm Yêu kiếm bay lên không, thần sắc lạnh lùng làm cho cả thiên địa đều phải thất sắc.

Những hung trận kia đều kiêng kỵ nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên. Đám người Tể Nghiêm thuộc về lãnh tụ nhất mạch của Hoàng Cực Thánh Tông cũng đã tự mình kết thành hung trận nhưng vẫn một mực không có ra tay vì bọn hắn tuy thuộc về Hoàng Cực Thánh Tông nhất mạch nhưng tuyệt đối không phải kẻ ngu si. Nếu không phải người của lãnh tụ nhất mạch thì Hoàng Cực Thánh Tông có chết bao nhiêu người đi nữa cũng sẽ không ai đau lòng cả. Tại trong mắt những người này, chỉ có nhất mạch bọn hắn mới là đại biểu chân chính cho Hoàng Cực Thánh Tông mà thôi. Ngay cả chín đại phái cùng với hai Hoàng triều hoặc là Đại Địa Môn và Trượng Kiếm Tông, cho dù nguyên khí đại thương nhưng chỉ cần lực lượng nòng cốt còn tồn tại thì sau khi chiêu cáo thiên hạ lại sẽ có một cái thế lực khác xuất hiện.

Bởi vậy, bọn hắn cũng không dám vọng động.

- Ô..n..g.

Đúng lúc này, Tần Vấn Thiên cầm trong tay Yêu kiếm lao nhanh về phía đám cường giả của Đại Thương Hoàng Triều nhất mạch do Thương Ưng cầm đầu.

- Lui.

Thương Ưng vô cùng cẩn thận hạ lệnh lui về sau, tuy nhiên sau khi kết thành hung trận, lực lượng công kích hay phòng ngự của bọn hắn đều trở nên siêu cường nếu như về tốc độ di chuyển thì lại trở nên chậm đi, đuôi to khó vẫy, khó mà khống chế được.

Trong khoảnh khắc Yêu kiếm kia đã chém tới, ánh kiếm xuyên qua thiên địa hư không mà chém xuống. Thấy vậy, Thương Ưng cũng nổi giận gầm lên một tiếng rồi khống chế hung trận phát ra lực lượng công kích mạnh nhất đánh về phía Yêu kiếm.

Nhưng ở phía dưới tuyệt thế phù quang của Yêu kiếm, tất cả công kích đều phảng phất như vô lực vậy. Thấy vậy, Thương Ưng vội nhanh chóng lui ra phía sau, bộ dáng muốn trực tiếp thoát ra khỏi hung trận để chạy trốn. Ngay sau đó kiếm đã hạ xuống chém vào trong trận pháp và huỷ diệt hết thảy. Dưới một kích này, không biết đã có bao nhiêu cường giả của Đại Thương Hoàng Triều nhất mạch bỏ mình.

Tuy nhiên Tần Vấn Thiên vẫn không dừng lại mà lại lần nữa xông lên muốn chém giết tiếp.

- Tán trận, tất cả lui về phía sau, đợi đến thời điểm lực lượng của hắn tiêu hao hết thì lại giết trở về.

Tể Nghiêm thấy một màn như vậy thì cũng biết sự tình không thể làm, đành phải tạm thời né tránh phong mang của Tần Vấn Thiên vì theo hắn nghĩ, loại trạng thái bùng nổ này của Tần Vấn Thiên tuyệt đối không thể duy trì được trong thời gian dài.

Thanh âm của Tể Nghiêm vừa dứt thì trong nháy mắt hung trận đã tản ra, tất cả các cường giả đều nhao nhao thoát đi, tránh xa khỏi phạm vi công kích của Tần Vấn Thiên.

Tu vi của Tần Vấn Thiên suy cho cùng còn yếu, tốc độ cũng không nhanh, muốn đuổi theo từng người này căn bản là việc không có khả năng. Vì vậy, hắn lại dừng ở trong hư không, huy động Yêu kiếm chém xuống đám người đang thoát đi ở phương xa. Theo đó liền có một số cường giả xui xẻo bị chém giết ở trong hư không.

Rất nhanh, đám cường giả Hoàng Cực Thánh Tông đã thoát đi sạch sẽ, chỉ còn lại có một số người bị trọng thương không có năng lực đào tẩu mà thôi.

Một màn quỷ dị như vậy làm cho người Dược Hoàng Cốc cùng với Trượng Kiếm Tông nhất mạch đều ngây dại, kinh ngạc nhìn Tần Vấn Thiên đang cầm Yêu kiếm đứng trong hư không.

Ánh mắt lão tổ Từ Thương của Trượng Kiếm Tông không nhúc nhích, cứ như vậy mà nhìn chằm chằm vào bóng lưng to lớn của thanh niên bạch y kia. Thân ảnh của nhân vật này dù mới ở thời kỳ thiếu niên mà tựa hồ đã có khả năng đỉnh thiên lập địa rồi.

- Tiểu tử, ngươi sẽ siêu việt vượt qua rất nhiều nhân vật thế hệ thiên kiêu của Hoàng Cực Thánh Vực, đạt đến độ cao mà ngay cả tiền nhân cũng không thể đạt đến được. Hoàng Cực Thánh Tông chẳng qua là đá đạp chân trên con đường trưởng thành của ngươi mà thôi. Ta đang mong đợi một ngày tài năng tuyệt thế chân chính của ngươi được lộ ra.

