Thái Quá - Nhiệt Đáo Hôn Quyết

Chương 69

 
Dù trong lòng đã tức muốn nổ tung, Kim Mạn Văn vẫn phải giữ nụ cười trên môi.

Không ngờ, không ngờ một Tang Vãn Từ trông có vẻ tĩnh lặng như nước, không màng thế sự, lại có thể "trà xanh" đến mức này!

Hành động vừa rồi của nàng ta đã khiến kế hoạch tiếp cận Lộc Tri Vi của Kim Mạn Văn gặp trở ngại nghiêm trọng.

Đúng vậy, Kim Mạn Văn thích Lộc Tri Vi. Một ánh nhìn, định cả đời thương.

Kim Mạn Văn vẫn còn nhớ như in, đó là vào ngày trailer chính thức của 《Phượng Tê》 được tung ra. Phân cảnh của Lộc Tri Vi trong trailer không nhiều, nhưng không có một giây nào là thừa thãi. Đặc biệt là hình ảnh cô khoác trên mình trang phục của nữ chính, vai bị thương bởi một mũi tên sắc lẹm, nhưng ánh mắt vẫn kiên cường không một chút sợ hãi.

Không thể nói ngũ quan của Lộc Tri Vi có bao nhiêu xinh đẹp mê người, nhưng Kim Mạn Văn phải thừa nhận rằng, trong khoảnh khắc ấy, cô thật sự đẹp vô cùng. Vẻ đẹp của sự bất khuất và ung dung đối mặt với cái chết, tựa như một đóa hồng đẫm máu, rực rỡ và cuốn hút lạ thường.

Chính lúc đó, Kim Mạn Văn đã yêu Lộc Tri Vi từ cái nhìn đầu tiên, dù khi ấy Lộc Tri Vi vẫn còn là một cái tên vô danh.

Sau này, Kim Mạn Văn mới tìm xem các buổi phỏng vấn và Weibo của Lộc Tri Vi, rồi phát hiện ra cô thật sự là một người có trái tim vô cùng ấm áp. Dù lượng fan ít ỏi, Lộc Tri Vi cũng không hề từ bỏ hay nản lòng. Từ cách cô trả lời bình luận của người hâm mộ cũng có thể thấy cô rất lạc quan, giống như một vầng thái dương nhỏ luôn tích cực hướng về phía trước.

Một người như vậy, trời sinh đã có một sức hút mãnh liệt đối với người khác. Tựa như vạn vật luôn theo bản năng mà tìm đến mặt trời, để được hòa mình vào từng tấc nắng ấm áp.

Trái tim Kim Mạn Văn rung động không thôi, nhưng lại cho rằng cả đời này hai người có lẽ sẽ chẳng có cơ hội nào giao nhau.

Chính vì vậy, Kim Mạn Văn thực ra luôn có một phần ghen tị và ngưỡng mộ đối với Tang Vãn Từ. Cũng rất muốn được như cô ấy, được ở bên cạnh Lộc Tri Vi, cùng Lộc Tri Vi tạo couple, được tùy ý gặp mặt.

Nhưng vạn lần không ngờ tới, chỉ trong chớp mắt, cơ hội để Kim Mạn Văn gặp gỡ và làm quen với Lộc Tri Vi đã đến. Họ được cùng một đạo diễn lựa chọn, và bây giờ lại được cùng một chương trình thực tế mời tham gia.

Đây giống như một định mệnh trời ban, làm sao Kim Mạn Văn có thể bỏ lỡ cơ hội này mà không theo đuổi Lộc Tri Vi được chứ?

Bước đầu tiên để theo đuổi một người, đương nhiên là phải dùng những thứ đối phương thích để bắt chuyện, sau đó rút ngắn cách xưng hô, rồi xin phương thức liên lạc!

Chỉ là Kim Mạn Văn không ngờ rằng, Tang Vãn Từ lại là một trở ngại.

Mà còn là một trở ngại lớn thế này!

Kim Mạn Văn nhìn Tang Vãn Từ, trong lòng chỉ hiện lên một meme duy nhất: 【Không ngờ cô lại là người như vậy!.JPG】

Cảm thấy Tang Vãn Từ nhất định đã hiểu lầm. Kim Mạn Văn muốn theo đuổi Lộc Tri Vi, còn Tang Vãn Từ lại hiểu lầm rằng mình cũng muốn trở thành bạn thân nhất của Lộc Tri Vi, hiểu lầm Kim Mạn Văn muốn cướp đi người bạn tốt này.

. . .Khả năng đó cũng có thật.

Quan hệ giữa Lộc Tri Vi và Tang Vãn Từ thân thiết đến mức khiến người ta kinh ngạc. Hiện tại, e rằng trong giới chỉ có Ứng Tức Trạch mới đủ sức so kè cùng Tang Vãn Từ. Muốn giành được Lộc Tri Vi, chỉ còn cách phá vỡ mối liên kết kia trước, rồi thừa lúc khoảng trống chen vào, một bước ôm mỹ nhân về tay!

