Chỉ là... Vân Mộng Chân vẫn còn ở trung tâm Địa Hỏa bạo phát!
Bây giờ Bạch Nhạc ở bên ngoài đã nguy hiểm như vậy, chứ đừng nói chi là Vân Mộng Chân ở trung tâm.
Trốn!
Trong nháy mắt, phản ứng đầu tiên của tất cả mọi người, bao gồm cả Vân Mộng Chân ở bên trong đều là trốn ra bên ngoài.
Cho dù cơ duyên tốt, cũng phải có mệnh cầm mới tốt.
Trước có Địa Hỏa phun trào, sau có Tức Thổ cuốn ngược, ở loại thời điểm này, chỉ cần hơi chậm một chút, bị vây ở bên trong, chính là chắc chắn phải chết.
Ùng ùng!
Gần như cùng lúc đó, một trận đất rung núi chuyển vang lên, nham thạch nóng chảy dưới chân chợt bùng nổ, hình thành một cơn sóng lớn khủng bố, cuốn thẳng về phía trước!
Núi lửa phun trào!
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người bị dòng nham thạch nóng chảy cuồn cuộn hất bay lên, đám người thiên kiêu đứng đầu như Mặc Vũ, còn có thể miễn cưỡng ổn định thân hình, còn mấy người Dạ Thần Hi ngay cả khống chế mình cũng làm không được, trong nháy mắt, liền bị nham thạch nóng chảy cuốn bay đi không biết nơi nào.
Những người yếu hơn một ít, vừa mới chạy tới, đã trực tiếp bị nham thạch nóng chảy cuốn đi, vài người phản ứng chậm một chút, càng là Tinh Cung cũng bị trực tiếp nghiền nát, trong nháy mắt bị nham thạch thôn phệ, hài cốt không còn.
Vân Mộng Chân đứng ở trung tâm, bị Địa Hỏa trùng kích mạnh nhất, vầng ánh trăng trên người dường như cũng lung lay sắp đổ, nhưng dựa vào một hơi thở này, ngón tay Vân Mộng Chân lại thật sự chạm vào được Địa Hỏa Chi Tâm.
Nàng muốn giúp Bạch Nhạc giải vây, lại không nghĩ rằng, Bạch Nhạc không tiếc bỏ qua Tức Thổ, đến ép người khác tránh lui.
Trước cục diện này, nàng căn bản không kịp nghĩ nhiều, huống chi, Vân Mộng Chân vốn không phải người do dự.
Địa Hỏa Chi Tâm gần trong gang tấc, cho dù có một chút nguy hiểm, nàng cũng nhất định đánh cược một lần.
Nhưng mà, ngay tại thời điểm ngón tay Vân Mộng Chân gần chạm vào Địa Hỏa Chi Tâm, ánh đao như mực lại phủ xuống lần nữa!
Như bóng với hình!
Một đao này mới chính thức là sát chiêu kinh khủng nhất!
Dường như trong nham thạch nóng chảy cuồn cuộn, ánh đao như mực kia đã trở thành vật duy nhất giữa thiên địa!
Dạ Nhận!
Đối với Vân Mộng Chân mà nói, Dạ Nhận mới là uy hiếp lớn nhất.
Địa Hỏa phun trào, Tức Thổ cuốn ngược, thậm chí còn có nham thạch nóng chảy phun trào, tất cả những thứ này đủ để ép lui bất luận kẻ nào, nhưng trong này, lại không bao gồm Dạ Nhận!
Một sát thủ cao cấp, vĩnh viễn là người kiên trì tốt nhất, cũng là người am hiểu nắm chặt thời cơ nhất.
Vì một cái cơ hội thích hợp ra tay nhất, hắn nguyện ý mạo hiểm bất kỳ chuyện gì!
. ..
- Dạ Nhận!
Ngay cả ở trên Đạo Lăng Sơn, trong chớp mắt này, tất cả mọi người cũng không khỏi ngừng thở!
