Thái Cổ Thần Vương ( Dịch Full)

Chương 954 - Mất Mặt Đến Cực Điểm

Mất mặt đến cực điểm Mất mặt đến cực điểm vipTruyenGG.com

Tần Vấn Thiên đắm chìm ở trong phù quang vô tận, trên người dường như mặc khôi giáp phù văn, không ai bì nổi, trong miệng hắn phát ra mỗi một chữ đều chấn động lòng người như vậy.

Giờ phút này, người thanh niên nhìn như tầm thường này lại phát ra ánh sáng còn chói mắt hơn các nhân vật thiên kiêu của thế lực lớn ở Vân Châu đại địa, dường như hắn mới là nhân vật chính, những người khác đều cút đi, không được đến gần chuông Cửu Tiên này, người vi phạm sẽ giết không tha.

Người cuồng ngạo như vậy, sợ rằng quận vương Giang Lăng quận cũng không dám làm, nhưng cường giả Thiên Tượng cảnh tam trọng nho nhỏ này lại làm như vậy, hơn nữa khiến cho sắc mặt của những nhân vật thiên kiêu này tái xanh, lại không có lời nào chống đỡ, bị giẫm đạp đánh bại như thế, cường thế ép qua, cho dù bọn họ phản bác vẫn sẽ yếu ớt.

- Là ngươi, ngươi giết Hiên Trúc.

Đúng lúc này, một tiếng kêu kinh ngạc truyền ra, chỉ thấy trước vị nữ tử Tử Diễm tông nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên, giờ phút này nàng đã có thể xác định, Hiên Trúc tuyệt đối là do Tần Vấn Thiên giết chết, chính là tiếng chuông này khiến cho Hiên Trúc ngã xuống.

- Tiếng chuông, tiếng chuông kia bị ngươi gõ lên, Hiên Trúc chết vào trong tay ngươi, ngươi mượn uy thế tiếng chuông của chuông Cửu Tiên, tập kích bất ngờ giết chết Hiên Trúc.

Trong mắt nữ tử kia dường như phun ra lửa, nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên.

Chỉ thấy ánh mắt của Tần Vấn Thiên đầy sắc bén, lạnh lùng đảo qua trên người nữ tử kia, trong nháy mắt, nữ tử kia cảm thấy toàn thân đều ớn lạnh.

- Hắn tính là thứ gì, ta giết hắn còn cần phải tập kích bất ngờ sao? Những kẻ được gọi là thiên kiêu cũng không chịu nổi một đòn, Hiên Trúc củaTử Diễm tông ngươi giống như con kiến hôi vậy, còn nịnh hót người của Thất Kiếm tông trục xuất những người khác, quả thực buồn cười, một ánh mắt trực tiếp giết hết, đáng buồn tới mức nào.

Thần sắc Tần Vấn Thiên bình tĩnh, vẫn chắp hai tay sau lưng, chăm chú nhìn nữ tử Tử Diễm tông, mở miệng nói:

- Ta vốn không muốn trêu chọc thị phi, bằng không ngươi làm sao có thể đứng ở đây nói chuyện, hiện tại còn dám càn quấy, ngươi muốn chết sao?

Chữ chết vừa thốt ra, toàn thân nữ tử kia tất cả run rẩy, ánh mắt Tần Vấn Thiên dường như ẩn chứa một luồng khí sắc bén xuyên qua thân thể, nàng run rẩy, môi chấn động, nhưng lại không có cách nào lại thốt ra bất kỳ lời nào, nàng không dám tiếp tục nói, chỉ là trong miệng phát ra một tiếng hừ lạnh, mọi người lập tức hiểu rõ, trong lòng nữ tử này đã sinh ra cảm giác khủng hoảng, ở dưới uy thế Tần Vấn Thiên, cuối cùng nàng lại khiếp sợ đến mức ngay cả lời cũng không dám nói.

Tần Vấn Thiên trước mắt cường thế vô song, cho dù là những đệ tử thế lực cao cấp của Vân Châu đại địa, hắn cũng hoàn toàn không quan tâm, nói động thì động, thậm chí không ai nghi ngờ hắn dám giết những người đó.Tử Diễm tông vẫn là thế lực của Giang Lăng quận, hắn đã giết qua Hiên Trúc, thêm người khác cũng không nhiều, nữ tử này không dám trêu chọc hắn cũng là bình thường, bằng không người thanh niên này dưới cơn nóng giận, chỉ sợ cũng có thể khiến cho nữ tử này hương tiêu ngọc vẫn.

