Thở một hơi thật sâu, cho tới lúc này Bạch Nhạc mới coi như thật sự hiểu ý nghĩa của việc tranh đấu truyền thừa trước đó.
Trong tích tắc, trong mắt Bạch Nhạc đột nhiên lóe lên ánh sáng khiếp người.
Lần đầu tiên, Bạch Nhạc thấy tràn ngập khát vọng đối với truyền thừa cùng cơ duyên trong cấm địa thượng cổ này.
Đó căn bản không vẻn vẹn chỉ giúp ngươi tăng thực lực, tìm được cơ hội đột phá Tinh Hải mà nó còn là một cảnh giới huyền diệu, có nghĩa là truyền thừa đạo đạo!
Ở đây, Bạch Nhạc mới mơ hồ nhìn được thời đại thượng cổ, sức mạnh cùng cảnh giới của tu hành giả đỉnh cấp trước kia.
Trước đó, cho dù là Kiếm Linh Vũ hay Bắc Đẩu Kiếm Trận, hoặc Linh Tê Nhất Kiếm, khi so sánh với loạn thần thông khủng bố như Thôn Thiên Quyết đều kém quá xa.
Có thể nói, thần thông của Bạch Nhạc có thể lay động được những cường giả kia chỉ có mình Thôn Thiên Quyết.
Bây giờ cẩn thận suy nghĩ lại, Thôn Thiên Quyết có thể thôn phệ tất cả sức mạnh xung quanh để bản thân có thể sử dụng, trên thực tế từ bản chất thì không phải đột phá giới hạn của bản thân mình, mà là mượn thân ngoại hóa thân để dẫn đạo khống chế càng nhiều sức mạnh ngoại giới sao?
Cũng chính bởi vì vậy, Thôn Thiên Quyết mới có thể phát ra được sức mạnh vượt xa bản thân mình, giúp Bạch Nhạc lần nữa lấy yếu thắng mạnh.
Đây mới thực thực sự là thần thông!
Nhưng hôm nay có truyền thừa kiếm đạo thần thông này, kiếm đạo của Bạch Nhạc mới chính thức xem như đăng đường nhập thất.
- Loạn Nhận Phong Bạo sao... còn chưa đủ chuẩn xác!
Hơi lắc đầu, Bạch Nhạc nhẹ giọng nói:
- Không bằng gọi là Kiếm Nhận Phong Bạo đi!
Trong lòng cảm thấy vui mừng, Bạch Nhạc đặt tên cho thần thông này.
Chỉ là bây giờ Bạch Nhạc hiển nhiên cũng không biết, thần thông này của mình tương lai sẽ tỏa ra hào quang rực rỡ nhường nào!
Sinh cơ nồng đậm đối với mỗi tu hành giả, thậm chí mỗi sinh linh đều mang tính chất tẩm bổ.
Nếu đang uể oải đau đớn, ở trong sinh cơ nồng đậm này đều sẽ được khôi phục với tốc độ nhanh nhất.
Nói không khoa trương thì cho dù là người phàm tục, căn bản không biết tu hành mà ở trong hoàn cảnh này sợ là cũng sẽ sống được mấy trăm tuổi.
Thậm chí có thể thanh xuân bất lão, trẻ mãi không già.
Nơi đây nào giống nơi khảo nghiệm, quả thực giống như tiên cảnh không già trong truyền thuyết.
Bọn Vân Chân lần lượt vào cánh rừng này, giờ cũng đang thi nhau cảm thán.
Mỗi người đều đang tham lam hấp thu sinh cơ ở nơi đây, nhưng cho dù là ai cũng không dám thả lỏng.
Không có cách nào phi hành, thậm chí không có cách nào nhận rõ phương hướng, không có cách nhận biết cảnh vật xung quanh.
Mỗi người đều có vẻ cẩn thận chặt chẽ, không ngừng đi sâu vào trong rừng, sau đó lại bất tri bất giác mất phương hướng.
Thời gian chậm rãi trôi qua, ước chừng đã qua nửa ngày, mọi người vẫn không tìm ra được đầu mối gì trong rừng, nhưng cũng chưa gặp phải bất kỳ nguy hiểm nào.
Chỉ là thời gian dần qua, ban đầu những người bị chậm hơn trong Loạn Nhận Phong Bạo bây giờ cũng đều đã tiến vào rừng.
Người càng nhiều, càng dễ đụng độ.
Chuyện này cũng không phải vấn đề cấp bậc lễ nghĩa hay công bằng gì nữa, gặp nhau đương nhiên sẽ có tranh chấp và chiến đấu.
Có xung đột giữa chính – ma, có xung đột giữa đồng đạo, đủ loại độc thủ, ám hại.
Trên Đạo Lăng Sơn, nhìn cảnh tượng đó, sắc mặt của mỗi người đều khó coi.
Ma đạo thì thôi đi, giữa ma đạo nếu không hợp nhau thì đánh đập tàn nhẫn. Đó vốn là việc thường thấy. Nhưng những đệ tử tông môn chính đạo cũng dám hạ sát thủ hoặc tranh đấu gay gắt với nhau làm đám lão tổ thật sự mất mặt.
Nhưng cố tình, cho dù bọn họ chửi ầm lên thì người bên trong cũng không nghe thấy gì.
Trước đó, sau khi đối mặt với công kích của Loạn Nhận Phong Bạo cũng không làm mấy người phải chết, nhưng giờ ở trong rừng không có bất kỳ sự uy hiếp nào, người chết vì tranh đấu chém giết lẫn nhau đã gần ba mươi người!
Đây là một con số đáng sợ bậc nào!
Phải biết, lần này hai phe chính – tà cộng lại mới chỉ có hai trăm người mà thôi.
Tỉ lệ này xác thực đáng giật mình!
Sắc trời dần tối đi.
Giống trong Quảng Hàn Thiên Cung, trong cấm địa thượng cổ cũng phân chia ngày đêm.
Mà, đây là đêm đầu trong cấm địa thượng cổ.
Ánh chiều tà cuối cùng tản đi, toàn bộ sơn lâm chợt an tĩnh. Quan trọng nhất là Bạch Nhạc cảm nhận rõ ràng sinh cơ nồng đậm xung quanh đang chậm rãi tiêu tán.
Bản thân Bạch Nhạc đang lấy Thông Thiên Ma Công chậm rãi thôn phệ sinh cơ xung quanh, rèn luyện Thông Thiên Ma Thể và thần hồn, bây giờ sự thay đổi này đương nhiên làm hắn vô cùng nhạy cảm.
Chỉ trong nháy mắt, trong đầu Bạch Nhạc sinh ra cảm giác nguy hiểm.
Chuyện khác thường tất có ẩn khuất.
Nửa ngày vừa qua thực sự quá nhàn hạ, bản thân chuyện đó không hợp với lẽ thường. Bây giờ sinh cơ xung quanh bắt đầu tiêu tán, đây là bước đầu của nguy hiểm ập tới.
Gián đoạn thôn phệ sinh cơ, Bạch Nhạc nhất thời cẩn thận đứng dậy, thử cảm nhận vị trí mà sinh cơ đang tiêu tán.
Trước đó sinh cơ dày đặc đương nhiên không thể nào đột nhiên xuất hiện, giống thế, khi sinh cơ bắt đầu tiêu tán đương nhiên cũng sẽ không thể tiêu tán vô căn cứ. Tìm được vấn đề này liền có thể hóa giải nguy hiểm sắp tới.