Thái Quá - Nhiệt Đáo Hôn Quyết

Chương 86

 
Chu Linh Linh không hiểu, cô ta thật sự không hiểu.

Rốt cuộc làm thế nào mà Tang Vãn Từ có thể mang theo cả một thế lực tư bản như "Tập đoàn Hưng Dật" vào đoàn phim được??

Trước đây cô ta cũng đâu nghe ai nói Tang Vãn Từ có bối cảnh hay chỗ dựa gì???

Lộc Tri Vi mỉm cười, quay sang nói với Ôn Dao: "Đi thôi."

Màn vả mặt đã xem xong, người cũng sảng khoái rồi, đã đến lúc quay lại làm việc.

Ôn Dao hiếm khi thấy Chu Linh Linh phải bẽ mặt, giờ đây cả người khoan khoái vô cùng.

Cô vui vẻ bước theo Lộc Tri Vi, đi được một đoạn, vì quá tò mò nên không nhịn được hỏi: "Tang Vãn Từ thật sự mang vốn vào đoàn phim à? Chị ấy cố ý đến giúp chị sao?"

Lộc Tri Vi cười hiền hòa: "Ừm, Tang lão sư nhà chúng ta là một đứa trẻ đặc biệt lương thiện."

Ôn Dao: "Vậy thì chắc chắn cũng vì quan hệ hai người đặc biệt tốt, cô ấy mới đến cứu nguy đó."

Vẻ mặt Ôn Dao đầy kinh ngạc: "Mà nói mới nhớ, em thật sự không ngờ thế lực chống lưng cho chị ấy lại là Tập đoàn Hưng Dật, đỉnh thật sự... Chị Tri Vi, chị có biết chị ấy và Tập đoàn Hưng Dật có quan hệ gì không? Làm sao chị ấy thuyết phục được chủ tịch Mạnh đầu tư vậy?

"Chẳng lẽ... chị ấy chính là tiểu thư nhà họ Mạnh?"

Ai cũng biết Mạnh Lãng Thừa có một cô con gái, nhưng cô con gái đó gần như không bao giờ lộ diện trước công chúng.

Để con gái được yên tĩnh, Mạnh Lãng Thừa cũng rất ít khi tiết lộ thông tin về nàng.

Có lẽ chỉ những người trong giới của họ mới biết tiểu thư nhà ông trông như thế nào, tên là gì.

Lộc Tri Vi không nói phải, cũng chẳng nói không phải.

"Được rồi, đừng đoán mò nữa, mau đi thôi."

Tang Vãn Từ đã dám mang thế lực này vào đoàn, chắc hẳn em ấy cũng đã chuẩn bị sẵn sàng để công bố thân phận của mình với mọi người.

Còn cụ thể là khi nào, Lộc Tri Vi không biết.

Có lẽ thời cơ đến rồi sẽ công bố thôi.

Nói thật lòng, khi biết ba của Tang Vãn Từ chính là Mạnh Lãng Thừa, chính cô cũng hết hồn.

Dù đã sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng lúc thực sự nghe Tang Vãn Từ thừa nhận, cái cảm giác kinh ngạc đột ngột bị hào quang tiền tài chiếu rọi thật sự không thể che giấu.

Nhưng so với chuyện này, Lộc Tri Vi càng để tâm đến một chuyện khác.

...Giao kèo giữa Tang Vãn Từ và ba nàng.

Hai năm, ba giải Ảnh hậu.

Đó là khởi điểm của Mạnh Liên Ngọc, nhưng tuyệt không phải là chuyện dễ dàng.

Lộc Tri Vi thật sự không hiểu tại sao Tang Vãn Từ có thể bình thản chấp nhận điều kiện này.

Đứa trẻ này chẳng lẽ biết mình có hào quang nữ chính, nên muốn làm gì thì làm ư?!

Đương nhiên, đây chỉ là một câu nói đùa của Lộc Tri Vi.

Vãn Từ của cô làm sao có thể biết mình có hào quang nữ chính được?

Vãn Từ ngây thơ của cô, cái gì cũng không biết, chỉ là rất hay hành động vượt ngoài kịch bản mà thôi.

Việc đồng ý giao kèo này đã là rất vượt kịch bản rồi.

Thật ra Lộc Tri Vi cũng không tán thành hành vi của Mạnh Lãng Thừa.

Nhưng cô lại không biết xuất phát điểm của đối phương là gì, tại sao lại có suy nghĩ như vậy.

Chỉ vì người ông ấy yêu đột ngột qua đời, giấc mộng âm nhạc chưa kịp hoàn thành, nên cố chấp muốn con mình hoàn thành sao?