- Hóa ra, trước Xa Viên, tiếng chuông Cửu Tiên là do hắn gõ lên.

Phía xa có người mở miệng nói, bọn họ kinh ngạc nhìn Tần Vấn Thiên, người này không tầm thường, chỉ là lúc trước ẩn nhẫngiấu mình, lại không nghĩ đến mỗi người đệ tử thế lực lớn đều khinh thường hắn, không coi hắn ra gì, thậm chí muốn tiêu diệthắn, lúc này mới dẫn tới người thanh niên này để lộ ra bản tâm cuồng vọng.

- Quả thật là lợi hại, vốn mọi người vẫn suy đoán là bản thân chuông Cửu Tiên hiển linh, lại không nghĩ đến là bị hắn gõ lên, thật sự mạnh mẽ, vượt qua Xa Viên, làm được chuyện mà những nhân vật thiên kiêu của thế lực lớn không có người có thể làm được, những thiên kiêu khinh thường người thanh niên này, nhưng không biết người tu vi cảnh giới Thiên Tượng tam trọng đã làm được chuyện bọn họ không có cách nào làm được, nhất là Khương Yển nhân vật thiên kiêu một mạch Khương thịnày, hắn chính là người của thế lực luyện khí, được khen là thánh địa luyện khí của Vân Châu đại địa, thành tựu trên thần văn tất nhiên là cực cao, nhưng Khương Yển này căn bản không có cách nào khiến cho tiếng chuông của chuông Cửu Tiên truyền ra ngoài, chỉ là từng tiếng động vang lên, chênh lệch rất lớn.

Phía xa có người không tự chủ khẽ nói, nhưng người nơi đây có lỗ tai thính tới mức nào, chỉ thấy sắc mặt Khương Yển tái xanh, lại không thể nói được lời nào, mấy người phía sau hắn lại lạnh lùng nhìn qua hướng đó, mắt giống như lợi kiếm.

Mất mặt, ở đây có tương đối nhiều người của thế lực khác, Khương Yển này chính là nhân vật thiên kiêu của thánh địa luyện khí Vân Châu đại địa đi ra, trước đây không lâu hắn còn cao cao tại thượng không ai bì nổi, hắn là hậu đại của Khương triều truyền kỳ thời cổ đại, nhưng ở trên luyện khí lại kém hơn Xa Viên của Kỳ Môn Tiên Phủ, điều này còn có thể nghe được, nhưng bị một người cảnh giới thấp giật lại khoảng cáchlớn như vậy, lại có vẻ hơi mất thể diện, nhất là Khương Yển vẫn điên cuồng vô biên, khinh thường người thanh niên kia.

Đây quả thực là đánh vào mặt, Khương Yển thậm chí đã cảm giác được rất nhiều ánh mắt rơi vào trên người hắn, trên mặt hắn lập tức nóng hừng hực, rất khó tiếp nhận được.

- Ngươi đã sớm biết?

Mộ Nham đứng ở bên cạnh, nhìn Xa Viên, dứt khoát hỏi ra.

- Đúng, trước đó ta lại đoán được là Thiên Vấn huynh, Thiên Vấn huynh hắn hiển nhiên mạnh hơn ta, hiện tại từ trận chiến đấu này có thể thấy được, hình như không chỉ mạnh hơn ta một chút, hơn nữa còn là khoảng cách không hề nhỏ, đây chính là nhường sao? Ta cảm thấy xấu hổ.

Xa Viên không ngần ngại chuyện biết Tần Vấn Thiên gõ chuông Cửu Tiên mới cùng Tần Vấn Thiên kết giao bằng hữu, đây vốn chính là chuyện rất tự nhiên, Tần Vấn Thiên có chỗ thu hút hắn, hai người mới có thể trở thành bằng hữu tốt, bằng không Xa Viên căn bản không quen biết Tần Vấn Thiên, hai người không quen, lẽ nào chỉ nhìn nhau một cái lại trở thành bạn tốt sao?

- Ha ha, ở phương diện này ngươi cũng sẽ không bằng người ta, chỉ có điều ngươi chí ít mạnh hơn Khương Yển nhiều.

