Oanh!
Dư ba thân ngoại hóa thân nổ tung vừa mới kết thúc, tử sắc kiếm khí cũng đã hung hăng chém tới bàn tay mặc sắc to lớn.
Sắc mặt Mặc Vũ hơi đổi một chút, mặc dù không nghĩ đến Bạch Nhạc lại khủng bố đến thế, nhưng trong mắt Mặc Vũ vẫn không có quá nhiều hốt hoảng.
Nếu như vừa rồi Bạch Nhạc lựa chọn đi giết Tiêu Dật Phong, hoặc là Nhậm Tiêu Dao, sẽ thật sự có khả năng đắc thủ, nhưng trên người hắn lại có hộ phù do sư tôn ban thưởng, trong khoảng thời gian ngắn cường giả Tinh Hải cũng không thể đánh vỡ, chứ đừng nói chi là Bạch Nhạc.
Kiếm khí màu tím hung hăng chém lên bàn tay mặc sắc to lớn, mang theo một tiếng nổ ầm vang kịch liệt!
Nhưng cho dù như thế, cũng vẫn không thể lay động chút nào.
Chứng kiến cảnh này, trong lòng Mặc Vũ càng thả lỏng vài phần, trong mắt lộ ra một tia khinh miệt:
- Bạch Nhạc, ta thừa nhận, ta coi thường ngươi! Nhưng... Những thứ này còn chưa đủ! Chỉ dựa vào những thứ này, ngươi không giết được ta.
Đừng thấy hiện tại Bạch Nhạc đang vững vàng chiếm thượng phong, thậm chí là đè bọn hắn mà đánh, nhưng trên thực tế, cuối cùng sức người cũng có hạn, một khi chống đỡ qua một vòng công kích này của Bạch Nhạc, tình thế sẽ nghịch chuyển ngay lập tức.
- Thật sao?
Bạch Nhạc nhàn nhạt nhìn Mặc Vũ, vẻ mặt vẫn không có bất kỳ biến hóa nào.
Nếu như dưới tình huống bình thường, tự nhiên rất khó đánh vỡ hộ thân chi bảo của Mặc Kình, nhưng vấn đề ở chỗ... ngươi cho rằng ta không có bảo vật sao?
Tinh Cung phía sau lộ ra một đạo quang mang huyễn lệ.
Linh lực và ma khí đồng thời dung nhập vào trong Nghịch Ma Kiếm, trong tích tắc, trên Nghịch Ma Kiếm liền lộ ra một đạo quang mang tử sắc chói mắt, giống như đột nhiên sống lại, trong nháy mắt này đạo kiếm ý khủng bố kia chợt tăng vọt không chỉ mười lần!
Bây giờ chân chính luyện hóa Nghịch Ma Kiếm, Bạch Nhạc mới chính thức cảm thụ được, rốt cuộc tác phẩm để đời do Diệp Huyền đại sư tự tay chế tạo, có bao nhiêu cường đại.
Ngươi có hộ thân chi bảo, chẳng lẽ ta không có thần binh lợi khí sao?
Lúc trước Diệp Huyền đại sư đã từng nói qua, Côn Ngô Kiếm rất cường đại, nhưng chưa chắc đã là kiếm thích hợp Bạch Nhạc.
Mà Nghịch Ma Kiếm lại là thanh kiếm hắn dốc hết tâm huyết chế tạo cho Bạch Nhạc.
Trước đó Bạch Nhạc còn chưa quá hiểu hàm nghĩa của câu nói này, nhưng hôm nay khi hắn triệt để luyện hóa Nghịch Ma Kiếm, chân chính thôi động ra lực lượng của Nghịch Ma Kiếm, mới thật sự hiểu rõ chênh lệch trong này.
Lực lượng vẫn là lực lượng bản thân Bạch Nhạc, thế nhưng, lúc này từ Nghịch Ma Kiếm thôi động ra, lại bộc phát ra uy lực gấp mười lần so với trạng thái bình thường!
Thông qua Nghịch Ma Kiếm, là có thể ngưng tụ lực lượng trong cơ thể Bạch Nhạc thành một điểm, trong nháy mắt bộc phát ra, đây chính là thần binh.
- Răng rắc!
Chỉ một kích, bàn tay to lớn vừa rồi còn vô pháp lay động, đã phát ra một tiếng giòn vang, xuất hiện một vết rạn.
Sức mạnh của bất kỳ bảo vật hộ thân gì, cũng đều có hạn.
Hơn nữa, thừa nhận công kích càng mạnh, sẽ càng dễ tan vỡ.
Trước đó nó đã bị lực lượng Thôn Thiên Quyết hung hăng oanh kích một lần, bây giờ lại bị Bạch Nhạc chém xuống một kiếm toàn lực như thế, rốt cục trạng thái phòng ngự hoàn mỹ trước đó cũng bị phá vỡ.
Theo một tiếng vỡ vụn vang lên, trong lòng Mặc Vũ mới chân chính hiện lên một tia sợ hãi!
- Không có khả năng! Điều đó không có khả năng! Coi như là cường giả Tinh Hải Cảnh, cũng không khả năng đánh nát Mặc Phù!
Mặc Vũ nhìn chằm chằm kiếm trong tay Bạch Nhạc, lớn tiếng hô lên.
- Kiếm tên, Nghịch Ma!
Bạch Nhạc không để ý gì tới Mặc Vũ đang điên cuồng, bình tĩnh mở miệng nói:
- Đây là thần binh do Diệp Huyền đại sư tự tay chế tạo, hôm nay lấy máu ngươi tế kiếm, không phụ tên kiếm này!
Mặc dù sau đại hội Đạo Môn, Nghịch Ma Kiếm cũng đã tới tay Bạch Nhạc, nhưng trên thực tế đây là lần đầu tiên Bạch Nhạc chân chính phát huy ra uy lực của Nghịch Ma Kiếm, hơn nữa ở trong mắt Bạch Nhạc, lấy máu tươi của tuyệt đỉnh thiên tài như Mặc Vũ tới tế kiếm, mới là lựa chọn tốt nhất.
Trong lúc nói chuyện, Bạch Nhạc đã bước ra một bước, trong mắt lộ ra một đạo tinh mang khiếp người, hung hãn xuất kiếm lần nữa!
Có kinh nghiệm một kiếm trước, lần này Bạch Nhạc xuất thủ càng thuận buồm xuôi gió hơn, lần này không còn là tùy ý xuất kiếm nữa, mà trực tiếp thi triển ra Linh Tê Nhất Kiếm!
Tâm kiếm hợp nhất!
Cho tới nay Linh Tê Nhất Kiếm đều là kiếm pháp Bạch Nhạc quen thuộc nhất!
Hơn nữa, theo thực lực Bạch Nhạc không ngừng tăng lên, càng có thể cảm giác được Linh Tê Nhất Kiếm cường đại, cái này giống như không phải thần thông, nhưng hết lần này tới lần khác lại có thể bộc phát ra uy lực lợi hại hơn so với thần thông.
Đừng thấy bây giờ Linh Tê Kiếm Tông đã triệt để xuống dốc, nếu chỉ lấy kiếm đạo mà nói, bây giờ Bạch Nhạc đã học qua không ít thần thông kiếm đạo, nhưng vẫn cho rằng, không có bất kỳ một môn thần thông nào, có thể hoàn toàn vượt qua Linh Tê Nhất Kiếm.
Cho dù là Kiếm Nhận Phong Bạo cũng như vậy.
Điều này cũng làm cho Bạch Nhạc, lần nữa nhớ tới Diệp Huyền đại sư.
Thích hợp nhất mới là tốt nhất.