Hơn nữa, có một người xinh đẹp như Tang Vãn Từ ở bên cạnh bạn gái mình, đúng là không an toàn chút nào. Tang Vãn Từ đẹp như vậy, rất khó để người khác không động lòng.

...Trừ Kim Mạn Văn ra, trong lòng đã có Lộc Tri Vi rồi, cảm ơn.

Ánh mắt Tang Vãn Từ lạnh nhạt nhìn chằm chằm Kim Mạn Văn, bàn tay bất giác siết chặt lấy tay Lộc Tri Vi.

Nàng không biết người trước mắt này đang nghĩ gì, trong lòng đang có ý đồ gì. Nhưng bất kể thế nào, nàng cũng sẽ không để cho bất kỳ ai có cơ hội cướp Lộc Tri Vi khỏi mình.

Lộc Tri Vi bị kẹp ở giữa, đầu óc mông lung, chỉ cảm thấy mọi chuyện thật khó hiểu.

Cái không khí giương cung bạt kiếm đột ngột này là sao vậy? Sao hai người họ tự dưng lại đối đầu với nhau thế này???

Lúc này, người đại diện của Kim Mạn Văn từ xa gọi cô ấy một tiếng.

Không khí căng thẳng tức thì được hóa giải.

Kim Mạn Văn quay đầu lại đáp lời: "Sao thế ạ?"

Người đại diện nói: "Bạn của em đến rồi, bảo em ra đón kìa."

Kim Mạn Văn: "Ồ, được, em ra ngay!"

"Vậy lát nữa gặp lại nhé, tạm biệt." Kim Mạn Văn nở một nụ cười ngọt ngào với Lộc Tri Vi.

Lộc Tri Vi vẫn chưa thân thiết với Kim Mạn Văn lắm, nên cũng trả lời rất khách sáo: "Được, tạm biệt Kim tiểu thư."

Kim Mạn Văn không thích cách Lộc Tri Vi gọi mình khách sáo như vậy. Nhưng nghĩ lại, họ mới gặp nhau tổng cộng hai lần, vẫn còn đang trong giai đoạn xa lạ, ở trạng thái này mà muốn Lộc Tri Vi đối xử với mình đặc biệt thân cận thì ngược lại có vẻ tùy tiện.

Thôi vậy, dù sao sau này còn nhiều thời gian, cứ từ từ rồi tính.

Kim Mạn Văn rời đi, kết thúc đoạn nhạc dạo ngắn ngủi này.

Ôn Dao nói mình cần trao đổi chút chuyện với ekip chương trình, thế là đi trước một bước, để lại hai người họ tại chỗ.

Tang Vãn Từ vẫn chưa buông tay Lộc Tri Vi ra.

Lộc Tri Vi cũng không rút tay về.

Hai người sóng vai đứng đó, tay trong tay, tựa như một cặp tình nhân nhỏ đang chuẩn bị đi du lịch.

"Sao vậy?" Lộc Tri Vi nhìn về phía Tang Vãn Từ, trong mắt chỉ có hình bóng của nàng.

"Cảm giác cô ta muốn cướp mất cô," Tang Vãn Từ nói thẳng thừng, "Tôi không thích."

Khác với Ứng Tức Trạch đơn thuần xem Lộc Tri Vi là bạn bè, là chị gái, mục đích của Kim Mạn Văn quá tr*n tr**, khiến Tang Vãn Từ cảm nhận được sự uy h**p. Cũng chỉ có Tri Vi của nàng, một người chậm chạp và không thông minh trong chuyện tình cảm, mới không cảm nhận được điều đó.

Lộc Tri Vi nghe Tang Vãn Từ nói vậy, trong lòng thực ra lại vô cùng vui sướng. Cô biết Tang Vãn Từ vẫn xem mình là bạn bè, nhưng người bạn này đã vượt qua mức bạn bè thông thường, đã được đặt ở một vị trí quan trọng. Một vị trí mà chỉ cần có ai đó nhòm ngó là sẽ dấy lên sự ghen tuông.

Ghen tuông trước nay chưa bao giờ là độc quyền của tình yêu.

Hơn nữa, xem ra giữa họ... có lẽ vẫn còn có khả năng? Có lẽ sẽ có một ngày, Vãn Từ cũng sẽ thích mình?

Trong lòng Lộc Tri Vi vui sướng, ánh mắt lấp lánh nhìn gương mặt Tang Vãn Từ, đáy mắt cất giấu một sự mong chờ cẩn trọng.

Rồi sau đó, đôi mắt từ từ cong lên thành một vầng trăng khuyết.