Nhưng như vậy cũng không công bằng với Vãn Từ... Sao chính ông ấy không tự làm đi?

Cho đến tận hôm nay, Lộc Tri Vi vẫn không hiểu nổi trong đầu các bậc cha chú này chứa những gì.

Chỉ hy vọng Vãn Từ của cô tâm tưởng sự thành, mọi chuyện thuận lợi...

Lão Ngũ an ủi cô, bảo cô hãy tin vào sức mạnh của hào quang nữ chính.

【 Bây giờ cô nên quan tâm hơn đến việc làm thế nào để trở thành đỉnh lưu thì hơn. 】

【 Tang Vãn Từ đã giúp cô giữ được vị trí nữ chính này, cô phải nắm chắc cơ hội, diễn cho thật tốt. 】

【 Nhưng cũng đừng ép mình quá, lần này không được thì còn có bộ phim điện ảnh lần sau. 】

Lộc Tri Vi nhận lời.

Cô đương nhiên sẽ nỗ lực, mà còn phải nỗ lực hơn nữa, tuyệt đối không thể phụ lòng Tang Vãn Từ.

Bộ phim của đạo diễn Quách lại càng phải cố gắng, nếu quay tốt, đây chính là cơ hội giúp Tang Vãn Từ hướng đến giải Ảnh hậu!

Cô tuyệt đối không thể kéo chân sau!

Hoàn hồn lại, Lộc Tri Vi mở điện thoại xem Weibo chính thức của 《 Mộng Hòa Âm 》.

Khu bình luận đều tỏ ra rất mong chờ.

[@Tao Thấy Mày Giống Cái Búa]: ? Lộc bảo cưa gỗ là vì bộ phim này của các người hả? Thế có phải là sẽ trình diễn thật không? Làm ơn lúc đó tung cảnh hậu trường cho tôi xem với!

[@Hu Hu Cần Năng Lượng Khen Khen]: Hợp tác lần ba rồi đó trời! Lộc lộc bảo nhà tôi lần này cuối cùng cũng là nữ chính hu hu, cảm ơn đạo diễn Lưu đã cho bảo bối của chúng tôi cơ hội!

[@Nước Mắt Rơi]: Người thì hạn chết, kẻ thì ngập chết, CP nhà người ta hợp tác lần ba, CP nhà tôi đến cả một cái Weibo của đối phương còn chưa đăng bao giờ T.T

[@Khán Giả Dưới Sân Khấu Talk Show]: Đạo diễn Lưu cố lên, Tang Tang cố lên, Lộc Lộc xông lên đi!

Lộc Tri Vi chậm rãi lướt màn hình.

Thật ra tính cả lần này, phải là lần hợp tác thứ tư rồi.

Nhưng hai lần hợp tác trước là tình cờ, đều không phải hướng về nhau mà đến.

Lần này là Tang Vãn Từ cứu nguy, cũng thuộc dạng bất ngờ.

Lần hợp tác thực sự có thể gọi là vì đối phương, hẳn phải là bộ phim đồng tính của đạo diễn Quách Tuệ.

Có thể hợp tác nhiều lần như vậy, đối với Lộc Tri Vi cũng là một loại may mắn.

Làm nghề này, nay đây mai đó là chuyện thường, lúc hợp tác còn có thể ngày ngày gặp mặt, lúc không hợp tác có khi cả một thời gian dài cũng chẳng thấy nhau.

Mấy năm nay họ hợp tác nhiều thật, nhưng năm sau thì sao? Năm sau nữa thì sao?

Hơn nữa khán giả cũng sẽ không vì họ hợp tác nhiều lần mà bỏ qua diễn xuất, bỏ qua nhân vật họ tạo nên.

Thất bại lớn nhất của một diễn viên, là việc xây dựng nhân vật đơn điệu, không thể thích ứng với nhiều loại vai diễn.

Chỉ cần khán giả công nhận mỗi một nhân vật họ đóng, thì số lần hợp tác không phải là vấn đề.

...

Vì chuyện Tang Vãn Từ rót vốn, Chu Linh Linh tức đến mức ở nhà nổi trận lôi đình.

Tập đoàn Hưng Dật... Tập đoàn Hưng Dật!!!

Rốt cuộc Tang Vãn Từ đã leo lên được một thế lực lớn như vậy bằng cách nào?!

Chắc chắn có mờ ám!

Biết đâu Tang Vãn Từ và Mạnh Lãng Thừa thật sự có mối quan hệ không thể cho ai biết thì sao?

Không được, cô ta không thể cứ thế buông tha cho Tang Vãn Từ và Lộc Tri Vi!

