Nghênh Khách Phong, Hoa Vân Phong, Tiên Miểu Phong, ba phong trung tâm ở trên bầu trời, dùng biển mây để dựng lên một võ đài tựa chốn bồng lai, chẳng những phân biệt từng lôi đài tỷ thí, mà ngay cả khán đài quan sát trận đấu cũng được cấu tạo từ biển mây, trong đó còn có cầu vồng và ánh sáng bao phủ cực kỳ lộng lẫy.
Chỉ có đến giờ khắc này, Bạch Nhạc mới chân chính cảm nhận được bên trong Đạo Lăng Thiên Tông như thế nào, Thiên tông đệ nhất thiên hạ, thật sự khiến người người khen ngợi.
Bây giờ là dự tuyển Đại hội Đạo Môn, số người tham dự lên tới mấy ngàn, trên biển mây cũng đồng thời dựng lên mười võ đài. Nhưng dù là như thế muốn hoàn thành dự tuyển, quyết ra một trăm người đứng đầu, cũng không phải là một chuyện dễ dàng.
Đương nhiên, lúc thi đấu vòng loại, đệ tử cùng một tông sẽ không gặp nhau.
Trên thực tế, dựa theo phạm vi của biên mây này bây giờ thì đừng nói tới mười võ đài, cho dù là một trăm chỗ ngồi cũng đủ. Chỉ là Đại hội Đạo môn tụ tập rất nhiều thiên tài xuất sắc của các Đạo môn khắp thiên hạ, dù chỉ là dự tuyển vòng loại cũng sẽ cực kỳ đặc sắc, tự nhiên sẽ không có khả năng làm qua loa như thế.
Hơn nữa, các trận so tài ở Đại hội Đạo môn nhất định phải có trưởng lão Tinh Hải Cảnh đến để trấn thủ, thứ nhất là để phân xét thắng bại, thứ hai cũng có thể ngăn cản song phương khi không khống chế được, tránh dẫn đến thảm kịch hại đến mạng người.
Đương nhiên vì vậy nên những trưởng lão phụ trách giám sát các trận so tài cũng có quyền hạn rất lớn, bất kể trình độ như thế nào thì đây vẫn là một cuộc so tài tuyển người, bản thân những trưởng lão này đều có tính tự chủ rất cao.
Hơn nữa những trưởng lão này cũng không ngoại lệ, tất cả đều là người của Đạo Lăng Thiên Tông.
Chỉ bằng điểm này cũng đủ để nhìn ra địa vị tách biệt vượt quá mọi người của Đạo Lăng Thiên Tông.
Có một vị lão tổ Tinh Hải Cảnh là đủ để chèo chống một Địa cấp tông môn, nhưng ở Đạo Lăng Thiên Tông lại có thể tùy tiện tìm ra mười vị lão tổ Tinh Hải Cảnh để đến trấn thủ các trận so tài.
Phải biết, đây còn không phải là toàn bộ cao thủ của Đạo Lăng Thiên Tông
Tất cả mọi người sẽ rút thăm quyết định xem mình được phân đến võ đài nào, cuối cùng đấu với đối thủ theo thứ tự.
Vận khí lần này của Bạch Nhạc lại không tốt như thế.
Võ đài này là võ đài số bảy, nhưng mấu chốt ở chỗ giám thị ở đây là một trưởng lão họ Triệu của Đạo Lăng Thiên Tông.
Mà Bạch Nhạc còn rút phải lá thăm số một, nói cách khác, sẽ chính là người thi đấu đầu tiên khi Đại hội Đạo môn bắt đầu.
Người đầu tiên lên thi đấu sẽ càng thu hút được nhiều ánh mắt chú ý hơn, nhất định sẽ phải chịu áp lực cực lớn, mà cũng sẽ ít cơ hội quan sát thực lực và sự chuẩn bị của người khác hơn.
Mí mắt Bạch Nhạc giật giật, hắn dứt khoát bỏ tất cả những suy nghĩ rối nùi đi, bĩnh tĩnh đi lên võ đài.
Bạch Nhạc khẽ khom người, thi lễ với vị trưởng lão họ Triệu kia, lại bình tĩnh nói:
- Bạch Nhạc của Đại Càn vương triều bái kiến Triệu trưởng lão.
Trước đó Bạch Nhạc giao thủ với Đinh Khôn, còn báo là Thanh Châu Bạch Nhạc, nhưng hôm nay lên võ đài tham gia Đại hội Đạo môn lại lấy thân phận Đại Càn vương triều.
Ngay lúc đó, một kẻ tên Lục Xán cũng nhảy lên võ đài, cúi người hành lễ:
- Đệ tử chân truyền của Tiên Du Kiếm Cung, Lục Xán.
Lục Xán vừa dứt lời, toàn trường lập tức xôn xao.
Lúc trước còn có thể đổ cho vận khí không tốt, nhưng khi Bạch Nhạc thấy được đối thủ của mình thì trong lòng hắn đã hiểu, đây không phải là do vận khí có vấn đề mà là có người cố ý động tay động chân.
Lục Xán, đệ tử chân truyền của Tiên Du Kiếm Cung.
Chỉ với thân phận này, cũng đã nói rõ đối thủ mạnh cỡ nào.
Trên thực tế, theo quy củ mà mọi người thường ngầm thừa nhận thì loại đệ tử này của Thiên tông sẽ được sắp xếp một đối thủ vô danh, nhằm bảo đảm những đệ tử thiên tài thật sự sẽ không bị đào thải quá sớm.
Dù sao cũng là đệ tử chân truyền của Tiên Du Kiếm Cung, bản thân việc tuyển chọn trước cũng chỉ là lướt qua, chỉ cần vận khí không tệ thì việc bước vào hàng ngũ một trăm người đứng đầu cũng không khó.
Nếu không có trận đấu của Bạch Nhạc và Đinh Khôn thì việc sắp xếp chắc cũng chỉ lướt qua, nhưng bây giờ sau khi Bạch Nhạc đánh bại Đinh Khôn thì đã vang danh thiên hạ, đã sớm không còn là vô danh tiểu tốt nữa, cho dù là rút thăm được, trưởng lão phụ trách cũng sẽ có điều chỉnh.
Nhưng hết lần này tới lần khác, đối phương vẫn để Bạch Nhạc đối đầu với Lục Xán, mà còn sắp xếp ngay trận đầu tiên.
Chỉ bằng điểu này đã gần như hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
Mười võ đài, nhưng không một trận đấu nào có thể hấp dẫn sự chú ý bằng trận của Bạch Nhạc và Lục Xán.
Đừng nói là chính bản thân Bạch Nhạc, cho dù là người ngoài cũng có thể ngửi được mùi vị khác lạ.
Chuyện này rõ ràng là nhắm vào Bạch Nhạc mà.
Mặc dù Lục Xán ở Tiên Du Kiếm Cung không tính là nhân vật quá xuất sắc, nhưng rốt cuộc vẫn là đệ tử chân truyền. Đệ tử chân truyền của một trong tam đại Thiên tông, có ai là hạng dễ bắt nạt đâu.