"Đừng lo lắng, cô ấy cướp không đi được đâu," giọng Lộc Tri Vi rất dịu dàng, giống như đang dỗ dành Tang Vãn Từ, "Cô và cô ấy không giống nhau."

Lông mi Tang Vãn Từ run rẩy, nàng quay đầu nhìn về phía Lộc Tri Vi: "Chỗ nào không giống nhau?"

Nói cho em biết đi, Tri Vi.

Nói cho em biết, em trong lòng chị quan trọng đến mức nào.

"Chỗ nào cũng không giống nhau cả. Cô là người đầu tiên đối xử tốt với tôi, là người bạn đầu tiên tôi kết giao, là người đầu tiên cùng tôi đón năm mới, cũng là người đầu tiên nói với tôi lời chúc mừng sinh nhật... Cho nên, nếu Mạnh lão sư đối với tôi là ánh sáng, thì cô đối với tôi cũng là ánh sáng. Một thứ ánh sáng rất ấm áp."

Một người đã thay đổi quỹ đạo cuộc đời cô.

Một người đã mang đến cho cô sự ấm áp mà cô chưa từng dám mơ tới.

Họ đối với cô, vừa không giống nhau, lại cũng giống nhau.

Một Tang Vãn Từ đặc biệt như vậy, người ngoài sao có thể dễ dàng so sánh được chứ?

Tang Vãn Từ tức thì được dỗ dành.

Bất kể là loại tình cảm nào, đều có thứ tự trước sau. Chỉ bằng vào những điều này, kẻ đến sau như Kim Mạn Văn đã không thể nào trở thành đối thủ của nàng.

Nàng mới chính là "thiên thời địa lợi nhân hòa" của Lộc Tri Vi.

Hai người xoay người đi về phía ekip chương trình, vừa đi vừa trò chuyện.

"Sau này đừng để Kim Mạn Văn ôm cô, hai người không thân mà làm vậy, cô ta không có lễ phép."

"Biết rồi biết rồi! à, tôi đột nhiên nhớ ra, hình như cô không phải là người bạn đầu tiên tôi kết giao, Tiểu Ứng mới đúng."

"...?"

"Nhưng cô là người bạn thân nhất, thân nhất của tôi, là người đầu tiên, và cũng là người cuối cùng!"

"Vậy thì tốt."

Lộc Tri Vi thấy một người luôn dễ dỗ dành như vậy, không nhịn được mà bật cười.

Tang Vãn Từ, đồ đáng yêu.

. . . .

Sau khi tạm biệt người đại diện, ba cặp khách mời lần lượt lên chiếc xe do ekip chương trình thuê, và buổi ghi hình chính thức bắt đầu.

Trên xe có đặt mấy tấm thẻ, khách mời có thể trả lời các câu hỏi trên đường đi. Giai đoạn hậu kỳ sẽ cắt đoạn này thành một bản trailer để thu hút khán giả.

Có ba câu hỏi: Kể ra ba ưu điểm của bạn mình, nói ra thu hoạch lớn nhất khi làm bạn với đối phương là gì, và khuyết điểm của đối phương là gì.

Ekip chương trình muốn thông qua mấy câu hỏi này để mở ra mô hình chung sống của ba cặp khách mời, đồng thời giúp khán giả hiểu hơn về họ. Việc trả lời không bị giới hạn thời gian, chỉ cần trả lời xong trước khi đến đích là được.

Lộc Tri Vi và Tang Vãn Từ bây giờ nhìn đối phương đều qua một lăng kính dày tám trăm lớp, tự nhiên toàn thân đều là ưu điểm, có thể tùy tiện liệt kê.

Cô gái trẻ phụ trách dẫn dắt trên xe ngồi ở ghế phụ nghe mà không chịu nổi nữa.

Cô ấy giơ tay xin tha: "Rõ ràng chỉ yêu cầu các cô nói ba điều, bây giờ tôi cảm thấy con số này đã hạn chế nghiêm trọng khả năng của hai cô rồi. Vậy chúng ta dừng ở đây, qua câu hỏi tiếp theo nhé! Xin hãy nói ra thu hoạch lớn nhất khi làm bạn với đối phương. Ừm... Tri Vi trước đi?"

Lộc Tri Vi nghiêng đầu nhìn Tang Vãn Từ, cong mắt cười nói: "Thu hoạch lớn nhất đương nhiên là có được một người bạn siêu cấp xinh đẹp rồi."

MC tiểu thư: "Đây cũng được coi là lý do sao?"

Lộc Tri Vi bảo MC nhìn mặt Tang Vãn Từ: "Xin hãy nhìn gương mặt này của Tang lão sư nhà chúng tôi đi, nếu đây mà không tính là lý do, thì còn có gì có thể làm lý do được nữa chứ?"

MC tiểu thư nhìn về phía Tang Vãn Từ, một lát sau nói: "...Cô nói quả thật có lý."