Nghĩ vậy, Chu Linh Linh cầm điện thoại lên, bấm số: "Alo? Tôi có một tin nóng hổi đây, anh có muốn nghe không?"

...

Sau khi ký hợp đồng 《 Mộng Hòa Âm 》, lịch trình năm nay của Tang Vãn Từ trở nên dày đặc lạ thường.

Một bộ phim truyền hình, một bộ điện ảnh, hai dự án gần như nối liền nhau, chẳng để lại chút khoảng trống nào để nghỉ ngơi.

Ngồi trên xe, Trương Tiêm Nhụy suy nghĩ mãi, cuối cùng vẫn hỏi một câu: "Vãn Từ, em và ba em hòa giải rồi sao?"

Tang Vãn Từ nhìn ra ngoài cửa sổ xe: "Chưa ạ."

Trương Tiêm Nhụy: "Vậy sao ông ấy lại đồng ý rót vốn?"

Tang Vãn Từ: "Em và ba đã thỏa thuận điều kiện."

Trương Tiêm Nhụy: "...Hả?"

Tang Vãn Từ thu tầm mắt lại: "Chị Trương, chị để ý thêm kịch bản phim giúp em nhé, em muốn đóng nhiều hơn."

Trương Tiêm Nhụy: "?"

Tang Vãn Từ cuồng công việc lại trở lại rồi sao???

Tang Vãn Từ nói xong, lại quay đầu đi.

Nàng cúi đầu, nhíu mày, nhẹ nhàng day thái dương.

Trương Tiêm Nhụy thấy vậy, quan tâm hỏi: "Lại đau đầu à?"

Tang Vãn Từ cười với cô: "Không sao đâu ạ."

Rồi nàng lại tựa vào lưng ghế, nhắm mắt nghỉ ngơi, nhưng đôi mày vẫn nhíu chặt.

Trương Tiêm Nhụy có bao lời nghẹn trong lòng, muốn nói lại sợ làm nàng đau đầu hơn.

Vì thế cô cứ chờ rồi lại chờ, cuối cùng cũng đợi đến khi đôi mày Tang Vãn Từ giãn ra.

Lúc này Trương Tiêm Nhụy mới mở lời, giọng thấm thía: "Vãn Từ à, chuyện kịch bản chị sẽ xem xét, nhưng em thật sự phải nghỉ ngơi cho tốt, đừng để đến lúc thật sự đổ bệnh vào viện..."

Cơn đau đầu không rõ nguyên nhân này của Tang Vãn Từ, thật sự khiến người ta không biết phải làm sao.

Trớ trêu là nàng lại cứ nói không sao, mà ngoài việc thỉnh thoảng đau đầu ra, nàng đúng là không có vấn đề gì khác...

Tang Vãn Từ nhẹ nhàng lên tiếng, giọng nói mang theo một tia ý cười: "Từ năm ngoái em đã bắt đầu giảm bớt gánh nặng, nghỉ ngơi đầy đủ rồi mà?

"Chị Trương, thật sự cảm ơn chị đã quan tâm, em sẽ chú ý."

"Thật sự không sao chứ?"

"Thật sự không sao ạ."

"Em đảm bảo?"

Tang Vãn Từ không khỏi bật cười.

"Yên tâm đi, cơ thể em em tự biết rõ."

Trương Tiêm Nhụy thấy nàng nói chắc như đinh đóng cột, lúc này mới tạm thời yên lòng, không hỏi nữa.

......

《 Vấn Tiên Môn 》 cuối cùng cũng phát sóng đến kết cục của tiểu sư muội.

Bộ phim này từ khi lên sóng đã thu hút không ít khán giả nhờ cốt truyện xuất sắc.

Không ít khán giả đã thật lòng yêu mến tiểu sư muội, nên khi đến kết cục của nàng, một loạt người đã khóc nức nở.

Chủ đề #Tiểu Sư Muội Không Còn Nữa# còn được fan đẩy lên hot search.

Nhấn vào xem, một mảnh khóc than.

[@Đây Là Một Cái Tên]: Lúc tiểu sư muội đến trước mặt Kiều Kính lau nước mắt cho nàng, mắt tôi khóc mù luôn rồi! Vấn Sương, người phụ nữ nhà cô không có trái tim!!!

[@Sống Đến Hết Phim Sao]: Trời ơi cuộc đời tiểu sư muội của tôi sao mà thảm thế! Hu hu hu hu hu hu

[@Tháng Này Có Thể Hết Không?]: Hu hu hu hu cặp sư tỷ muội này ngọt quá, tiểu sư muội cũng đáng thương quá!!! Lộc Tri Vi, đỉnh của chóp!!!

