Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 1069 - Chương 1069 - Yêu Không Phải Là Phóng Túng, Mà Là Kiềm Nén (2)

Chương 1069 - Yêu không phải là phóng túng, mà là kiềm nén (2)
Chương 1069 - Yêu không phải là phóng túng, mà là kiềm nén (2)

Nếu như nàng cố chấp can thiệp, tuy có thể giải vây một lúc, nhưng tất nhiên sẽ truyền ra nhiều tin đồn hơn, chẳng những người sau lưng của Triệu Thụy có thể nhân cơ hội làm khó dễ, mà chúng còn có thể đẩy Bạch Nhạc đến một tình cảnh lúng túng hơn nữa.

Chuyện này không khác gì đặt Bạch Nhạc lên trên lửa nướng.

Huống hồ, bản thân thân phận của Bạch Nhạc đã không đơn giản, giả sử nếu hắn thật sự rơi vào phiền toái, nhất thời không khống chế được lộ ra sơ hở, một khi hắn bại lộ thân phận thì đó mới là đại họa ngập đầu.

Một người là Thánh Nữ của Đạo Lăng Thiên Tông, một người là truyền nhân của Thông Thiên Ma Quân.

Thân phận như vậy, tình cảm thế này, vốn là đã định phải trải qua trắc trở.

Muốn ở bên nhau thì phải gánh chịu thống khổ và gian nan hơn cả tưởng tượng rất nhiều.

Nghĩ vậy, Vân Mộng Chân rốt cuộc hít sâu một hơi, lần nữa ngồi xuống.

- Không cần để ý tới bọn họ, muốn ồn ào thì cứ để bọn họ ồn ào đi.

- Dạ?

Phản ứng này của Vân Mộng Chân lập tức khiến Tiều Cầm khó hiểu.

Nàng ta vốn thân cận với Vân Mộng Chân, mặc dù Vân Mộng Chân không nói rõ, nhưng nàng ta cũng cảm nhận được quan hệ giữa Vân Mộng Chân và Bạch Nhạc còn lâu mới đơn giản như vậy, thậm chí có thể đã sớm nảy sinh tình cảm từ lâu rồi.

Bây giờ Bạch Nhạc bị Triệu Thụy làm khó làm dễ như thế, nếu là không kiềm chế được thì có thể sẽ bị thua thiệt nhiều, mất hết cả mặt mũi ở dưới Thánh Nữ Phong.

Trong tình hình như thế, không phải nên nghĩ cách trước để giải vây giúp hắn hay sao? Nhưng sao Thánh Nữ lại không gấp tí nào, giống như chuyện này thật sự không liên quan tới mình vậy???

- Thánh Nữ, thật sự mặc kệ ạ?

Tiểu Cầm do dự nhìn Vân Mộng Chân, rồi hỏi lại lần nữa cho chắc

Vân Mộng Chân cười khẽ một tiếng, nàng vẫy tay gọi Tiều Cầm đến bên cạnh mình, lúc này mới xoa đầu Tiểu Cầm, khẽ nói:

- Không sao, cứ để bọn họ ồn ào đi.

- Nhưng mà…

Vân Mộng Chân cắt lời Tiều Cầm, nhẹ giọng lẩm bẩm:

- Không có nhưng mà, ta tin là chàng sẽ hiểu thôi.

...

Bạch Nhạc nhìn chằm chằm vào Triệu Thụy, yên lặng hồi lâu.

Thậm chí cả Văn Trạch cũng hơn một lần cho rằng Bạch Nhạc sẽ bộc phát, thì Bạch Nhạc lại vẫn còn nhẫn nhịn.

Bạch Nhạc ngẩng đầu nhìn Triệu Thụy, lắc đầu khẽ nói:

- Triệu sư huynh, ta đến bái kiến Thánh Nữ là làm tròn lễ phép. Nếu Triệu sư huynh đã khăng khăng không cho thì Bạch Nhạc lùi bước là được, cần gì phải đến tình trạng rút kiếm giương cung như vậy?