Tang Vãn Từ bật cười. Lộc Tri Vi rất thích khen nàng xinh đẹp, nhưng không ngờ trước máy quay cũng không đổi, một mực khen đến cùng.

MC tiểu thư lại chuyển chủ đề sang Tang Vãn Từ: "Vậy thu hoạch lớn nhất của Vãn Từ nhà chúng ta là gì ạ?"

Tang Vãn Từ không cần suy nghĩ: "Sủi cảo."

Lộc Tri Vi: "?"

MC tiểu thư: "??"

Em gái ơi, lý do của em cũng quá đáng lắm rồi!

Lộc Tri Vi buồn cười nói: "Làm bạn với tôi, thu hoạch lớn nhất chính là sủi cảo à?"

Tang Vãn Từ nhìn về phía Lộc Tri Vi, nghiêm túc: "Ừm, sủi cảo cô làm rất ngon, nhân gì cũng ngon."

Lộc Tri Vi hết cách với nàng, vươn tay xoa xoa đầu nàng.

MC tiểu thư thấy tương tác này của họ, không khỏi nói: "Cảm giác hai người càng giống chị em gái hơn."

Tang Vãn Từ trông trưởng thành, xinh đẹp và cao lãnh, nhưng hễ ở trước mặt Lộc Tri Vi, không hiểu sao lại có phần ngoan ngoãn. Lộc Tri Vi tuy trông trẻ trung, nhưng khí chất lại rất trưởng thành, làm chị gái của Tang Vãn Từ không hề có chút không hợp nào.

Lộc Tri Vi cười nói: "Nhưng chúng tôi đúng là vậy mà?"

MC tiểu thư cũng cười cười, sau đó chuyển sang câu hỏi tiếp theo: "Khuyết điểm của đối phương là gì?"

Nói xong, cô MC còn đặc biệt nhấn mạnh một câu: "Đừng nói là không có nhé, hãy cố gắng nghĩ ra một điều, để khán giả có thể hiểu rõ hơn về hai người."

Sau khi nhấn mạnh câu này, mà còn nói không có thì thật là làm mất hứng. Gameshow, kỵ nhất là làm mất hứng.

Hai người tức thì dẹp bỏ ý định nói "không có".

Lộc Tri Vi nghĩ nghĩ, rồi mở miệng trước: "Cô ấy không nhận ra được mình tốt đến mức nào."

Tang Vãn Từ quay đầu nhìn Lộc Tri Vi.

Lộc Tri Vi nhìn MC ở hàng ghế trước, vẻ mặt điềm tĩnh: "Bởi vì thường xuyên không ý thức được mình ưu tú, cảm thấy bản thân bình thường, cho nên đôi khi sẽ không tự tin."

MC tiểu thư nghe xong lại rất kinh ngạc. Tang Vãn Từ từ khi ra mắt đến nay, năng lực nghiệp vụ luôn rất mạnh, cứ như thể trời sinh đã ưu tú và rực rỡ như vậy, hai chữ "không tự tin" hình như hoàn toàn không liên quan đến nàng.

Lộc Tri Vi cười nói: "Thật ra ai cũng có lúc không tự tin mà, chuyện này cũng bình thường thôi." Cô quay đầu nhìn vào mắt Tang Vãn Từ, giọng điệu vô cùng nghiêm túc: "Chỉ là tôi hy vọng cô có thể tiếp tục nhìn thẳng vào sự ưu tú của bản thân, vứt bỏ hoàn toàn thứ gọi là 'không tự tin', từ nay về sau mãi mãi lấp lánh như những vì sao."

Lộc Tri Vi vỗ vỗ tay Tang Vãn Từ, cười mắt cong cong, giọng điệu chợt trở nên nhẹ nhàng: "Vãn Từ của chúng ta đã rất tuyệt vời rồi, nói chuyện có thể kiêu ngạo một chút!"

MC tiểu thư đúng lúc chuyển chủ đề sang cho Tang Vãn Từ, mời nàng trả lời.

Ánh mắt Tang Vãn Từ vẫn luôn dừng trên người Lộc Tri Vi, chưa từng rời đi.

Khuyết điểm...

Lộc Tri Vi có khuyết điểm sao? Thật ra là có. Lộc Tri Vi cũng không phải là người thực sự tự tin. Cô ấy còn luôn vì chăm sóc người khác mà bỏ bê chính mình. Chịu khổ, bị uất ức cũng sẽ không nói ra...

Nhưng những điều đó đã không còn là vấn đề. Có nàng ở đây, Lộc Tri Vi cũng đang từ từ thay đổi, dần dần mở lòng.

Cho nên điều nàng muốn nói nhất, vẫn là một khuyết điểm khác...

