Lời Tần Vấn Thiên vừa nói ra, mọi người đều rung động.
Người Thánh Địa Khương thị nhất mạch đến Vân Châu, người vừa đến, phủ thành chủ lập tức thiết yến chào đón, nhưng bây giờ thanh niên này dám ở trước mặt mọi người uy hiếp phủ thành chủ, hắn chán sống rồi sao?
Mọi người ở đây, bao gồm cả cường giả Khương thị nhất mạch đều nghiêm túc đánh giá Tần Vấn Thiên, tay cầm Tiên binh, chân đạp Tiên toa, đôi mắt thâm thúy, khí thế phi phàm, mở miệng uy hiếp người phủ thành chủ, ngay cả Bộ Yên Vũ và Tà Sư đều không đáp lời, bọn họ đang quan sát Tần Vấn Thiên.
Người tài ba trong Tiên Vực quá nhiều, mặc dù thực lực ngươi mạnh mẽ hơn so với đối phương, nhưng cũng phải nhìn rõ đối phương có bối cảnh hay không, có đúng là người mà ngươi có thể động vào hay không, nếu không thì hỏng hết, sẽ gặp họa sát thân ngay lập tức, thậm chí là tai ương diệt tộc, vấn đề này tuyệt đối không phải nói bừa, thí dụ như phủ thành chủ Vô Ưu Thành dám bắt người ở trong thành, không nghi ngờ gỉ đó là do bọn họ cường đại, nhưng bọn họ muốn bắt người cũng phải nhìn người đó là ai, có bối cảnh đại thế lực gì khác hay không.
Tần Thanh là nữ tử trong Tần gia, không có bối cảnh lớn, bọn họ mới dám trực tiếp bắt người.
Trong Tiên Vực, có một số người điên cuồng ngang ngược nhưng không có mắt, thường thường cho phép mình ức hiếp người nhỏ yếu, về sau lọt vào tai ương diệt tộc, loại chuyện này nhìn mãi đến quen mắt.
Bao gồm cả lão tổ tông Khương Triều của Khương thị nhất mạch, người sáng chế ra Khương thị nhất mạch cường đại đến mức nào chứ, ngay cả Tiên Đế cũng phải cầu hắn, nhưng kết quả không phải là bị đối phương giết chết hay sao, mặc dù trước khi chết còn kéo theo kẻ thù chết cùng, nhưng vẫn để lại mầm tai vạ cho Khương thị nhất mạch, dù không bị diệt tộc, nhưng Khương thị nhất mạch liên tục gặp phải đả kích, từ đó xuống dốc không phanh, sau này không thể lớn bằng lúc trước.
Triệu Ngữ Yên, Tà Vũ, Hàn Lạc đều nhìn Tần Vấn Thiên, trong lòng sinh ra nhiều ý định khác nhau, bọn họ đang đoán xem, người lúc trước cướp đoạt Thiên Ma Giáp Cốt ở Trích Tiên Cư là nhân vật nào?
Ngay cả Tần Thanh, đôi mắt đẹp của nàng luôn nhìn đến Tần Vấn Thiên, con mắt ửng đỏ, cơ thể mảnh mai nhỏ nhẹ run rẩy, trong lòng hô.
- Tần đại ca.
Tần Thanh không ngờ rằng Tần đại ca lợi hại như vậy, hơn nữa còn dám trực tiếp giết đến phủ thành chủ, dùng cuồng ngôn uy hiếp các cường giả.
Bộ Yên Vũ nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, mở miệng hỏi.
- Ngươi là người thế lực nào dám ăn nói bất kính như thế.
Dù sao Bộ Yên Vũ cũng là thành chủ một phương, bị một tiểu tử yếu hơn uy hiếp, tất nhiên nên có khí thế của thành chủ, nhưng nàng cũng không dám trực tiếp xuống tay với Tần Vấn Thiên, không làm rõ ràng nội tình của Tần Vấn Thiên, nàng còn có chút kiêng kỵ, một tiểu tử cảnh giới Thiên Tượng nhị trọng lại có hai món Tiên binh, bản thân hắn cũng đã chứng minh một chuyện, nếu như nói sau lưng Tần Vấn Thiên không có cường giả Tiên Thai cảnh chống lưng, ai mà tin tưởng?
Tần Vấn Thiên chỉ nhìn sơ qua Bộ Yên Vũ, ánh mắt của hắn nhìn lên người Tần Thanh, nói.
- Tần Thanh, ai bắt ngươi đến đây?
Ánh mắt Tần Thanh nhíu lại, thấp giọng nói:
- Tần đại ca.
- Ai.
Tần Vấn Thiên lại hỏi.
Ánh mắt Tần Thanh tìm trong đám người, lập tức ánh mắt của nàng nhìn một vị cường giả phía sau phủ thành chủ, chỉ vào người kia nói.
- Là hắn.
Ánh mắt của Tần Vấn Thiên cũng nhìn sang, nhìn về phía kẻ ngày trước đi Tần Gia bắt người, còn làm Tần Mộc bị thương, bắt Tần Thanh mang đi.
