- Bạo!
Trong mắt lóe lên, từ đầu Bạch Nhạc không tính có thể dễ ngăn cản được công kích của Tư Đồ Lăng Phong như vậy, bản thân chuyện này là tranh đấu liều mạng, ở thế yếu, thứ duy nhất Bạch Nhạc có thể làm chính là dồn toàn lực, thi triển toàn bộ thủ đoạn mình có ra mới có thể ngăn cản công kích của Tư Đồ Lăng Phong, thậm chí tập sát được gã.
Cảm nhận được thân ngoại hóa thân đã không thôn phệ kịp nữa, trong nháy mắt, Bạch Nhạc liền làm nổ nó.
Ầm!
Chớp mắt, mang theo một phần sức mạnh mới vừa thôn phệ, thân ngoại hóa thân nổ tung hóa thành một lực phản phệ, làm tốc độ hạ xuống của Tư Đồ Lăng Phong giảm xuống ba phần.
Ngay lúc đó, kiếm trong tay Bạch Nhạc hung hãn chém ra.
Linh Tê Nhất Kiếm!
Lúc này, cho dù Ngu Kiếm hay là thần thông như Kiếm Linh Vũ đều không thể ngăn cản một kích tuyệt sát của Tư Đồ Lăng Phong được. Chỉ có Linh Tê Nhất Kiếm mới mang chút hy vọng sống cho Bạch Nhạc được.
Cứng đối cứng, hắn căn bản không có phần thắng. Muốn thủ thắng, biện pháp duy nhất chính là nước đến đất chặn, tìm kiếm điểm yếu nhất trong công kích của đối phương để phát động phản kích.
Trong thủ đoạn mà Bạch Nhạc có khả năng thực hiện, Linh Tê Nhất Kiếm là thần thông duy nhất có thể làm được điều này.
Trong một giây, dường như toàn bộ thế giới đều tĩnh lại.
Không kịp phán đoán, Bạch Nhạc chỉ có thể xuất kiếm bằng vào trực giác.
“Thân vô thải phượng song phi dực
Tâm hữu linh tê nhất điểm thông!”
Tâm kiếm tương thông, một kiếm vượt xa phán đoan của bản thân, là cảm ngộ hoàn mỹ nhất với kiếm đạo.
Đây cũng là cách ứng đối hoàn mỹ nhất của Bạch Nhạc khi đối mặt với một kích này.
Vù vù!
Trong tích tắc, kiếm trong tay chợt đưa ra, hung hăng va chạm với Tinh Vẫn của Tư Đồ Lăng Phong.
Sức mạnh hai tòa tinh cung trong nháy mắt hoàn toàn bộc phát, ánh sáng huyễn lệ che lấp bầu trời.
Toàn bộ khơi xa cũng như chấn động sau một kích này, hóa thành gợn sóng tràn ra xung quanh.
Trên Đạo Lăng Sơn, xuyên qua bầu trời nhìn cảnh tượng này, lực chú ý của tất cả mọi người đều dồn vào trận chiến.
Cho dù là Bạch Nhạc hay Tư Đồ Lăng Phong cũng đã phát huy vượt trình độ, không khoa trương thì cho dù đổi thành cường giả Tinh Hải Cảnh ở đó chỉ sợ cũng không chiếm được lợi ích gì, thậm chí chỉ cần sơ sẩy sẽ bị chém chết.
Thiên tài đỉnh cấp như Tư Đồ Lăng Phong, bản thân đã đủ lực hám tinh hải.
Cho dù đổi vị trí, đối mặt với một kích kinh khủng này của Tư Đồ Lăng Phong, rất nhiều lão tổ Tinh Hải Cảnh thực lực yếu một chút cũng không dám khẳng định mình nhất định tiếp được.
Nếu như dựa theo lẽ thường, Bạch Nhạc đương nhiên chết chắc.
Nhưng vị truyền nhân Ma Quân này nào có thể suy đoán theo lẽ thường.
Cho dù là Diệp Lăng Vân hay Mặc Kình, lúc này cũng không dám nói chắc, Bạch Nhạc có thể cản một kích này hay không.
Cũng may, bọn hắn không cần đợi lâu.
Nói thì phức tạp nhưng trên thực tế, cuộc giao phong này cũng chỉ là chuyện trong nháy mắt.
Bụi bặm tản đi.
Chờ khi mọi người có thể lần nữa thấy rõ cục diện, kiếm trong tay Tư Đồ Lăng Phong đã bị Côn Ngô Kiếm chặt đứt, nắm trong tay chỉ có nửa đoạn kiếm gãy.
Nhưng mà, kiếm khí khủng bố kia không phải Côn Ngô Kiếm có thể đỡ được, kiếm khí lợi hại đâm thủng ngực, làm Bạch Nhạc nhiễm đỏ máu ở cả ngực và miệng.
Phụt!
Phun ra hai búng máu tươi, Tư Đồ Lăng Phong cũng bị kiếm khí của Côn Ngô Kiếm gây thương tích, chỉ là thương thế nhẹ hơn Bạch Nhạc nhiều.
- Ha ha ha ha ha ha, Bạch Nhạc, ta nói rồi, ngươi không thắng nổi ta! Cho dù ngươi ẩn mình sâu hơn, thực lực vẫn là tuyệt đối! Ngươi, bại lộ quá sớm!
Ngẩng đầu lên, trong miệng Tư Đồ Lăng Phong vang lên tiếng cười to khoái ý, ngạo nghễ nói.
Một kích này mặc dù không thể giết Bạch Nhạc, tuy nhiên cũng đã làm hắn bị thương nặng.
Chút ưu thế này đã đủ để thắng cuộc.
- Bạch Nhạc, đây là do ngươi tự tìm chết.
Cười to càn rỡ, trên người Tư Đồ Lăng Phong lần nữa bốc lên sát khí khủng bố, hung hãn huy động kiếm gãy trong tay giết về phía Bạch Nhạc.
Tới mức này, gã cũng bỏ qua tất cả, xuất thủ lấy thương đấu pháp, muốn cứ thế giết chết Bạch Nhạc.
Ầm!
Căn bản không kịp nói nhảm, Bạch Nhạc gắng gượng một hơi, lần nữa xuất kiếm lấy nhanh đánh nhanh, trong nháy mắt lần nữa đấu với Tư Đồ Lăng Phong.
Ai cũng không dùng thần thông nữa, thậm chí ngay cả lực tinh cung cũng đã tán loạn sau một kích kia, hai người bây giờ dùng phương thức thiếp thân chém giết.
Không có sự chấn động thần thông như trước đó, nhưng nói tới sự nguy hiểm thì còn hơn.
Sinh tử đấu đá, người càng điên, càng ác mới là kẻ liều mạng.
Cho tới giờ, Bạch Nhạc trong trận đánh giết dường như luôn chiếm được lợi, nhưng giờ đối mặt với Tư Đồ Lăng Phong khả năng không chiếm được chút lợi ích nào.
Hai người đều là thiên tài cao cấp nhất, cho dù là thiên phú, thực lực hay tâm chí, nghị lực đều khó phân cao thấp.
Loại chém giết tàn khốc này chính là phấn đấu đánh bạc tính mệnh, không chút lùi bước.
Mỗi lần va chạm đều mang thương thế tới cho hai người.
Bạch Nhạc ỷ vào Thông Thiên Ma Thể cường hãn để đối kháng, còn Tư Đồ Lăng Phong thì dựa vào thực lực tuyệt đối để áp chế, không nhường nửa bước.