Tang Vãn Từ nhìn không chớp mắt vào Lộc Tri Vi, đôi môi đỏ khẽ mở, nói: "Lộc Tri Vi, không thông minh lắm."

Nếu thông minh, sao đến bây giờ vẫn chưa phát hiện ra nàng thích cô ấy đến nhường nào?

Lộc Tri Vi ngốc chết đi được.

Lộc Tri Vi: "?"

Sao mình lại không thông minh lắm chứ!

Lộc Tri Vi đang định hỏi một câu, thì Tang Vãn Từ đột nhiên tiến lại gần cô hơn một chút, đôi mắt trong veo vô tội, nhẹ giọng hỏi: "Như vậy có được coi là kiêu ngạo không?"

Khiến người ta không thể chống cự.

Lộc Tri Vi ngẩn ra một chút, sau đó liền bị chọc cười.

MC tiểu thư: "?"

Sự kiêu ngạo của nàng chính là gọi thẳng cả họ lẫn tên mình sao???

Lộc Tri Vi bất đắc dĩ cười thở dài, không nhịn được giơ tay véo véo má nàng.

"Cô bé này, thật là..."

Tang Vãn Từ tò mò truy vấn: "Là gì?"

Lộc Tri Vi thỏa hiệp thẳng thắn nói: "Là đáng yêu, siêu cấp vô địch đáng yêu. Tang bảo bảo."

"Cô cũng vậy," Tang Vãn Từ lại học theo Lộc Tri Vi, "Lộc bảo bảo."

MC tiểu thư: "..."

Xin hỏi tôi đang xem hiện trường yêu đương của cặp vợ chồng son nào đây sao? Sao mà xem đến mức muốn móc tiền ra mừng cưới thế này?? Rốt cuộc đây là chương trình về tình bạn, hay là chương trình về tình bạn gái vậy??? Thôi kệ, dù sao cũng có tư liệu sống, tối nay có thể báo cáo công việc rồi!

Đến thị trấn, đã là hơn sáu giờ chiều.

Sau khi mọi người đông đủ, ekip chương trình đưa cho mỗi cặp khách mời một tấm thẻ.

"Trên đó vẽ nơi ở của các bạn trong mấy ngày tới, xin mời ba cặp khách mời tự mình tìm kiếm theo lộ trình trên đó." Phó đạo diễn nói.

Lộ trình của mỗi cặp đều khác nhau, nhất định phải tách ra, và hạn chế chỉ được giao lưu trong nội bộ nhóm. Ekip chương trình ngoài việc để lại bản đồ lộ trình và một người quay phim ra, không để lại bất cứ thứ gì khác. Nói tóm lại, họ rất tự do. Chỉ cần có tư liệu sống để quay, và không vi phạm quy định của ekip, thì họ muốn làm gì cũng được.

Lộc Tri Vi đặt cây violin lên vali, cùng Tang Vãn Từ xem bản đồ lộ trình. Lộ trình yêu cầu phải đi xuyên qua thị trấn nhỏ, mà trên thị trấn nhỏ thì cái gì cũng có. Thế là hai người bàn bạc một chút, quyết định ăn tối xong ở thị trấn nhỏ rồi mới tiếp tục tìm nhà.

"Đi thôi."

Lộc Tri Vi rất tự nhiên và thuần thục dắt tay Tang Vãn Từ, như sợ nàng đi lạc. Đây là truyền thống lâu đời của 《Tôi và Bạn Tôi》, kéo vali đi tìm nhà, là một người theo dõi chương trình từ lâu, Lộc Tri Vi quá rành rồi.

Kim Mạn Văn mắt trông mong nhìn Lộc Tri Vi nắm tay Tang Vãn Từ rời đi.

Ngưỡng mộ, ghen tị, chua xót.

Người ta cũng muốn được Lộc Tri Vi dắt tay!

Đêm mùa hè đến muộn, hơn sáu giờ trời vẫn còn sáng.

Đi về phía thị trấn nhỏ, từ xa có thể thấy một con sông uốn lượn chảy vào, trên mặt nước lững lờ vài chiếc thuyền, những ngôi nhà ngói đen tường trắng, mang đậm hương vị của vùng sông nước Giang Nam.

"Vãn Từ muốn ăn gì?"

"Tùy tiện, gì cũng được, nghe cô cả."

"Cô lại nói câu đó rồi, được thôi, vậy thì nghe tôi."

Lộc Tri Vi tìm một quán cháo cá trông có vẻ rất ổn, dẫn Tang Vãn Từ vào để bổ sung dinh dưỡng. Trong quán vẫn chưa đến giờ cao điểm, cháo cá được mang lên rất nhanh.

Tang Vãn Từ không quên dặn dò Lộc Tri Vi sợ nóng: "Cẩn thận bỏng, thổi nguội rồi ăn."

Lộc Tri Vi ngoan ngoãn múc ra bát nhỏ để nguội: "Tôi biết rồi."

