Bạch Nhạc căn bản không nghĩ tới chuyện đồng thời đánh bại ba người, dù Thôn Thiên Quyết có lợi hại như thế nào đi nữa, cũng không thể khiến hắn ở dưới tình huống cùng cảnh giới, nghiền ép ba vị tuyệt đỉnh thiên tài được.
Muốn phá cuộc, cũng chỉ có thể lấy điểm phá diện, giống như một thanh đao nhọn, tìm đúng một phương hướng nào đó trực tiếp xuyên qua!
Đương nhiên, loại đấu pháp này cũng có thiếu sót trí mạng, đó chính là lựa chọn một cá nhân công kích, chắc chắn sẽ lộ ra sơ hở cho hai người khác!
Không cẩn thận một cái, chính là kết cục thân tử hồn diệt, thậm chí có thể nói đây căn bản là đấu pháp lưỡng bại câu thương, đồng quy vu tận.
Nếu như đổi thành người khác, chưa chắc đã dám dùng đấu pháp độc ác như vậy, nhưng từ thời điểm Bạch Nhạc bắt đầu tu hành ở Linh Tê Kiếm Tông trở đi, đã một mực liều mạng tranh đấu với người, có thể nói con đường đi tới này, chính là từ bên bờ sinh tử đi tới, nếu bàn về kinh nghiệm chém giết, làm sao người khác có thể so sánh cùng Bạch Nhạc?
Thân hình Bạch Nhạc thoắt một cái, trực tiếp đụng về phía Mặc Vũ ra tay đầu tiên với mình.
Oanh!
Trong nháy mắt, trùng kích khủng bố hình thành một cơn bão táp, hầu như bao phủ tất cả xung quanh vào.
Mắt thấy lực lượng mà thân ngoại hóa thân cắn nuốt, đều oanh kích về phía mình, cho dù là Mặc Vũ cũng không khỏi có một loại kích động muốn chửi đổng lên.
Rõ ràng là ba người cùng xuất thủ với ngươi, ngươi hận ta như vậy làm cái gì?
Nhưng chuyện tới mức này, Mặc Vũ ngay cả mắng chửi cũng không thể, hiện tại đối với hắn mà nói, chuyện quan trọng nhất chính là sống sót.
Bây giờ lực lượng thần thông thôn phệ của ba người, đều oanh kích về phía hắn, loại công kích kia đã đủ để hắn cảm thụ được tính mạng bị uy hiếp.
Thế nhưng... Những thứ này còn thiếu rất nhiều!
Trong mắt Mặc Vũ lộ ra vẻ trào phúng, gần như cùng lúc đó, đầu ngón tay bắn ra một cái mặc sắc hộ phù, sau đó chợt nổ tung trên không trung.
Trong tích tắc, một mảnh mặc sắc tuôn ra, hóa thành một bàn tay to lớn trên không trung, mạnh mẽ đánh về phía thần thông đang cuốn ngược mà xuống.
Hộ Thân Chí Bảo!
Mặc Vũ được coi như truyền nhân duy nhất của Mặc Kình, nên khi Mặc Vũ bước vào loại địa phương nguy hiểm như thượng cổ cấm địa, làm sao Mặc Kình có thể không cho hắn một chút vốn liếng bảo mệnh.
Cái mặc sắc hộ phù này, chính là hộ thân chi bảo mà Mặc Kình đưa cho Mặc Vũ.
Có thể so với một kích toàn lực của cường giả Tinh Hải Cảnh, trong nháy mắt tất cả ở trước bàn tay khổng lồ đều hóa thành hư vô, không tạo lên một tia sóng gió gì.
Cùng lúc đó, công kích của Tiêu Dật Phong và Nhậm Tiêu Dao đã chuẩn bị trừ trước cũng đồng thời rơi xuống Bạch Nhạc.
Bạch Nhạc lựa chọn loại đấu pháp được ăn cả ngã về không này, liền có nghĩa là hắn đã vô lực ngăn cản người khác công kích, tự nhiên trong thời gian ngắn như vậy, hắn không có khả năng lại thi triển ra Thông Thiên Ma Công lần nữa.
Nhưng cho dù đến giờ phút này, trong mắt Bạch Nhạc vẫn là một mảnh đạm mạc, dường như không có nửa điểm chập chờn, chớ đừng nói chi là sợ hãi và tuyệt vọng.
Trong tích tắc, Cực Hàn Băng Hoa nở rộ phía sau Bạch Nhạc!
Lúc trước chỉ có Tinh Cung sơ kỳ, Bạch Nhạc không thể chủ động khống chế lực lượng Cực Hàn Băng Hoa, nhưng hôm nay bước vào Tinh Cung hậu kỳ, dưới tình huống thực lực tăng vọt, mọi chuyện đã không giống nữa.
Đóa Cực Hàn Băng Hoa kia ngăn cản về phía Thái Cực Kiếm Đồ, cùng lúc đó, một cỗ Địa Hỏa khủng bố khác cũng thuận thế tuôn ra, ngăn cản về phía Hoàng Tuyền Chi Thủy.
So bảo vật sao?
Trong lòng Bạch Nhạc tràn đầy khinh thường!
Những bảo vật mà đám người Mặc Vũ muốn cướp đoạt, bây giờ đều đã bị Bạch Nhạc hoàn toàn luyện hóa, tự nhiên liền trở thành vật đảm bảo lúc hắn đối địch.
Đương nhiên, chỉ dựa vào những bảo vật này, cũng không có khả năng để Bạch Nhạc hoàn toàn ngăn trở được công kích của đối phương, thế nhưng chỉ cần thoáng kéo dài một chút thời gian cũng đủ rồi.
Trận chiến này, từ lúc xuất thủ, Bạch Nhạc đã hiểu rõ, hắn xuất thủ là vì lập uy.
Nhất định phải lấy thủ đoạn lôi đình, chém giết một người, mới có thể ngăn chặn tham niệm của những người khác!
Đã đến bên bờ sinh tử, đương nhiên sẽ không có chút do dự.
Thế nhưng, Bạch Nhạc căn bản không nghĩ đến trong tay Mặc Vũ lại có hộ thân chi bảo.
Có điều bây giờ nghĩ lại, cũng không coi là quá khoa trương!
Nhiều ít gì trên người những thiên tài có bối cảnh này, cũng sẽ có một ít bảo vật lợi hại, cho dù là Lâm Tuyết Dật bị hắn giết chết, không phải trên người cũng Tuyệt Tiên Kiếm sao.
Về phần trên người Tư Đồ Lăng Phong, Vân Mộng Chân đều không có bảo vật, chính là vì thể hiện sự cân bằng, tự nhiên hắn cũng không có khả năng có hộ thân bảo vật.
- Điều đó không có khả năng!
Trên Đạo Lăng Sơn một mảnh xôn xao!
Thời điểm Bạch Nhạc chủ động tế xuất Cực Hàn Băng Hoa, dẫn động Địa Hỏa Chi Lực, những Lão tổ Tinh Hải Cảnh này cũng nhất thời chấn động.
Không phải họ nghi vấn Bạch Nhạc có những bảo vật này, trước đó bọn họ đều đã gặp qua những thứ này.
Thế nhưng, luyện hóa Cực Hàn Băng Hoa và Địa Hỏa Chi Tâm, cùng chuyện có thể chủ động thả ra lực lượng bên trong, tuyệt đối là hai việc khác nhau.