Mặc dù chỉ là thời gian pháp tắc hư giả bên trong ảo cảnh, nhưng chỉ dựa vào điểm này, cũng đủ để ngự trị ở trên các thần thông khác, chân chính trở thành Thần Thông Pháp Môn cao cấp nhất.
Giả sử thực lực Thận Lâu Vương mạnh hơn chút nữa, có thể thi triển ra thần thông này với hắn... Sợ là hắn cũng phải kiêng dè không thôi!
Cảm ngộ ra thần thông kinh khủng như vậy, không trách được bây giờ Thận Lâu Vương cũng dám hoành hành vô kỵ.
Bắc Đẩu lão tổ khẽ thở dài một tiếng, trong lòng liền biết rõ, bởi vì một thức thần thông này, mà kế hoạch lần này cũng đã thất bại.
- Thận Lâu Vương, dừng tay đi, trận chiến này chúng ta thua rồi.
Bắc Đẩu lão tổ nhìn Bạch Nhạc, chậm rãi mở miệng nói.
Sở dĩ không có xuất thủ cắt đứt, là bởi vì trong ảo cảnh dạng này, cho dù là hắn cũng vô pháp đánh thức Vệ Phạn Dạ.
Mà cái này cũng chính là chỗ đáng sợ nhất của huyễn thuật chi đạo.
Đương nhiên, Bắc Đẩu lão tổ cũng không lo lắng Vệ Phạn Dạ không thể thức tỉnh.
Đạo lý rất đơn giản, hắn không thể đánh thức Vệ Phạn Dạ, nhưng lại có thể giết chết Thận Lâu Vương.
Giả sử Thận Lâu Vương không thức thời, vậy hắn cũng chỉ có thể vi phạm hứa hẹn, trực tiếp ra tay với Thận Lâu Vương, chỉ cần giết chết Thận Lâu Vương, tự nhiên ảo cảnh không công mà phá.
Bạch Nhạc hơi gật đầu, hắn cũng không thật sự có ý định giết người, không phải hắn không muốn giết chết Vệ Phạn Dạ, mà là ngay trước mặt Bắc Đẩu lão tổ, căn bản không có cơ hội giết chết đối phương, mạnh mẽ xuất thủ, chỉ ép Bắc Đẩu lão tổ ra tay mà thôi.
- Bắc Đẩu lão nhi, lần này ta nể mặt ngươi, nếu lần sau hắn còn dám không tôn trọng, khiêu khích như thế, cũng đừng trách bản vương ra tay vô tình.
Bạch Nhạc nhàn nhạt đáp một câu, sau đó giơ tay lên, liền trực tiếp tán đi ảo cảnh Đại Mộng Thiên Thu.
Trên thực tế, cho dù Bắc Đẩu lão tổ không nói, Bạch Nhạc cũng không duy trì được bao lâu, hắn chỉ ngụy ra dáng vẻ của Thận Lâu Vương mà thôi, cuối cùng cũng không phải cường giả Tinh Hải Cảnh thật sự, mạnh mẽ thi triển ra Đại Mộng Thiên Thu cũng đã rất không dễ dàng, muốn dùng Đại Mộng Thiên Thu vây khốn Vệ Phạn Dạ, bây giờ hắn không làm được.
Có thể tìm được một cái lối thoát như vậy, Bạch Nhạc cầu còn không được.
Ảo cảnh tán đi, nhưng Vệ Phạn Dạ vẫn còn chưa thanh tỉnh, sau khi hung hăng chém một kiếm ở trên sông lớn, nhìn thấy đội thuyền trên sông, lúc này mới chợt tỉnh lại, trong lúc nhất thời, cả người sững sờ tại chỗ, vẻ mặt đỏ hồng, gần như hận không thể đâm đầu vào trong nước.
- Trở về đi, thanh niên bị chút thất bại mới tốt, như vậy mới biết thiên ngoại hữu thiên! Bại bởi Thận Lâu Vương, cũng không mất mặt.
