Phiêu Tuyết lâu chủ và Quỳnh Tiên dùng sinh mạng chế luyện ra khí thành tuy mạnh, nhưng thực lực của bản thân hắn không đủ, phát huy không hết uy nghiêm của khí thành, mới bị những người này bức bách. Nếu không Phiêu Tuyết lâu chủ hắn sao có thể để những nhân vật này hung hăng ngang ngược, e rằng có thể dễ dàng nghiền ép chém giết tất cả bọn họ, không phải Tiên Vương cảnh, có ai dám đi tìm cái chết.
Dù thân thể hắn khổng lồ, nhưng bị các cường giả bao vây khiến hắn phải nhận lực áp bách rất mạnh.
- Tốc độ của các ngươi cũng khá nhanh.
Ánh mắt của Chân Long Thượng Nhân nhìn lướt qua từng người xung quanh. Tuy bọn họ mạnh mẽ, nhưng đứng bên cạnh Tần Vấn Thiên lại trở nên bé nhỏ không đáng kể vậy, thân thể vô cùng nhỏ.
Các cường giả đều đứng vào tư thế chuẩn bị, những người này chính là nhóm mạnh nhất, mỗi người đều có thể uy hiếp được sức chiến đấu cường đại của Tần Vấn Thiên.
- Tần Vấn Thiên, ngươi và Xa Viên là bạn tốt, ngươi đến bên này đi, chúng ta sẽ cố gắng hết sức bảo vệ ngươi.
Lúc này, trong tai Tần Vấn Thiên truyền đến một giọng nói, ánh mắt của Tần Vấn Thiên lóe lên. Người nói chuyện chính là một lão nhân, cường giả của Kỳ Môn Tiên Phủ, người này truyền âm với hắn, để hắn đi tới phía này.
Nhưng trước đây Tần Vấn Thiên đã từng được Xa Viên nhắc nhở, làm gì có chuyện dễ dàng tin người khác như vậy. Xa Viên tuy là đệ tử của Kỳ Môn Tiên Phủ, nhưng quan hệ giữa các tiền bối và hắn cũng không lớn. Vì lợi ích mà bảo vệ Tần Vấn Thiên hắn sao, xác suất này quá nhỏ. Phải biết rằng, bọn họ đã giao hẹn với nhau rằng ai giết được Tần Vấn Thiên sẽ chiếm được thành này.
- Tiền bối nguyện ý giúp ta sao?
Ánh mắt của Tần Vấn Thiên nhìn về phía cường giả Kỳ Môn Tiên Phủ, lập tức trực tiếp bước chậm về phía đối phương, dường như hoàn toàn không mang theo bất kỳ phòng bị nào. Giờ phút này, ánh mắt của các cường giả đều rơi vào lão nhân của Kỳ Môn Tiên Phủ, lực áp bách mười phần.
- Đa tạ tiền bối.
Tần Vấn Thiên buông trường thương trong tay, dùng tốc độ cực nhanh chạy về phía lão nhân, giống như thật sự tín nhiệm đối phương.
Nhưng đúng lúc này, trong mắt lão nhân lóe lên một ít tia sáng lạnh lùng vô cùng sắc bén. Thấy Tần Vấn Thiên chạy tới, lòng bàn tay của hắn như hóa thành lò luyện đáng sợ lộ ra lửa cháy mạnh mang tính hủy diệt kinh người. Trong bàn tay của hắn dường như ẩn chứa một ngọn lửa hủy diệt thế giới, một khi phóng ra ngoài có thể nung chảy, hủy diệt tất cả mọi thứ.
Thân hình lão già lóe lên, lao thẳng đến thân hình khổng lồ của Tần Vấn Thiên, trong mắt chợt bắn ra sát ý.
- Tiền bối.
Thần sắc Tần Vấn Thiên đại biến, dường như không biết đối phương lại đột nhiên ra tay như vậy, hình như căn bản muốn trốn cũng không được.
- Ngươi dám.
Thần sắc của những cường giả khác đều vô cùng lạnh lùng, không ngờ bọn họ lại không công kích Tần Vấn Thiên, mà trực tiếp ra tay đánh về phía lão nhân kia. Cánh tay của Chân Long Thượng Nhân tăng vọt lên, phóng ra khí thế nghiền ép mọi thứ. Cường giả của Khương thị nhanh chóng tạo thành bánh xe mang uy lực mạnh mẽ, lập tức chém giết. Kiếm của Thất Kiếm trưởng lão xuyên qua hư không nhanh như tia chớp, tất cả đều xông về phía cường giả của Kỳ Môn Tiên Phủ.
