- Thật không ngờ a.
Phía ngoài, mọi người thấy Tà Vũ ra khỏi Trận Giới thì ai nấy đều hít sâu một hơi cố trấn áp sự chấn động trong lòng.
Bọn hắn lúc trước phỏng đoán người có thể chiến thắng là một trong các nhân vật thiên kiêu như Tà Vũ, Triệu Ngữ Yên, Hàn Lạc hoặc là những cường giả có cảnh giới cao mà không có dự liệu được sẽ có lực lượng mới xuất hiện. Một nhân vật không tầm thường nhưng lúc vừa mới đầu còn mơ hồ bị người ta khinh bỉ lại đã trở thành người chiến thắng sau cùng.
Hơn nữa, trận thắng lợi này không thể coi là may mắn. Nhân vật này trước sau đánh bại Khương Phong, Hàn Lạc, Triệu Ngữ Yên, Tà Vũ cùng với cường giả Thiên Tượng thất trọng. Tất cả những nhân vật được mọi người phỏng đoán là có thể sẽ trở thành người thắng sau cùng lại đều bị hắn đánh bại. Thậm chí trong số các nhân vật đó thì Tần Vấn Thiên lại có cảnh giới thấp nhất, tuy rằng có mượn trận pháp gia trì và có thể nói là có một phần vận khí nhưng trong Trận Giới có rất nhiều lực lượng gia trì mà chỉ có Tần Vấn Thiên có thể đi tới sau cùng tuyệt không chỉ hai chữ vận khí có khả năng khái quát được.
Nhất là tại tràng quyết đấu sau cùng, Tần Vấn Thiên đã triển lộ ra lực lượng công phạt tuyệt đối là siêu cường. Cho dù hắn không có mượn trận pháp gia trì thì việc vượt cảnh giới chiến đấu có lẽ đối với hắn mà nói cũng không có nhiều vấn đề, bằng không Hàn Lạc cùng Tà Vũ sẽ không lần lượt chiến bại.
Chỉ thấy thời khắc này, một vị cường giả Trích Tiên Cư đi lên phía trước rồi đưa tay vung ra. Trong sát na trận đồ trong hư không đã hóa thành một bức tranh bay vào trong bàn tay hắn, theo đó Trận Giới liền tiêu thất và thân ảnh Tần Vấn Thiên cùng những người khác đã cùng xuất hiện tại trước đại điện Trích Tiên Cư. Điều này làm cho Tần Vấn Thiên trong lòng buông lỏng, xem ra Thiên Ma Giáp Cốt sắp tới tay rồi.
Hắn không lo lắng chút nào việc sẽ xuất hiện chuyện ngoài ý muốn bên ngoài Trích Tiên Cư. Trích Tiên Cư có thể trở thành thế lực khổng lồ tại một thành, thậm chí là trên cả Vân Châu đại địa thì làm sao có thể thất tín đạo hữu, cho dù là bảo vật tốt hơn thì bọn hắn có lẽ cũng sẽ không cau mày vì suy cho cùng bọn hắn đã kiếm được rất nhiều. Nếu như Trích Tiên Cư đã có một lần thất tín thì đã sẽ là sai lầm trí mạng, làm cho sau này không ai tham dự đổ chiến do Trích Tiên Cư tổ chức nữa.
Trái lại Tần Vấn Thiên lại phải chú ý đến những người bị hắn đánh bại, việc hắn thắng đổ chiến cũng không phải là bí mật gì, tất cả mọi người đều chính mắt thấy mà Thiên Ma Giáp Cốt chính là vật mà bọn hắn mưu cầu. Nếu như tại Vô Ưu Thành Tần Vấn Thiên có bối cảnh tốt thì không sao còn nếu như không có bối cảnh thì những người kia rất khó lòng mà không sinh ra lòng tham.
Một sát na này, hắn có khả năng cảm giác được rõ ràng rất nhiều ánh mắt rọi vào trên người mình, nhất là ánh mắt của Tà Vũ vừa mới chiến bại là lạnh lẽo nhất. Hắn dĩ nhiên đã chiến bại, không có được Thiên Ma Giáp Cốt.
Lần này hắn muốn lấy Thiên Ma Giáp Cốt lại không phải là sử dụng cho chính hắn. Hắn thân là con nữ thành chủ, lại có cha là cường giả Tiên Đài cảnh giới, có thể nói là được trời ưu ái, không thiếu tài nguyên tu hành. Ngoài ra hắn cũng không am hiểu luyện khí, Thiên Ma Giáp Cốt tuy là trọng bảo nhưng đối với hắn mà nói không có tác dụng gì lớn.
