Trong miệng Đinh Khôn phát ra tiếng gầm giận dữ, chớp mắt sau lưng hắn đột nhiên hiện ra một Kiếm Cung hoàn mỹ.
Là Kiếm Cung, không phải là Tinh Cung.
Mà còn là cái loại Kiếm Cung hoàn mỹ thật sự.
Trước đây khi Bạch Nhạc bước vào Tinh Cung Cảnh đã biết, muốn chuyển hóa từ Tinh Cung sang Kiếm Cung tuyệt không phải là một chuyện đơn giản.
Hơn nữa, thực lực của bản thân Đinh Khôn đã rất mạnh, bây giờ đã là Tinh Cung Cảnh hậu kỳ.
Trước đây lúc đối mặt với Bạch Nhạc, Đinh Khôn muốn dùng kiếm đạo để giành chiến thắng, như thế mới có thể đả kích Bạch Nhạc tới cực độ mà lấy lại danh dự đã mất.
Nhưng đến khi ra tay, Đinh Khôn mới phát hiện chỉ bằng kiếm đạo thì căn bản không có cách nào giành chiến thắng, đã thế lại còn bị Bắc Đẩu Kiếm Trận áp chế hoàn toàn. Lúc này hắn mới có ý định lấy thế đè người, dựa vào thực lực thật sự để giành thắng lợi.
Một khi đã xuất ra Tinh Cung thì cục diện trận đấu nháy mắt liền xoay chuyển. Giờ khắc này, cho dù là Bạch Nhạc cũng cảm nhận được một luồng áp lực.
Ngay lập tức Bạch Nhạc cũng xuất ra Tinh Cung.
Bảy ngôi sao sáng chói bất chợt nổi lên, hô ứng với bảy thanh kiếm trong không trung, lần nữa lộ ra một kiếm ý bén nhọn.
- Ta nói rồi, từ hôm nay trở đi ta sẽ là ác mộng của ngươi. Tu hành Kiếm Cung thì sao chứ?
Bạch Nhạc hít sâu một hơi, chiến ý trong mắt càng tăng lên, thần niệm hắn khẽ di chuyển, lần nữa triển khai thế kiếm, kèm theo sức mạnh của Tinh Cung mà ép về phía đối phương.
Tuy trận chiến này khó khăn, nhưng đối với Bạch Nhạc mà nói, nếu đã ra tay mà còn ở trên Thánh Nữ Phong thì chỉ có thể thắng, không thể thua.
Cũng may mặc dù Đinh Khôn là Tinh Cung hậu kỳ, nhưng cũng không phải loại thiên kiêu đứng đầu như Vệ Phạm Dạ.
Ầm ầm.
Trong chớp mắt, hai tòa Tinh Cung trực tiếp va vào nhau, phạm vi trăm mét xung quanh đều bị kiếm ý khủng khiếp bao phủ, nếu đổi lại là một kẻ Tinh Cung Cảnh bình thường khác, chỉ e nếu nhỡ cuốn vào phạm vi này thôi cũng có thể bị siết cổ đến chết.
Quá mạnh!!!
Những người lúc trước nhìn thấy Đinh Khôn xuất ra Kiếm Cung liền cho rằng Bạch Nhạc nhất định sẽ thua thì bây giờ mới chân chính thấy được Bạch Nhạc mạnh mẽ thế nào.
...
Thư Khánh Dương đứng trong đám người phía xa, thản nhiên nói:
- Chuyện bên trong rất rắc rối. Cho dù chỉ lấy riêng thực lực mà nói thì Đinh Khôn cũng không bằng Bạch Nhạc, trận chiến này Bạch Nhạc thắng.
Bạch Nhạc gây ra động tĩnh lớn như vậy, tất nhiên Thư Khánh Dương và Ngô Văn Uyên cũng nhận được tin tức.
Với lại Bạch Nhạc đã phủi sạch quan hệ với Thất Tinh Tông, thái độ này khiến cho hai người vô cùng hài lòng.
Bây giờ Thư Khánh Dương tận mắt nhìn thấy trận chiến này, cũng đủ để hắn hiểu rõ hơn mấy phần về thực lực của Bạch Nhạc.
- Đáng tiếc.
Thư Khánh Dương lắc đầu, quay người rời đi.
Đánh tới bây giờ, mặc dù chưa phân thắng bại, nhưng đối với Thư Khánh Dương mà nói thì cũng không cần thiết phải xem tiếp nữa.
Chắc chắn Bạch Nhạc sẽ thắng, chỉ là qua trận chiến này thì Thư Khánh Dương đã mất đi hứng thú với Bạch Nhạc.
Thực lực không tồi, cho dù là nhìn ra toàn bộ thiên hạ hay trong Đại hội Đạo Môn cũng nắm chắc có thể lọt vào một trăm người đứng đầu, nhưng cũng chỉ như thế mà thôi.
Thực lực như thế, đừng bảo so sánh với Thư Khánh Dương, dù chỉ tùy tiện chọn ra vài đệ tử chân truyền trong những thiên tông thì e cũng đủ để dễ dàng chiến thắng Bạch Nhạc.
Dạng người như Bạch Nhạc, đối với Đại Càn vương triều mà nói, mặc dù cũng có chút giúp ích, nhưng với Thư Khánh Dương hắn thì lại không có giá trị lợi dụng gì quá lớn, càng không đủ dùng trong Thượng Cổ Cấm Địa, vì những trợ thủ đi cùng hắn phải là những cao thủ chân chính đứng đầu trong các trận chiến kìa.
Thư Khánh Dương nói thì dễ, nhưng trên thực tế đối với Bạch Nhạc mà nói thì còn lâu mới nhẹ nhàng như vậy.
Hai tòa Tinh Cung trực tiếp va vào nhau thì bản thân Bạch Nhạc là nguy hiểm nhất, chỉ với sức mạnh của nửa tòa Tinh Cung mà muốn chiến thắng Đinh Khôn tuyệt đối không phải chuyện dễ dàng.
Quan trọng nhất là, Bạch Nhạc không được để lộ ra một chút sơ hở nào, điều này trong lòng hắn rất rõ.
Trong đám người kia có không biết bao nhiêu người đang nhìn chằm chằm Bạch Nhạc, chỉ cần để lộ ra một chút sơ hở thôi thì có thể sẽ có người để ý lần ra nhiều manh mối hơn.
Rầm...
So với Bạch Nhạc, lúc này Đinh Khôn càng điên cuồng hơn.
Một khi bại trận, tất cả mọi chuyện hôm nay sẽ trở thành một trò cười, còn liên lụy đến Càn Khôn Kiếm Tông, khiến cho người người cười nhạo. Mà người ở đằng sau Đinh Khôn có thể sẽ vì chuyện này mà thẳng tay vứt bỏ hắn. Đây là kết quả mà hắn ta không thể chấp nhận được.
Ánh mắt Đinh Khôn hiện lên vẻ điên cuồng, hắn ta lạnh lùng nói:
- Bạch Nhạc, ngươi dám cược mạng với ta không?
Tiếng gầm của con người này lại khiến mí mắt của tất cả mọi người giần giật.
Vốn cũng chỉ là một trận so tài mà thôi, nhưng hôm nay Đinh Khôn lại nghiễm nhiên muốn biến nó thành một trận đấu liều mạng, chuyện này khiến mọi người có hơi bất ngờ.
Đây cũng không phải trận đấu giữa những phàm phu tục tử hung ác, chẳng qua cũng chỉ là có chút xung đột thôi, có cần điên tới như thế không?