Còn có cường giả của Chiến Thiên Tiên Phủ, cường giả của Huyết Diễm gia tộc, cường giả của Liệt Nhật Thần Môn, đồng thời công kích, sắc mặt của lão già kia trắng bệch, không chú ý tới việc giết Tần Vấn Thiên nữa, thân thể nhanh chóng lui về phía sau.
Nhưng tất cả đều đã không thể cứu vãn, cánh tay của Chân Long Thượng Nhân lợi hại tới mức nào, trực tiếp nắm lấy đối phương. Kiếm Thái Dương của Liệt Nhật Thần Môn chém xuống. Khương Nghị Bảo Luân phóng ra công kích, từng công kích vô cùng mạnh mẽ đồng thời hạ xuống. Lực hủy diệt này khiến cường giả của Kỳ Môn Tiên Phủ căn bản không có cách nào chịu được. Lúc hắn tuyệt vọng ngẩng đầu nhìn về phía trước, chỉ thấy bóng dáng to lớn của Tần Vấn Thiên hiện lên dáng vẻ lạnh lùng.
- Ngươi. . .
Cường giả của Kỳ Môn Tiên Phủ giận dữ gầm lên một tiếng tuyệt vọng, nhưng thần sắc của Tần Vấn Thiên vẫn vô cùng lạnh lùng. Nếu không phải người này muốn giết hắn thì sao có thể gặp phải cảnh bị những người kia liên thủ phục kích, đây gọi là tự làm bậy không thể sống.
Cánh chim cực lớn cắt nhỏ hư không, Tần Vấn Thiên bước chậm về phía Thất Kiếm trưởng lão, lúc trường thương trong tay hắn đánh ra, cả hư không đều mơ hồ run rẩy.
- Làm càn.
Thần sắc của Thất Kiếm trưởng lão tái mét, không ngờ Tần Vấn Thiên này lại lựa chọn bọn họ là đối tượng để công kích, đây là đang coi thường bọn họ.
Uy lực của Tiên Đài phóng ra, trên người bọn họ phát ra vòng ánh sáng chói lòa, kiếm khí tập trung khắp trời, công kích về phía trước. Mỗi một chuôi kiếm đều giống như trường thương của Tần Vấn Thiên, cực kỳ khổng lồ, lộ ra uy áp kiếm đạo không ai bì nổi, xé rách mọi thứ, đồng thời toàn bộ mảnh thiên địa cũng lộ ra uy thế hủy diệt của kiếm. Nếu có cường giả Tiên Đài nhất trọng nhị trọng cảnh ở xung quanh, e rằng cũng sẽ bị tiêu diệt trực tiếp.
Cánh tay khủng khiếp của Chân Long Thượng Nhân đánh tới, thần sắc Tần Vấn Thiên trở nên khó coi, bàn tay đánh ra va chạm với cánh tay của Chân Long. Uy thế mượn đà này bắn ngược ra sau, cánh chim của hắn đập mạnh lui về phía sau.
- Đi được rồi chứ?
Một giọng nói lạnh lẽo truyền đến. Phía sau cường giả của Chiến Thiên Tiên Phủ xuất hiện một ảo ảnh giống như bức tượng chiến thần, hàng vạn hàng nghìn chưởng ấn tức giận đánh ra, ép xuống. Tần Vấn Thiên giơ tay lên công kích, vô vàn chưởng ấn nổ vang, thân thể khổng lồ của Tần Vấn Thiên chấn động khiến thân thể hắn rơi xuống khoảng không phía dưới.
Cường giả của Huyết Diễm gia tộc lưu lại một phù văn máu trên thân hình khổng lồ của Tần Vấn Thiên. Phù văn không ngừng lan tràn, xuyên qua khôi giáp của Tần Vấn Thiên. Bánh xe của Khương Nghị xé rách khôi giáp và thân thể của Tần Vấn Thiên. Bọn họ công kích Tần Vấn Thiên giống như lúc đối phó với cường giả của Kỳ Môn Tiên Phủ, dù Tần Vấn Thiên có lực phòng ngự kinh người, vẫn lập tức bị chấn động tới mức ngã xuống mặt đất, máu tươi trên thân thể cao lớn tuôn ra như suối.
