- Ngaoooo
Nhìn Bạch Nhạc mãi không phản ứng, Tiểu Bạch Giao cho rằng Bạch Nhạc còn chưa hiểu ý tứ của nó, lo lắng rống lên, đồng thời đưa móng vuốt lần nữa thúc giục Bạch Nhạc.
Nhìn dáng vẻ khôi hài của Tiểu Bạch Giao, trên mặt Bạch Nhạc đột nhiên nở nụ cười rực rỡ.
Đầu ngón tay nhẹ vẩy, trong tích tắc, một luồng kiếm khí chợt hướng vè giọt nước.
- Tiểu Bạch, mở miệng!
Nhếch miệng lên cười đắc ý, Bạch Nhạc không chút do dự giơ tay lấy kiếm khí đẩy giọt nước về phía Bạch Nhạc.
Vô ý thức mở miệng, còn chưa kịp phản ứng rốt cục có chuyện gì, giọt Nhất Nguyên Trọng Thủy liền rơi thẳng vào miệng Tiểu Bạch Giao.
- Ngaoooo
Trong nháy mắt, Tiểu Bạch Giao nhất thời rống lên rung trời, tiếng long ngâm chợt nổ lên trong biển như sóng nước điên cuồng lan tràn ra ngoài. Ngay lúc đó, trên hải vực trong nháy mắt đã xuất hiện bão tố khủng bố.
...
- Tên điên này!
- Nhất Nguyên Trọng Thủy!
- Thằng ngu này!
Trên Đạo Lăng Sơn, tận mắt nhìn Bạch Nhạc đưa Nhất Nguyên Trọng Thủy vào miệng Tiểu Bạch Giao, mọi người nhất thời sôi trào.
Bạch Nhạc không biết nhìn hàng, nhưng bọn họ đều biết!
Nhất Nguyên Trọng Thủy đó! Nếu như mang ra ngoài, cho dù những lão tổ Tinh Hải Cảnh cũng sẽ không tiếc tạo lên một trận chém giết khủng bố. Chí bảo bậc này đủ để khiến tu hành giả nào cũng phải điên cuồng!
Thậm chí cả Mặc Kình cùng Diệp Lăng Vân cũng đều động tâm.
Không khoa trương thì cường giả Tinh Cung Cảnh chỉ dùng giọt Nhất Nguyên Trọng Thủy này đã đủ để dễ dàng mở tinh hải hoàn mỹ, căn bản không có khả năng tấn cấp thất bại.
Nếu dùng làm nguyên liệu thì đủ để chế tạo một món chí bảo thần binh chân chính.
Nhưng cố tình, thứ bảo vật trân quý như vậy, tên khốn Bạch Nhạc này lại không chút suy nghĩ để cho giao long sử dụng, quả thực là phung phí của trời!
Cho dù Nhất Nguyên Trọng Thủy căn bản không phải của bọn họ nhưng bọn họ cũng cảm thấy đau lòng nhức óc.
Có điều khác biệt so với người khác, Mặc Kình cùng Diệp Lăng Vân lại không khỏi đồng thời nhíu mày.
So với người khác, bọn họ nhìn thấy nhiều hơn, xa hơn.
Trước đó Bạch Nhạc từng nói với bọn Quân Bất Ly.
- Ta tu ma, không phải chính danh vì ma, mà muốn nói cho thế nhân cái gì gọi là ma!
- Ta khác các người.
Lúc đó dường như ai cũng không quá để ý, cho dù Mặc Kình cùng Diệp Lăng Vân cũng chỉ hơi động dung mà thôi, cảm nhận được sự tự tin của Bạch Nhạc. Nhưng giờ khi thật sự thấy Bạch Nhạc không chút do dự đưa Nhất Nguyên Trọng Thủy cho Tiểu Bạch Giao, bọn họ dường như chính thức hiểu được nội hàm của câu nói này.