- Bành!
Ánh sao bạo phát, chỉ trong một giây, trên người Tần Vấn Thiên bộc phát ra uy thế khiến người ta sợ hãi, một tiếng nổ vang thật lớn sinh ra, thân thể của hắn bay thẳng về phía người nọ, trong bàn tay Tần Vấn Thiên xuất hiện phù quang ngập trời, phù quang cực kì khủng bố, một chưởng ấn làm người ta phải sợ hãi bộc phát, hắn vươn tay công kích người kia.
Cường giả kia chính là nhân vật Thiên Tượng ngũ trọng, ngay khi Tần Vấn Thiên bạo phát, thân thể của hắn lui về phía sau, nhưng tốc độ của chưởng ấn quá nhanh, mang theo lực lượng trấn áp khiến người ta sợ hãi, hơn nữa còn ẩn chứa uy năng ngập trời, Trấn Thiên Tiên Ma Quyết, sau khi tu hành cường đại là có thể tiêu diệt Tiên Ma, Tiên Ma Luyện Thể thuật, nhục thân như Tiên Ma, cả hai đồng thời bạo phát, lực lượng trấn áp kinh khủng đến bực nào.
Một tiếng nổ mạnh vang lên, người nọ bất ngờ không kịp đề phòng nên bị đánh phun máu tươi, sắc mặt của hắn thay đổi, hắn nhìn thấy một phi toa bay qua, phốc một tiếng, máu tươi bắn tung tóe, đầu lâu của hắn bay ra khỏi thân thể và chết thảm tại chỗ, bị Tần Vấn Thiên cường thế tru diệt.
Cảnh tượng này làm rất nhiều người cảm thấy thân thể lạnh lẽo, đúng là một kẻ cuồng vọng, dám trực tiếp giết người trước mắt mọi người.
Thành chủ Bộ Yên Vũ Vô Ưu Thành và phu quân nàng là Tà Sư đều là cường giả Tiên Thai cảnh, hoàn toàn có năng lực ngăn cản Tần Vấn Thiên, nhưng bọn họ không ra tay, giống như đang muốn nhìn người này là thần thánh phương nào, bọn họ thấy được thủ đoạn công phạt khiến người ta sợ hãi trên người Tần Vấn Thiên, đây tuyệt đối là thần thông công phạt Tiên giai.
- Trên thân người này có phù quang lưu chuyển, mơ hồ làm cho nhục thân thả ra uy áp ác liệt, chỉ sợ là thủ đoạn luyện thể vô cùng cường hoành, bàn tay của hắn cũng có phù quang ngập trời và cực kì mạnh mẽ, giống như máu thịt trên người mạnh mẽ không gì sánh bằng, có thần uy đáng sợ, hắn chắc chắn đã tu hành công pháp cường đại.
Cho đến bây giờ, tất cả những gì Tần Vấn Thiên biểu lộ ra đều phi phàm, lúc này Bộ Yên Vũ cũng có chín phần cho rằng Tần Vấn Thiên đến từ thế lực cường đại.
Không chỉ có Bộ Yên Vũ, những người khác cũng cho rằng như thế.
- Cường giả Thánh Địa Khương thị nhất mạch đến đây, lại có người đến phủ thành chủ ngang ngược làm loạn, Bộ thành chủ, tốt xấu gì ngươi cũng phải nói một câu đi.
Lúc này có một giọng nói truyền ra, người nói chuyện chính là Đại trưởng lão Kim Giáp Tông, sư tôn của Triệu Ngữ Yên, đương nhiên hắn biết Tần Vấn Thiên, lúc Tần Vấn Thiên xuất hiện thì nội tâm hắn run rẩy, tiên niệm của hắn lúc trước che chở Triệu Ngữ Yên muốn giết Tần Vấn Thiên, lại bị Bạch Vô Nhai xuyên qua tiên niệm tiến vào trong đầu bản tôn, người đó có khả năng hủy diệt hắn, sao hắn không hiểu Tần Vấn Thiên có hậu trường cực kỳ đáng sợ chứ.
Lúc này, nếu như phủ thành chủ đối phó Tần Vấn Thiên, như vậy phủ thành chủ chắc chắn sẽ bị san bằng thành bình địa, Đại trưởng lão Kim Giáp Tông lên tiếng là mang theo ý đồ xấu..
- Mẫu thân, lúc trước chính là người này tham gia Trích Tiên Cư đoạt Thiên Ma Giáp Cốt, tiên niệm của Đại trưởng lão Kim Giáp Tông cũng xuất hiện ở đó, hắn biết người này, sau đó còn bị một cường giả mặc áo trắng thần bí nói một chữ cút, làm cho tiên niệm của lão gia hỏa này biến mất.
Mặc dù bản tính của Tà Vũ lệch lạc, nhưng thấy Tần Vấn Thiên ác liệt như vậy, lời nói của Đại trưởng lão Kim Giáp Tông giống như đang gây xích mích, hắn sao không hiểu đối phương có dụng tâm hiểm ác chứ.