Bắc Đẩu lão tổ liếc mắt nhìn Vệ Phạn Dạ, nhẹ giọng mở miệng nói.
Lời này vừa là an ủi Vệ Phạn Dạ, vừa nói cho người khác nghe.
Chủ động khiêu chiến, lại thua thảm hại như vậy, tự nhiên rất mất mặt, lấy tu vi Tinh Cung Cảnh khiêu chiến lão tổ Tinh Hải Cảnh, thua vốn là đương nhiên, cũng không có quá nhiều mất mặt.
Nhưng ngay tại thời điểm tất cả mọi người cho rằng, tất cả đã kết thúc.
Phía xa lại truyền tới một thanh âm già nua, lộ ra từng tia hàn ý:
- Thận Lâu Vương, cái Đại Mộng Thiên Thu này không phải thần thông của ngươi... Ngươi đã làm gì trưởng lão Mộng Thiên Thu của bổn tông rồi?
Nói xong, chân trời đột nhiên hiện lên một đạo kiếm quang huyễn lệ!
Tinh Hà lão tổ!
Trận chiến này đã truyền khắp Giang Lăng, không biết có bao nhiêu ánh mắt nhìn chằm chằm, tự nhiên Tinh Hà lão tổ cũng dõi theo.
Mặc dù Mộng Thiên Thu vẫn chưa thi triển qua Đại Mộng Thiên Thu trước mặt người khác, thế nhưng hắn biết, Mộng Thiên Thu sáng chế ra một môn thần thông cực kỳ lợi hại!
Hơn nữa, cái tên Đại Mộng Thiên Thu này... cũng thực sự quá rõ ràng!
Trên đời này, đâu có nhiều sự tình trùng hợp như thế!
- Tự nhiên Mộng Thiên Thu... đã chết!
Bạch Nhạc ngẩng đầu, nhìn về phía Tinh Hà lão tổ, nhàn nhạt mở miệng nói:
- Đêm hôm ấy, là Tinh Hà lão tổ ngươi tự mình bỏ rơi hắn, chẳng lẽ ngươi đã quên rồi sao?
Lời nói của Bạch Nhạc không hề có chút che giấu ý đùa cợt nào.
Bởi vì hắn vốn muốn đùa cợt Tinh Hà lão tổ, nên còn cần che giấu sao?
Lúc trước, Tinh Hà lão tổ vứt bỏ hắn, chuyện này không có gì có thể oán hận, bởi vì Bạch Nhạc vốn rất rõ ràng, hắn cũng không phải là người Thất Tinh Tông, đơn giản chỉ là trao đổi ích lợi mà thôi, tại thời khắc nguy nan, Tinh Hà lão tổ vứt bỏ hắn, bảo toàn Thất Tinh Tông không có gì không thể lý giải.
Nhưng... Mộng Thiên Thu thì khác!
Mộng Thiên Thu là trưởng lão Thất Tinh Tông, ở Thất Tinh Tông nhiều năm, thậm chí nếu không phải vì an nguy của Thất Tinh Tông, lấy thực lực của Mộng Thiên Thu, đủ để tự bảo vệ mình trước công kích của Thận Lâu Vương, căn bản không có nguy hiểm gì.
Bạch Nhạc có thể không hận Thất Tinh Tông, nhưng Mộng Thiên Thu chết đi, khiến hắn không thể không tức giận.
Bạch Nhạc vạch trần trước mặt nhiều người như vậy, nhất thời khiến cho sắc mặt Tinh Hà lão tổ có chút khó coi.
- Hoang đường! Thận Lâu Vương, ngươi giết Mộng Thiên Thu trưởng lão, chính là địch với Thất Tinh Tông ta, hôm nay lão phu sẽ vì Thiên Thu trưởng lão, mà đòi một cái công đạo!