Từng ánh sáng chớp hiện, những cường giả trong hư không điên cuồng phát ra công kích về phía Tần Vấn Thiên, căn bản không cho Tần Vấn Thiên thời gian để thở. Bọn họ nhất định phải không ngừng nỗ lực đến lúc tiêu diệt được Tần Vấn Thiên mới cam lòng.
Tần Vấn Thiên đứng dậy, vô vàn phù quang lưu chuyển quanh thân hắn, vô vàn sợi dây xích trên mặt đất bay lên không trung, nhưng cũng không ngăn cản được lực công kích của những cường giả kia.
- Mạng ngươi là của ta.
Chân Long Thượng Nhân lạnh lùng nói. Chỉ thấy thân thể hắn đột nhiên lớn lên, hắn cũng hóa thân thành một con Yêu Long dữ tợn cao nghìn trượng, thân thể vô cùng cao lớn của hắn trực tiếp xông về phía Tần Vấn Thiên.
- Cút.
Tần Vấn Thiên nổi giận gầm lên một tiếng. Trường thương đâm về phía bầu trời, ngăn cản công kích của đối phương nhưng không được, những cường giả khác lại đánh ra công kích về phía hắn, tiếng ầm ầm ầm chấn động liên tục truyền đến. Toàn thân của Tần Vấn Thiên run rẩy, phun ra máu tươi, thân thể cao nghìn trượng lung lay như sắp đổ.
Phía xa, ở ngoài Cổ Phiêu Tuyết thành, trong lòng những người nhìn thấy cảnh tượng này đều thầm than, nhân tài kiệt xuất một đời như Tần Vấn Thiên cuối cùng vẫn phải bỏ mạng ở nơi này, không thể chống lại.
Xa Viên và Bùi Vũ đều ở đó, sắc mặt mọi người đều tái nhợt thầm hận bản thân bất lực.
Mộ Nham nhìn sư tôn bên cạnh hắn, mở miệng nói:
- Sư tôn, ngươi thật sự không định ra tay sao?
- Hắn vẫn chưa rời đi, ta tình nguyện tin tưởng hắn có thể còn lá bài ẩn chưa dùng, nếu không lẽ nào hắn định chờ chết ở chỗ này cũng không được.
Tử Vong Đao Khách khoanh tay trước ngực, có vẻ rất thản nhiên. Hắn tin người có thể tiến vào Thiên Phù giới, sẽ không phải người tầm thường, hắn cũng tin tưởng khả năng quan sát của người tiến cử người này với Thiên Phù giới.
Không phải yêu nghiệt, không thể nhập môn, tinh hồn thứ năm cần Tử Kim Tinh Hồn.
- Cục diện như vậy, làm sao có thể nghịch chuyển thành công.
Mộ Nham lắc đầu than thở.
Lúc này Tần Vấn Thiên lại bị đánh ngã xuống đất, chỉ thấy hắn quỳ một chân trên đất, đầu ngẩng lên, trong mắt bắn ra tinh quang kinh người.
- Ta không muốn thử.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng mở miệng, khiến thần sắc của những người đó chợt nghiêm lại, nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên. Thử? Hắn còn muốn thử cái gì?
- Các ngươi đã muốn có được thành cổ này như vậy, ta sẽ thành toàn cho các ngươi. Ta sẽ đi nói chuyện với Phiêu Tuyết lâu chủ.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói. Chỉ thấy đôi mắt của hắn lập tức nhắm lại, tiếng chuông ở trong tích tắc này bất chợt vang lên, chấn động cả tòa Phiêu Tuyết thành.
- Ngươi có ý gì?
Sắc mặt của mọi người khẽ biến, nói chuyện với Phiêu Tuyết lâu chủ sao?
Lẽ nào, Phiêu Tuyết lâu chủ vẫn chưa chết?
- Các ngươi hủy tâm huyết của Phiêu Tuyết lâu chủ. Nếu các ngươi muốn có được tòa thành này thì trực tiếp nói chuyện với hắn.
