Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 1105 - Chương 1105 - Tình Cảnh Chắc Chắn Phải Chết (2)

Chương 1105 - Tình cảnh chắc chắn phải chết (2)
Chương 1105 - Tình cảnh chắc chắn phải chết (2)

Rõ ràng bản thân kẻ này đã khó bảo toàn mạng sống, nhưng vẫn điên cuồng công kích hắn ta, như thể dẫu có cùng chết cũng không chịu bỏ qua cho hắn ta vậy.

Thực lực của Tam hoàng tử không yếu, nếu có thể bình tĩnh ứng phó, hắn ta không dám chắc có thể đánh bại Bạch Nhạc, nhưng ít nhất trong tình huống có hai người khác giúp, hắn ta vẫn có thể chặn Bạch Nhạc lại.

Nhưng vấn đề là lúc này hắn bị dọa vỡ mật rồi, chỉ dám phòng thủ. Đương nhiên do vậy mà hắn ta bị Bạch Nhạc áp chế đến mức không thở nổi.

Chỉ là Bạch Nhạc không ngờ được, hắn như thế càng khiến hai tên còn lại thêm điên cuồng.

Bọn họ khác với kiểu nửa đường nhảy ra tham gia như Bạch Nhạc. Nhiều năm qua, họ luôn đi theo Tam hoàng tử, nhà cũng ở Ung Châu, nếu Tam hoàng tử mà xảy ra chuyện gì thật, chắc chắn họ cũng không thoát khỏi cái chết, thậm chí còn vạ lây sang người nhà.

Không phải nói quá, bây giờ thà bọn họ phải chết cũng còn hơn để Tam hoàng tử bị Bạch Nhạc giết.

Nếu nói từ đầu bọn họ chỉ vì nghe lệnh mà hành động, ra tay đối phó với Bạch Nhạc, thì bây giờ đúng thật là bọn họ đang liều cả mạng mình.

Hơn nữa, tới mức này rồi, không ai còn quay đầu lại được nữa.

- Phụt...

Dưới sự va chạm liên tiếp của Tinh Cung, rốt cuộc Bạch Nhạc cũng không chịu nổi mà phun ra một búng máu, ngôi sao bên trong Tinh Cung dường như cũng ảm đạm đi vài phần.

Giờ khắc này, cho dù là Bạch Nhạc cũng cảm thấy có một loại đe dọa của cái chết.

Nếu tiếp tục đấu, không biết Tam hoàng tử có chết không, nhưng chỉ sợ là bản thân hắn còn chết nhanh hơn.

Trước mặt sống chết, ngay cả Bạch Nhạc cũng không khỏi giãy giụa cầu sinh.

Bây giờ ở đây không có ai khác, hơn nữa, đối phương còn phong bế khí tức, nếu ra tay nhanh thì có thể trước khi kẻ khác tìm tới, hắn đã có thể giết chết đối phương.

Còn về việc giải thích như thế nào, chỉ cần sau khi giết người lập tức rời khỏi Đạo Lăng sơn là có hy vọng một bước thoát thân.

Nhưng suy nghĩ này vừa mới nổi lên, Bạch Nhạc đã tự tay bóp chết luôn.

Nếu ở chỗ khác, thậm chí đổi sang lúc khác, có thể hắn sẽ dám mạo hiểm, nhưng hôm nay tuyệt đối không được.

Trên Đạo Lăng sơn này không biết có bao nhiêu là ánh mắt đang nhìn chằm chằm. Một khi hắn triển khai Thông Thiên Ma Công, chỉ sợ không chỉ mỗi lão tổ Tinh Hải Cảnh, mà có khi cả những cường giả Hóa Hư trong truyền thuyết cũng bị kinh động. Đến lúc đó mới thực sự là chết chắc.

...

- Đây đúng là một niềm vui ngoài ý muốn.

Vệ Phạm Dạ và Triệu Thụy bình tĩnh đứng bên ngoài biệt viện của Bạch Nhạc, ánh mắt của bọn họ dường như có thể xuyên thấu qua chướng ngại, nhìn rõ nhất cử nhất động bên trong.

Thấy Bạch Nhạc bị ép buộc đến mức gần như không thể đánh trả, Triệu Thụy không khỏi thở dài.

Trước đó bọn họ còn đang cân nhắc xem có cách nào để ép Bạch Nhạc phải bại lộ thân phận không, mà mới chớp mắt đã thấy đám Đại Càn vương triều cùng phe Bạch Nhạc tự ra tay với hắn.

Nếu không phải Vệ Phạm Dạ luôn nhìn chằm chằm từng hành động của Bạch Nhạc, chắc hẳn bọn họ sẽ bị lỡ mất vở kịch hay này.

- Không quá một trăm tức, Bạch Nhạc sẽ bại.

Nhìn tình hình chiến đấu trong đó, Vệ Phạm Dạ tự tin bảo:

- Lần này kể cả có Cực Hàn Băng Hoa cũng không thể cứu hắn được. Hoặc là bại lộ thân phận, hoặc là phải chết ở chỗ này. Ngược lại ta muốn nhìn xem hắn lựa chọn thế nào.

- Được.

Triệu Thụy gật đầu, trầm giọng nói:

- Ta đã chuẩn bị xong Truyền Tin phù, chỉ cần hắn dám bại lộ thân phận, lập tức sẽ có các vị trưởng lão của bản tông môn chạy tới, chắc chắn hắn sẽ phải chết.

Lần này Triệu Thụy cũng tự tin cực kỳ.

Hơn nữa, có người của Đại Càn vương triều xung phong, kể cả Bạch Nhạc muốn liều mạng cũng không thể làm tên đó bị thương, việc này chỉ khiến kẻ đó được lợi ở giữa mà thôi.

Nhưng ngay lúc Triệu Thụy cho rằng kết cục đã định, một người có dáng vẻ thư sinh lại đi thẳng vào trong sân, dường như hắn không cảm giác được sự lạ thường xung quanh, cứ vậy đẩy cửa sân mà trực tiếp đi vào.

Hình ảnh đó khiến cho cả bọn Triệu Thụy giật thót.

Phải biết là Tam hoàng tử sớm đã chuẩn bị kỹ lưỡng để giết Bạch Nhạc, bên ngoài thiết lập cấm chế, chẳng những che đậy khí tức mà còn ngăn cản người khác xông vào. Nếu không phải do Triệu Thụy tinh thông trận pháp thì cũng không có cách nào nhìn ra được hình ảnh đang diễn ra trong cấm chế.

Mà thư sinh kia như không bị ảnh hưởng gì, cứ vậy mà đi thẳng vào, điều này không phải quá mức lạ kỳ hay sao?

- Ái chà, náo nhiệt quá nhỉ!!!

Đột nhiên, một thanh âm vẻ trêu tức vang lên bên tai mọi người. Giọng nói không lớn lắm nhưng lại có thể khiến ai nấy đều nghe rõ ràng, quả thực không khác gì tiếng sấm.

Chiến đấu đang vào hồi gay cấn, tinh thần của mỗi người đều căng thẳng. Dưới tình huống như vậy, nếu có người ngoài xen vào đều sẽ ảnh hưởng tới kết cục. Nhưng dù cho vậy, trước khi người mới bước vào lên tiếng, không có một ai nhận ra có gì kỳ lạ, riêng chuyện đó cũng đủ chứng minh có vấn đề.

Gần như bốn người đều đồng thời vô thức dừng tay, cùng đổ dồn mắt nhìn về phía đối phương.

Bình Luận (0)
Comment