Hơn nữa loại liên thủ này, không chỉ có hai người hắn và Nhậm Tiêu Dao, mà là Tiêu Dật Phong, Lâm Tuyết Dật và thậm chí là Thư Khánh Dương.
Vừa rồi uy lực bốn người bọn họ liên thủ, đã hiển hiện ra vô cùng rõ ràng.
Chỉ cần mỗi người bọn họ xuất thủ bắt một người, sẽ là bốn năm viên đá đặt chân, đủ để tất cả bọn hắn bước vào trung tâm Tức Thổ! Sẽ không ai phạm phải sai lầm giống nhau lần thứ hai, chỉ cần thoáng rời xa nham thạch nóng chảy một chút, cũng đủ để Yến Bắc Thần thúc thủ vô sách.
Nhưng dù sao Đạo Ma cũng bất lưỡng lập, không phải vạn bất đắc dĩ, bọn hắn cũng không muốn liên thủ cùng đối phương.
- Một mình hắn không đủ, vậy thêm ta thì như thế nào?
Không đợi Bạch Nhạc trả lời, sắc mặt Vân Mộng Chân đã trở nên lạnh lẽo, lạnh giọng nói.
Lúc này mới thật là một viên đá làm dấy lên sóng lớn ngập trời!
Bất kể là ai cũng không nghĩ ra Vân Mộng Chân lại đột nhiên nhúng tay, hơn nữa còn tỏ rõ thái độ muốn liên thủ cùng vị truyền nhân Ma Quân Yến Bắc Thần này.
Trong lúc nhất thời, sắc mặt tất cả mọi người đều trở nên khó coi không gì sánh được.
- Thánh Nữ, ngươi quên ngươi có thân phận gì rồi sao? Lại muốn liên thủ cùng truyền nhân Ma Quân?
Lâm Tuyết Dật bước ra một bước trầm giọng chất vấn.
- Các ngươi đều có thể liên thủ với người trong Ma Đạo, vì sao ta không thể liên thủ cùng Yến Bắc Thần?
Vân Mộng Chân không nhúc nhích chút nào, nhàn nhạt hỏi ngược lại.
- Yến Bắc Thần là một ma tu, còn không muốn lạm sát kẻ vô tội! Chẳng lẽ những đệ tử Chính Đạo như chúng ta, còn thua hắn sao?
Vân Mộng Chân lạnh lùng liếc Lâm Tuyết Dật, tiếp tục nói:
- Các ngươi không quan tâm mặt mũi tam đại Thiên Tông, nhưng ta không thể ném đi phong thái Đạo Lăng Thiên Tông.
- Nói rất hay!
Nghe Vân Mộng Chân nói vậy, Chung Diễm nhất thời không nhịn được vỗ tay nói hay.
- Cuộc đời Chung Diễm rất ít phục người, Yến Bắc Thần tính là một cái, Vân Tiên tử cũng coi như một cái! Bất kể bọn hắn cả gan ra tay với ai, Chung Diễm ta đều nguyện ăn theo, hợp lực chiến đấu cùng hai vị!
Lời này của Chung Diễm có vài phần không tốt, thế nhưng đứng ở trên lập trường của hắn, đây tuyệt đối là lựa chọn chính xác nhất.
Bản thân hắn ở vào thế yếu, chỉ có đứng chung một chỗ với Vân Mộng Chân, Yến Bắc Thần, mới có thể cam đoan an toàn của mình ở mức độ lớn nhất.
Dưới tình huống này, dù sao đứng thành hàng cũng không có bất kỳ lo lắng gì.
Gần như là cùng lúc, Dạ Thần Hi, Ẩn Tâm cũng đưa ra lựa chọn, lặng yên đứng ở bên người Vân Mộng Chân.
- Không sai, Đại Càn Vương Triều ta cũng không làm sự tình vô sỉ bực này!
Đột nhiên mí mắt Tam hoàng tử hơi giật, nhất thời tỏ thái độ trước một bước.
Xác thực vừa rồi hắn đã bị dọa sợ, nếu không phải có thuộc hạ liều mạng ngăn cản đối phương công kích giúp hắn, sợ là hiện tại người chết ở trong nham thạch là hắn, loại cảm giác sợ hãi tự đáy lòng kia, khiến cho hắn lập tức làm ra lựa chọn.
Phải biết rằng, quan hệ giữa hắn và Thư Khánh Dương không được tốt lắm, trước đó Thư Khánh Dương nguyện ý bị thương cứu Ngô Văn Uyên, nhưng tuyệt đối sẽ không cứu hắn.
Trước tình cảnh sống chết này, thể diện gì cũng không quan trọng, chỉ có chiếm danh phận vì đại nghĩa trước, gắt gao ôm lấy bắp đùi Vân Mộng Chân và Yến Bắc Thần mới có cơ hội sống sót.
Thư Khánh Dương lạnh lùng liếc mắt nhìn Tam hoàng tử, mặc dù khinh thường cử động của hắn, nhưng không có mở miệng phản bác.
Bất kể là vì an toàn của Ngô Văn Uyên, hay là thân phận Bạch Nhạc, hắn đều không có lý do cự tuyệt.
Bên này, Tam hoàng tử lôi kéo những người khác, đồng thời thay Đại Càn Vương Triều tỏ thái độ, thì cách đó không xa, lại có mười mấy người chạy tới.
Mặc dù không biết đến tột cùng xảy ra chuyện gì, nhưng chỉ bằng cảm giác, cũng có thể cảm nhận được không khí giương cung bạt kiếm xung quanh, trong lúc nhất thời, tất cả mọi người vô ý thức hợp lại, cảnh giác nhìn về phía bên này.
Đến lúc này, cho dù Mặc Vũ, Nhậm Tiêu Dao không cam lòng như thế nào, cũng có thể cảm giác được đại thế đã mất.
Một tên Yến Bắc Thần không ngăn được bọn hắn, thế nhưng một khi có Vân Mộng Chân và Thư Khánh Dương, lại đủ để bọn hắn vô lực làm tiếp, huống chi, vì mạng sống, đám người Dạ Thần Hi cũng sẽ liều mạng, một khi những người này liên thủ lại, cũng không dễ dàng đối phó như vậy.
Bây giờ người chạy tới càng ngày càng nhiều, tự nhiên áp lực trên người bọn họ cũng càng lúc càng lớn, nếu cứ cố làm tiếp, chỉ sợ không những không xông vào được phạm vi Tức Thổ, mà thể diện bản thân cũng bị mất sạch.
Chỉ là... chuyện tới mức này, bảo bọn hắn buông tha tranh đoạt Địa Hỏa Chi Tâm, thì ai có thể cam tâm?
- Thật ra chưa chắc đã không có biện pháp khác!
Vân Mộng Chân nhìn người khác, mở miệng lần nữa.
- Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào Địa Hỏa Chi Tâm, nhưng không ai nghĩ tới... Có phải cái Tức Thổ này cũng có thể luyện hóa hay không?
Luyện hóa Tức Thổ?
Trong nháy mắt, nội tâm tất cả mọi người ở đây đột nhiên nhảy lên, lúc này mới phản ứng kịp.