Bởi vì con gái chủ quán là fan của Tang Vãn Từ, sau khi nàng để lại chữ ký, chủ quán đã tặng thêm cho họ hai đĩa đồ ăn kèm. Lộc Tri Vi theo thói quen đẩy hết đồ ăn về phía trước mặt Tang Vãn Từ.

"Xem ra lần này ba cặp khách mời sẽ không ở cùng một chỗ."

Tổng đạo diễn của 《Tôi và Bạn Tôi》 họ Mộc, tính cách hoàn toàn không hợp với họ của mình, là một người rất biết bày trò. Chương trình của ông thường xuyên có những yếu tố bất ngờ, giống như cái 《Bạn Tôi》 này vậy. Lộc Tri Vi trước đây theo dõi, có lúc các cặp khách mời ở cùng một khu, có lúc lại tách ra, người đông kẻ tây, hoàn toàn không có quy luật. Lần này lại vẽ ra ba lộ trình khác nhau, xem ra mọi người lại không ở cùng một khu rồi.

Tang Vãn Từ lại cảm thấy như vậy rất tốt. Như vậy Kim Mạn Văn sẽ không có cơ hội đến làm phiền Tri Vi của nàng. Thời gian hai người ở bên nhau sẽ càng nhiều hơn.

...Tuy rằng có máy quay.

Tang Vãn Từ hỏi Lộc Tri Vi luyện violin thế nào rồi. Lộc Tri Vi thành thật báo cáo kết quả học tập.

Tang Vãn Từ vừa nghe vừa gật đầu: "Ừm, có thể tiếp tục học tiếp được rồi."

Lộc Tri Vi rót một ly trà, ân cần đưa lên: "Vất vả cho lão sư rồi."

Sau đó cô gọi chủ quán đặt một phần cháo cho người quay phim, rồi dịu dàng nói với anh ta: "Anh cứ đặt máy quay sang một bên đi, ăn cơm trước đi đừng để đói, tôi mời."

Hai người ăn xong cháo, vừa đi dạo trên đường vừa tìm nhà, đi đi dừng dừng, hoàn toàn không lo lắng không tìm được nhà. Chỉ cần không phải mù đường, thì nhất định có thể tìm được nơi ở theo con đường này.

"Nếu mà là Kiều Kiều, con bé đến đây, chắc tối nay chỉ có thể ngủ ngoài công viên thôi." Lộc Tri Vi vừa đi vừa đẩy vali nói.

"Tại sao?"

"Bởi vì con bé hơi bị mù đường một chút."

"...Vậy à."

"Nhưng không sao, con bé đáng yêu mà."

"Chuyện đó có liên quan gì?"

"Không có, chỉ là cảm thấy con bé đáng yêu thôi, ha ha."

Lộc Tri Vi nói nói, cũng cảm thấy mình nói hơi nhảm, không nhịn được liền bật cười.

Tang Vãn Từ thấy vậy, không khỏi cũng cười một tiếng: "Cô cũng đáng yêu. Lộc bảo bảo."

Nói xong liền giơ tay lên, theo bản năng lại muốn sờ sờ má Lộc Tri Vi. Nhưng giơ lên được nửa chừng thì nhớ ra phía sau còn có người quay phim, thế là đành cứng rắn gập các ngón tay lại, chỉ duỗi ra một đầu ngón tay...

Chọc một cái vào má Lộc Tri Vi.

Mịn màng, đàn hồi, rất dễ véo.

"Rất mềm." Nàng nhận xét một cách rất khách quan.

Lộc Tri Vi nhìn dáng vẻ này của nàng, không hiểu sao lại cảm thấy ngượng ngùng, bắt lấy tay nàng, thuận miệng nói một câu: "Không thành thật."

Sau đó cứ thế nắm tay nàng đi mất.

Bên ekip chương trình đang sắp xếp lại tư liệu sống từ cuộc phỏng vấn nhỏ "ba câu hỏi về bạn bè" mà các MC mang về. Lần này họ quyết định cắt cuộc phỏng vấn của ba cặp khách mời thành ba trailer nhỏ để hâm nóng, lần lượt tung ra, mượn cớ này để thu hút thêm nhiều khán giả chú ý đến 《Tôi và Bạn Tôi》.

Đạo diễn Mộc mặc một bộ đồ rộng rãi thoải mái, tay cầm một ly trà sữa, ông liếc mắt một cái đã nhắm trúng cuộc phỏng vấn của cặp "Hơi Khi Không Muộn". Cuộc phỏng vấn của cặp đôi này, có sự tương phản, có sự dịu dàng, có điểm đáng yêu. Ai có thể ngờ được Tang Vãn Từ cũng có lúc đáng yêu và ngoan ngoãn như vậy? Lần này tung ra, chắc chắn sẽ rất thu hút!