Tần Vấn Thiên lại lên tiếng. Tiếng chuông vẫn vang lên, hắn nhắm chặt hai mắt, toàn thân lập tức giống như không còn chút sinh khí nào, nhưng vô vàn ánh sáng lại không ngừng chảy về phía khôi giáp trên người hắn, tiếng động ầm ầm đáng sợ truyền đến. Thân thể đáng sợ này lại cao lên lần nữa, trở nên càng thêm đáng sợ.
Trên hư không, chín chiếc chuông cổ như ẩn như hiện, dường như bên trong mỗi một chiếc chuông cổ đều có ánh sáng đáng sợ chảy về phía thân thể này.
- Ầm ầm ầm!
Thân thể đáng sợ tiếp tục cao lên, từ nghìn trượng cường hóa đến năm nghìn trượng, thật sự khiến người ta cảm thấy kinh hãi, hơn nữa dường như vẫn chưa dừng lại ở đó.
- Chuyện gì xảy ra vậy?
Những cường giả kia thật sự bị chấn động, thân thể cao nghìn trượng đã rất khổng lồ, thế còn vạn trượng sẽ to lớn đến mức nào, người đứng trước hắn bỗng trở nên nhỏ bé giống như con kiến. Lúc này, thân thể cao vạn trượng này đang bước đi.
Một khí tức tràn ngập tính cổ xưa từ trên thân thể này phóng ra ngoài, lập tức có tiếng mờ ảo truyền vào khoảng không.
- Ai. Là ai hủy thành của ta.
Giọng nói thoáng nghe cảm thấy nhẹ nhàng như gió thoảng mây bay, nhưng lại trực tiếp bao trùm khu vực ngàn dặm xung quang, dù là người đứng ngoài Cổ Phiêu Tuyết thành cũng có thể nghe thấy rõ ràng. Giờ phút này, trong lòng bọn họ đang run lên mãnh liệt.
Ai. Là ai hủy thành của ta?
Đứng đầu thành này là ai, chính là lâu chủ Phiêu Tuyết trong truyền thuyết.
Khi tiếng chuông lượn lờ, bỗng nhiên trong không trung có bông tuyết bay xuống, mặt trời đột nhiên biến mất, mây mù điên cuồng kéo đến, khí lạnh khiến người run rẩy, bông tuyết từ trên cao bay xuống cứ tới bất chợt như vậy.
Một tiếng thở dài như từ xa xưa truyền lại, chỉ thấy thân hình khổng lồ cao vạn trượng vươn tay nắm lấy bông tuyết trong hư không đang bay xuống.
- Đã trải qua bao nhiêu năm rồi.
Một âm thanh mờ ảotruyền đến, thân thể ngẩng đầu lên, đôi mắt cũng mở ra. Đôi mắt kia trong suốt như tuyết, khuôn mặt của hắn dường như thay đổi, không còn là khuôn mặt của Tần Vấn Thiên, mà là một gương mặt tuấn tú khác mang vẻ đẹp anh tuấn, dẫn theo chút đau thương, chút thê lương, chút tưởng niệm.
- Thật sự là Phiêu Tuyết lâu chủ.
Trong lòng mọi người đều run rẩy. Tần Vấn Thiên hắn lại có thể gọi Phiêu Tuyết lâu chủ ra sao? Vậy lúc này, Tần Vấn Thiên ở đâu?
Những người cường giả công kích vốn chuẩn bị tiêu diệt Tần Vấn Thiên, nhưng giờ phút này, tất cả bọn họ đều ngừng lại, ngơ ngác nhìn bóng người to lớn xuất hiện trước mắt, dường như hắn cũng không còn tâm tư chiến đấu, chỉ muốn tưởng niệm lại.
- Mỗi một bông tuyết đều là nước mắt của ngươi sao?
Bùi Vũ thì thào, hơi ngây dại nhìn thân thể đang xuất hiện trước mắt. Không ngờ bóng hắn lại chậm rãi bước về phía Phiêu Tuyết lâu chủ, đi vào giữa thành cổ này. Nhân vật trong truyền thuyết này đang thật sự xuất hiện trước mặt nàng.
Ánh mắt của Phiêu Tuyết lâu chủ di chuyển về phía Bùi Vũ, chỉ thấy Bùi Vũ tiếp tục nói:
- Mỗi lần tiếng chuông vang lên, ta đều nghĩ đến ngươi. Tất cả những điều này, đều là sự thật sao?