Trong lòng lão tổ Trượng Kiếm Tông thầm nói nhỏ. Hắn không khỏi nghĩ tới tình hình khi lần đầu tiên nhìn thấy Tần Vấn Thiên, khi đó hắn muốn thu Tần Vấn Thiên làm đệ tử nhưng lại bị tiểu tử này cự tuyệt. Khi đó hắn đã coi Tần Vấn Thiên là một tên vãn bối thú vị nhưng bây giờ hắn đã không dám coi Tần Vấn Thiên là một vãn bối để đối đãi nữa rồi. Cuối cùng sẽ có một ngày, quang mang của Tần Vấn Thiên sẽ nở rộ, so với các ngôi sao trong đêm tối thì còn chói loá hơn.

Đột nhiên trong hư không có hai cỗ khí tức khiến người ta sợ hãi hàng lâm. Mọi người nhìn lên thì thấy trong hư không có hai Tiên Cảnh cường giả đang đứng đó. Đó là Thánh Hoàng của Hoàng Cực Thánh Tông và Dược Hoàng, hai người vốn đối chọi gay gắt với nhau. Hai người cho dù không có nhìn xuống xem xét tình huống phía dưới nhưng trong lòng cũng đều rõ ràng, lúc này sắc mặt Thánh Hoàng không dễ nhìn cho lắm.

- Lão bất tử, ngươi đã rời khỏi Hoàng Cực Thánh Tông rồi, Tiên pháp này của ngươi lấy được từ đâu?

Thánh Hoàng lạnh lùng hỏi. So với Dược Hoàng thì hắn thành tựu Tiên vị sớm hơn, sự quen thuộc đối với cảnh giới càng cao hơn đối phương nhưng mà lúc này hắn lại cũng không làm gì được Dược Hoàng vì công pháp tu hành của Dược Hoàng tựa hồ còn lợi hại hơn Tiên pháp của hắn, sức công phạt cũng cường đại hơn.

- Cái này thì có gì liên quan tới ngươi chứ. Cho dù ta không làm gì được ngươi thì ngươi cũng không làm gì được ta, xem ra chúng ta cũng không ai giết được đối phương.

Dược Hoàng lạnh lùng nói. Bọn hắn cũng đã thành điểm mấu chốt ràng buộc đối phương không thể ra tay đối với người có cảnh giới thấp hơn bởi vì song phương đều không làm gì được đối phương. Một khi Dược Hoàng giết người Hoàng Cực Thánh Tông thì Thánh Hoàng cũng có thể tru diệt người Dược Hoàng Cốc, trừ phi là trong hai người bọn hắn có một người chết trước.

- Dừng ở đây đi.

Thánh Hoàng lạnh lùng nói rồi đưa mắt nhìn xuống đám người Tần Vấn Thiên cùng người Trượng Kiếm Tông nhất mạch phía dưới nói:

- Người Trượng Kiếm Tông nhất mạch phản bội Hoàng Cực Thánh Tông, toàn bộ sẽ bị tru diệt.

- Hoàng Cực Thánh Tông ngươi đều muốn diệt chúng ta, còn không cho chúng ta phản bội ư?

Từ Thương nhìn chằm chằm vào Thánh Hoàng nói, thái độ đã không có quá nhiều cung kính.

- Hừ, chờ chịu chết đi.

Thánh Hoàng quát lạnh một tiếng, khi hắn nói ra dừng ở đây là đã là chịu thiệt rồi. Hôm nay tại trong địa bàn của Hoàng Cực Thánh Tông lại để Dược Hoàng Cốc đưa người Trượng Kiếm Tông nhất mạch thuộc Hoàng Cực Thánh Tông đi, đây tuyệt đối là một vết nhơ trong lịch sử của Hoàng Cực Thánh Tông.

- Rút lui.

Dược Hoàng hạ lệnh một tiếng, theo đó các cường giả Dược Hoàng Cốc cùng với cường giả Trượng Kiếm Tông nhất mạch bắt đầu rút lui. Tần Vấn Thiên sau khi nhìn Thánh Hoàng trong hư không một cái rồi cũng lập tức đi lên trên lưng Huyền Vũ Khôi Lỗi. Phù quang trên Yêu kiếm cũng tiêu thất đi, lập tức kích thước của thanh kiếm này được thu nhỏ lại và được Tần Vấn Thiên thu lại. Sau đó Tần Vấn Thiên tự mình nhắm mắt lại, trực tiếp rơi vào trạng thái ngủ say.

- Vấn Thiên.

Mạc Khuynh Thành đi đến bên cạnh Tần Vấn Thiên nói.

- Hắn đã vượt qua giới hạn để chiến đấu đồng thời phát ra lực lượng mà tựa hồ cảnh giới của hắn còn chưa có thể có được, cứ để cho hắn ngủ một giấc thật tốt đi.

Dược Hoàng đi tới bên cạnh Tần Vấn Thiên nói. Mạc Khuynh Thành gật đầu rồi không có quấy rầy Tần Vấn Thiên nữa, chẳng qua là an tĩnh ngồi xuống bên cạnh Tần Vấn Thiên và đi theo các cường giả rút lui khỏi Hoàng Cực Thánh Tông.

Rất nhanh, tin tức về trận chiến này đã truyền khắp Thánh Hoàng Thành đồng thời dấy lên một trận sóng gió mạnh mẽ trước nay chưa từng có!

Bình Luận (0)
Comment