Mộ Nham cười nói, giọng điệu hoàn toàn không che giấu, khiến cho Khương Yển càng có cảm giác bị người tát bạt tai nóng hừng hực.

- Khương Yển?

Ánh mắt Xa Viên cố ý nhìn về phía Khương Yển, trên mặt có vài phần giễu cợt, hắn lạnh lùng mở miệng:

- Khương Yển trước đây không lâu còn sỉ nhục Thiên Vấn huynh, hiện tại cũng cảm giác buồn cười, đơn giản là tự rước lấy nhục.

- Xa Viên, ngươi im lặng.

Khương Yển lớn tiếng quát, lúc này hắn đã vô cùng khó xử, Xa Viên cuối cùng lại còn không chịu buông tha cho hắn.

- Thế nào, không cho người ta nói sao? Vừa rồi ngươi không phải rất điên cuồng sao? Ngươi không phải con cháu một mạch Khương thị, thánh địa luyện khí của Vân Châu đại địa sao, người khác không có tư cách nói chuyện cùng ngươi, không phải cùng đẳng cấp với người, thậm chí mở miệng cũng phải chết, hiện tại, Thiên Vấn huynh đứng ở nơi đó, ngươi ngay cả dũng khí tiến lên cũng không có, nếu như ta là ngươi, ta lập tức trở về gia tộc bế quan, nếu không có đột phá, cả đời cũng sẽ không ra ngoài, không xuất hiện ở trước mặt người khác.

Hai tay Xa Viên khoanh trước ngực, phát ra lời châm chọc, Khương Yển tức giận đến mức thân thể cũng bắt đầu có chút chấn động.

- Được rồi, các ngươi cần phải đi, ở chỗ này chỉ càng thêm khó xử.

Mộ Nham lạnh lùng nói.

Chu Hành Sơn hình như vẫn không dám, hắn nhìn vào Tần Vấn Thiên, mở miệng nói:

- Ngươi mượn thế của chuông Cửu Tiên, nắm giữ khả năng sánh vai với chúng ta, chỉ có điều ngoại lực cuối cùng cũng chỉ là ngoại lực, trừ khi ngươi vĩnh viễn ở lại trước chuông Cửu Tiên không ra, bằng không chúng ta sẽ lấy mạng của ngươi.

Vừa dứt lời, Chu Hành Sơn xoay người rời đi, hoàn toàn không ngừng chạy.

- Chuông Cửu Tiên hiển linh, thời khắc phong vân của Phiêu Tuyết thành sẽ nổi lên, ngươi vẫn quá non.

Thư Lộ Diêu cũng khẽ nói tiếng, sau đó rời khỏi nơi đây.

Nghê Phượng bị thương nặng nhất, ánh mắt nàng giống như lợi kiếm bắn về phía Tần Vấn Thiên, mang theo sự không cam lòng rời đi.

Đám người Khương Yển, Bùi Khiếu đều rời đi, nhưng bọn họ đều căm hận Tần Vấn Thiên, trong nháy mắt, tất cả nhân vật thiên kiêu của những các thế lực đều rời đi, trướcchuông Cửu Tiên coi như đã trở nên yên tĩnh, ánh mắt mọi người xung quanh nhìn về phía Tần Vấn Thiên đã không giống trước, người này liên hệ được với chuông Cửu Tiên, gõ ra tiếng chuông vượt qua Xa Viên, không biết có thể tiến thêm một bước, mở ra huyền bí của chuông Cửu Tiên hay không.

- Thiên Vấn huynh, lợi hại.

Xa Viên và Mộ Nham đi lên phía trước, chỉ thấy Xa Viên nhìn Tần Vấn Thiên giơ ngón tay cái lên, trong mắt có sự bội phục có thể tùy ý điều động phù văn chiến đấu, loại thành tựu này, hắn theo không kịp, cảnh giới Tần Vấn Thiên chí ít vượt đầu hắn năm năm thậm chí còn lâu hơn, hắn lại dùng năm năm mười năm, cũng không nhất định có thể đuổi kịp được Tần Vấn Thiên.

- Là lợi hại, nhưng đắc tội không ítngười.

Mộ Nham cũng nói.

- Không có cách nào, trong tiệc rượu trước đó các ngươi cũng nhìn thấy được, những người này tự cho mình là đúng, muốn không đắc tội bọn họ, trừ khi ta đưa tính mạng cho bọn họ mới được.

