Tự nhiên hắn không quan tâm gì đến danh tiếng Thận Lâu Vương, cho dù quay đầu bỏ chạy, để Thận Lâu Vương mất hết thể diện, cũng không có quan hệ gì với hắn.
Nhưng hiện tại, dưới loại tình huống này, trước tiên không nói có chạy được hay không.
Nếu thật sự chạy, chính là chuyện vô bổ, không những giúp Vệ Phạn Dạ thành danh, hơn nữa còn khiến mình phải gánh tội danh cấu kết với Yến Bắc Thần, không thể nghi ngờ loại đả kích này là trí mạng, vô luận như thế nào, Bạch Nhạc cũng không có khả năng gánh vác.
- Quả nhiên là tự cổ anh hùng xuất thiếu niên!
Thận Lâu Vương phát ra một nụ cười nham hiểm, lạnh lùng mở miệng nói:
- Bắc Đẩu lão tổ, nếu như bản vương lỡ tay giết tên đệ tử này của ngươi... Ngươi nói sao?
Lời này rời vào trong tai người khác, dường như có chút tỏ yếu thế.
Quả nhiên, Bắc Đẩu lão tổ không chút do dự mở miệng nói:
- Thận Lâu Vương nói đùa rồi, hậu bối muốn khiêu chiến ngươi, tự nhiên dựa theo quy củ mà làm... Một khi xuất thủ, đừng nói sinh tử!
Trên phương diện này, Bắc Đẩu lão tổ so với người khác càng quả quyết hơn.
Đây là lựa chọn Vệ Phạn Dạ tự mình đưa ra, nếu muốn có được chỗ tốt lớn như vậy, tự nhiên cũng phải gánh vác phiêu lưu tương ứng!
Thế giới này vốn tàn khốc như vậy.
Huống hồ, hắn cũng tràn ngập tự tin đối với Vệ Phạn Dạ.
Bây giờ Vệ Phạn Dạ đã không phải là Vệ Phạn Dạ lúc ở Quảng Hàn Thiên Cung nữa, đối đầu với một Thận Lâu Vương chỉ am hiểu huyễn thuật chi đạo, thiếu khuyết thủ đoạn chém giết, cho dù không thể thắng dễ dàng, thì tự bảo vệ mình cũng không lo.
Huống chi, thời điểm thật sự nguy cấp... Chẳng lẽ hắn sẽ không xuất thủ cứu người sao? Chẳng lẽ thật sự để cho Thận Lâu Vương giết người!
- Hay hay! Hôm nay bản vương sẽ thay ngươi dạy dỗ tên vô tri này một chút!
Bạch Nhạc ngửa mặt lên trời cười to, trong mắt lộ ra một đạo tinh mang, trong chớp mắt, quạ đen khắp trời ùn ùn kéo đến, bay thẳng tới chỗ Vệ Phạn Dạ.
Nếu đã không thể tránh, vậy thì chỉ có đánh một trận!
Nếu như đổi lại là hắn, Bạch Nhạc thật sự không dám ra tay, nhưng hôm nay hắn dùng thân phận Thận Lâu Vương, hắn vốn không cần chém giết chính diện, chỉ cần dùng huyễn thuật ra chiêu, là đã không bị người ngoài nhìn ra sơ hở gì.
Bản thân Bạch Nhạc ở trên huyễn thuật chi đạo, cũng có căn cơ vững chắc, lại có Thông Thiên Ma Công làm cơ sở, nên khi tìm hiểu một ít huyễn thuật Thận Lâu Vương lưu, cũng không có nhiều trắc trở, mấy ngày nay, Bạch Nhạc tốn không ít tâm tư trên phương diện này, tự nhiên thi triển ra càng có dáng vẻ.
Trong nháy mắt, cả người Vệ Phạn Dạ bị đàn quạ bao phủ lại.
Kinh khủng nhất là, bản thân đám quạ đen này cũng là huyễn thuật, đối mặt với công kích dạng này, bất kể Vệ Phạn Dạ xuất kiếm phản kích, hay là phòng thủ cũng sẽ bị kéo vào trong ảo cảnh, rơi vào nhịp điệu chiến đấu của Bạch Nhạc.
Mặc dù lấy chút năng lực huyễn thuật gà mờ hiện tại của Bạch Nhạc, chưa chắc có thể làm gì Vệ Phạn Dạ, nhưng chỉ cần rơi vào bên trong, liền có cơ hội dựa vào thần hồn chi lực mạnh mẽ, không ngừng duy trì ảo cảnh, khống chế cục diện.
Nhưng mà, một khắc sau, trên người Vệ Phạn Dạ chợt hiện ra một đóa Thất Thải Tiên Liên, nơi nào có thất thải hà quang chiếu qua, đàn quạ đen do ảo thuật ngưng tụ mà thành liền tiêu tán như băng tuyết gặp mặt trời!
Trong nháy mắt, con ngươi Bạch Nhạc không khỏi co rụt lại!
Thất Thải Tiên Liên!
Bạch Nhạc lập tức phản ứng kịp, không trách được Vệ Phạn Dạ dám vượt cấp khiêu chiến Thận Lâu Vương, không trách được đối phương tận lực khiêu khích Thận Lâu Vương, hóa ra, tất cả đều đã được lên kế hoạch tốt!
Vệ Phạn Dạ lấy Thất Thải Tiên Liên tái tạo thân thể, trên thực tế, cũng đã không tính là máu thịt người bình thường nữa, mà là thân thể Thất Thải Tiên Liên, chuyện này cũng có nghĩa là, ở một mức độ nào đó, Vệ Phạn Dạ cũng thu được một ít năng lực của Thất Thải Tiên Liên.
Ví dụ, gần như miễn dịch với một ít huyễn thuật, dưới tình huống đối phó với huyễn thuật, quả thực đây là khắc tinh của tất cả.
Khác với loại thiên tài chân chính như Vân Mộng Chân, Vệ Phạn Dạ không có thực lực vượt cấp lay động cường giả Tinh Hải Cảnh, nhưng đối mặt cường giả Tinh Hải Cảnh am hiểu huyễn thuật, lại là một chuyện khác.
Sau khi nghĩ rõ ràng tất cả, lúc này nội tâm Bạch Nhạc đột nhiên bốc lên một cảm giác nguy cơ!
Một khi huyễn thuật mất đi hiệu lực, thật sự cần hắn chém giết chính diện với Vệ Phạn Dạ, kẻ giả trang như hắn sẽ lập tức bị lộ tẩy.
Đến lúc đó, thân phận Yến Bắc Thần bị bại lộ, cục diện sẽ thật sự nguy hiểm!
Bây giờ đang ở cạnh Giang Lăng Thành, nếu như vị truyền nhân Ma Quân này dám hiện thân, vậy chính là đang đánh vào mặt Đạo Lăng Thiên Tông, chỉ sợ trong chốc lát, sẽ có cao thủ Đạo Lăng Thiên Tông chạy tới truy sát, khi đó, sẽ thật sự là cửu tử nhất sinh.
Chỉ dựa vào Bạch Giao, sợ là không có khả năng dẫn hắn thoát thân.
Tính sai!
Điểm sai lầm này, gần như kéo Bạch Nhạc vào chỗ chết.
Trước mặt sinh tử, Bạch Nhạc lại trở nên càng bình tĩnh hơn so với thường ngày.
Trong tích tắc, trong đầu hiện lên một điểm linh quang!
Huyễn thuật bình thường đều không có hiệu quả đối với Vệ Phạn Dạ, thế nhưng có một môn thần thông, chưa chắc vô hiệu!