Sau khi bay ra hơn trăm dặm, lúc này Bạch Nhạc nói Bạch Giao hạ xuống, trong nháy mắt đó, Bạch Nhạc cũng khôi phục dáng vẻ Yến Bắc Thần, nhàn nhạt nhìn Bùi Tuyết Tê và Mạc Hàn nói:
- Thận Lâu Vương đã sớm bị gia sư giết chết, ta căn bản không phải sư tôn các ngươi!
- Ta tên, Yến Bắc Thần!
Trên thực tế, coi như không bị Đại La Ma Quân nói toạc ra, Bạch Nhạc cũng không chuẩn bị ẩn giấu nữa.
Bại lộ hành tung ở Giang Lăng Thành, cái thân phận này cũng đã không dùng được nữa, trên đời này không có bức tường không lọt gió, hắn càng không thể nào vĩnh viễn lừa gạt Bùi Tuyết Tê và Mạc Hàn.
Lần này Bạch Nhạc trở về là bởi vì không đành lòng để Bùi Tuyết Tê và Mạc Hàn gặp nạn, thậm chí cũng nghĩ tới chuyện tận khả năng cứu những người cùng theo hắn đến Kinh Châu.
Nhưng Bạch Nhạc cũng không nghĩ đến, Thận Lâu Vương không được lòng người như thế, khiến cho La Tiêu đơn giản khống chế cục diện, thậm chí suýt chút nữa hại chết Bùi Tuyết Tê và Mạc Hàn.
Mặc dù Bạch Nhạc không phải người thích giết chóc, nhưng cũng không nhân từ nương tay.
Giết chết La Tiêu, lưu lại những người kia cho Đại La Ma Quân đang phẫn nộ, liền là nghiêm phạt với việc bọn hắn phản bội.
- Yến Bắc Thần!
Trong nháy mắt, sắc mặt Mạc Hàn chợt thay đổi thành tái nhợt.
Tự nhiên hắn không thể không biết Yến Bắc Thần là ai, chỉ là không thể tin, đối phương lại có thể lừa gạt tất cả mọi người, ngênh ngang lấy thân phận Thận Lâu Vương, mang theo bọn hắn từ Từ Châu chạy tới Kinh Châu.
Khác với Mạc Hàn, giờ phút này trong mắt Bùi Tuyết Tê lại lộ ra một đạo tinh mang!
Từ rất sớm trước đó, nàng đã mơ hồ cảm giác được, vị sư tôn này không giống trước kia lắm, nhưng cũng chỉ một mực nghĩ Thận Lâu Vương bị người giả trang mà thôi.
Bây giờ bị Bạch Nhạc tự nhận như vậy, tất cả đều đã rõ ràng.
Không trách được hắn dám không quan tâm Đại La Ma Quân, thậm chí trực tiếp giết chết La Tiêu, kết xuống tử thù với Đại La Ma Quân!
Không phải là vị sư tôn kia thay đổi, mà là người trước mặt, đã sớm không phải là Thận Lâu Vương kia.
- Được rồi, việc đến đây... Coi như chúng ta đã hết duyên, các ngươi tự đi đi!
Bạch Nhạc khoát tay, nhàn nhạt mở miệng nói.
Đối với Bạch Nhạc mà nói, cứu đám người Bùi Tuyết Tê ra, không để họ rơi vào tay Đại La Ma Quân, coi như là tận tâm tận lực.
- Đệ tử Bùi Tuyết Tê, bái kiến sư tôn!
Chỉ lưỡng lự trong chốc lát, Bùi Tuyết Tê trực tiếp quỳ xuống với Bạch Nhạc.
Hành động này chợt dọa cho Bạch Nhạc giật mình, có chút ngạc nhiên nhìn Bùi Tuyết Tê.
Trên thực tế, không chỉ Bạch Nhạc, mà bao gồm cả Hà Tương Tư và Mạc Hàn cũng đều sững sờ, khó có thể tin nhìn Bùi Tuyết Tê.
Chỉ là, bây giờ Bùi Tuyết Tê lại không thèm để ý ánh mắt người bên ngoài.
Bùi Tuyết Tê quỳ trên mặt đất, dập đầu lần nữa:
- Một ngày làm thầy, cả đời làm thầy! Ta đã từng gọi ngươi là sư tôn, ngươi cũng có truyền đạo chi ân với ta, chuyện này không quan hệ với việc ngươi là ai!
“...”
Bạch Nhạc nhìn Bùi Tuyết Tê, không nhịn được cười khổ:
- Bùi cô nương, không cần như vậy! Ngươi cũng thấy rồi đó, bây giờ ta cũng chỉ là Tinh Cung Cảnh mà thôi, cảnh giới xấp xỉ ngươi, không có tư cách làm sư phụ ngươi! Huống chi... Cái chết của Thận Lâu Vương, thực sự có liên quan đến ta.
Nghe Bạch Nhạc nói vậy, Bùi Tuyết Tê lại dập đầu lần nữa, không chịu đứng dậy:
- Trước đây ta bái nhập vào môn hạ của Thận Lâu Vương, vốn là hành động bất đắc dĩ, Thận Lâu Vương cũng mấy lần muốn bán ta cho La Tiêu... Sư tôn như này, không đề cập tới cũng được! Ngược lại là ngươi, chẳng những có ân truyền đạo với ta, hơn nữa bây giờ lại mạo hiểm cứu giúp, Tuyết Tê cảm ơn không thôi.
Bùi Tuyết Tê dừng một cái, tiếp tục nói:
- Bây giờ, Thận Lâu Vương đã chết, ta bởi vì sự tình La Tiêu, làm Đại La Ma Quân tức giận, nếu sư tôn không thu, sợ là thiên hạ to lớn này, cũng không có chỗ dung thân! Xin sư tôn thương xót.
Bạch Nhạc nghe thế, mí mắt hơi giật giật, rốt cục cũng trầm mặc xuống.
Có mấy lời, không thể nghe ý tứ bên ngoài.
Bùi Tuyết Tê nói đến chuyện này, Bạch Nhạc mới xem như chính thức hiểu dụng ý của Bùi Tuyết Tê.
Kiên trì bái mình làm sư, mặc dù có phần cảm kích, nhưng chỉ sợ phần nhiều là vì tự bảo vệ mình, thậm chí nói khó nghe một chút, chính là cân nhắc quyền lợi!
Thận Lâu Vương đã chết, tự nhiên thân phận đệ tử Thận Lâu Vương như nàng càng không đáng giá nhắc tới.
Dưới tình huống như vậy, cho dù cứu nàng ra, lấy thực lực của nàng cũng rất khó dừng chân, hơn nữa còn có Đại La Ma Quân uy hiếp, sau khi thoát thân, tương lai tiền đồ vẫn hoàn toàn u ám như trước.
Ngược lại, nếu nàng có thể bái nhập vào môn hạ của vị truyền nhân Ma Quân Yến Bắc Thần này, vậy chẳng khác gì liên quan đến Thông Thiên Ma Quân.
Trước đó, Yến Bắc Thần ngụy trang thành Thận Lâu Vương, còn có thể bảo hộ nàng, nếu như nàng thật sự bái nhập môn hạ Yến Bắc Thần, tự nhiên sẽ càng không bỏ qua nàng.
Về phần thực lực Yến Bắc Thần cũng chỉ vẻn vẹn là Tinh Cung Cảnh, càng là một truyện cười.
Cho dù cảnh giới ngang hàng, thì thực lực sai biệt đâu chỉ khác nhau một trời một vực.