Sở dĩ mấy ngày nay, Bạch Nhạc một mực ngụy trang thành Thận Lâu Vương ở lại đây, mục đích chính là vì chuyện này, tự nhiên bây giờ sẽ không cự tuyệt.
- Đã như vậy, xin chuyển lời tới Ma Quân, nhất định bản vương sẽ tới đúng hẹn!
- Vậy thì tốt!
La Tiêu gật đầu, lập tức mở miệng nói:
- Còn có một chuyện, nghe nói Thận Lâu Vương quen biết truyền nhân Ma Quân, không biết... truyền nhân Ma Quân có tới hay không?
- La công tử nói đùa rồi, bản vương chưa từng có liên hệ cùng truyền nhân Ma Quân!
Con mắt Bạch Nhạc không nháy một cái, liền trực tiếp cự tuyệt.
Dường như câu trả lời này đã nằm trong dự liệu của La Tiêu, nên không có chút phật lòng, khẽ cười nói:
- Không sai, là ta nhiều lời!
La Tiêu khẽ khom người, nhẹ giọng nói:
- Đúng rồi, vãn bối đối với Tuyết Tê vừa gặp đã thương, không biết Thận Lâu Vương có thể thành toàn?
Đi một vòng, cuối cùng La Tiêu vẫn nói ra.
- Sư tôn!
Ban đầu La Tiêu nói chuyện với Bạch Nhạc, Bùi Tuyết Tê một mực không dám mở miệng, nhưng hôm nay trọng tâm câu chuyện dẫn tới trên người nàng, tự nhiên nàng cũng không thể ngồi yên, lúc này liền gấp giọng mở miệng nói.
Bạch Nhạc giơ tay, vẫy vẫy một cái, ý bảo Bùi Tuyết Tê im lặng, lúc này mới nhàn nhạt mở miệng nói:
- Tuyết Tê là ái đồ của bản vương, nếu ngươi thật tâm cầu thân, cũng nên để cho Ma Quân tới nói với ta! Lấy thân phận của ngươi trực tiếp đề cập với bản vương... Là khinh thị Tuyết Tê, hay là miệt thị bản vương?
- Vãn bối không dám!
La Tiêu cảm nhận được Bạch Nhạc động dung, liền vội vàng khom người hành lễ nói:
- Vãn bối chỉ là nhất thời vội vàng, tuyệt không có ý khinh thị Tuyết Tê, càng không có ý khinh thị Thận Lâu Vương!
La Tiêu dừng một chút, tiếp tục nói:
- Sự tình Tuyết Tê, vãn bối đã báo với gia phụ rồi, chậm chút gia phụ sẽ đề cập với Thận Lâu Vương!
- Sư tôn!
Bùi Tuyết Tê nghe thấy La Tiêu mời cả Đại La Ma Quân ra mặt, thì càng khẩn trương hơn.
- Việc này, vi sư tự có quyết định!
Bạch Nhạc liếc mắt nhìn Bùi Tuyết Tê, nhàn nhạt mở miệng nói.
-... Vâng!
Đối mặt với sự cường thế của Bạch Nhạc, cuối cùng Bùi Tuyết Tê cũng không dám đối cứng, khom người đáp.
Chứng kiến Bùi Tuyết Tê khuất phục, La Tiêu nhất thời đại hỉ, giống như đã tiên đoán được thời điểm mình cưới Bùi Tuyết Tê.
Bạch Nhạc đuổi Bùi Tuyết Tê và La Tiêu đi ra ngoài, khóe miệng nhất thời lộ ra nụ cười lạnh như băng.
- Cái gì? Điều đó không có khả năng, ta đi tìm sư tôn!
…
Mạc Hàn đứng bên ngoài viện tử, vừa mới nghe tin tức này, liền nhất thời bạc tạc, muốn cất bước xông vào phòng Bạch Nhạc.
- Đứng lại!