Hắn sở dĩ tới nơi này để tranh đoạt Thiên Ma Giáp Cốt là vì chuẩn bị lễ vật gặp mặt cho một người sắp đến Vô Ưu Thành.
Người chính là một gã Luyện Khí Sư cường đại, hơn nữa thân phận bất phàm. Cho dù hắn là con của Vô Ưu Thành chủ thì cũng phải cung kính đối đãi. Người như vậy thì tài nguyên tu hành đương nhiên là không thiếu, hắn không có lễ vật gì tốt để đưa, đúng lúc này từ trong Trích Tiên Cư truyền ra tin tức là có Thiên Ma Giáp Cốt xuất hiện và được sử dụng làm vật đánh cược. Hắn lập tức tham dự vào lần đổ chiến này và đối với Thiên Ma Giáp Cốt cũng là bắt buộc phải có nhưng sau cùng lại thất bại rồi.
- Thiên Tượng nhị trọng cảnh, ta dĩ nhiên bại bởi hắn.
Lúc này không có gia trì, tất cả mọi người đều khôi phục khí tức vốn có. Trên thân thể Tần Vấn Thiên lộ ra khí thế của Thiên Tượng nhị trọng cảnh, cái này dưới cái nhìn của bọn hắn tuyệt đối là tương đối yếu kém. Trong số tất cả mọi người thì Tần Vấn Thiên đều được tính là tồn tại yếu kém. Trong khi đó hắn lại đánh bại tất cả mọi người, thắng được lần đổ chiến này.
Cái này không phải chỉ là suy nghĩ trong lòng Tà Vũ mà đồng dạng cũng là suy nghĩ trong lòng đám người Triệu Ngữ Yên. Chỉ thấy lúc này Triệu Ngữ Yên đưa mắt nhìn nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên với thần sắc không cam lòng. Thiên Ma Giáp Cốt đây chính là sư tôn mệnh lệnh cho nàng cần phải lấy được. Đó là một lần rèn luyện đối với nàng, hơn nữa sư tôn đã đáp ứng với nàng, chỉ cần nàng lấy được Thiên Ma Giáp Cốt thì liền dạy cho phương pháp sử dụng Thiên Ma Giáp Cốt để luyện chế ra Thần binh cứng rắn nhất và để cho nàng quan sát quá trình luyện chế Tiên giai Thần binh.
Sư tôn tuy rằng là Luyện Khí Tông Sư cấp Tiên giai nhưng Tiên giai Thần binh không phải là vật tầm thường, không phải ngươi muốn nói luyện chế là có thể luyện chế được vì nó đòi hỏi rất nhiều tài liệu và công phu. Cho dù là sư tôn nàng cũng rất ít khi ra tay luyện chế, càng không nói đến cơ hội quan sát. Lần này là kỳ ngộ khó được nhưng lại cứ như vậy vuột khỏi tay nàng.
- Không được, ta nhất định phải có được Thiên Ma Giáp Cốt.
Trong ánh mắt Triệu Ngữ Yên hiện lên một đạo phong nhuệ, cơ hội như vậy không thể bỏ qua, huống hồ không cầm được Thiên Ma Giáp Cốt mang về, sư tôn cũng sẽ thất vọng.
Lúc này, vị cường giả Trích Tiên Cư phụ trách đổ chiến thu trận đồ lại rồi đưa mắt nhìn về phía Tần Vấn Thiên , cười nói :
- Chúc mừng ngươi đã trở thành người thắng trận lần đổ chiến này, dựa theo ước định, Trích Tiên Cư sẽ đưa cho ngươi một bộ Thiên Ma Giáp Cốt nguyên vẹn, ngươi có thể kiểm tra lại .
Nói xong người này liền vung tay lên, tức khắc một cái trữ vật giới chỉ rơi vào trong tay Tần Vấn Thiên. Tần Vấn Thiên liền đưa ý thức xâm nhập vào trong đó, trong ánh mắt hiện lên một tia quang mang sắc bén, sau đó thu lấy trữ vật giới chỉ và nhìn lên bóng người trong hư không nói:
- Đa tạ tiền bối.
- Tại cuộc chiến này ngươi là người thắng, bảo vật đổ chiến tự nhiên là thuộc về ngươi, không cần nói cảm ơn.