Sở dĩ trước đó Mặc Kình dám nói, Vân Mộng Chân cũng chưa chắc có thể còn sống đi ra, chính là bởi vì có Dạ Nhận tồn tại, Mặc Kình không hiểu Bạch Nhạc, nhưng lại biết rõ sự khủng bố của Dạ Nhận!
Hiện tại trong Ma Đạo, nếu như không tính Bạch Nhạc, Dạ Nhận hoàn toàn xứng đáng là đệ nhất thiên tài, hơn nữa thân phận sát thủ, cũng đã định trước Dạ Nhận sẽ là ác mộng mà tất cả mọi người không muốn đối mặt nhất!
Lần trước đó Dạ Nhận xuất thủ, cũng đã nắm chặt cơ hội, nếu không phải Vân Mộng Chân luyện hóa tinh hoa sinh mệnh Thụ Tâm Hải, mạnh mẽ hóa giải thương thế, thì lần kia cũng đã đủ uy hiếp được sinh mệnh của Vân Mộng Chân.
Mà lần này ra tay, quả thực càng hoàn mỹ hơn so với trước kia.
Hoàn mỹ đến mức đủ để bóp chết Vân Mộng Chân!
. ..
- Phốc!
Trong nháy mắt màn đêm buông xuống, một đao khủng bố này xác thực làm cho người ta kinh hãi!
Bắt đầu từ lúc Vân Mộng Chân bước vào thượng cổ cấm địa, đã luôn phòng bị Dạ Nhận, mặc dù lần trước cũng đã phòng bị Dạ Nhận đánh lén, nhưng lần này, Vân Mộng Chân phản ứng vẫn chậm nửa nhịp.
Không phải nàng buông lỏng, mà là dưới tình huống hiện tại, quả thực đã quá hạn đối với nàng.
Bất kể Địa Hỏa phun trào, hay là Tức Thổ cuốn ngược, thậm chí những người khác ở xung quanh, đều cho Vân Mộng Chân áp lực quá lớn.
Ngay cả đám người Mặc Vũ và Nhậm Tiêu Dao, cũng đều vội vã lựa chọn tránh lui, dưới tình huống này, Vân Mộng Chân thật không ngờ tới, Dạ Nhận lại biến thái tới mức này!
Trong nháy mắt, đao phong băng lãnh rơi vào trên cổ Vân Mộng Chân!
Oanh!
Thời điểm một đao này rơi xuống, Địa Hỏa cũng đồng thời phun ra, không khỏi bao phủ Vân Mộng Chân, cuộn sạch Dạ Nhận.
Vì che giấu khí tức, Dạ Nhận cũng không có xuất ra Tinh Cung, bây giờ toàn bộ thân thể đã bị Địa Hỏa làm bị bỏng nổi đầy nhọt nước, nhìn cực kỳ thê thảm, dưới tình huống này, cho dù tìm được cơ hội ra tay, nhưng vẫn bị Địa Hỏa ảnh hưởng đến.
Cuối cùng một đao tất trúng này, vẫn lệch một phân, hung hăng rơi vào phía trên xương quai xanh của Vân Mộng Chân.
Ngay tại lúc đó, Vân Mộng Chân cũng phản ứng kịp, nàng không để ý tới việc đi đoạt Địa Hỏa Chi Tâm nữa, mà mạnh mẽ giơ tay lên ngăn lại một đao này của Dạ Nhận!
Một kích này vẫn chưa mang đến vết thương trí mệnh cho Vân Mộng Chân, nhưng đối với Dạ Nhận mà nói, thứ hắn muốn cũng không phải là trực tiếp chém giết Vân Mộng Chân, chỉ cần có thể ngăn cản Vân Mộng Chân đoạt Địa Hỏa Chi Tâm, đồng thời đẩy Vân Mộng Chân vào trung tâm Địa Hỏa, cũng đã đủ rồi.