Bạch Nhạc xác thực là không giống ma tu, thậm chí cho dù là đạo môn chỉ sợ cũng không có mấy người hào hiệp như vậy.
Bao gồm cả Vân Mộng Chân, bây giờ đạo ma đều ở trong cấm địa thượng cổ, thiên tài đều ở trong đây cả.
Nếu như đổi lại, ai có thể hào hiệp được như Bạch Nhạc?
Bạch Nhạc xác thực là không giống bọn họ.
Nếu như trước đó Bạch Nhạc nhường tinh hoa sinh mệnh Thụ Tâm Hải cho Vân Mộng Chân là vì ái tình khiến cho người ta cảm động, nhưng vẫn có thể hiểu được.
Như vậy bây giờ Bạch Nhạc lại tặng Nhất Nguyên Trọng Thủy cho Tiểu Bạch Giao thì có thể thấy được tâm tính của hắn.
Hắn không muốn phụ cả bạch giao, huống chi là người khác.
Quan trọng hơn là sự tự tin cùng khí phách không dễ bị người ta phát hiện của Bạch Nhạc nữa.
Hắn có thể dễ dàng nhường loại chí bảo như này không chỉ bởi cảm tình với Tiểu Bạch Giao mà vì tự tin với chính mình, tin là cho dù bỏ qua cơ duyên này, hắn cũng có thể tiếp tục tu hành, hơn nữa tuyệt đối không kém bất kỳ ai.
Dạng khí phách này dường như mơ hồ có cái bóng của Thông Thiên Ma Quân.
Huống chi... người khác có thể không rõ, nhưng Diệp Lăng Vân cùng Mặc Kình lại vô cùng rõ ràng: Nuốt Nhất Nguyên Trọng Thủy, Tiểu Bạch Giao chỉ sợ sẽ thật sự hóa rồng!
Vốn dĩ bạch giao đã gần tới cảnh giới hóa long, chỉ thiếu chút phận số cùng cơ duyên nữa thôi.
Mà một giọt Nhất Nguyên Trọng Thủy chắc chắn là cơ duyên thích hợp nhất!
Một con giao long ra khỏi cấm địa thượng cổ thì không ai quan tâm, nhưng nếu hóa giao thành rồng thì sẽ chính thức có sức mạnh chém giết cường giả Tinh Hải Cảnh!
Chỉ cần bạch giao độ qua một kiếp này, dưới Hóa Hư, bất kỳ ai muốn động thủ với Bạch Nhạc chỉ sợ cũng phải suy nghĩ một lượt.
Đương nhiên, giao long không giống tu hành giả nhân loại.
Hóa giao thành rồng cũng có thể nói là một tử kiếp.
Cho dù có được Nhất Nguyên Trọng Thủy, Bạch Giao cũng chưa chắc có thể thành công hóa rồng.
...
Ùng ùng!
Vốn mặt biển vạn dặm bao la đột nhiên có mây đen chằng chịt gây ra bão tố ngoài khơi, tiếp theo đó là sấm chớp ùng ùng.
Đáng sợ nhất là nếu có người tỉ mỉ quan sát thì sẽ phát hiện ra, trong mây đen trên không trung mơ hồ hiện lên lôi đình tử sắc.
Đó là Tử Tiêu Thần Lôi kinh khủng nhất.
Đồng nghĩ với... thiên kiếp đã giáng xuống!
Biển gầm!
Trong nháy mắt, cho dù ở trong biển, Bạch Nhạc cũng cảm nhận được áp lực khủng khiếp, dường như toàn bộ hải vực sắp rung chuyển.
Trên người Tiểu Bạch Giao chợt tỏa ra long uy kinh khủng, cho dù Bạch Nhạc lúc này cũng không dám ở cạnh người nó, bị ép rời xa trăm mét.
Hóa rồng!
Dù Bạch Nhạc có phản ứng chậm hơn nữa thì khi nhìn tình cảnh này cũng suy đoán ra.