Sau đó người nọ nhìn thoáng qua Tần Vấn Thiên, bình tĩnh mở miệng :
- Thân là người thắng đổ chiến, ngươi có thể ở lại Trích Tiên Cư một thời gian, lúc nào muốn ly khai cũng được. Đương nhiên nếu như ngươi cần Trích Tiên Cư bảo vệ khi ly khai thì cũng được, chẳng qua là phải chi ra một chút thù lao.
Người này nói như vậy hiển nhiên cho là khi Tần Vấn Thiên đi ra ngoài sẽ có người ra tay cướp đoạt bảo vật. Đây cũng là việc hay xảy ra sau khi Trích Tiên Cư hoàn thành mỗi lần đổ chiến, một số người thắng lợi đổ chiến lấy được trọng bảo sẽ thường xuyên yêu cầu Trích Tiên Cư được che chở, bảo vệ ly khai.
Suy cho cùng, người thắng đổ chiến có được trọng bảo tất sẽ có nguy hiểm. Một khi đi xuống khỏi bậc thang Trích Tiên Cư thì Trích Tiên Cư sẽ không còn có trách nhiệm đối với an nguy của ngươi nữa.
Mọi người đưa mắt nhao nhao nhìn vào Tần Vấn Thiên. Người này tựa hồ rất xa lạ, không biết hắn có yêu cầu Trích Tiên Cư che chở hay không, nếu như vậy thì có vài người có ý đồ với Thiên Ma Giáp Cốt sợ là sẽ khó khăn đây.
- Không cần, ta sẽ tự động ly khai.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói.
- Tốt.
Cường giả kia gật đầu rồi không nói thêm gì nữa, hắn đã nhắc nhở còn việc lựa chọn như thế nào thì do Tần Vấn Thiên tự suy tính, hắn hà tất phải nhiều lời.
Tần Vấn Thiên xoay người, chuẩn bị cất bước ly khai nơi này thì lại thấy một đạo thân ảnh xuất hiện ở trước mặt hắn. Người này Hàn Lạc thua ở trong tay Tần Vấn Thiên, hắn cười nói :
- Tại hạ Hàn Lạc, không biết các hạ xưng hô như thế nào?.
Tần Vấn Thiên đưa mắt nhìn Hàn Lạc một cái rồi mở miệng nói :
- Tần Vấn Thiên.
- Các hạ thiên tư phi phàm, chiến lực siêu cường, không biết xuất từ môn phái nào, thế lực nào?
Hàn Lạc cười ấm áp, hình như có suy nghĩ muốn kết giao a.
Nếu là tại thời điểm bình thường thì Tần Vấn Thiên có lẽ sẽ kiên trì giao lưu cùng đối phương nhưng lúc này tình hình đặc thù, hắn mới vừa có được Thiên Ma Giáp Cốt, lại càng không biết Hàn Lạc đến tột cùng là thật tâm hay giả dối nên cũng không muốn nhiều lời.
Lúc này lại có một người đi tới, nhìn Tần Vấn Thiên nói:
- Có thể giao dịch Thiên Ma Giáp Cốt đưa cho ta hay không, ta sẽ trả giá tốt.
Tần Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn người đứng ở trước mắt, đó cũng là người đã bại ở trong tay mình. Nàng là Triệu Ngữ Yên, thiên chi kiêu nữ của Kim Giáp Tông, nàng hiển nhiên là chưa từ bỏ ý định đối với Thiên Ma Giáp Cốt, vẫn muốn lấy được từ trong tay Tần Vấn Thiên.
- Xin lỗi, Thiên Ma Giáp Cốt đối với ta rất quan trọng.
Tần Vấn Thiên đạm mạc nói, loại bảo vật như Thiên Ma Giáp Cốt từ trước đến nay dù có tiền cũng không thể mua được. Chí ít tại tầng thứ của hắn hôm nay khả năng tiếp xúc với bảo vật như vậy không nhiều, có lẽ chờ sau khi hắn bước vào Tiên Đài cảnh thì mới có khả năng thường gặp được. Dù vậy thì đã cũng là chuyện sau này, trước mắt mà nói, hắn phi thường cần có Thiên Ma Giáp Cốt, làm sao có thể tặng cho Triệu Ngữ Yên được.
Dứt lời, Tần Vấn Thiên nhìn về phía Hàn Lạc khẽ gật đầu rồi lập tức bỏ đi, không dự định tiếp tục ở tại chỗ này nữa.
Trong ánh mắt Tà Vũ lóe lên một tia yêu tà rồi lập tức thấy hắn xoay người nhìn theo bóng lưng Tần Vấn Thiên và cước bộ cũng bước ra.
