- Rất đơn giản, bởi vì Bạch Cốt Thần vốn vẫn đang ngủ say, gã chỉ có thể tạm thời tỉnh lại trong một giời gian rất ngắn. Cái gọi là hiến tế, thực ra chính là nhằm lúc ý thức Bạch Cốt Thần thức tỉnh sẽ dùng Bạch Cốt Tế Đàn thiết lập mối liên hệ với gã, sau đó xé ra hư không để gã hoàn toàn tỉnh lại mà thôi.
Bạch Cốt phu nhân cười lạnh, bình tĩnh nói tiếp:
- Bạch Cốt Tế Đàn bị phá hủy, Bạch Cốt Thần cũng phải chịu phản phệ, trong ít nhất nửa tháng nhất định gã không thể tỉnh dậy nữa.
- Nửa tháng?
Bạch Nhạc nghe vậy, lúc này mới hoàn toàn hiểu rõ:
-Nói cách khác, nửa tháng này là thời gian an toàn của chúng ta, mà đợi đến khi Bạch Cốt Thần lần nữa thức tỉnh, đó cũng chính là ngày giỗ của chúng ta à?
Bắc Đẩu Lão Tổ cười lạnh, lúc này mới nói xen vào:
- Là ta với ngươi, không bao gồm nàng ta.
Ông ta nhắc tới chuyện này, cuối cùng Bạch Nhạc cũng nhớ lại.
Hắn với Bắc Đẩu Lão Tổ là bị cưỡng ép kéo vào Bán Thần Lĩnh Vực, nhưng Bạch Cốt phu nhân lại là chủ động tiến vào. Hơn nữa, với tư cách là người thay mặt Bạch Cốt Thần ở thế gian, ngay cả khi gã thức dậy, hẳn cũng sẽ không ra tay với nàng ta.
Bạch Cốt phu nhân như đoán được phản ứng của Bạch Nhạc và Bắc Đẩu Lão Tổ, nàng ta thủng thẳng bảo:
- Không, nếu Bạch Cốt Thần tỉnh lại, ta còn chết nhanh hơn các ngươi. Bởi đối với gã, cắn nuốt ta sẽ có ích hơn nhiều.
- ...
Giọng điệu của Bạch Cốt phu nhân rất thờ ơ, nhưng lại cho Bạch Nhạc một cảm giác hết sức tin tưởng.
Không cần lý do gì cả, đấy là bởi Bạch Nhạc có thể nhận ra, đối phương đang nói đúng sự thật.
Bắc Đẩu Lão Tổ khẽ nheo mắt, trầm giọng hỏi:
- Tại sao?
Phải biết Bạch Cốt phu nhân không phải bị Bạch Cốt Thần kéo vào, mà là chủ động tiến vào. Nếu thực sự nguy hiểm như vậy, tại sao nàng ta còn chủ động đi vào nữa? Điều này căn bản không hợp lý.
Bạch Cốt phu nhân không trả lời Bắc Đẩu Lão Tổ, chỉ lẳng lặng nhìn Bạch Nhạc:
- Ngươi còn tin tưởng ta không?
Trong nháy mắt, Bạch Nhạc bỗng im lặng.
Tất cả những thứ trong quá khứ từ từ trôi qua trong tâm trí hắn như dòng nước.
Tin tưởng sao?
Nếu là trước cuộc chiến ở Bắc Đẩu Sơn, Bạch Nhạc đương nhiên sẽ tin tưởng không chút do dự.
Nhưng hôm nay... thật sự hắn còn dám tin tưởng nàng ta sao?
Hơn nữa, nàng ta làm như vậy, rốt cuộc là có mục đích gì?
Đúng là không thể hiểu được!
Gần như cùng lúc đó, trong đầu Bạch Nhạc đột nhiên lóe lên một tia sáng, trí nhớ hắn ngừng lại ở cảnh mình dùng Bạch Cốt Phù mời Bạch Cốt phu nhân tới nói chuyện khi còn ở Linh Tê Kiếm Tông.
...
- Ta và giáo chủ kết giao cũng không phải ngày một ngày hai, tất nhiên sẽ không làm chuyện như vậy. Thậm chí ta còn có thể để người của Bạch Cốt Thần Giáo tiến vào Quảng Hàn Thiên Cung tu hành.
- Dĩ nhiên đổi lại, từ bây giờ Bạch Cốt Thần Giáo phải chấm dứt hoàn toàn việc lạm sát người vô tội. Cho dù là Ma Tu, cũng không nên mất đi nhân tính, giáo chủ hẳn hiểu ý của ta.
- Có một số việc không đơn giản như ngươi nghĩ... Cũng không phải việc ta muốn không chế thì có thể không chế. Tuy nhiên, trước mắt, ta có thể hứa với ngươi.
- Vì cái gọi là Bạch Cốt Thần đó à?
Bạch Cốt Thần.
Vốn dĩ có rất nhiều chuyện không hiểu được, nhưng vào lúc này, dường như đã trở nên rõ ràng.
Sự phản bội của Bạch Cốt phu nhân không phải đột ngột, thậm chí ngay từ lúc đầu, nàng ta đã âm thầm nhắc nhở hắn, chỉ là hắn hoàn toàn không hiểu mà thôi.
- Ngươi muốn thoát khỏi sự khống chế của Bạch Cốt Thần à?
Bạch Nhạc ngẩng đầu, lời này gần như là buột miệng hỏi.
Nghe thấy câu trả lời của Bạch Nhạc, Bạch Cốt phu nhân biết ngay hắn đã nghĩ ra rồi, vẻ mặt nàng ta lập tức dịu đi rất nhiều, chậm rãi nói:
- Tôn thờ thần linh, đương nhiên có thể đổi được sức mạnh, nhưng cũng sẽ trói buộc sự gia tăng sức mạnh của chính mình. Không ai muốn bị khống chế mãi mãi cả.
Lời này không chỉ Bạch Nhạc, mà cả Bắc Đẩu Lão Tổ cũng tin vài phần.
Người có thể tu hành đến Tinh Hải Cảnh, có ai không phải là cường giả có tâm trí vững chắc, nghĩ xem loại tồn tại này, còn ngu muội tin tưởng Tà Thần gì đó, vốn dĩ chính là chuyện rất nực cười.
Đối với những giáo chúng bình thường mà nói, bọn họ có lẽ sẽ tôn thờ Tà Thần giống như bị ma nhập, tin tưởng đối phương có thể ban cho bọn họ sức mạnh, thậm chí là sinh mệnh bất diệt.
Nhưng càng là người tiếp cận cái gọi là thần linh này thì sẽ càng phát hiện, ‘thần linh’ chẳng qua chỉ là tu hành giả mạnh hơn họ một chút mà thôi.
Nếu Bạch Cốt Thần vẫn ở trạng thái đỉnh phong, trước sức mạnh tuyệt đối đó, đương nhiên đủ khiến Bạch Cốt phu nhân không dám phản bội, nhưng chỉ là một Bán Thần chìm trong giấc ngủ say nhiều năm, còn muốn nàng ta sống chết phụng thờ, thế thì cũng nực cười quá.
Mãi không ra tay, chẳng qua là chưa tìm được cơ hội ra tay mà thôi.
Đừng thấy Bạch Cốt phu nhân thử xây dựng Bạch Cốt Tế Đàn hết lần này đến lần khác. Xét từ mức độ nào đó, từ tận đáy lòng, e nàng ta mới chính là người không muốn tế đàn hoàn thành để Bạch Cốt Thần giáng lâm nhất.