Câu nói này lại khiến Triệu Thụy không khỏi ngẩn người.

Lúc ở Thanh Châu, hắn ta chỉ từng gặp Bạch Nhạc đã đủ biết kẻ này kiêu ngạo, cũng chính vì như thế, hắn ta mới cho là Bạch Nhạc nhất định sẽ bị chọc giận, giẫm lên cái bẫy của mình bày ra.

Nhưng hắn ta có nằm mơ cũng không ngờ, chỉ một câu nói nhẹ nhàng như vậy, Bạch Nhạc lại nhượng bộ.

Bước lùi này giống như một quyền hắn ta khum khum đã lâu lại hoàn toàn hụt xuống, ngược lại khiến hắn ta có một loại xúc động muốn hộc máu.

- Triệu sư huynh, mặc dù Bạch Nhạc không được huynh coi trọng, nhưng dẫu sao cũng là khách đến từ xa. Huynh cư xử như thế chỉ khiến người ta cảm thấy huynh thất lễ thôi.

Bạch Nhạc ôm quyền, cũng không còn có ý định kéo dài mà xoay người đi thẳng.

Ai cũng cho rằng Bạch Nhạc sẽ không thề kiềm chế, nhưng trong lòng Bạch Nhạc hiểu rõ, cục tức này mình phải nhịn xuống.

Nhiều khi, nhiệt huyết xông lên đầu, làm bừa không để ý đến kết quả rất dễ dàng, nhưng muốn thật sự tỉnh táo để suy xét lợi và hại là vô cùng khó khăn.

Nhịn một lúc sóng êm gió lặng, lùi một bước trời cao biển rộng.

Bây giờ Vân Mộng Chân đã rất khó khăn rồi, mình không thể chia sẻ áp lực giúp nàng đã rất hổ thẹn, sao còn có thể khiến nàng vì mình mà chịu thêm nhiều áp lực hơn?

Nếu ích kỷ như vậy, mình có tư cách gì để nói yêu nàng?

Đôi khi, yêu không chỉ là phóng túng, mà là kiềm nén.

Bạch Nhạc bị chắn ở dưới Thánh Nữ Phong, cuối cùng cũng không thể toại nguyện gặp được Thánh Nữ.

Nhưng sau khi tin tức này bị truyền ra lại không khiến Bạch Nhạc mang tiếng xấu như trong dự đoán, mà thậm chí còn ngược lại, phần áp lực này hoàn toàn rơi xuống đầu Triệu Thụy.

Một mặt, có người nói Triệu Thụy bắt bẻ khánh đến, làm mất khí độ của Đạo Lăng Thiên Tông. Một mặt khác, phía Thánh Nữ Phong cũng mạnh mẽ phản kích, chỉ trích Triệu Thụy tùy ý làm bậy, nhúng tay vào sự vụ của Thánh Nữ Phong. Người đứng sau Triệu Thụy bị áp lực này tác động, không thể không đưa ra trừng phạt với hắn ta, còn cấm hắn ta rời khỏi phong trước khi Đại hội Đạo môn bắt đầu.

Nên chăng, sự kiêng dè của Triệu Thụy với Bạch Nhạc càng sâu thêm.

Một tên Bạch Nhạc xúc động dễ giận không đáng sợ, nhưng khi đối phương có thể thu hồi tài năng vào một vài thời điểm thì đúng thật là khiến hắn ta sinh ra một loại áp lực cực lớn.

Những chuyện này tạm thời đè xuống, không bàn.

Sau khi Bạch Nhạc theo Văn Trạch rời đi, không lâu sau thì trực tiếp đến Tử Dương Phong, có nhóm Văn Trạch ở đây, đương nhiên là chiêu đãi bằng rượu ngon đồ ngon, thậm chí không để Bạch Nhạc trở về Nghênh Khách Phong mà cho hắn ở lại chỗ này luôn.

Bình Luận (0)
Comment