Không chỉ có Tà Vũ mà còn không ít người khác cũng nhao nhao đuổi theo, cả đoàn người trực tiếp theo bậc thang đi xuống mà ra khỏi Trích Tiên Cư.
Tần Vấn Thiên đi ở phía trước nhất, phía sau hắn có rất nhiều người đi theo xem náo nhiệt mà trong lòng có chút kỳ quái. Vị Tần Vấn Thiên này có chút không sáng suốt, tuy rằng hắn có thiên phú rất tốt, chiến lực siêu cường nhưng suy cho cùng cảnh giới còn thấp. Sau khi lấy được Thiên Ma Giáp Cốt lại cứ đường hoàng như vậy mà đi, lá gan quá lớn a.
- Thiên Ma Giáp Cốt này các hạ cầm trong tay e là sẽ bị bỏng tay đó, hay là giao cho ta đi.
Triệu Ngữ Yên đuổi kịp rồi sóng vai mà đi cùng Tần Vấn Thiên và bình thản nói :
- Bọn ta giao dịch, ta sẽ không bạc đãi ngươi.
- Ta đã nói là không đổi mà .
Tần Vấn Thiên có chút không vui nói.
Triệu Ngữ Yên cau mày, trên thân tràn ngập một tia lãnh ý rồi lại nghe nàng tiếp tục nói :
- Ta khuyên ngươi nên sáng suốt một chút thì tốt hơn, đừng không thức thời như vậy, ta lo lắng ngươi ngay cả Thiên Ma Giáp Cốt không lấy được mà tính mệnh cũng gặp nguy hiểm.
- Ngươi đang uy hiếp ta sao?
Tần Vấn Thiên đúng lúc đưa mắt nhìn qua, nhìn chằm chằm vào Triệu Ngữ Yên nói.
Triệu Ngữ Yên đồng dạng quay đầu lại nhìn chằm chằm vào con mắt ngạo nghễ lạnh lùng của Tần Vấn Thiên, trong mắt của nàng cũng đồng dạng lóe ra ngạo khí, nói:
- Là như vậy thì như thế nào?.
Thân thể hai người ở rất gần, khí tràng qua lại va chạm vào nhau rồi có một cỗ uy áp lan tràn ra, sau đó Tần Vấn Thiên lạnh lùng phun ra một chữ nói :
- Cút đi.
- Nếu như còn tiếp tục đi theo tại hạ, đừng trách ta không khách khí.
Nói xong Tần Vấn Thiên liền rảo bước nhanh hơn trực tiếp bỏ qua Triệu Ngữ Yên, một đạo thanh âm lạnh lẽo lưu lại làm cho người phía sau hơi chậm lại cước bộ.
Triệu Ngữ Yên nghe được lời này thì chau mày, trong mắt nàng loé lên một tia sát khí, dám bảo nàng cút đi?
- Ngươi cho rằng có chiến lực không tệ là có thể tuỳ ý càn rở sao ?
Thân thể Triệu Ngữ Yên lập loè rồi trên thân mơ hồ xuất hiện lực lượng tinh thần đáng sợ. Tần Vấn Thiên cho dù có chiến lực không tệ nhưng tu vi của hắn mới là Thiên Tượng nhị trọng cảnh giới, không có trận pháp gia trì công kích thì có thể làm gì được mình?
Dám nói năng lỗ mãng, đơn giản là muốn chết.
Tốc độ của Tần Vấn Thiên càng lúc càng nhanh, lúc này chỉ thấy dưới chân hắn xuất hiện một đạo ánh sáng loá mắt nhìn như một cái phi toa đang mang theo thân thể của hắn cấp tốc bay đi. Đây là bảo vật Tần Vấn Thiên lấy được khi tiêu diệt Hoàng Cực Thánh Tông và tru sát rất nhiều cường giả Chiến Tiên Cung.
- Hừ.
Triệu Ngữ Yên thấy một màn như vậy thì cười lạnh nói rồi huy động bàn tay, tức khắc dưới chân nàng cũng có thải quang lộng lẫy xuất hiện rồi mang theo thân thể nàng cấp tốc lao đi truy kích theo Tần Vấn Thiên.
Trên người nàng tinh thần chi mang càng thịnh, âm thanh ào ào truyền ra rồi tinh thần tỏa liêm dấy lên khuấy động cả phong vân. Ngay sau đó tất cả lập tức bỗng nhiên công kích về phía Tần Vấn Thiên, cả không gian xuất hiện hàng vạn hàng nghìn tỏa liêm đuổi sát theo thân thể Tần Vấn Thiên !