Cho dù là bọn Tư Đồ Lăng Phong hay là thiên tài ma đạo như Quân Bất Ly cũng không khỏi dừng lại, chờ phản ứng của Vân Mộng Chân.
- Thế nào, chẳng lẽ Vân tiên tử thật sự có tư tình với hắn, muốn bao che cho hắn sao?
Cười lạnh một tiếng, Tiêu Dật Phong nhíu lông mày, dẫn đầu làm khó dễ.
Sắc mặt có phần khó coi, Vân Mộng Chân nói vậy gã không thể ngoảnh mặt làm ngơ, nhưng nếu thật sự phải dừng tay như vậy thì cơn tức này sao Tư Đồ Lăng Phong nhịn được?
Câu nói này của Tiêu Dật Phong trên thực tế phải là gã muốn nói nhất, chỉ là do thân phận hạn chế nên gã không có cách nào nói ra miệng được thôi.
Đương nhiên, Tư Đồ Lăng Phong cũng biết, Tiêu Dật Phong nói vậy tuyệt đối không phải do y bất bình giùm gã.
Gã và Tiêu Dật Phong không có quan hệ cá nhân này.
Thậm chí còn ngược lại, Tiêu Dật Phong căn bản không có hảo tâm, chẳng qua là muốn nhờ vào chuyện này để tiếp tục châm ngòi quan hệ của gã và Vân Mộng Chân, thêm lần nữa kích thích để mình động thủ với Yến Bắc Thần mà thôi.
Tư tình!
Hai người kia hiển nhiên đã chạm vào thần kinh nhạy cảm của Vân Mộng Chân.
Nghĩ đến Bạch Nhạc đã làm tất cả vì nàng, thậm chí nàng có kích động muốn đáp một tiếng đúng vậy, nhưng chỉ trong nháy mắt, sự kích động đó đã bị nàng đè nén lại.
Nàng không phải nữ nhân bình thường mà là Đạo Lăng Thánh Nữ, cho dù có một mặt cảm tính nhưng cũng đã định trước sẽ bị lý trí đè xuống.
Nàng không chỉ đại biểu cho chính nàng mà còn là bộ mặt của toàn bộ Đạo Lăng Thiên Tông.
Trách nhiệm với tông môn làm nàng không có cách nào tùy hứng được.
Huống chi tình huống như thế này mà thừa nhận quan hệ với Bạch Nhạc, đối với hắn cũng chưa chắc là một chuyện tốt.
Ánh mắt chậm rãi lạnh đi, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng của Vân Mộng Chân thuận thế nhìn Tiêu Dật Phong:
- Tư tình, Tiêu sư đệ, ngươi dám chịu trách nhiệm về lời nói của mình không?
Trong nháy mắt, sắc mặt của Tiêu Dật Phong hơi đổi, vẻ đùa cợt trước đó nhất thời biến mất.
Áp lực Vân Mộng Chân mang tới thực sự quá lớn, gã chỉ thuận thế mỉa mai một câu mà thôi. Nếu thật bắt gã một mình chịu áp lực của Đạo Lăng Thánh Nữ, gã không chịu nổi.
Dù sao, cái gọi là tư tình cũng chỉ thuận miệng nói vậy mà thôi.
Chẳng những không có chứng cứ, thậm chí bản thân gã cũng không quá tin tưởng chuyện đó.
Đạo Lăng Thánh Nữ có tư tình với truyền nhân Ma Quân, chuyện cười này tuyệt đối không buồn cười.
Chỉ tiếc trước đó cách nhau quá xa, Tiêu Dật Phong căn bản không rõ, dưới Lăng Vân Mộng, giữa Yến Bắc Thần cùng Vân Mộng Chân rốt cục đã phát sinh chuyện gì, càng không biết câu tư tình trong miệng gã có thật hay chỉ là đùa cợt.
- Thánh nữ, Tiêu sư huynh chỉ nói đùa thôi, đừng coi là thật!
Mắt thấy Vân Mộng Chân có khuynh hướng phát cáu, Lâm Tuyết Dật rốt cục không nhịn được, nói:
- Chỉ có điều trước đó Yến Bắc Thần mạnh mẽ xông vào cứu thánh nữ là chuyện bọn ta tận mắt nhìn thấy.
- Thánh nữ như ánh trăng sáng, tâm vô tư niệm nhưng cũng phải đề phòng người ngoài có dụng tâm kín đáo, làm ô nhục danh tiết của thánh nữ.
So với Tiêu Dật Phong, những lời này của Lâm Tuyết Dật cao minh hơn nhiều.
Từng chữ của gã dường như đang giải thích cho Vân Mộng Chân, nhưng trên thực tế lại mang đầy hàm ý, có thể nói là từng chữ đâm thẳng vào tim gan.
Hơn nữa đã nói tới mức này, nếu như Vân Mộng Chân còn muốn bảo vệ Yến Bắc Thần thì không khác gì đang tự nhận có tư tình với Yến Bắc Thần,
Dù sao, nếu không có tư tình, một Đạo Lăng Thánh Nữ như ngươi mặc dù không phải kẻ địch sinh tử với Yến Bắc Thần thì cũng phải duy trì khoảng cách nhất định mới phải!
Mí mắt hơi nảy lên, Vân Mộng Chân có lòng phản bác hai câu nhưng trong thời gian ngắn lại không thể tìm được lý do thích hợp.
Nghe thế, trong lòng Tư Đồ Lăng Phong mới thở phào một hơi, ấn tượng hơn với Lâm Tuyết Dật, thuận thế nói:
- Thánh nữ, Yến Bắc Thần chính là truyền nhân của Thông Thiên ma đầu, bây giờ còn cầm Côn Ngô Kiếm trong tay, đây là đại địch của chính đạo ta, phải mượn cơ hội này để giết chết hắn! Tư Đồ nguyện làm tiên phong!
Nếu không có Tiểu Bạch Giao, Tư Đồ Lăng Phong đương nhiên nắm chắc một mình đánh chết Yến Bắc Thần. Nhưng giờ Tiểu Bạch Giao đã lui về bên cạnh Bạch Nhạc, gã muốn một mình đối phó với Yến Bắc Thần thì sẽ thành chuyện cười, riêng Tiểu Bạch Giao, chỉ sợ gã cũng không ứng phó nổi.
Có điều bây giờ người ở đây chỉ sợ ai cũng muốn Yến Bắc Thần phải chết, chỉ cần gã đi đầu, không sợ không ai theo sau.
Không thể nghi ngờ, đây là cơ hội tốt nhất!
Trước đó trận chiến giữa Tư Đồ Lăng Phong cùng Bạch Nhạc mọi người đều nhìn thấy, đương nhiên cũng biết sự cường đại của Bạch Nhạc. Tình huống như này không ai chú ý tới việc diệt trừ trước một đối thủ cạnh tranh.
Huống chi trên người Bạch Nhạc còn có chí bảo như Côn Ngô Kiếm cùng Quảng Hàn Thiên Cung.
Bọn họ đã mất đi cơ hội cướp đoạt tinh hoa sinh mệnh Thụ Tâm Hải, bây giờ nếu liên thủ vây giết Yến Bắc Thần, tranh đoạt Côn Ngô Kiếm cùng Quảng Hàn Thiên Cung đương nhiên sẽ là kết quả vô cùng tốt.
Nhất thời, cho dù những thiên tài ma đạo như Quân Bất Ly cùng Mặc Vũ cũng không mở miệng phản đối.