Bộ Yên Vũ ngưng mắt nhìn Tần Vấn Thiên, càng thêm xác định ý nghĩ của mình, xem ra Đại trưởng lão Kim Giáp Tông có khả năng biết chút gì đó, vừa nghĩ như thế, thanh niên thần bí trước mắt có khả năng đến từ siêu cấp thế lực bên ngoài, là thế lực phủ thành chủ không thể đắc tội nổi.
- Các hạ, ngươi là người phương nào, lại đến làm loạn trong phủ thành chủ của ta.
Bộ Yên Vũ nhìn chằm chằm và nói với Tần Vấn Thiên, Tần Vấn Thiên vẫn không để ý, chẳng qua chỉ lạnh lùng nhìn nàng một cái, sau đó ánh mắt hắn nhìn về phía Khương Cuồng, mở miệng nói.
- Khương thị nhất mạch đến đây, ta không nên đến quấy rầy, nhưng muội muội ta bị phủ thành chủ cưỡng ép mang đến, ta chỉ có thể đến đây dẫn nàng trở về, Khương thị nhất mạch có thể cho Tần mỗ một ân tình mọn hay không?
Sở dĩ Tần Vấn Thiên cường thế như thế đến đây, chính là vì tạo thành một loại giả tưởng, làm cho người khác nghĩ hắn có bối cảnh cực mạnh.
Trong Tiên Vực, nhu nhược thua cường thế, ỷ mạnh hiếp yếu đã nhìn mãi quen mắt, chỉ có làm người khác nghĩ rằng ngươi có bối cảnh cường đại mới không dám động đến ngươi, hơn nữa, trên người hắn có Tiên binh, lại có Tiên pháp công phạt đáng sợ, dễ dàng làm cho người ta suy nghĩ nhiều.
Đương nhiên, đây cũng là chuyện bất đắc dĩ mà thôi, hắn muốn cứu Tần Thanh cũng chỉ có thể làm như thế, không có cách nào khác.
- Đương nhiên không thành vấn đề.
Khương Cuồng vẫn im lặng quan sát Tần Vấn Thiên, đã biết thân phận của bọn họ, lại còn dám làm càn như thế, hắn cũng muốn biết người này là nhân vật phương nào.
- Chẳng qua, ít nhất ngươi phải nói cho ta biết ngươi là ai? Nếu không, ngươi có tư cách gì mà đòi người từ ta?
Ba chữ 'Ngươi là ai' trong miệng Khương Cuồng, không chỉ là hỏi dò tên của Tần Vấn Thiên đơn giản như vậy.
Chuyện cười, một cường giả cảnh giới Thiên Tượng nhị trọng, lẽ nào chỉ bằng vào sức chiến đấu cường hoành, giết một người là có thể dẫn người bên cạnh Khương Cuồng đi?
Nói vậy, Khương thị nhất mạch không đủ phân lượng.
Dù Tần Vấn Thiên là ai, dù hắn có bối cảnh cường hoành đi nữa, muốn dẫn người đi, lại thêm hành động trước mắt của Tần Vấn Thiên, có lẽ việc này cực kì khó.
Xung quanh lại im lặng, có Khương Cuồng đến chủ trì đại cục, đương nhiên người của phủ thành chủ sẽ không nhúng tay, bọn họ vốn hi vọng như thế, như vậy phủ thành chủ có thể hoàn toàn đứng làm người qua đường, không đắc tội bất kỳ bên nào.
Tất cả mọi chuyện đều do người Khương thị nhất mạch chống đỡ, nếu như thanh niên cuồng vọng này không có nội tình mạnh mẽ, có lẽ không chỉ không đưa Tần Thanh đi ngay trước mặt người Khương thị nhất mạch, mà ngay cả chuyện hắn có thể rời khỏi đây được không cũng là vấn đề.
- Ngươi không chịu thả người sao?
Thần sắc của Tần Vấn Thiên lạnh lẽo, nhưng trong lòng cũng trong có vài suy nghĩ khác.
Dù sao Khương Cuồng cũng là người Khương thị nhất mạch đi ra, sao có thể dễ dàng cho hắn dẫn người đi chứ, nếu như nói phủ thành chủ sẽ kiêng kị khi hắn cường thế, nhưng người Khương thị nhất mạch thì chưa chắc, bọn họ được xưng là thế lực đỉnh cấp trên Vân Châu.
Nếu như Tần Thanh không bị chú ý thì tốt, tiếc là Tần Thanh vừa vặn bị Khương Cuồng chú ý.
- Vậy phải xem ngươi có tư cách để cho ta thả người hay không.
Trong ánh mắt Khương Cuồng hiện ra một tia sắc bén, hắn ngưng mắt nhìn Tần Vấn Thiên, hắn vừa mới vào tiệc rượu trong phủ thành chủ thì có người đến đây nháo sự, hắn rất muốn nhìn một chút, Tần Vấn Thiên có bao nhiêu lực lượng.