[@Ảm Đạm Tiêu Hồn Chưởng]: ? Lộc Tri Vi sao con lại chết nữa rồi! Con là cái máy tạo kết cục bi thảm hình người à! Phim sau con có thể sống sót cho mẹ xem được không, sống lâu một chút!!!

[@Quá Đỉnh]: Không sao, phim sau của cô ấy là phim hiện đại, không chỉ sống được đến đại kết cục mà còn cưa gỗ cho chúng ta nghe nữa đó (đùa thôi)

Mà hôm nay cũng vừa hay là ngày Lộc Tri Vi vào đoàn phim.

Cô lướt qua khu bình luận, cười rồi thoát Weibo.

...Cưa gỗ gì chứ, tài kéo của cô đã đỉnh lắm rồi!

Ngay sau đó Lộc Tri Vi nhận được điện thoại lên án của Lộc Tư Kiều.

"Hu hu, sao chị lại chết nữa rồi...

"Em còn tưởng chị thuộc tuyến nhân vật chính, sau này sẽ được cứu về, có thể sống rất lâu, kết quả là... Hu hu nước mắt của em không đáng tiền..."

"Chị, lần sau chị nhận vai nào số phận cứng một chút đi, sống lâu một chút, đừng thảm như vậy..."

Lộc Tri Vi cùng Ôn Dao đi đến khách sạn cất hành lý, sau đó sẽ đi gặp đạo diễn Lưu.

Cô vừa đi vừa dỗ dành em gái đang khóc nức nở trong điện thoại.

"Vai phụ mà, chết nhanh là chuyện bình thường thôi. Mấy vai quần chúng chị đóng cũng có mấy ai sống lâu đâu."

"Được rồi được rồi, không khóc nữa, lần sau chị chắc chắn sẽ sống đến đại kết cục, được không?"

Lộc Tư Kiều nức nở trong điện thoại: "Vâng ạ..."

Sau đó cô nàng ngoan ngoãn cúp máy đi sửa luận văn tốt nghiệp.

Sau khi khai giảng, Lộc Tư Kiều định tìm một công việc thực tập trước để rèn luyện bản thân.

Thật sự không được thì lại đến nhờ vả chị gái, giống như bạn cùng trường của cô, trợ lý Tiểu Cầu của Tang Vãn Từ, cũng làm trợ lý là được!

Đi qua hành lang dài, cuối cùng cũng đến trước cửa phòng.

Lộc Tri Vi đang nhắn tin cho Tang Vãn Từ.

Tang Vãn Từ hôm nay đến sớm, nhưng cô vẫn chưa biết nàng ở phòng nào.

Ôn Dao lấy thẻ phòng ra mở cửa.

Lộc Tri Vi cúi đầu nhìn điện thoại, miệng hỏi: "Tiểu Dao, em có biết hai phòng bên cạnh là ai ở không?"

Ôn Dao vừa định nói không biết, cửa phòng bên cạnh đột nhiên mở ra.

Hai người ngước mắt nhìn lên, liền thấy Tiểu Cầu từ trong bước ra.

"Hi! Chị Tri Vi, hai người đến rồi à." Tiểu Cầu nhiệt tình chào hỏi.

Lộc Tri Vi ngẩn ra một chút, chớp chớp mắt, lập tức vui mừng khôn xiết.

...Là phòng bên cạnh, bạn gái của cô ở ngay phòng bên cạnh! Sắp xếp này thật quá tuyệt vời!

Tang Vãn Từ nghe thấy ba chữ "chị Tri Vi", lập tức đứng dậy đi ra cửa.

Dù mới gặp cách đây không lâu, nhưng điều đó chẳng hề ảnh hưởng đến niềm vui khi họ nhìn thấy nhau.

"Đến rồi à."

"Ừm, đến rồi."

Họ nhìn nhau, ánh mắt chan chứa ý cười dịu dàng.

Dù không cần thêm lời nào, cũng đủ để đối phương cảm nhận được thứ tình yêu ngọt ngào như mật.

Ôn Dao: "...?"

Tiểu Cầu: "...?"

Kỳ lạ thật, cái mùi chua lòm của tình yêu này là sao vậy!

Lộc Tri Vi hoàn hồn trước: "Em gặp đạo diễn Lưu chưa?"

Tang Vãn Từ lắc đầu: "Chưa, mới đến không lâu, đang đợi chị."

Lộc Tri Vi mỉm cười: "Được, vậy đợi chị cất hành lý xong, chúng ta cùng đi gặp ông ấy."

Tang Vãn Từ gật đầu: "Được."

Giờ phút này, Tiểu Cầu bỗng cảm thấy mình thật thừa thãi.

