Từ khi trở về từ Duyện Châu, mặc dù Vân Mộng Chân giống như không hỏi qua cái gì, nhưng trên thực tế, lại một mực âm thầm chú ý biến động ở Thanh Châu và Duyện Châu.
Vệ Phạn Dạ đến Thanh Châu tìm Bạch Nhạc, thậm chí tung ra lời đồn Yến Bắc Thần chính là Bạch Nhạc, Vân Mộng Chân đều biết.
Dưới tình huống như vậy, nàng càng hiểu rõ, ảnh hưởng của việc mọi người từ miệng của nàng chứng thực được Thông Thiên Ma Quân còn sống là một lời nói dối.
Tâm niệm liên tục thay đổi, trong khoảng thời gian này không biết trong đầu Vân Mộng Chân đã lóe lên bao nhiêu ý niệm, nhưng nàng cũng rõ ràng, chuyện tới mức này, nàng đã không có khả năng tiếp tục im miệng không nói.
Đời này của nàng, có rất nhiều quyết định quan trọng, đều phải đưa ra trong nháy mắt.
Nhất niệm thiên đường, nhất niệm địa ngục, chính là như vậy!
- Còn sống!
Vân Mộng Chân ngẩng đầu, nhàn nhạt phun ra hai chữ này.
Vù vù!
Trong nháy mắt, toàn bộ đại điện giống như ong vỡ tổ.
Mặc dù trước đó trong lòng có chút nghi hoặc, nhưng mọi người đều có khuynh hướng cho rằng đây chỉ là một lời nói dối, bởi vì nếu nó là thật, áp lực mang đến thực sự quá lớn.
- Thánh Nữ, loại chuyện như vậy không thể thuận miệng nói được, ngươi thật sự xác định, Thông Thiên Ma Quân còn sống?
Đột nhiên mí mắt Lâm trưởng lão giật giật một cái, không nhịn được xác nhận lần nữa nói.
- Sao vậy, Lâm trưởng lão cảm thấy ta cố ý nói dối?
Trong mắt Vân Mộng Chân lộ ra một đạo hàn mang, thờ ơ nói, nhưng mọi người đều nghe được lãnh ý trong lời nói kia.
- Không dám!
Lâm trưởng lão nhận thấy trong lời nói của Vân Mộng Chân có sát khí, cũng lập tức bồi lễ nói:
- Thánh Nữ thứ tội, chỉ là chuyện này có can hệ quá lớn, nên không nhịn được muốn xác nhận lại một chút! Ta nghe nói, trước đây giết chết Nguyệt Lâm Tiên, tốn hơn trăm hơi thở thời gian... Chuyện này không giống tác phong của Thông Thiên Ma Quân lắm.
Nguyệt Lâm Tiên không hề yếu, ngay cả những trưởng lão này của Đạo Lăng Thiên Tông, cũng chỉ có một vài người có thể thắng được Nguyệt Lâm Tiên, nhưng chiến thắng trong trăm hơi thở, thì không khỏi quá khinh thường rồi.
Có điều người hắn đối mặt là Thông Thiên Ma Quân, tự nhiên tình thế sẽ hoàn toàn khác nhau.
Lâm trưởng lão dừng một chút, tiếp tục nói:
- Còn nữa, ta có một câu bất kính, giả sử Thông Thiên Ma Quân thật sự còn sống... Làm sao Thánh Nữ thoát thân được?
Có thể nói Thông Thiên Ma Quân và Đạo Lăng Thiên Tông thù sâu như biển, nếu như gặp nhau lần nữa, sợ rằng hắn không có lý do gì buông tha vị Đạo Lăng Thánh Nữ Vân Mộng Chân này.
- Trận chiến ở Đạo Lăng Sơn cũng chỉ mới trôi qua ba năm mà thôi, Lâm trưởng lão cho rằng, Thông Thiên Ma Quân có thể đơn giản khôi phục tới trạng thái đỉnh phong hay sao?
Vân Mộng Chân hơi cười nhạt, thuận tiện hỏi ngược lại.
Bỗng nhiên mí mắt hơi giật, lần này không có ai đi ra ngắt lời Vân Mộng Chân nữa.
Ánh mắt Vân Mộng Chân chậm rãi đảo qua mọi người, nhàn nhạt mở miệng nói:
- Ta không biết rốt cuộc Thông Thiên Ma Quân làm sao làm được, nhưng ta đã thực sự nhìn thấy Thông Thiên Ma Quân ở trong Quảng Hàn Thiên Cung,... Chỉ là sau khi chém giết Nguyệt Lâm Tiên, Thông Thiên Ma Quân đã kiệt lực, không phải hắn không muốn nhanh chóng giết chết Nguyệt Lâm Tiên, mà là sợ rằng bây giờ hắn không làm được!
Những lời này vừa ra, liền để cho mọi người tin tưởng vài phần.
Cho dù Thông Thiên Ma Quân lợi hại như thế nào đi nữa, thì trận chiến ở Đạo Lăng Sơn trước đây cũng bị trảm thân thể, thậm chí ngay cả thần hồn cũng chỉ còn lại một luồng chạy ra Đạo Lăng Sơn, dưới tình huống như vậy, nếu như Thông Thiên Ma Quân còn có thể khôi phục lại, đó mới là chuyện cười.
Thế nhưng, cho dù chỉ khôi phục một bộ phận thực lực, cũng đã rất khủng bố rồi!
Thông Thiên Ma Quân chính là Thông Thiên Ma Quân, chỉ cần chưa chết đi, cho dù chỉ còn lại một hơi thở, cũng không có bất kỳ người nào dám khinh thị nửa phần.
- Nếu như Thông Thiên Ma Quân thật sự còn sống... Vậy lúc đại hội Đạo Môn diễn ra, có thể hiện thân lần nữa hay không?
- Không sai, nếu Thông Thiên Ma Quân dám hiện thân, cho dù bây giờ còn chưa triệt để khôi phục, chỉ sợ cũng có lực đánh một trận, không thể không đề phòng!
Trong lúc nhất thời, toàn bộ đại điện xôn xao, cho dù mạnh như Đạo Lăng Thiên Tông, thì thời điểm đối mặt với cái tên này, cũng rất khó bình tĩnh được.
Vân Mộng Chân lạnh lùng nhìn tất cả, nhưng không nói một lời.
Đây cũng chính là kết quả nàng đã đoán được, không có gì bất ngờ cả.
Từ trước tới giờ nàng chưa từng để đám người gọi là trưởng lão này vào mắt, muốn bảo vệ tôn nghiêm của Đạo Lăng Thiên Tông, không phải dựa vào những trưởng lão chỉ biết đấu tranh với nhau này.
So với áp lực bên ngoài, vấn đề nội bộ Đạo Lăng Thiên Tông, mới là căn nguyên thật sự khiến Đạo Lăng Thiên Tông suy sụp!
Vân Mộng Chân hít sâu một hơi, tiếp tục mở miệng nói:
- Ngày mai, ta sẽ bế quan lần nữa... trước khi đại hội Đạo Môn diễn ra, bước vào Tinh Hải!
Đối với người khác mà nói, bước vào Tinh Hải là một sự tình vạn phần gian nan, có thể là một đạo sinh tử quan!
Nhưng đối với Vân Mộng Chân mà nói, nó giống như là một chuyện nhỏ bé không đáng kể, không những hời hợt, mà còn hạn định thời gian.