Tần Vấn Thiên trêu ghẹo nói.

- Ha ha, chỉ có điều cũng không có chuyện gì lớn, ngươi mượn uy lực của chuông Cửu Tiên căn bản không cần sợ hãi bọn họ, về phần những nhân vật thiên kiêu ở bên ngoài gặp phải cản trở, xem bọn họ có mặt mũi cầu viện về phía gia tộc hoặc tông môn hay không.Như vậy chỉ sợ gia tộc bọn họ hoặc người của tông môn đều sẽ coi thường bọn họ, ngươi chỉ cần cẩn thận một chút là tốt rồi, nếu như rời khỏichuông Cửu Tiên, cố gắng hết mức đi cùng với chúng ta.

Mộ Nham có lòng tốt nhắc nhở.

- Ta hiểu rõ, ta lại tìm hiểu chuông Cửu Tiên này một hồi, lại đi tới tám cái chuông Cửu Tiên khác, tìm hiểu từng cái một.

Tần Vấn Thiên cười nói.

- Chúng ta đi cùng ngươi, tuy rằng ngươi có thể mượn chuông Cửu Tiên chiến đấu, nhưng cũng khó tránh khỏi chuyện những người này sử dụng chút thủ đoạn đối phó với ngươi.

Xa Viên tuy là phóng đãng không kìm chế được, nhưng có một mặt cẩn thận, Tần Vấn Thiên khẽ gật đầu, cũng không từ chối lòng tốt của Xa Viên.

......

Trên Phiêu Tuyết lâu, tiệc rượu vẫn diễn ra, hoa tuyết bay xuống, theo gió nhẹ nhàng tung bay, trong tiệc rượu đó đẹp không sao tả xiết.

Mọi người chuyện trò vui vẻ, nâng chén chè chén, không thoải mái nhất chỉ có Bùi Vũ ngồi ở phía sau Bùi Thiên Nguyên cúi đầu, rầu rĩ không vui.

- Những người nên trở về, chỉ là một người cảnh giới Thiên Tượng tam trọng, cuối cùng lại đi cả thời gian dài như vậy.

Chỉ nghe có một người nhỏ giọng nói, Bùi Thiên Nguyên cười nói:

- Cũng nhanh thôi, tiểu gia hỏa kia ngược lại không cảm thấy được, chỉ có điều Xa Viên và Mộ Nham có chút trượng nghĩa, sợ rằng sẽ ra tay ngăn cản, thời gian tự nhiên phải lâu một chút.

- Những hậu bối này lại vui vẻ tranh đấu, thật ra cũng không có chuyện gì lớn.

Phiêu Tuyết thành chủ lắc đầu cười nói.

- Chuyện mặc dù không lớn, chỉ là người kia quả thật không cảm thấy được, không biết mình có thân phận như thế nào, người như thế ở bên ngoài, cho dù có thiên phú không kém, nhưng nói chung cũng sẽ sớm chết.

Lâu chủ Vân Lâu Quý Không tùy ý nói, có vẻ nhẹ nhàng như gió thoảng mây bay, dường như Tần Vấn Thiên như vậy là không thức thời, nên bị tiêu diệt vậy.

- Quả thật đúng là như vậy.

Bùi Thiên Nguyên gật đầu, Bùi Vũ ở phía sau có chút tức giận, ngẩng đầu, sắc mặt khó coi, nhưng nơi này nàng lại không có tư cách nói chuyện.

- Bọn họ đã trở về.

Lúc này, Bùi Thiên Nguyên ngẩng đầu nhìn về phía xa, chỉ thấy hư không nơi đó dao động, một lát sau, âm thanh gào thét truyền đến, sau đó trong hư không xuất hiện từng bóng người, chính là các nhân vật thiên kiêu quay lại.

- Sao?

Đúng lúc này, chân mày Bùi Thiên Nguyên nhíu lại, dường như có chút không hiểu được, hình như có cái gì không đúng, trang phục của những người đó rối loạn, hình như có chút chật vật, thiên kiêu mỹ nữ Nghê Phượng của Thất Kiếm tông, sóng khí tức dao động giống như nhận tổn thương nặng nề, lẽ nào Xa Viên và Mộ Nham lợi hại như vậy? Hai người giúp đỡ người thanh niên kia chống lại nhiều nhân vật thiên kiêu như vậy sao?

Bình Luận (0)
Comment