Ôn Dao thì lại nghĩ thoáng hơn, thậm chí còn rất vui khi hai người có quan hệ tốt.

Lộc Tri Vi có thể kết giao thêm bạn bè, Ôn Dao rất mừng, nếu có thể thân thiết với đối phương thì càng mừng hơn.

Giống như lần đầu tư này, chẳng phải Tang Vãn Từ đã trượng nghĩa ra tay giúp đỡ sao?

...

Gặp đạo diễn Lưu Chiêu, rồi gặp các diễn viên khác.

Lộc Tri Vi quét một vòng, không phát hiện ra hào quang nào khác, cũng yên tâm.

Xem ra lần này hai người cuối cùng cũng có thể yên tâm đóng phim.

Tang Vãn Từ gặp lại tình địch cũ, Kim Mạn Văn.

Đương nhiên, đó đã là tình địch trong quá khứ.

Sau khi Kim Mạn Văn tự mình lĩnh hội được ý tứ nào đó, đã chủ động rút khỏi cuộc đua theo đuổi Lộc Tri Vi.

Đồng thời, cô ấy cũng có một sự giác ngộ vô cùng sâu sắc.

Vô ích, căn bản không ai có thể so sánh được với vị trí của Tang Vãn Từ trong lòng Lộc Tri Vi.

Muốn Lộc Tri Vi đổi người yêu, chẳng bằng Kim Mạn Văn tự mình đổi người yêu trước còn hơn.

Chuyện tình cảm cũng có thứ tự trước sau, chỉ có thể trách bản thân đã gặp Lộc Tri Vi quá muộn.

Tang Vãn Từ lặng lẽ liếc nhìn Kim Mạn Văn.

Nàng chắc chắn, Kim Mạn Văn sẽ không gây khó dễ cho họ, như vậy rất tốt.

Diễn viên cuối cùng đến đoàn phim là Mạnh Liên Ngọc.

Vì còn một chút công việc nên bà đã đến muộn một chút.

Bà là đại tiền bối, khi đến, các diễn viên trong đoàn về cơ bản đều đã chủ động đến chào hỏi.

Lộc Tri Vi không thể tránh được.

Nhưng cô chưa bao giờ căng thẳng và bất an như lần này.

Trước đây là thân phận fan thuần túy, lần này không giống, lần này cô còn là bạn gái của cháu gái Mạnh Liên Ngọc.

Đột nhiên phải gặp phụ huynh của bạn gái, đổi lại là ai cũng sẽ căng thẳng.

Mạnh Liên Ngọc và Lưu Chiêu đã uống trà xong.

Lưu Chiêu có việc đi trước, Mạnh Liên Ngọc ở lại phòng chờ Tang Vãn Từ đưa người đến gặp mình.

Fan của bà đã chiếm được trái tim của cháu gái bà.

Đây là chuyện bà nghĩ thế nào cũng không thể ngờ được.

E là cả anh trai bà cũng không ngờ được.

Giây tiếp theo, cửa phòng bị gõ vang.

"Mời vào." Mạnh Liên Ngọc nói.

Tang Vãn Từ mở cửa, tay còn đang nắm tay Lộc Tri Vi.

Lộc Tri Vi vừa vào cửa đã cuống quýt cúi gập người chào Mạnh Liên Ngọc: "Chào Mạnh lão sư!"

Mạnh Liên Ngọc hơi nghiêng người, một tay chống lên thái dương, khóe môi khẽ cong, nụ cười như có như không mà nhìn Lộc Tri Vi.

...Đứa trẻ này trông quả thật rất ưa nhìn.

Cảm nhận được ánh mắt nóng rực lại đầy dò xét của thần tượng, Lộc Tri Vi không dám động, như bị điểm huyệt, đứng im tại chỗ.

Tang Vãn Từ đóng cửa lại, gọi một tiếng: "Cô."

Mạnh Liên Ngọc lúc này mới hoàn hồn, gật đầu ra hiệu: "Ừm, hai đứa ngồi đi."

Tang Vãn Từ dắt Lộc Tri Vi ngồi xuống, suốt quá trình không hề buông tay cô ra.

Mạnh Liên Ngọc vẻ mặt thản nhiên cầm lấy chén trà.

Lộc Tri Vi cẩn thận quan sát từng cử chỉ của bà, bất giác nắm chặt tay Tang Vãn Từ hơn.

Không khí rất yên tĩnh.

Yên tĩnh đến mức Lộc Tri Vi dường như có thể nghe thấy cả nhịp tim của chính mình.

Cô cảm thấy tim mình sắp nhảy ra ngoài, không khỏi bắt đầu suy nghĩ miên man.

