Nhướn mày, Vân Mộng Chân lạnh lùng đáp,
- Lời này của Tử Dương Chân Nhân quá đáng rồi, bất kể có Côn Ngô Kiếm hay không, truyền thừa của Thánh Nữ nhất mạch ta cũng tuyệt đối sẽ không đứt đoạn!
Cho dù luận thực lực, Tử Dương Chân Nhân hơn xa Vân Mộng Chân, thậm chí còn treo một danh phận sư thúc, nhưng nếu thực sự nói về địa vị, Vân Mộng Chân thậm chí có khả năng còn ở trên hắn.
Thường ngày Tử Dương Chân Nhân muốn bày ra dáng vẻ sư thúc, nàng ta không muốn tính toán, nhưng một khi đề cập tới Thánh Nữ nhất mạch này, lại tuyệt đối một bước cũng không nhường.
Đương nhiên, trên thực tế, đây cũng là thái độ ngoài mặt của nàng ta.
Cho dù là mất Côn Ngô Kiếm, nàng ta tuyệt đối sẽ không ăn nói khép nép, càng sẽ không để Thánh Nữ nhất mạch này suy vong.
- Chỉ hy vọng là như thế!
Nhìn Vân Mộng Chân một cái thật sâu, Tử Dương Chân Nhân lập tức xoay người bỏ đi,
- Sáng sớm ngày mai, ta tự mình vào núi! Lấy bảy ngày làm hạn định, bất kể có tìm được Côn Ngô Kiếm hay không, Thánh Nữ đều phải theo ta về tông!
- Ngọn núi này cũng rất thú vị, chúng ta hôm nay ở lại nơi này đi.
Ăn xong tiệc tối, Từ Phong dẫn theo đệ tử của Đạo Lăng Thiên Tông du lãm Linh Tê Kiếm Tông, lại không ngờ Văn Trạch đột nhiên dừng chân trước Thiên Tâm Phong.
- Cái này sợ rằng không được.
Cười khổ một chút, Từ Phong lắc đầu nói,
- Chỗ này tên là Thiên Tâm Phong, hiện giờ đã ban cho đệ tử chân truyền Bạch Nhạc của bản tông, quan trọng nhất là, hiện giờ Bạch Nhạc đang bế quan mở Linh Phủ, không tiện quấy rầy.
- MởLinh Phủ?
Nghe thấy lời nói của Từ Phong, Văn Trạch lập tức cười ra tiếng,
- Đùa gì thế, chỉ là một đệ tử Dẫn Linh cảnh, không ngờ còn là đệ tử chân truyền, một mình chiếm một ngọn chủ phong?
- Văn sư huynh, xin hỏi, ngươi không phải là từ Dẫn Linh cảnh tu luyện tới hiện giờ à?
Nghe thấy tiếng cười nhạo của Văn Trạch, Dương Nghiên lập tức không nhịn được mà ngắt lời, mở miệng nói trước Từ Phong,
- Tuy thực lực hiện giờ của Bạch sư huynh không mạnh, nhưng từ lúc hắn tu luyện tới bây giờ, cũng chỉ mới hai tháng thời gian, hai tháng đã trùng kích Linh Phủ, cho dù là ở trong Đạo Lăng Thiên Tông, cũng không thấy nhiều chứ?
- Hai tháng mở Linh Phủ?
Cười lạnh một tiếng, Văn Trạch không cho là đúng mở miệng nói,
- Các ngươi có biết cái gì là Linh Phủ không? Chỉ là thời gian hai tháng, căn cơ còn chưa vững chắc, đã tùy tiện trùng kích Linh Phủ... Cùng giống như ngươi, mở một Linh Phủ màu xanh, cũng dám nói mình là thiên tài à? Nực cười!
Lập tức, Dương Nghiên bị nói cho sắc mặt đỏ lên, nhưng lại không thể phản bác.
Sau khi bước vào Linh Phủ cảnh, Dương Nghiên tất nhiên cũng hiểu được sự quan trọng của phẩm chất Linh Phủ.
Nhưng trong lòng hắn kỳ thật cũng minh bạch, tư chất của mình có hạn, có thể mở ra Linh Phủ đã là không dễ dàng, nào còn dám hy vọng xa vời nhiều hơn.
- Linh Tê Kiếm Tông chỉ là phái nhỏ, tất nhiên không thể so sánh với Đạo Lăng Thiên Tông.
Từ Phong cũng lên tiếng,
- Có điều, thiên phú của Bạch Nhạc, ngay cả Vân tiên tử cũng từng khen ngợi. Về phần hắn có thể mở ra được Linh Phủ phẩm chất gì, chung quy vẫn phải xem tạo hóa của hắn, đợi sau khi hắn đột phá, tự nhiên sẽ dẫn hắn tới gặp chư vị thiên kiêu.
So sánh với Dương Nghiên, Từ Phong trầm ổn có thừa, bất kể là như thế nào, hắn cũng không thể dẫn tới xung đột với đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông.
Những lời này vừa tâng bốc Đạo Lăng Thiên Tông, cũng cho Văn Trạch mặt mũi, quan trọng nhất là, nói chuyện cũng để lại chỗ trống, có thể nói là trong mềm có cứng, vô cùng đúng mực.
- Ngươi là nói hắn biết Thánh Nữ?
Mắt hơi nheo lại, Văn Trạch trầm giọng hỏi.
- May mắn từng giúp Thánh Nữ một số việc nhỏ mà thôi.
Xua tay, Từ Phong tiếp lời.
- Thú vị!
Cười lạnh một tiếng, Văn Trạch căn bản không để ý tới sự ngăn cản của Từ Phong, đi thẳng lên Thiên Tâm Phong,
- Ta cũng muốn nhìn xem hắn có mấy phần bản sự, không ngờ dám nói quen biết Thánh Nữ.
Biến sắc, Từ Phong muốn ngăn cản, nhưng lại chung quy không tiện thật sự ra tay với Văn Trạch, chỉ có thể theo cùng lên núi.
Trong thoáng chốc, Văn Trạch đã bước lên Thiên Tâm Phong đầu tiên, chỉ liếc một cái, liền nhìn thấy Tụ Linh Trận ngoài động phủ, không khỏi bĩu môi,
- Chỉ bằng vào một Tụ Linh Trận rách nát như vậy, có thể ngưng tụ thành Linh Phủ màu lam đã coi như là vận khí tốt rồi.
Cũng không trách Văn Trạch xem thường, tài nguyên của Đạo Lăng Thiên Tông vốn không phải là Linh Tê Kiếm Tông có thể so sánh, huống chi, hắn còn là đệ tử của Tử Dương Chân Nhân, cho dù là ở trong Đạo Lăng Thiên Tông, cũng coi như thiên tài! So sánh với điều kiện khi hắn mở Linh Phủ, một Tụ Linh Trận dùng mấy chục viên linh thạch đáp thành như vậy tất nhiên là lộ ra vô cùng đơn sơ.
- Xin hỏi Linh Phủ của Văn sư huynh là phẩm chất gì?
Dương Nghiên không nhịn được lại mở miệng nói.
Liếc Dương Nghiên một cái, Văn Trạch thậm chí không mở miệng, đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông ở bên cạnh liền ngạo nghễ mở miệng nói,
- Văn sư huynh, tu hành nửa năm đã thành tựu Tử Phủ!
Tử Phủ!
Hai chữ này vừa ra, không chỉ là Dương Nghiên, đệ tử Linh Tê Kiếm Tông vốn cũng có chút khó chịu đều không khỏi thất thanh hô theo.