Trong mắt Bùi Tuyết Tê lộ ra một đạo hàn mang, trực tiếp quát Mạc Hàn, lạnh lùng mở miệng nói:
- Mạc Hàn, ngươi chán sống rồi sao?
- Bùi sư tỷ, ta không thể trơ mắt nhìn ngươi nhảy vào miệng hổ được!
Mạc Hàn chuyển hướng sang Bùi Tuyết Tê, gấp giọng nói:
- Nếu không thừa dịp bây giờ sư tôn còn không chưa đồng ý, xin sư tôn thay đổi chủ ý, đợi đến khi sư tôn thật sự bằng lòng Đại La Ma Quân, vậy thì hối hận đã muộn!
- Mạc Hàn sư đệ, ngươi cũng biết tính khí của sư tôn rồi! Thời điểm này, ngươi đi tìm sư tôn, có thể có tác dụng sao?
Trong mắt Bùi Tuyết Tê lộ ra vẻ lạnh lùng, trầm giọng nói.
- Ta mặc kệ, coi như sư tôn giết ta, ta cũng sẽ không để ngươi gả cho La Tiêu!
Mạc Hàn quật cường lắc đầu nói.
- Ta muốn gả cho người nào... Còn chưa tới phiên ngươi quản!
Mắt thấy Mạc Hàn không từ bỏ ý định, Bùi Tuyết Tê liền cứng rắn, trầm giọng nói:
- Mạc Hàn, ngươi cho rằng ngươi là ai? Có tư cách gì nhúng tay vào chuyện của ta?
“...”
Trong nháy mắt, cả người Mạc Hàn đều ngẩn ra, kinh ngạc nhìn Bùi Tuyết Tê, một câu cũng không nói được.
Một câu nói này, so với thiên ngôn vạn ngữ đều có lực sát thương hơn!
Nó giống như một thanh lợi kiếm, trong nháy mắt xuyên thấu trái tim Mạc Hàn, khiến cho hắn đau không thể thở nổi!
Chứng kiến bộ dạng này của Mạc Hàn, trong lòng Bùi Tuyết Tê cũng không khỏi mềm nhũn, giọng nói hòa hoãn đi rất nhiều, nhẹ giọng nói:
- Mạc Hàn sư đệ, ta biết ngươi quan tâm ta, nhưng chuyện này ta tự xử lý được... Ngươi đi cầu sư tôn, sẽ chỉ phản tác dụng!
- Không phải như vậy Bùi sư tỷ, ngươi biết, ta...
Mạc Hàn còn muốn nói gì đó, nhưng lại bị Bùi Tuyết Tê cắt đứt lần nữa.
- Mạc Hàn sư đệ, ta biết tâm ý của ngươi thế nhưng... Giữa chúng ta không có khả năng! Coi như sư tôn cự tuyệt La Tiêu, ta cũng không có khả năng gả cho ngươi.
Bùi Tuyết Tê nhìn Mạc Hàn, trầm giọng nói lần:
- Ngươi bỏ cái ý niệm này đi, hảo hảo tu hành, đối với ngươi đó mới là chuyện quan trọng nhất.
“...”
Mạc Hàn há to miệng, nhưng nhìn Bùi Tuyết Tê lúc này, lại không cách nào nói ra dù là một chữ.
Bùi Tuyết Tê liếc mắt nhìn Mạc Hàn thật sâu, cuối cùng xoay người sang chỗ khác, lặng yên rời đi.
Nàng biết rõ tình cảm của Mạc Hàn, tuy nhiên càng rõ ràng tâm tư bản thân hơn.
Từ trước tới giờ chuyện tình cảm không phải là trả giá sẽ có hồi báo.
Đối với tình cảm của Mạc Hàn, nàng chỉ có thể nói một tiếng xin lỗi.
Bây giờ mượn cơ hội này, triệt để cắt đứt tâm tư của Mạc Hàn cũng tốt.