Mạnh lão sư sắp nói gì đây?

Liệu Mạnh lão sư có thật sự không hài lòng về mình không?

Mạnh lão sư có giống như trong phim truyền hình, dùng chi phiếu ném vào mặt mình không?

A, căng thẳng quá đi!

Mạnh Liên Ngọc nhẹ nhàng đặt chén trà xuống, khẽ mở lời: "Lộc tiểu thư."

"Có!" Lộc Tri Vi theo bản năng giơ tay đáp ngay.

Lộc Tri Vi kêu xong mới nhận ra không đúng, khí thế lập tức yếu đi: "Dạ có..."

Mạnh Liên Ngọc bị hành động bất ngờ của Lộc Tri Vi làm cho nhướng mày, rồi bật cười.

Còn Tang Vãn Từ thì dịu dàng vỗ nhẹ lên mu bàn tay bạn gái, trấn an.

"Cô không cần phải căng thẳng như vậy," Mạnh Liên Ngọc nói, "Tính tôi rất dễ."

Lộc Tri Vi rất muốn nói mình không thể không căng thẳng, nhưng lời đến bên miệng lại bất giác biến thành một tiếng: "Dạ vâng..."

Trời đất ơi!

Xin hỏi người khác gặp phụ huynh của bạn gái cũng như vậy sao?

Sẽ không vô dụng như mình chứ???

Mạnh Liên Ngọc tư thái nhàn nhã: "Lộc tiểu thư, tôi biết chuyện của cô và cháu gái tôi, tôi có vài câu hỏi muốn hỏi cô, cô cứ trả lời thật lòng là được, không cần căng thẳng."

Lộc Tri Vi ngoan ngoãn gật đầu.

Mạnh Liên Ngọc hỏi thẳng: "Cô thích Vãn Vãn nhiều đến mức nào?"

Lộc Tri Vi cảm thấy câu hỏi này rất dễ trả lời, lại rất khó trả lời.

Bởi vì cô không biết nên trả lời thế nào mới là câu trả lời mà bậc trưởng bối muốn nghe.

Vì thế cô suy nghĩ, cuối cùng thẳng thắn nói: "Thưa Mạnh lão sư, cháu không biết nên đo lường tình cảm của cháu đối với Vãn Từ như thế nào, cháu chỉ biết sau khi ở bên em ấy, cháu bắt đầu có sự mong đợi vào tương lai, và mỗi một tương lai cháu hình dung đều có em ấy."

"Hôm nay, ngày mai, ngày kia, đều là em ấy."

Mạnh Liên Ngọc nhướng mày, không nói tốt cũng không nói không tốt, chỉ hỏi thêm một câu: "Vậy cô có thể đối tốt với nó đến mức nào?

"Cô phải biết, tôi chỉ có một đứa cháu gái này, ba nó cũng chỉ có một đứa con gái này thôi."

Lộc Tri Vi hiểu được ngụ ý này.

Cô quay đầu nhìn Tang Vãn Từ, rồi cúi xuống nhìn hai bàn tay đang đan vào nhau.

Vô số lần, họ đã đan tay vào nhau như thế, khăng khít không rời.

Có thể tốt đến mức nào?

Đương nhiên là phải đặc biệt, đặc biệt, đặc biệt tốt rồi...

"Em ấy đói thì nấu cơm cho em ấy, trời lạnh thì đan khăn quàng cổ và găng tay cho em ấy, lúc ở bên nhau sẽ không để em ấy cảm thấy cô đơn."

"Chỉ cần Vãn Từ cần, dù muôn trùng sông núi, cháu cũng sẽ đến bên cạnh em ấy."

"Đó là sự đối tốt của cháu dành cho em ấy."

Đó cũng là cuộc sống thường ngày của họ bây giờ.

Cơm áo gạo tiền, trời lạnh thêm áo, mưa gió chung thuyền, bầu bạn có nhau, tình yêu chẳng phải là như vậy sao?

Mạnh Liên Ngọc điều chỉnh lại tư thế ngồi, ánh mắt sáng ngời nhìn thẳng vào mắt Lộc Tri Vi.

"Cuộc sống mà Vãn Từ muốn, cô đều có thể cho nó chứ?"

"Cháu có thể." Lộc Tri Vi đáp vô cùng chắc chắn.

Bất kể Tang Vãn Từ muốn cuộc sống như thế nào, cô đều có thể cho nàng.

Kể cả cuộc sống giống như nhà họ Mạnh, cô cũng sẽ nỗ lực kiếm tiền để làm được, quyết không nuốt lời!

"Được, hãy nhớ lấy lời cam kết hôm nay của cô."