Đúng lúc này, phó đạo diễn cầm điện thoại lại đây: "Đạo diễn Mộc, Tang Vãn Từ và Lộc Tri Vi lại lên hot search rồi!"

Đạo diễn Mộc cắn ống hút: "?"

Ông vội vàng nhận lấy điện thoại xem, hóa ra là hai người họ đang đi dạo trong thị trấn nhỏ, bị du khách đi ngang qua nhận ra rồi chụp ảnh đăng lên mạng, mơ màng leo lên tít tận đuôi của hot search.

Cư dân mạng sôi nổi bình luận phía dưới.

[@CheckItOut]: Đây có phải là đang quay 《Bạn Tôi》 không?

[@BảnChínhHiệuNgốcNghếchTựHàoƯỡnNgực]: Đây là cặp vợ chồng son ở đâu ra vậy, sao lại còn phải nắm tay nhau, ngọt ngào thế [đầu chó] tôi thích xem, cho thêm đi

[@TrongMắtBạnCóNgôiSao]: Trên vali của Lộc Lộc để cái gì vậy? Hộp đàn? Cô ấy định biểu diễn violin trong chương trình à?? Đáng ghét, tôi đột nhiên muốn xem tập chính thức!

[@ĐâyChắcChắnLàMộtNhátDaoVôTình]: @TôiVàBạnTôi các người làm nhanh lên, ngày mai tung tập chính thức ra cho tôi, tôi muốn xem họ yêu đương

Đạo diễn Mộc: "..."

Đúng chuẩn thể loại 'đi đâu hot search theo đó', tuyệt vời.

Nhưng chúng tôi mới bắt đầu quay, lấy đâu ra tập chính thức chứ!

Các người đúng là đang làm khó ekip chương trình mà!

Ông hung hăng hút một ngụm trà sữa trân châu, quyết định: "Tung trailer của hai người họ trước, hậu kỳ vất vả một chút, mau chóng cắt ra đi. Tốt nhất là ngày mai có thể ra mắt."

Làn sóng nhiệt độ miễn phí này, không tận dụng thì uổng!

Tâm trạng của Tang Vãn Từ đột nhiên không được tốt cho lắm. Bởi vì nàng thấy Kim Mạn Văn.

Ngay ở nhà bên cạnh nhà họ. Bây giờ đang vui vẻ vẫy tay với Lộc Tri Vi.

Tang Vãn Từ: "..."

Nếu đã ở ngay bên cạnh, vậy tại sao còn phải vẽ ra ba lộ trình khác nhau chứ???

Lộc Tri Vi nhìn lộ trình trong tay, rồi lại nhìn ba căn nhà có sân vườn liền kề nhau trước mắt, cô đột nhiên cảm thấy không biết phải nói gì.

Đạo diễn Mộc, ngài đúng là người số một trong việc bày trò của các chương trình thực tế.

Sau khi lịch sự chào hỏi với những người ở hai bên, hai người vào nhà thu dọn. Trước khi vào cửa, Kim Mạn Văn còn đặc biệt nhiệt tình nói với Lộc Tri Vi: "Có cần gì thì cứ gọi tôi bất cứ lúc nào nhé!"

Tang Vãn Từ kéo Lộc Tri Vi vào nhà, tay đặt lên tay nắm cửa, nâng mí mắt lên lạnh nhạt liếc nhìn Kim Mạn Văn một cái: "Cảm ơn."

Cửa đóng lại. Mang theo vài phần từ chối không cần nói cũng biết.

Kim Mạn Văn: "..."

Đáng ghét, tiếng "cảm ơn" tuyên bố chủ quyền này nghe sao mà chói tai quá!

Bởi vì cây violin suýt nữa thì rơi khỏi vali, nên Lộc Tri Vi hoàn toàn không nhận ra luồng sóng ngầm giữa hai người.

Cô xách hộp đàn lên, vừa ngước mắt đã bị một vật lớn trong phòng khách thu hút hết sự chú ý. Lộc Tri Vi không khỏi cảm thán thành tiếng: "Ở đây có cả dương cầm..."

Giống như một cuộc gặp gỡ định mệnh, khiến người ta không kịp đề phòng.

Cô quay đầu lại nhìn Tang Vãn Từ, ánh mắt đối phương dừng lại trên cây dương cầm màu trắng một lát, sau đó liền lạnh nhạt dời đi.

Lộc Tri Vi hỏi: "Không sao chứ? Hay là chúng ta đổi phòng, thương lượng với Kim Mạn Văn một chút?"

Tang Vãn Từ vừa nghe đến cái tên này liền nói "không cần". Nàng không ghét dương cầm đến thế, nàng càng ghét tình địch đang cố sống cố chết tiếp cận Lộc Tri Vi hơn.

"Thật sự không cần sao?"

