Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 106 - Chương 106 - Mở Linh Phủ (5)

Chương 106 - Mở Linh Phủ (5)
Chương 106 - Mở Linh Phủ (5)

Linh Tê Kiếm Quyết kỳ thật chính là một chiếc chìa khóa để mở ra cửa lớn của thế giới kiếm đạo, còn đối với Bạch Nhạc mà nói, chỗ dựa lớn nhất của hắn, kỳ thật cũng ở trên lĩnh ngộ đối với kiếm đạo.

Một mực khổ sở chống đỡ, so đấu ý chí, kỳ thật bản thân chính là biện pháp ngu nhất.

Trong một cái hít thở, trong lòng Bạch Nhạc không khỏi lại hiện ra kiếm ý của Linh Tê Kiếm Quyết!

Kiếm tâm tương thông!

Vẫy tay, Bạch Nhạc vững vàng cầm kiếm trong tay, đặt trên đầu gối của mình, lập tức, giống như tất cả tạp niệm vào khoảnh khắc này đều triệt để biến mất.

Trong hoảng hốt, cả người Bạch Nhạc tựa như biến thành một thanh lợi kiếm, không thể phá vỡ!

Kỳ thật ngay cả bản thân Bạch Nhạc cũng không biết, vào lúc sinh tử này, hắn không ngờ đánh bậy đánh bạ, chân chính tu ra kiếm tâm!

Đối với tất cả Kiếm tu mà nói, kiếm tâm luôn là thứ khó nhất.

Bởi vì đó có nghĩa là, từ nay về sau đạo tâm như kiếm, bất kể gặp phải khó khăn lớn tới mấy, cũng có thể bảo trì kiếm tâm, một đường vượt mọi chông gai mà đi tiếp, trên trình độ nào đó mà nói, là rất khó bị tâm ma quấy rầy.

Thời gian từng chút trôi qua, vết thương trên người không ngừng vỡ ra, sau đó không ngừng khép lại!

Khi một chút linh lực cuối cùng trong Linh Khư Quả hao hết, hai Tử Phủ cũng đồng dạng thuận thế hoàn thành mở ra, linh lực dồi dào từ Tử Phủ trào ra, bắt đầu truyền lại cho thân thể, tất cả thương thế vào khoảnh khắc này đều khép lại.

Trong suốt như ngọc, liền thành một thể!

Vào khoảnh khắc Bạch Nhạc mở mắt, tất cả thống khổ đều mất đi, hóa thành một dòng nước ấm lưu chuyển toàn thân!

Phá kén thành bướm.

Tâm niệm khẽ động, trên người Bạch Nhạc đột nhiên phủ lên một tầng quang hoa màu tím, quần áo và vết máu đều hóa thành tro bụi, lúc này Bạch Nhạc giống như một đứa trẻ con mới sinh, tất cả đều lộ ra vô cùng hoàn mỹ.

Thậm chí, vào khoảnh khắc này, Bạch Nhạc đã có thể lờ mờ cảm nhận được lực lượng của Côn Ngô Kiếm trong thần hồn.

Lần đột phá này khiến Bạch Nhạc thực sự có năng lực thành lập liên hệ với Côn Ngô Kiếm, theo thời gian trôi qua, rồi sẽ có một ngày, Côn Ngô Kiếm sẽ bị Bạch Nhạc luyện hóa triệt để, khi đó, phong ấn của Thông Thiên Ma Quân ở trong thần hồn của Bạch Nhạc mới triệt để nứt vỡ, khiến hắn có thể lấy ra Côn Ngô Kiếm.

Đương nhiên, đối với Bạch Nhạc mà nói, đây vẫn không phải chuyện quan trọng nhất.

Quan trọng là hắn còn sống.

Một đạo tử quan này, chung quy vẫn không thể ngăn hắn lại.

Giơ tay lên, nhìn thân thể của mình, trong lòng Bạch Nhạc lập tức dâng lên một tia minh ngộ.

Thông Thiên Ma Quân từng nói, cho dù tư chất của Bạch Nhạc bình thường, dựa vào ba phần đại lễ mà hắn tặng, cũng có thể trải ra một con đường thông thiên cho Bạch Nhạc!

Lời này tuyệt đối không phải nói suông.

Có thể trong thời gian ngắn như vậy, minh ngộ kiếm đạo, kỳ thật không chỉ thiên phú của bản thân Bạch Nhạc cao bao nhiêu, Côn Ngô Kiếm ẩn sâu trong thần hồn của Bạch Nhạc, kỳ thật cũng mang tới tác dụng rất lớn, chỉ là lúc trước Bạch Nhạc căn bản không cảm giác được mà thôi.

Cho đến giờ phút này, mở Tử Phủ, đúc lại đạo cơ, hoàn thành lần thuế biến này, Bạch Nhạc mới chính thức minh ngộ, ba phần đại lễ mà lúc trước tự cho là bị Thông Thiên Ma Quân bức bách mới không thể không nhận, là quý giá và trầm trọng cỡ nào.

Thay một thân quần áo sạch sẽ, Bạch Nhạc hướng về phía hậu sơn mà quỳ xuống, nghiêm túc dập đầu ba cái!

Đây là lễ bái sư mà hắn nợ Thông Thiên Ma Quân!

Bất kể Thông Thiên Ma Quân rốt cuộc mang tâm tư gì, nhưng đến thời khắc này, Bạch Nhạc không thể không thừa nhận, Thông Thiên Ma Quân đối với hắn đích xác không hề có ý gia hại, có thể nói là dồn hết tất cả để bồi dưỡng hắn!

Đây là ơn truyền đạo chân chính!

Tính tình của Bạch Nhạc vốn cũng rất đơn giản, ân oán rõ ràng.

Hiểu được ân huệ của Thông Thiên Ma Quân đối với hắn, cho dù hiện giờ hắn vẫn rất khó đồng ý với thân phận và hành vi của cự bá ma đạo Thông Thiên Ma Quân này, nhưng trong lòng cũng đã nhận vị sư tôn này.

Lại đứng dậy, đi đến trước động phủ, khi Bạch Nhạc vươn tay ra mở cửa lớn, Linh Phủ thuộc về Thông Thiên Ma Công đã triệt để thu liễm!

Lúc này, Bạch Nhạc không còn là truyền nhân của Thông Thiên Ma Quân, mà là đệ tử chân truyền của Linh Tê Kiếm Tông, thiên kiêu Bạch Nhạc thành tựu Tử Phủ!

Một tay ấn kiếm, trong một bước, Bạch Nhạc bước thẳng lên không trung!

Hoa tím nở ra, kiếm ý ngút trời.

- Bái kiến Bạch sư huynh!

Cơ hồ là ngay lúc Bạch Nhạc từ trong động phủ đi ra, các đệ tử Linh Tê Kiếm Tông trên Thiên Tâm Phong liền tự phát mà bái.

Nếu nói, lúc trước vẫn rất khó khiến bọn họ sinh ra lực ngưng tụ lớn như vậy, hôm nay những đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông này vừa tới, lại triệt để ngưng tụ bọn họ thành một sợi dây! Một ngày này, sự tức tối phải chịu từ trên người những đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông này giống như đều triệt để bạo phát ra khi Bạch Nhạc thành tựu Tử Phủ.

Đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông ngươi không phải kiêu ngạo lắm à? Vậy cho ngươi biết, tuy Linh Tê Kiếm Tông ta nhỏ, nhưng cũng không phải không có người.

Bình Luận (0)
Comment