Mạnh Liên Ngọc nói xong, quay đầu nhìn về phía Tang Vãn Từ.

"Vãn Vãn, ta hy vọng ở trước mặt ba mẹ con bé, con cũng có thể kiên định cam kết tình yêu của con dành cho con bé như vậy."

Tình yêu là sự vun đắp từ hai phía, là đồng tâm hiệp lực.

Bà sẽ không vì là cô của Tang Vãn Từ mà dung túng cháu gái mình ích kỷ chỉ biết nhận lại, một tình yêu chỉ có một người cho đi sẽ không bền lâu.

Tang Vãn Từ ôn tồn nói: "Yên tâm đi cô, con sẽ."

Lộc Tri Vi nghe vậy, mắt hơi mở to, vừa kinh ngạc, vừa không thể tin được.

Đây có phải là nói Lộc Tri Vi đã qua ải rồi không!

Mạnh Liên Ngọc gật đầu, lúc này mới nhìn lại về phía Lộc Tri Vi, nở nụ cười: "Hy vọng hai đứa hạnh phúc.

"Cháu dâu."

"..."

Mặt Lộc Tri Vi "bừng" một cái liền đỏ ửng.

Cô che miệng lại, để tránh mình vì kích động mà phát ra âm thanh mất mặt.

Cháu dâu... Thần tượng của mình vừa mới gọi mình là cháu dâu!!

Trời ơi đây là thật đúng không, đây không phải là ảo giác của mình đúng không?!

A a a a...mình bay đây...

Mạnh Liên Ngọc khó hiểu: "Con bé bị sao vậy?"

Tang Vãn Từ chu đáo giải thích: "Kích động, ngượng ngùng, sợ mất mặt trước mặt cô."

Mạnh Liên Ngọc xua tay: "Có gì đâu, đều là người một nhà cả."

Lộc Tri Vi: "!"

Nước mắt kích động của Lộc Tri Vi sắp không kìm được nữa rồi.

Cô bất lực quay sang Tang Vãn Từ, cố nén nói: "Cô của em nói chúng ta là người một nhà đó hu hu..."

Lộc Tri Vi không nhịn được mà nức nở một tiếng.

Giây phút này, cô bỗng cảm thấy mình đã nhận được quá nhiều.

Có tình yêu viên mãn, có tình bạn và tình thân ấm áp, thậm chí còn có thể cùng thần tượng mình luôn yêu thích trở thành người một nhà.

26 năm tháng vô danh trước đây dường như đều được chữa lành trong khoảnh khắc này.

Lộc Tri Vi mãn nguyện rồi, cuộc đời dù có kết thúc ngay tại đây cũng không sao cả.

Tang Vãn Từ bất đắc dĩ cười, v**t v* khuôn mặt bạn gái, rồi ôm cô vào lòng.

Tri Vi của em, những ngày tháng tương lai, chị sẽ ngày càng tốt hơn.

......

Sau khi vào đoàn phim là các công đoạn đọc kịch bản, thử vai, định trang.

Vì là phim hiện đại nên tạo hình cũng nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

Sau khi mọi công tác chuẩn bị hoàn tất, việc quay phim mới có thể chính thức bắt đầu.

Nhưng ngay vào ngày đoàn phim chính thức khởi động, trên Weibo đột nhiên có một tài khoản marketing nhảy ra nhắm vào Tang Vãn Từ.

Tài khoản này bóng gió nói rằng mối quan hệ của nàng và chủ tịch Tập đoàn Hưng Dật không đơn giản, dẫn dắt fan suy nghĩ theo hướng bẩn thỉu, bằng chứng là việc nàng "mang vốn vào đoàn".

Đối phương ra tay ào ạt, dường như đã có chuẩn bị, chỉ chờ ngày này để gây chuyện.

Chủ đề #Đại gia của Tang Vãn Từ# gồm năm chữ, không chút bất ngờ mà vèo vèo leo l*n đ*nh hot search.

[@Trái Cam]: Bảo sao tài nguyên của cô ta lúc nào cũng tốt thế, hóa ra là có đại gia chống lưng à, chậc chậc.

[@Phục]: Thế thì cô ta đúng là không lãng phí gương mặt này chút nào [mặt chó]

[@Thạc Thử]: @Phong Hòa Giải Trí nghệ sĩ nhà các người bị bôi nhọ kìa, còn không ra lên tiếng???

[@Viết Bài Kiểm Tra]: Hay thật, lần đầu tiên tôi thấy đại gia mà leo lên hot search được, đợt này Tang Vãn Từ không ổn rồi, đại gia còn không bảo vệ một chút sao?