"Không sao, cô đi tắm đi, đi xe cả ngày cũng mệt rồi."

"Được, để tôi làm quen với hoàn cảnh trước đã!"

"Ừm, được rồi."

Tắm rửa xong, vì chương trình, hai người không thể ngủ sớm, thế là Tang Vãn Từ lại dạy cho Lộc Tri Vi một buổi học violin.

Xét đến việc đã tối muộn, Lộc Tri Vi không kéo đàn violin để làm phiền hàng xóm. Sau đó cô bị Tang Vãn Từ kéo ngồi xuống sô pha, trong tay có thêm một chiếc máy tính bảng.

Tang Vãn Từ hai chân vắt chéo, bình tĩnh hất cằm ra hiệu: "Khóa học của Mạnh lão sư."

Lộc Tri Vi không nhịn được cười: "Cô thật sự muốn xem à?"

Tang Vãn Từ chắc nịch nói: "Xem."

Khóa học của cô cô nàng, có gì mà Kim Mạn Văn có thể xem, còn nàng lại không thể xem?

Lộc Tri Vi đành cười rồi tìm cho nàng khóa học diễn xuất của Mạnh Liên Ngọc. Thật ra nói một cách nghiêm túc thì đó căn bản không phải là khóa học, mà là những kinh nghiệm mà Mạnh Liên Ngọc đã chia sẻ với các hậu bối khi tham gia chương trình thực tế, cùng với những giải thích của bà về diễn xuất trong các cuộc phỏng vấn. Sau này đã được một người tốt bụng cắt ra, tập hợp lại đặt trên một trang web cho mọi người học tập.

Lộc Tri Vi mở video lên, đặt máy tính bảng lên bàn trà. Góc độ hơi thấp. Cô tìm trong phòng mấy quyển sách lót ở dưới, lúc này mới ngoan ngoãn cùng Tang Vãn Từ ở bên nhau xem video.

Đang xem, điện thoại của Lộc Tri Vi vang lên. Kim Mạn Văn lại đến nữa rồi.

Cô ấy hỏi Lộc Tri Vi đang làm gì trên WeChat, còn gửi rất nhiều meme đáng yêu bán manh. Lộc Tri Vi phát hiện ra mấy meme mới, thuận tay lưu lại.

Tang lão sư, người rất ít khi gửi meme bán manh cho Lộc Tri Vi: "..."

Nàng mở WeChat của mình ra, liếc nhìn kho meme cằn cỗi của mình: "..."

Tang Vãn Từ ghét tình địch có nhiều meme. Xét cho cùng, nàng ghét tình địch!

Ấy thế mà Lộc Tri Vi lại không nhìn ra Kim Mạn Văn thích mình.

Thôi, ngay cả việc nàng thích cô, cô còn không nhìn ra, một chút cũng không thông minh.

Tang Vãn Từ quyết định trước tiên phải đánh lui tình địch. Lộc Tri Vi vẫn chưa thích nàng, bây giờ thêm một tình địch chính là thêm một phần uy h**p.

Lộc Tri Vi chụp một tấm ảnh máy tính bảng, gửi đi. Sau đó liền nghe thấy Tang Vãn Từ nói: "Vẫn chưa đủ."

"?"

"Tri Vi, đưa điện thoại cho tôi."

Lộc Tri Vi mơ màng đưa điện thoại qua. Tang Vãn Từ nhận lấy, cố ý lại gần Lộc Tri Vi hơn, ôm eo cô, cầm điện thoại chụp một tấm ảnh trông có vẻ rất thân mật.

Lộc Tri Vi ngây ngốc chớp chớp mắt, giây tiếp theo, tấm ảnh chung đã được gửi đi.

Tang Vãn Từ trả lại điện thoại cho cô, nghiêm túc nói: "Như vậy cô ấy sẽ không hiểu lầm cô đang một mình cô đơn xem video."

Lộc Tri Vi: "???"

Rõ ràng là đang đối đầu với Kim Mạn Văn, sao lại có thể nói một cách đường hoàng như vậy chứ?

Lộc Tri Vi ngơ ngác nhìn Tang Vãn Từ.

Trong lòng bỗng dưng nảy sinh một cảm giác mơ hồ, khó xác định.

Người trước mắt dường như rất để tâm đến cô... một sự để tâm vượt qua cả mối quan hệ bạn bè.

Kim Mạn Văn nhận được tin nhắn trả lời, lập tức mở màn hình lên.

Nhận được hai tấm ảnh.

Tấm đầu tiên là video của Mạnh Liên Ngọc.

Tấm thứ hai... là ảnh tự chụp Tang Vãn Từ đang ôm Lộc Tri Vi.

Kim Mạn Văn: "..."

Tấm ảnh thừa thãi phía sau có thể không gửi, cảm ơn.
 

Bình Luận (0)
Comment