[@Sao Thế?]: Dưa này tôi không trả phí mà cũng được ăn à?

Nhìn những lời đồn đoán ác ý trong bình luận, Chu Linh Linh cảm thấy tâm trạng vô cùng sung sướng.

Cô ta chính là không ưa nổi việc Tang Vãn Từ hơn mình, không ưa nổi việc Tang Vãn Từ phá hỏng kế hoạch của mình.

Cô ta muốn Tang Vãn Từ cũng phải nếm mùi đau khổ!

A, Tang Vãn Từ, lần này đến cả gốc gác của mày cũng bị tao lật tung rồi, cứ chờ bị chửi mắng đi!

Mày cứu Lộc Tri Vi, tao xem lần này ai có thể cứu mày!

...

Quay xong thêm một cảnh.

Lưu Chiêu cho mọi người nghỉ ngơi một tiếng.

Tiểu Cầu lập tức cầm điện thoại lo lắng chạy về phía Tang Vãn Từ: "Tiểu Tang, chị Trương tìm chị, có chuyện lớn rồi!"

Tang Vãn Từ liếc nhìn cô bé, dứt khoát nhận lấy điện thoại, đi sang một bên nghe máy.

Lộc Tri Vi đi lên trước, tò mò hỏi Tiểu Cầu: "Sao vậy, có chuyện lớn gì?"

Tiểu Cầu đưa điện thoại của mình cho cô: "Chị xem, có người đang bịa đặt về Tiểu Tang!"

Lộc Tri Vi lướt xem vài lần, kết quả biểu cảm càng lúc càng cạn lời.

Đại gia của Tang Vãn Từ?

Mạnh Lãng Thừa?

Thế giới này không còn gì để cho mấy tài khoản marketing các người làm nữa sao?

"Chị Trương cứ xem xét rồi làm, em thế nào cũng được."

Nói xong câu đó, cuộc gọi kết thúc.

Tang Vãn Từ mặt không đổi sắc nhận lấy chai nước từ tay Tiểu Cầu, biểu cảm hoàn toàn không bị ảnh hưởng.

Lộc Tri Vi hỏi: "Giải quyết xong rồi?"

Tang Vãn Từ: "Chị Trương nói để Hưng Dật giải quyết."

Lộc Tri Vi chớp mắt: "Hiểu rồi."

Tiểu Cầu: "?"

Cô không hiểu, cô không rõ.

Lúc Tang Vãn Từ và Trương Tiêm Nhụy nhắc đến Mạnh Lãng Thừa, Tiểu Cầu không có ở đó.

Vậy rốt cuộc nghệ sĩ nhà mình và Hưng Dật có quan hệ gì???

Lộc Tri Vi bình tĩnh vỗ vai cô bé: "Chân tướng chỉ có một, đó chính là—"

Tiểu Cầu tập trung lắng nghe.

Lộc Tri Vi mỉm cười: "Đi xem Weibo chính thức của Tập đoàn Hưng Dật đi."

Tiểu Cầu: "???"

...

Chu Linh Linh bên này còn đang vừa ăn cam vừa hả hê.

Kết quả niềm vui của cô ta chưa kéo dài được bao lâu, chiều gió đã đổi.

Bởi vì Weibo chính thức của Tập đoàn Hưng Dật đã đăng bài.

[@Tập đoàn Hưng Dật]: Điều này hẳn là không khó hiểu.

Kèm theo hai tấm ảnh.

Một tấm là một câu nói của Tang Vãn Từ trong một cuộc phỏng vấn: Tôi mang họ mẹ.

Một tấm là mục tên vợ/chồng trong trang bách khoa toàn thư của Mạnh Lãng Thừa: Tang Chi Tình.

Lời làm sáng tỏ đơn giản, rõ ràng, khiến người ta không thể ngờ tới.

Chu Linh Linh choáng váng.

Cư dân mạng cũng choáng váng.

Họ biết Mạnh Lãng Thừa, biết nghệ sĩ dương cầm nổi tiếng quốc tế Tang Chi Tình.

Nhưng họ duy chỉ không ngờ tới, Tang Vãn Từ lại là con gái của họ!!!

Quả cam trong tay Chu Linh Linh rơi xuống đất.

Cô ta hình như... đã đá phải một tấm sắt không thể đụng vào rồi?

Toang, Chu Linh Linh toang rồi.

. . . .

Tác giả có lời muốn nói:

【 Tôi lật bài ngửa đây, tôi không giả vờ nữa.JPG 】

Lộc bảo của chúng ta chính là một người thương vợ, cuộc sống mà vợ muốn, cô ấy nhất định sẽ cho bằng được OvO
 

Bình Luận (0)
Comment